Trở về truyện

Mẫu Tử Ký - Chương 20 : Dâm Đãng Tưởng Tượng {H+++}

Mẫu Tử Ký

20 Chương 20 : Dâm Đãng Tưởng Tượng {H+++}

"Đừng mà tiểu Thiên."

Lúc này Mãi Nguyệt đã động tình lần nữa, có lẽ vì vừa rồi quá say mê, cộng thêm hiện tại dâm dịch đã tưới ướt đẫm phía dưới, hạ thân sớm đã lầy lội không chịu nổi, bà ấy đã nhét ngón tay vào lần nữa. Đầu tiên là đặt ngoài miệng tiểu huyệt vuốt ve rồi nhào nặn âm đế, gảy gảy hạt đậu nhỏ phía trong. Tiếng nước lép nhép trực tiếp truyền qua điện thoại đến bên tai Thiên Vô Cực, khiến cho hắn kích động không chịu nổi, tăng nhanh tốc độ lên xuống gậy thịt.

"Dì à, con phải dùng côn thịt lớn của mình cách quần lót rồi ma sát tiểu huyệt của dì."

"Không được đâu tiểu Thiên... Thật khó chịu quá... đừng làm nữa được không?"

"Bà xã dâm đãng à, con muốn cởi quần lót của dì ra, nhìn một chút xem hoa huyệt mê người của dì, con sẽ dùng khuôn miệng ấm áp hôn lấy bảo bối của gì."

"A... Thật đáng ghét… con mới dâm đãng nha... Dám nói mấy lời ô uế đó... Không muốn đâu..."

"Không sao đâu mà, dì không bẩn chút nào, ngửi mùi rất thơm, bắt đầu ăn thì có vị ngọt. Con phải dùng môi của mình, hôn lấy hai mảnh bờ môi phía dưới của dì, ngậm lấy bọn nó trong miệng, để bọn nó tắm rửa trong khoang miệng của con."

"Ừm… A… A..."


Mai Nguyệt phát ra tiếng rên rỉ đè nén.

"Con phải dùng đầu lưỡi của mình, luồn vào mật huyệt của dì, dùng đầu lưỡi đùa giỡn cái lỗ nhỏ mê người kia."

"A... Ưm… Đừng mà..."

"Có muốn không? Dì à, dì có muốn con dùng côn thịt lớn cắm vào không?"

"Không muốn… Không được đâu... tiểu Thiên…"

"Thật sự không muốn sao... Dì à... Dì nhìn gậy thịt của con đi… nó vừa thô như thế, còn lớn và cứng như này nữa…"

"A... A... Hừ..."

"Vậy bây giờ con sẽ ôm lấy hai chân của dù, dùng sức giật quần lót của dì xuống, sau đó đè côn thịt của mình vào cửa mật huyệt của dì, dùng lực chà xát."


"A, không được… thật thô… dì sẽ không chịu nổi mất."

"Có để cho con tiến đến được không? Dì à, nếu không cho con tiến vào thì con sẽ tiếp tục dùng dập âm đế của dì, liên tục mãnh liệt ma sát hạt đậu nhỏ và cái lỗ xinh xắn kia. Dì mau nói đi, có muốn con đi vào hay không?"

"Ừm..."

"Vậy con đến đây, dì à, cuối cùng thì côn thịt lớn của con cũng đã cắm vào hoa huyệt của dì rồi. Dì Mai Nguyệt à, rốt cuộc con đã chiếm được cơ thể của dì, gậy thịt đã được cắm vào trong tiểu huyệt, thật là ấm áp, chặt quá."

Ngay lúc Thiên Vô Cực nói hắn cắm vào thì đồng thời Mai Nguyệt cũng nhét ngón tay của mình, cắm vào trong mật huyệt, vừa ra vào vừa trừu sáp, dâm dịch chảy ra như xối, ướt đẫm ngón tay ngọc, hình ảnh này dâm đãng vô cùng, bà ấy đang tưởng tượng thấy cảnh Thiên Vô Cực đã dùng sức đẩy hai chân của mình ra, đem côn thịt thô to vô cùng cứng rắn dùng sức đâm mạnh vào hoa huyệt.

"A. Thật lớn… quá sâu... không chịu nổi mất… dừng lại đi... ưm... dùng sức..."

Mai Nguyệt bắt đầu hồ ngôn loạn ngữ, chính bà ấy cũng không biết rốt cuộc là muốn Thiên Vô Cực dừng lại hay là muốn hắn dùng sức thao mình...


"Dì Mai Nguyệt có cảm thấy dễ chịu không? Côn thịt lớn của con thao dì thoải mái lắm à? Con phải dùng lực đong đưa cái mông của mình giống như một con mãnh thú động dục, không ngừng đi chuyển rồi luật động, màu nói đi nào, dì có thấy sướng không?"

"Thật sướng nha, tiểu Thiên à... thật là thoải mái… con cắm dì thật thoải mái. A..." Mai Nguyệt động tình rên rỉ, giống như đang nỉ non khóc.

"Con phải dùng lực thao chết dì, dùng sức chơi tiểu huyệt nhỏ xinh này."

Thiên Vô Cực càng thêm điên cuồng, nhanh chóng lên xuống côn thịt lớn của mình, miệng thì không ngừng phun ra những lời dâm đãng tục tĩu. Khi hắn nói ra những lời này thì đã biết, người phụ nữ nhà lành này đã triệt để rơi vào ma chưởng của hắn, tương lai chỉ cần thuận theo tự nhiên là rất nhanh có thể quang minh chính đại làm chuyện không thể miêu tả kia với bà ấy rồi...
"Mau nói cho con nghe đi dì, gậy thịt của con có lớn không vậy? Thao dì có sướng không?"

"Rất lớn a... còn thô nữa."

"Cái gì rất lớn?"

"Cái ấy của con rất lớn."

"Cái ấy là cái gì, mau nói ra đi, nhanh lên nào dì Mai Nguyệt."

"Côn thịt của con rất lớn, còn thô nữa, phía dưới của dì đều bị lấp thật đầy."

"Con phải để côn thịt lớn không ngừng cắm vào mật huyệt, làm cho nó đỏ rồi sưng lên, dùng sức nhập động. Dì Mai Nguyệt à, con không chỉ muốn làm tiểu huyệt của dì đâu, con còn muốn dùng sức nắm vuốt bầu vú, kéo dãn núm vú, dùng sức bóp lấy nó."

"Thật sướng... Tiểu Thiên à... Dì thấy thật thoải mái."


"Mau nói cho con biết nào, con thao dì thoải mái ở chỗ nào?"

"Phía dưới thấy thật thoải mái, rất sướng..."

"Phía dưới gọi là gì hả? Ngoan nào, mau nói cho con nghe đi."

"Tiểu huyệt a..."
"Được rồi, vậy mau nói cho con biết, côn thịt lớn của con thao cái gì thấy thoải mái nào?"

"Tiểu Thiên, dì nói không nên lời, dì không được... Sảng khoái quá, thật thoải mái... Là hoa huyệt nha… côn thịt lớn của tiểu Thiên đang cắm hoa huyệt của dì, làm dì thật sung sướng..."

"Vậy bây giờ con dùng sức mạnh hơn chơi dâm huyệt của dì có được không nào?"

"A… được nhà..."

"Dì à, con phải tăng tốc tốc độ... Tăng thêm tốc độ dùng côn thịt lớn chơi cái lỗ dâm đãng của dì, không ngừng chơi ngươi huyệt nhỏ xinh xắn này... Mau cầu xin để con chơi dì đi nào."

"Thao dì đi mà tiểu Thiên... A..."

"Gọi con là ông xã, tăng thêm trước mặt nói. Nhanh lên nào..."

"Ông xã, ông xã tiểu Thiên ơi, làm em đi..."

"Nói tiếp đi."

"Ông xã tiểu Thiên thao em, dùng sức cắm chết em. Dùng sức làm tiểu huyệt nha."
"Thao chết dì, con yêu dì, dì Mai Nguyệt à. Côn thịt lớn của con muốn làm chết cái huyệt nhỏ dâm đãng này của dì."

"Dùng sức, mạnh lên một chút đi ông xã tiểu Thiên. Mau dùng côn thịt lớn của ông xã thao chết lỗ nhỏ lẳng lơ của em đi... A... Ân..."

"Bà xã à, ông xã muốn bắn rồi, để ông xã bắn toàn bộ tinh dịch vào dâm huyệt của em, rót đầy tử cung của em nha... Để em sinh con cho ông xã…"

"A… Em không… em không được rồi... Muốn chết a..."

Theo tiếng hét dâm dật bén nhọn, hai người rốt cuộc đồng thời đạt đến đỉnh khoái cảm. Cao trào qua đi, tiếng thở dốc kịch liệt cũng dần lắng lại, trong điện thoại truyền đến tiếng nói của Thiên Vô Cực:

"Con yêu dì, con rất yêu dì."

Mà Mai Nguyệt vẫn đang thở hổn hển, đắm chìm trong dư vị sau khi cao trào. Thật lâu sau mới chậm rãi hồi phục lại, sau đó truyền đến một trận tiếng khóc lóc:
"Dì có lỗi với ba của Hắc Tử rồi. Dì đã ngoại tình, dì đúng là một ả đàn bà dâm đãng mà."

"Thật xin lỗi, dì Mai Nguyệt, là con đã làm tổn thương dì."

"Dì rất hận con ... Thiên Vô Cực... chính con đã khiến cho dì... Hừ hừ hừ..."

Mai Nguyệt khóc rất thương tâm:

"Thế nhưng cũng do chính dì, chính dì đã sai..."

"Thật xin lỗi, dì Mai Nguyệt à, nhưng mà con yêu dì, là lỗi của con..."

Thiên Vô Cực an ủi Mai Nguyệt:

"Để con ôm dì một cái được không. Ngoan..."

Mai Nguyệt cảm thấy mình hỏng mất rồi, nếu như nói trước đó nói chuyện phiếm với Thiên Vô Cực là mập mờ, lần thứ hai cùng với hắn làm tình trong phòng bếp nhà mình là do bị ép thì lần này chắc chắn là ngoại tình không thể chối cãi. Bà luôn là một người nội trợ có tư tưởng truyền thống, cho tới nay đều tuân thủ nghiêm ngặt đạo đức luân thường, cho dù lần trước chồng mình vượt quá giới hạn qua bị bà biết thì vẫn được Mai Nguyệt tha thứ. Cho dù giữa bọn họ đã thật lâu không sinh hoạt tình dục, nhưng từ xưa đến nay bà chưa từng có suy nghĩ hồng hạnh vượt tường. Thế nhưng cũng bởi vì khí chất của Thiên Vô Cực rất giống với người kia nên đã khiến bà ấy làm ra chuyện phản bội gia đình như thế này. Bây giờ trong nội tâm của Mai Nguyệt đang vô cùng tự trách. Dục vọng của bà ấy cuối cùng vẫn bứt ra khỏi ranh giới của đạo đức. Có người từng nói rằng chuyện phụ nữ ngoại tình hoặc là không lần hoặc là vô số lần. Mai Nguyệt không biết về sau mình có phải sẽ trở thành kiểu phụ nữ phóng đãng như vậy không nhưng lúc này bà ấy đang rất muốn có thể có một người để dựa vào, một người đàn ông chân chính có thể làm cho bà an tâm phó thác.
"Dì Mai Nguyệt à, con muốn dì trở thành người phụ nữ của con, con yêu dì."

"Hả, con thì biết yêu gì chứ? Hơn nữa dì là người đã có gia đình có chồng con rồi."

"Con có thể bảo vệ cho dì."

"Con còn quá nhỏ, có thể lấy cái gì để bảo vệ dì đây, nếu bây giờ dì ly hôn với chồng thì con có dám muốn dì nữa không?"

"Vì sao lại không dám?"

"Không, con không nên lừa gạt chính mình, con còn rất nhỏ, quá ngây thơ."

"Dì Mai Nguyệt, con sẽ chứng minh."

"Con muốn lấy cái gì để chứng minh đây? Tiểu Thiên à, hay con muốn nói là tiềm lực, về sau con có thể nuôi dì sao? Thế nhưng con có thời gian không, có lẽ về sau thành tựu của con sẽ rất lớn, nhưng chắc gì đến lúc đó con còn nhớ đến dì nữa? Chỉ sợ lúc đó dì đã trở thành hoa tàn ít bướm rồi."

Thiên Vô Cực chưa nghĩ được đến những gì Mai Nguyệt nói. Quả đúng là vậy, bây giờ hắn chỉ là một học sinh nghèo, không cho được người mình thích một cuộc sống vật chất. Có lẽ trong tương lai sẽ có thành tựu rất lớn thế nhưng dì ấy có đợi nổi không? Còn cả Hạ Tĩnh nữa, ở trong mắt bà ấy có lẽ hắn vẫn chỉ là một đứa con trai chưa trưởng thành, vậy mà không biết hắn dựa vào đâu cho rằng mình có thể hấp dẫn bà ấy. Xã hội này cũng thật tàn khốc, nếu có tiền thì tốt đẹp, vấn đề gì cũng đều có thể giải quyết dễ dàng. Chưa bao giờ như bây giờ Thiên Vô Cực lại khát vọng trở thành kẻ có tiền, trở thành một người giàu có đến thế.
Người luôn ôm lấy huyễn tưởng về tương lai hết lần này đến lần khác bị hiện thực đánh cho tơi tả. Thế nhưng Thiên Vô Cực là ai chứ, hắn chính là một người không bao giờ chịu thua, nếu gặp khó khăn thì sẽ không chịu từ bỏ mà là treo lên lòng tin, lấy dũng khí, nhất định có thể bước qua gian khổ này! Hắn tin tưởng nhất định có thể công lược được người mà hắn muốn chiếm lấy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.