Trở về truyện

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật - CHƯƠNG 8

Ngày Ấy Hoa Xoan Nở - Khổ Luyện Hoa Khai Cổ Nhật

8 CHƯƠNG 8

Vài ngày sau, Văn Quang trong một bộ trang phục thường dân vừa đi vừa hát trông hắn có vẻ rất yêu đời:

_Phận làm con gái chưa một lần yêu ai…A…A!

_Thôi đừng rống nữa! Kinh lắm – Trong quá trình đi thì Face đã nghe hắn cover hơn 10 bài, đến bài thứ 12 thì không chịu được nữa bèn lên tiếng.

_Ơ sao lại là rống, tao hát hay mà! Đi hát karaôkê Tivi toàn cho 100 điểm thôi!

_……… – Im lặng hoặc Face không trả lời hoặc Face đang ngất vì câu nói cuả thằng ngu người này

Chắc vì dỗi lên đoạn đường sau không thấy Văn Quang “ca” nữa, thay vào đó hắn yêu cầu Face cho hắn vài quyển truyện cổ tích để đọc. Dừng chân tại một tán cây to, cành lá xòe ra che mát cả một vùng. Hắn ngồi xuống gốc cây thở dài rồi ngâm:

Ta đến nơi đây vào một ngày nắng xó

Mặt trời vừa ló, cơn gió thoảng qua


Rồi bất chợt Face ngắt lời hắn:

Bu lu bu loa một thằng bốc phét

Hôm trước gặp nguy mà mặt xanh mét

Văn Quang nghe xong tức giận, làm thơ con cóc chửi lại Face. Thế là hai ông tướng bị Nguyễn Trãi,Nguyễn Bỉnh Khiêm nhập vào chửi nhau không chán bằng thơ. Cách đó không xa phát là tiếng hai người đàn ông, Văn Quang ngó thì thấy có ba người đàn ông hình như đang tròng nghẹo một cô gái

_Haha cô nương đi đâu thế – Người đàn ông thứ nhất nói.

_Hêhê đừng đi, hôm nay để bọn ta chiều cô nương tí nhỉ – Người đàn ông thứ hai vừa nói vừa xoa cằm trông rất dê xồm

_……….. – Người đàn ông thứ ba vẫn im lặng không nói gì chỉ nhìn chằm chằm vào cô gái áo đỏ đó

_ Tránh ra đi bọn dâm tặc, các ngươi mà xông vào ta sẽ hét lên đó


“Ngửi” thấy mùi nữ nhân bị ăn hiếp. Đại hiệp Văn Quang quyết định ra tay tương trợ, hắn phóng tới chắn trước mặt cô gái và ba gã đàn ông rồi lạnh lùng nói:

_Bọn dâm tặc các ngươi dám giữa thanh thiên bạch nhật, ăn hiếp phụ nữ à

_Ồ một tên thích thể hiện đây ư, tiếc quá gặp phải bọn ta thì coi như ba mẹ ngươi sinh nhầm chỗ rồi haha – Tên thứ hai nói rồi cười lớn

Văn Quang lạnh lùng liếc nhìn thằng đó, nhếc mép “mày cứ đợi đấy” rồi quay sang cô gái định bụng hỏi “cô có sao không?” thì:

_Úi sao đẹp thế!

Vừa quay lại nhìn thì mắt đom đóm cuả hắn như lòi ra khi trước mặt hiện lên một cô nương vận y phục đỏ, mặt thì được che bởi tấm khăn nhưng khuôn mặt mĩ nữ cực phẩm vẫn thấp thoáng qua chiếc khăn đó.

_Hihi đại hiệp quá khen rồi, tiểu thiếp chỉ có một chút dung mạo mà thôi không dám nhận câu nói cành vàng kia đâu. Hôm nay trên đường về nhà thì gặp phải bọn cường hào, ác bá này cản trở đã vậy chúng còn trêu tiểu thiếp nữa, mong đại hiệp làm chủ cho – Cô gái mặc áo đỏ đó bĩu môi hờn dỗi nói rồi chỉ vào ba tên đằng trước


Mất vài giây để Văn Quang định thần lại, Văn Quang quyết định thay bá tánh để giệt trừ bọn thảo khấu này, quay chậm người lại Văn Quang hếch cằm lên nói:

_Hôm nay bọn ngươi gặp ta là xác định rồi, ta sẽ đánh cho ba mẹ các ngươi nhìn các ngươi thành đầu heo hết. Muốn sống thì tự thiến, chống lại ta thiến

_Haha thằng oắt con vắt mũi chưa sạch! Ngươi dám láo với bọn ta à, có biết bọn ta là ai không. Giang hồ xưng danh cho một cái tên Tam quái dị nhân chính là bọn ta đó – Thằng thứ nhất ưỡn ngực lên nói, hắn nghĩ khi nói ra cái tên này Văn Quamg sẽ sợ sun chim nhưng lại thấy hắn vẫn ung dung gãi lưng như chưa hề nghe qua vậy, làm gã rất tức giận. Còn cô gái áo đỏ kia ánh mắt chỉ lóe một tia kinh ngạc rồi chợt tắt

_Tam thái giám đầu heo thôi! Có éo gì mà căng – Văn Quang nhếc môi giễu cợn nói, hắn đến đây có một tháng lên cũng chưa nghe đến cái tên này là phải

_ Thằng khỉ gió – Người đàn ông thứ nhất và thứ hai không chịu được đả kích đã vác đao bổ về phiá Văn Quang

_Tuổi lol sánh vai khà khà – Đã đến lúc Test thử “Thao Thi thuật” rồi

Văn Quang cắn một ít máu ở ngón tay, rồi vẽ lên lòng bàn tay phải biểu tượng LIKE hắn hô “Triệu hồi chi thuật” sau đó làm một động tác đạp mạnh lòng bàn tay đó xuống mặt đất. Thật ra cái câu “Thct” là hắn cho thêm vào cho ngầu giống Narto chứ trong khẩu quyết cuả “Thôn Thi” làm éo gì có!

Khi bàn tay chạm vào mặt đất cũng là lúc biểu tượng LIKE trên vai loé sáng. Trong vòng bán kính 5 mét lấy hắn làm trung tâm quét lên vòng tròn bằng khói đen. Hai tên kia đang lao lại gần thì không may chạm vào vòng tròn đó, chúng chỉ kêu một ttiếng rồi bị bắn bật ra xa đâm rầm vào gốc cây, ngất xỉu. Vòng tròn sau khi triệu hồi cũng bắt đầu thu nhỏ lại nhỏ lại về phiá tâm. Cuối cùng thì tụ thân một thân thể màu đen, mà thân thể này đc Văn Quang gọi với cái tên hết sức trìu mến “Stt”. Văn Quang cười khà khà vì chưa gì đã hạ được hai em. Hắn tiến đến vỗ vai Stt rồi ra lệnh:

_Chú thấy thằng còn lại kia không, chém chết mợ nó đi!

Văn Quang ngắm kĩ lại thân thể thằng “đệ” này, ánh mắt bất chợt liếc qua tay của Stt thì chẳng thấy cầm mô tê gì cả:

_Ơ Face Võ học và Đấu khí của hắn cần sử dụng vũ khí mà vật kiếm hắn đâu?

_Ơ sau khi hoàn thành Kế Ước ngươi có đưa cho nó cái gì đâu


_Ơ vãi thế thì làm sao bây giờ

_Ơ cái đấy mềnh chịu

Mặt Văn Quang đen thui, hắn lấp sau Stt rồi ngó xung quanh chợt phát hiện cách chỗ hắn khoảng 7 mét thì có hai thanh đao do hai tên vừa nãy để lại. Đang tính cách lấy đao thì tên thứ ba sau một hồi không lên tiếng cuối cùng hắn cũng nói:

_Thì ra tên ma đầu nhà ngươi dùng Hắc Ma thuật để tấn công bọn ta – Tên thứ ba tên Ngu Khểnh, sau khi thấy đồng bọn bị đám khí đen đó đánh trọng thương hắn đã nghĩ đó là Hắc Ma thuật (Hắc Ma thuật là một nhánh của Linh thuật nhưng theo định kiến của Địa Châu tinh cầu thì thứ tà ma ngoại đạo này chính là võ công ma qủy, nên đã tách ra khỏi danh sách Linh thuật bách khoa toàn thư)

CÒN TIẾP…

_Hắc Ma cái con mẹ nhà ngươi! Công pháp của ta là Tà thuật chứ không phải đám tép riu Ma thuật kia đâu mà xếp chung lại – Văn Quang chửi lại nước bọt bắn tung toé. Về chửi nhau thì chắc hắn chỉ thua thằng Face thôi!

_Đừng ngụy biện thằng oắt con ma qủy ngươi phải chết – Ngu Khểnh định nhấc Thiết Côn (gậy sắt) lên đánh thì Văn Quang hỏi

_Cho hỏi ngươi học võ bao nhiêu năm?

_20 năm, ngươi hỏi có việc gì – Ngu Khểnh nghi ngờ hỏi lại

Sau khi nghe xong Văn Quang chẹp miệng đáp lời:

_Ta thất 20 năm đổ hết vào răng rồi

Nói đoạn, Ngu Khểnh giật mình thì ra thằng này nói kháy mình. Sinh ra Ngu Khểnh đã được ông trời ban tặng bộ răng dài khác người, ba mẹ hắn ban đầu đặt tên là Ngu Vẩu nhưng khi lên núi làm thổ phỉ thì đặt tên là Ngu Khểnh cho dễ nghe. Ngu Khểnh tức giận vì Văn Quang khi trêu mình xong thì nằm ôm bụng cười, cô gái áo đỏ cũng lấy tay che miệng cười duyên. Gã nắm Côn lao đến, gân xanh nổi đầy mặt. Văn Quang thấy hắn di chuyển đã thôi cười, nghiêm túc ra lệnh cho Stt lên chiến. Stt lăn một vòng chớp thời cơ nhặt được thanh đao rồi sử dụng Võ học cấp Trung thôn “Trảm Qủy” bất ngờ bổ mạnh vào cây Côn đang giơ ra đỡ của Ngu Khểnh. Va chạm khiến hắn bật về phiá sau cày một vòng ở đất rồi bật dậy

_Hà hà yếu như vậy cưng! Không chịu thua thì sẽ thê thảm a – Văn Quang vênh cái mặt đáng ghét lên nói

Ngu Khểnh lại lao về phía Văn Quang rồi hét lớn:

_Linh thuật cấp Trung Thôn “Phạt Sơn Côn”

Đầu của cây Côn chập chờn giao động ánh sáng vàng đậm chính là Thổ Linh lực. Kết rắn dần dần thành hình cục đất to tướng, Ngu Khểnh định tấn công Văn Quang nhưng Stt đã lao ra kịp lúc chém một đường kiếm khí cực hiểm ra chỗ gã. Thấy tình thế nguy hiểm hắn đổi hướng bổ cây Côn về phiá Stt rồi kịp thời lé được đường kiếm khí khủng khiếp đối với gã. Stt cũng đâu có vừa, hắn cũng kịp thời nhấc chân lên lộn ra sau. Cũng là lúc cây Côn chạm vào đất gây ra tiếng nổ lớn “RẦM” , mặt đất lõm rõ to, bụi mù mịt chẳng nhìn được gì nữa.

Vừa lúc nãy thôi Văn Quang rất bất ngờ khi Ngu Khểnh vừa lé vừa ra đòn, làm hắn không kịp ra lệnh cho Stt lé. Nhưng điều khiến hắn bất ngờ tiếp chính là Stt không cần nhận chỉ thị vẫn tự điều khiển đc

_Face tại sao tao vừa rồi không ra lệnh nhưng Stt vẫn hoạt động tự do

_Vừa rồi là ta điều khiển hộ ngươi đó! Cứ đơ người ra như vậy lần nữa là nguy hiểm lắm! Từ giờ để ta điều khiển, ngươi chỉ thị

_Oke mong hợp tác ăn ý..

Sau khi bụi mù hết, là lúc Văn Quang cũng như Face giật mình khi thấy Ngu Khểnh dơ cây Côn lên trời, xung quanh cây Côn tạo ra một tầng bao bọc hình thành mờ ảo một cây Đại Côn to gấp 5 lần cột đình. Ngu Khểnh lợi dụng đám khói đó để tụ đủ thời gian sử dụng Linh thuật cấp Trung Xã “Phạt Sơn Xẻ Vân”. Hắn cười quỷ dị rồi cũng là lúc cây Đại Côn đó đổ ập về phía Văn Quang.

_Khốn khiếp – Văn Quang hét to khi thấy Đại Côn đang dần đổ ập về phía mình.“mẹ nó hết thật rồi sao, ta chưa muốn chết…”

“UỲNHMMMMMMM…..”

Văn Quang cúi đầu như không muốn tiếp nhận cái chết này. Hắn giật mình khi thấy đằng trước có một bóng đen đang giơ hai kiếm đỡ cây Đại Côn đó, chính là Stt. Stt gồng mình đỡ, hai chân đã lún sâu vào mặt đất đủ thấy sức nặng cuả cây Đại Côn này

_Ra khỏi đó ngay, Stt không chống cự được lâu đâu – Face như hét lên kéo hắn về thực tại

Văn Quang cũng nhanh chóng nhảy ra khỏi phạm vi ảnh hưởng, thì cũng là lúc cây Đại Côn khủng bố đó đè xuống

“Uỳnhmm..”

_Stt hắn…… – Văn Quang lòi mắt ra khi chứng kiến cây Đại côn đó đè bẹp dí Stt. Nước mắt hắn trực trào rơi

_Stt chưa chết đâu – Face cũng thở phào vì vừa rồi may mà nhanh chân nên không chết

_A… Vậy hắn đ… – Chưa nói hết câu, Văn Quang được Face truyền cho dữ liệu về Kế Hoạch tác chiến, hắn cũng gập đầu “quyết định như vậy đi”

Văn Quang đứng từ từ dậy nhìn vào tên Ngu Khểnh trông như vậy mà nguy hiểm kinh khủng. Hắn chỉ tay vào mặt Ngu Khểnh rồi nói:

_Con bà nhà ngươi, những việc hôm nay ngươi là sẽ phải trả giá toàn bộ. Người anh em của ta đã chết đây là tội sát sinh, ngươi dám tạo ra khói mù mịt làm ô nhiễm môi trường, phá nát địa hình vật chất là tội thứ ba, và tội khốn nạn nhất chính là gập mẹ cái mồm ngươi lại trông ghê kinh lên được – Văn Quang quay mặt lại nôn mở khi thấy điệu cười hehe lòi cả răng vẩu ra của Ngu Khểnh

Ngu Khểnh cũng nín cười khi thấy Văn Quang vẫn còn sống, với lực lượng mạnh như vậy sao hắn thoát ra được? Nhưng thằng oắt con kia dám chê nụ cười toả nắng của mình, thì nhất định sẽ không để hắn sống tiếp

_Bây giờ ngươi hết bảo tiêu rôì thì ngươi coi như chết – Nói xong hắn lao đến với lực lượng 6 thành công lực truyền vào cây côn (60% sức mạnh linh lực, nội lực hiện tại).

Bổ xuống với nguồn sức mạnh kia ngay giữa đỉnh đầu Văn Quang thì thấy hắn vẫn đứng yên chờ chết. Nhưng ngay bên cạnh Ngu Khểnh lại xuất hiện một bóng đầu Sư tử ập đến. Hắn chỉ kịp bao bọc Linh thuật phòng thủ “Ngạo Sơn y”, hắn điên tiết vận toàn bộ thành công lực về phía đầu Côn nhằm chết chung với Văn Quang.

Văn Quang tự nhiên thấy hắn vận toàn bộ linh lực như vậy, kế hoạch đã tính sai khi tốc độ của cây côn quá nhanh, hắn không kịp sử dụng công pháp thứ ba trong bộ tà học nữa rồi.

“Uỳnh….”

HẾT

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.