Trở về truyện

Nước Chanh - Chương 4

Nước Chanh

4 Chương 4

Về đến nhà, Trương Việt vội vàng ném cô lên trên sô pha như ném moitj cái bom hẹn giờ.

Động tác quá mạnh, Trình Chi thoát lực ngã ở trên sô pha mềm mại, váy ngủ kéo lên, lộ ra cái mông.

Trương Việt vội vàng nhìn sang chỗ khác, giống như chạy trốn mà trở về phòng ngủ.

Trình Chi nằm trong chốc lát, ngửi mùi thuốc lá nhàn nhạt dính trên áo hoodie, trầm mặc.

Thật lâu sau, cô đứng dậy, về phòng cầm lấy một bộ áo ngủ, đi tắm rửa. Trước khi tắm rửa, cô gõ gõ cửa phòng Trương Việt.

Cửa mở.

“Em đi tắm rửa trước nhé.”

Trương Việt vừa định nói cô tắm rửa thì báo với anh làm gì, nhưng lời nói đến bên miệng lại là: “Cô sinh bệnh thì tắm cái gì?”


Trình Chi nói: “Ra mồ hôi, không thoải mái.” Tầm mắt anh dừng ở trên cổ cô.

Cô…… Còn ăn mặc quần áo của anh. To to rộng rộng, chỉ có kích cỡ trước ngực là vừa tốt.

Vừa rồi chính là hai quả đào này dán vào phía sau lưng anh. “Thích tắm thì tắm, ai quản cô!”

Phịch một tiếng, cửa bị đóng lại.

……

Trình Chi đem tóc kẹp lại ở sau đầu, thử một chút nước, lần này cô dùng nước ấm.

Đầu như cũ nặng nề, phát sốt rất khó chịu. Bất quá, rất đáng giá.

Cô cười nhẹ, ở trong phòng tắm thật lâu.


Thẳng đến khi sau cửa phòng tắm mờ mờ xuất hiện một cái bóng dáng. “Trình Chi.” Trương Việt gõ cửa, “Cô tắm rửa sao lâu vậy.”

Trình Chi ở bên trong nhỏ giọng trả lời: “Em sắp xong rồi.” Lại tiếp tục chậm rì rì súc rửa.

Cái bóng dáng kia vẫn còn ở bên ngoài.

Tròng mắt cô xoay chuyển, đổ ít sữa tắm lên trên mặt đất. Sau đó ——

“A!”

“Trình Chi? Cô lại làm sao vậy!” Anh giống như nghe thấy được rên rỉ. “Trình Chi, mở cửa!”

“Ô…… Em không khóa.”


Trương Việt mở cửa, vọt vào, đập vào mắt là thân thể trần trụi của con gái. Vòng eo nhỏ nhắn, mông cong, đôi chân thon dài.

Trong óc anh tựa hồ phát ra một tiếng nổ vang.

Ngọn lửa lao xuống bụng, tất cả mọi thứ như bị thiêu đốt.

Trương Việt ngây ngốc tại chỗ, không biết có nên đỡ cô hay không. “Đau……”

Biểu tình Trình Chi như muốn khóc.

“Cô như thế nào xuẩn như vậy! Tắm rửa một cái thôi cũng có thể quăng ngã!” Trương Việt dùng quở trách che giấu hoảng loạn của chính mình, nhanh chóng ngồi xổm xuống nâng cô dậy.

Càng không xong.

Anh thấy bộ ngực của cô…… Thật sự…Thật sự giống quả đào. “Trên người không có sức lực.” Trình Chi vì chính mình giải thích.

Trương Việt nhắm mắt rồi lại mở mắt, mặc kệ, đem cô nâng dậy trước đã. Trình Chi dựa vào tay anh chậm rãi đứng lên, đầu gối sưng tím.

Cô ngã vào trong lòng ngực anh.

Trương Việt không nhìn thấy động tác của cô, tay theo bản năng nắm chặt tay cô. Nhưng thứ nắm lấy lại không phải tay, là…… Mềm như bông, tròn trịa.

Bóp ở trong tay, cảm giác giống như màn thầu.


“A…… Trương Việt!” Trình Chi phá lệ kêu tên anh. Trương Việt quay đầu, thấy cô trừng mắt nhìn mình. “Không phải……”

Còn chưa dứt lời, hai người đều đỏ mặt.

“Anh, ra ngoài trước đi, chân em giống như bị trật khớp.” Trình Chi cúi đầu nói. “…… Tốt.”

Trương Việt kéo khăn tắm trên giá xuống, lung tung quấn lại người cô, sau đó bế cô lên đi ra ngoài.

Đi hai bước, anh phát hiện việc càng không xong. Anh cứng.

*

Hai người xấu hổ, không nói thêm gì đi về phòng cô. Trương Việt đặt cô lên trên giường, mắt không dám nhìn cô. "Tôi đi ra ngoài.” Anh xoay người liền đi.
“Chờ một chút…… Tê.” Trình Chi gọi anh, “Có thể giúp em lấy thuốc mỡ không? Đổ máu.”

Đầu gối ứ thanh, khuỷu tay bị vật gì đó quệt rách.

“Chờ chút.” Trương Việt muộn thanh đáp, “Đem quần áo mặc vào trước đi.”

Anh đem quần áo ở giường đuôi ném cho cô, sau đó đi phòng khách tìm hòm thuốc.

Lúc trở về Trình Chi đã mặc xong váy ngủ. “Có povidone sao? Cả dầu đỏ nữa.”

Trương Việt trầm mặc tìm kiếm, đưa hai cái chai cho cô.

Trình Chi cầm cái nhíp, vụng về chấm povidone lên khuỷu tay. Trương Việt nhìn cô vụng về, nhịn không được, lấy cái nhíp từ tay cô. “Đừng nhúc nhích.”

Anh rũ mắt, động tác tinh tế chấm thuốc giúp cô. Trình Chi im lặng nhìn vành tai hồng hồng của anh. “Cái kia…… Còn có đầu gối.”

Sau khi bôi Povidone xong, Trình Chi nói.

Hô hấp Trương Việt cứng lại, nhìn cô kéo cao váy, không có ý thức được là cô đang được một tấc lại muốn tiến một thước.
Anh đổ dầu ra tay, xoa vài cái cho nóng, mới vừa ngồi lên trên giường, Trình Chi lập tức đem chân đặt lên trên đùi của anh.

“Cảm ơn.” “……”

Trương Việt quái dị điều chỉnh tư thế, che giấu đũng quần, lòng bàn tay dán lên đầu gối của cô.

“A đau!”

Vừa mới xoa một chút cô liền bắt đầu kêu rên nỉ non. “……”

Anh thế nhưng không mắng cô là đồ phiền toái, động tác trở nên nhẹ hơn rất nhiều.

Trình Chi đau đến mức đưa tay bắt lấy bờ vai của anh, đến cuối cùng cô chịu không nổi, cầu xin anh:

“Anh hai nhẹ chút…a…”

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.