9 Chương 9
“Ít quá, phải từ một ngàn trở lên,” Tuấn nói làm Hường khấp khởi, rồi lại hụt hẫng. “Nhưng anh không đủ tiền bao nó đâu.” Rồi lại mở ra tia hi vọng mới. “Để anh tìm mối cho nó trên Sài Gòn. Bữa nay ở lại đây đi, nếu chưa tìm được thì tháng này anh trả.”
Tuấn mạnh miệng tại vì là quen biết nhiều lắm. Hai chục năm trời trên diễn đàn Cõi Thiên Thai, ai mà không biết tới tác giả truyện Cô giáo Thủy của ông, khởi đầu từ cái thời mà con nít Việt Nam chỉ có duy nhứt hai cuốn sách chép tay để học môn giáo dục sinh lý là Cô giáo Thảo và Chú Kim. Trong mấy nhóm kín có đủ thông tin truyền tay về số máy của gái gọi, lẫn sugar baby, phong trào của bây giờ, du nhập từ kiểu chơi gig bên Thái Lan qua. Mấy bữa trước một thằng nhận là đệ tử còn nhắn tin nhờ ông kiếm cho một em gái mưa trên Sài Gòn cho nữa, vì giá sàn bây giờ cao quá mà sinh viên thì chảnh quá, còn công nhân ở khu chế xuất cũng không còn dễ kiếm vì dịch bệnh khiến nhà xưởng đóng cửa về quê hết rồi.
“Nè, có mối ngon lấm, tối nay chơi không?” Tuấn gọi điện hỏi Nam, năm nay chừng 50, mới bỏ vợ ôm cục tiền được chia về mua căn hộ khu rẻ tiền bên quận Hai, chưa có tính toán gì cho sắp tới. Tại Nam than cứ ăn xài kiểu này thì chỉ vài tháng là hết sạch tiền. Giá cả trên Sài Gòn mắc mỏ, một lần đi mát xa là vài triệu, còn gọi gái về thì hết biết. Nên ông mới chỉ vô mấy phòng kín trên Facebook rao làm sugar daddy, nhưng chưa tìm được ai vừa ý, trông ngon mắt mà giá cả lại phải chăng. Thiệt ra con Huyền mà lên Sài Gòn làm nghề này một thời gian thì sẽ lên giá, nhưng mà bước đầu một ngàn đô một tháng cầm tay là được rồi.
“Ở đây vậy anh? Chút tối anh ghé em luôn đi, rồi mình đi coi mắt.” Nam gấp gáp.
“Khỏi, để tao dắt tới nhà mày luôn. Ưng thì tao để lại, không ưng thì tao mang về nuôi.” Tuấn cười thông cảm cho cái sự thiếu vắng đàn bà của thằng đàn em.
Vậy là về nhà cho Huyền sửa soạn đồ đạc vô cái va li nhỏ, còn Hường thì ra tiệm tóc, rồi ra bến xe ân trưa, lên xe máy lạnh ghế ngả gật gà một chút là tới bến xe miền Đông, bắt taxi thẩng qua Thủ Thiêm.
Khu này hồi giải tỏa người ta xây mấy cái chung cư lên để dồn dân vô trong đó. Rồi mấy người có nhà thì chật chội làm sao ở nổi, nên bán ra lấy tiền về mé Cát Lái Đồng Nai mua đất cất nhà sinh sống. Việt Kiều về thì mua nhà bên khu Sala giàu có, còn bên này thì ít người biết, và cũng không mặn mà với cái giá không phải là mắc, mà cũng không phải là rẻ, gần 2 tỷ. Nhà của Nam ở đầu hồi, trên tầng 16 cao nhứt, nhìn về hướng Sài Gòn.
Tới nơi thì Nam đã chờ sẵn dưới chưn nhà, tay xách bịch bánh xèo. Nhìn thấy Huyền từ trên xe bước xuống là mắt hấp háy, quay qua Tuấn gật đầu lia lịa. Yên vị ở trên nhà rồi, lấy Budweisser đóng chai ướp lạnh sẵn trong tủ ra uống, Nam mới ân cần hỏi Huyển. “Nhà em có chuyện cần tiền hả?”
“Dạ, má em đi mổ, mà nhà ở trọ, không có gì để dành hết.” Tuấn đã dặn trước nên Huyền trả lời gọn.
“Vậy anh gửi em một ngàn tiền tháng này, cộng thêm một ngàn tặng cho má em nghen.” Tuấn đưa cái phong bì cho Huyền. Hồi nãy lúc con nhỏ vô nhà tắm rửa ráy Nam đã đưa cho Tuấn một ngàn coi như là hoàn lại số tiền mà Tuấn nói đã bao Huyền tháng này, còn rủ ở lại chơi tay ba tối nay nữa. Tính ra thì thằng này cũng biết ân biết chơi, biết đối nhân xử thế, tình nghĩa anh em trên dưới đầy đủ. Tuấn cũng mừng cho con Huyền bước đầu lập nghiệp vô được nhà tử tế. Cái một ngàn đó chút về Tuấn cũng đưa lại cho Hường thôi. Cùng với số tiền hai ngàn con nhỏ gửi cầm về cho má nó, chắc cũng đủ để cô nàng nhanh nhạy này khởi nghiệp trở lại.
Nhưng mà bây giờ thì tập trung vào bữa tiệc bia này đã. Thiệt ra thì Tuấn sống bên châu Âu, thích gu Budvar của Tiệp Khắc mà bây giờ hay kêu là Cộng hòa Séc đó, là xuất xứ của nhãn hiệu Budweisser bên Mỹ, nơi Nam sống. Nhưng về Việt Nam thì nếu ăn mấy cái món nhạt nhạt như bánh xèo thì gu Mỹ hợp hơn. Huyền đã thay qua đồ bộ từ nãy, không mặc lót, mông với vú nổi rõ trên mặt vải, im lặng tiếp bia cho hai người đàn ông đang kể cho nhau chuyện bia rượu, rồi mấy kiểu chơi ngoài quán bia ôm. Ngồi trên nền nhà lót gỗ mềm mại, con nhỏ chỉ biết nghe vì hồi nào tới giờ đã lui tới mấy chỗ đó đâu.
“Quay chai đi, đầu quay về ai thì người đó lãnh phần trên.” Nam chốt. Lúc cái đít chai quay về phía mình, nó hít hà sung sướng, vì chút nữa toàn quyền xử nửa bên dưới của con Huyền.
Con nhỏ ngây thơ. Thấy vậy thì ngồi xoay chân qua chỗ thằng Nam, cởi quần ra lộ tơ hơ cái lồn non màu hồng ẩn hiện sau mớ lông tơ phơn phớt.
Gã đàn ông giựt mình với cái hành động không giống ai đó, cười sằng sặc dụi đầu vô xuýt xoa. “Trời ơi đã quá. Bữa nay anh em mình nhậu thiệt là đã quá anh Tuấn ơi.”
Tuấn cũng bật cười với cái sự ngây ngô ngộ nghĩnh của con nhỏ. Cuốn tiếp miếng bánh xèo nhấm nháp. Nhìn đôi bạn trẻ dạo khúc intro. Người ta thường cởi phần trên rồi mới xuống phần dưới. Còn con nhỏ này tơ hơ hết bên dưới. Phía trên áo xống còn nguyên xi. Mà thường thì vậy nó mới kích thích, giống như con Dung bên gốc cây dừa tối hôm qua vậy. Chớp mắt chưa đầy 48 giờ đồng hồ trôi qua, mà những sự tình dù có kể lại tóm tắt ở đây cũng sắp tới chương thứ 10 rồi. Thiệt là cuộc đời có những lúc dai dằng đợi chờ, nhưng cũng có khi dồn dập mang tới cho người biết hưởng thụ. Như một phút thư giãn được đọc truyện sex trên Cõi Thiên Thai trong cả ngày dài mệt mỏi vật lộn với cuộc sống vậy.
“Anh cho em mượn chút phần trên nha,” Nam hỏi rồi không chờ Tuấn gật đầu, giựt luôn mấy cái khuy sắt mở tung chiếc áo, giải thoát cho đôi vú căng nhảy dựng lên. Con Huyền mắt nhắm nghiền đê mê với màn bú liếm bên dưới. Thằng bồ dưới quê chỉ biết nứng lên là đè ra nắc thôi chứ nào biết khởi động hay kích thích điểm G là gì. Hồi sáng thì nó được ông Tuấn mở cửa động đào điểm chỉ hết những chỗ sướng bên trong. Còn bây giờ là lưỡi của anh Nam rà hết chỗ nào có thể thích ở bên ngoài.