Trở về truyện

Mẫu Tử Ký - Chương 22 : Bị Thương

Mẫu Tử Ký

22 Chương 22 : Bị Thương

Giờ phút này trong lòng Lâm Tư Tư đã cảm thấy chán ghét vô cùng, chỉ cảm thấy tên này thật dông dài, lại còn đáng ghét nữa. Người ta đã không muốn uống mà hắn nhất định phải ép buộc người ta, nhưng lại nghĩ đến chuyện hắn ta là một tên lưu manh xã hội đen, sớm biết như thế này thì cô đã nghe lời Thiên Vô Cực không đi chơi rồi. Mấy người bạn thân của cô cũng thật là, thứ gì cũng có thể kết giao bây giờ làm khổ cô. Nhưng cô chỉ là một cô gái nhỏ, vẫn không dám phản kháng lại hắn.

Đành phải cố nhẫn nhịn mà uống xong ly rượu này. Chính Lâm Tư Tư cũng không biết rằng, ly rượu này đã bị quỷ ca bỏ thêm vài thứ không nên có rồi. Mà mấy người bên kia vừa hút bột K fan được mấy phút. Hai đôi yêu nhau đều đã bắt đầu sinh ra ảo giác, trở nên hưng phấn dị thường, vậy mà dám ở trước mặt tất cả mọi người làm những chuyện không thể miêu tả kia. Bọn họ sờ soạng nhau, vừa hôn hít vừa liếm mút. Cảnh tượng này khiến Lâm Tư Tư cảm thấy dâm uế không chịu nổi, tạo thành đả kích to lớn vào cô, nói thẳng ra đập nát tam quan của cô. Đồng thời cũng chẳng biết tại sao, người bình thường không có khả năng uống một ly rượu đã say như cô vậy mà giờ phút lại thấy đầu váng mắt hoa lên, đầu càng ngày càng nặng. Lâm Tư Tư ráng chống đỡ, không muốn cho mí mắt càng ngày càng nặng nhắm lại. Cô giãy dụa lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn cho Thiên Vô Cực.

"Thiên Vô Cực, chị cảm thấy choáng váng quá, em có thể tới đây đón chị được không? Chị đang ở KTV Quân Duyệt... phòng 504."

Gửi xong tin nhắn này, Lâm Tư Tư cũng không nổi điện thoại trong tay nữa, thuận theo tự nhiên rơi xuống mặt đất. Khóe mắt chảy xuống dòng nước mắt không cam lòng.

Quỷ ca biết rằng thuốc đã phát huy tác dụng, giờ phút này Lâm Tư Tư đã thành cá nằm trên thớt đợi hắn đến thịt. Nhưng mà hắn cũng không sốt ruột, bởi vì một khi đã muốn chơi thì hắn sẽ chơi đến điên cuồng, cả ba cô gái hắn ta đều không muốn buông tha. Hai đôi tình nhân kia bởi vì phê thuốc, lâm vào ảo giác nên đã trực tiếp quan hệ trên ghế sô pha của KTV. Bọn họ làm những vận động nguyên thủy nhất. Trong lúc nhất thời, âm thanh ân ư a a không ngừng vang vọng khắp phòng. Quỷ ca đi về phía một người bạn thân có dáng người đầy đặn của Lâm Tư Tư.

Hai người kia đang dùng tư thế nữ trên nam dưới mà điên cuồng thao rút. Quỷ ca trực tiếp rút thắt lưng ra, cởi quần xuống, lộ ra mình côn thịt cứng rắn, sau đó phun ra một miệng lớn nước bọt rồi bôi lên cúc huyệt của cô gái kia. Cô gái đang bị bạn trai điên cuồng thao rút không ngừng phát ra rên rỉ, cũng không phát giác được cúc huyệt của mình sắp bị xâm phạm. Quỷ ca duỗi một ngón tay ra vuốt ve đùa bỡn cúc huyệt của cô gái, sau đó đặt côn thịt của mình lên trên, phun từng ngụm chất lỏng, dùng tay vói vào trong động đảo hai vòng, đối diện với cúc huyệt của cô gái mạnh mẽ cắm đi vào...

"A..."

Một tiếng hét thảm thiết, cô gái có dáng người đầy đặn chỉ cảm thấy cúc huyệt của mình đau rát, giống như đang muốn xé rách ra. Quỷ ca đắc ý nhìn côn thịt của mình nằm ngay ngắn trong cúc huyệt của cô gái, sau đó di chuyển mông ra phía sau một chút, mang theo quy đầu dính tơ máu. Hắn ta không dừng lại mà điên cuồng đĩnh động vòng eo, bàn tay dùng lực mạnh đánh vào cặp mông căng tròn tuyết trắng của cô gái:


"Con mẹ nó... Cái cúc huyệt này thật chặt, côn thịt của ông đây sắp bị bẻ gãy rồi, đệt... !"

Sau khi Thiên Vô Cực nhìn thấy tin nhắn mà Lâm Tư Tư gửi đến liền biết đã xảy ra chuyện rồi, cũng đã sớm nhắc nhở cô ấy không nên đi đến những chỗ như thế này, vậy mà coi ấy còn không tin. Hắn vội vã chạy ra ngoài gọi một chiếc xe taxi, chạy tới quán KTV Quân Duyệt, đá văng nhanh cửa phòng 504, đập vào mắt là cảnh tượng khiến cho Thiên Vô Cực giật nảy mình. Một cô gái toàn thân trần trụi, đầy đặn trắng trẻo đang bị ba tên đàn ông luân gian. Hình ảnh này vô cùng thê thảm, thân thể cô ấy nằm trên một tên gầy yếu đang thao mật huyệt, trong miệng còn đang khẩu giao giúp một tên khác, mà cúc huyệt của cô ấy thì lại bị một cái tên thanh niên khoảng 27-28 tuổi gì đấy, cắt tóc đầu đinh, đang điên cuồng ra vào. Một cô gái khác cũng đang trần như nhộng, hình như bị bệnh tâm thần, ở bên cạnh cười toe toét… Nhưng mà trên người Lâm Tư Tư, ngược lại vẫn là hoàn chỉnh, có lẽ là vừa bị hôn mê không lâu, còn chưa kịp bị bọn hắn tới làm nhục. May mắn là Thiên Vô Cực tới mau, thật may mắn. Nếu trước lúc bị hôn mê mà Lâm Tư Tư không kịp gửi tin nhắn cho hắn thì chẳng phải hôm nay cô ấy sẽ không tránh được mà bị thất thân rồi à?
Mấy người bên trong, chỉ có quỷ ca là không có cắn thuốc. Lúc hắn nghe thấy tiếng cửa bị đá văng ra "Rầm" một tiếng, còn tưởng rằng là nhân viên phục vụ tới, nên cũng không có rút côn thịt ra mà quát lớn với Thiên Vô Cực:

"Con mẹ nó, ai kêu mày vào đây? Mau xéo đi."

Thiên Vô Cực không để ý tới hắn, ta bước nhanh đến bên người Lâm Tư Tư, lắc lắc thân thể cô ấy:

"Tư Tư, đi!"

Thấy cô ấy không có phản ứng, Thiên Vô Cực liền muốn ôm lấy eo của cô, dìu cô ấy ra ngoài. Quỷ ca đã từ rút lui khỏi cơ thể cô gái kia, phẫn nộ trừng mắt với hắn:

"Mày từ đâu tới? Con mẹ nó, tạo bảo mày xéo đi mà không nghe thấy à?"


"Đây là chị gái của tôi, tôi muốn dẫn chị ấy về nhà."

"Cút mẹ mày đi, ở đâu ra cái đồ chết dẫm này, con mẹ nó mày không muốn sống nữa phải không?"
Hắn ta nói xong, liền nhấc lên một bình rượu đi về phía Thiên Vô Cực.

Thấy hắn ta khí thế hung hăng đi tới, Thiên Vô Cực liền hiểu động tác tiếp theo của hắn ta, liền cầm lấy bình rượu bên cạnh lên. Chai Viagra trực tiếp ném về phía hắn, lúc này sức phản ứng phi thường của hắn lại phát huy tác dụng, Thiên Vô Cực né sang một bên như một phản xạ thần kinh, và sau đó tránh sang bên cạnh.

"Tôi biết mấy người muốn làm gì nhưng hôm nay nhất định tôi phải mang cô ấy đi."

Thiên Vô Cực rống to, cũng coi như cho mình tăng thêm lòng dũng cảm.

"Mày đến đây cùng với ai thế? Thằng chó. Hôm nay cho dù mày là ai thì cũng đừng nghĩ mang được người đi, mà hôm nay chính mày cũng đừng nghĩ đi được khỏi đây."

Nói xong quy ca lại lần nữa cầm lên một cái bình nhỏ rồi hướng trên đầu của Thiên Vô Cực đập tới, nhưng mà ngay tại lúc chai rượu của hắn tiếp xúc đến Thiên Vô Cực thì "Choang" một tiếng. Bình rượu trong tay của Thiên Vô Cực đã vẽ một đóa hoa máu trên đầu hắn trước rồi...
"Đệt... Trán tao..."


Quy ca, người có dáng người khôi ngô cường tráng người trẻ tuổi bây giờ kêu thảm một tiếng, ngã xuong trên mặt đất, thống khổ rên rỉ lên. Giờ phút này hai cặp đôi trong phòng lại giống như căn bản không biết bên cạnh đang xảy ra chuyện gì, vẫn đang lấy loại giao phối nguyên thủy nhất của động vật mà vận động kịch liệt...

Thiên Vô Cực dìu Lâm Tư Tư lên, để cơ thể cô dựa trên người hắn, chỉ muốn nhanh chóng tìm xe đến bệnh viện. Vừa ra đến cửa lớn của KTV thì đột nhiên "phịch" một tiếng vang lên, chỉ cảm thấy đỉnh đầu đau đớn một lúc, chất lỏng gì đó mang theo nhiệt độ ấm nóng từ trên đầu chảy xuống, che kín ánh mắt hắn, tiếp đó chính là cảm giác đầu đau muốn nứt cảm giác đánh tới, phảng phất như trong đầu bị dao cắt đau nhức kịch liệt. Hắn cố nén cảm giác đau đớn nhức nhối,
dùng hết toàn bộ khí lực khắp cơ thể, một cước đá bay tên quỷ cả vừa rồi miễn cưỡng đứng lên nện bình rượu vào đầu hắn. Đá bay ra xa đến tận hai, ba mét, lần này hắn ta giống như không thể dậy được nữa...

Không hề dừng lại một phút nào, Thiên Vô Cực nhẫn nại đau đớn thể xác, tranh thủ thời gian chạy ra KTV, lần nữa đi tới bệnh viện, lúc vừa đi vào đến cửa lớn bệnh viện hắn lại nhịn không được trên đầu kịch liệt đau nhức, nhắm mắt lại, mắt tối sầm rồi ngã xuống, ...

Trong lúc mơ hồ, Thiên Vô Cực phảng phất nghe thấy có người đang gọi tên của hắn, thời gian dần trôi qua, habws mở hai mắt ra, chỉ thấy người đang ngồi bên cạnh chính là Lâm Tư Tư, giờ phút này cô ấy đã sớm được chữa trị tại bệnh viện tỉnh lại sau khi truyền nước.

Hắn đưa tay muốn vuốt ve đỉnh đầu có chút đau mỏi của mình, phát hiện trên tay bị cố định tại tay cầm giường bệnh, đang nằm truyền dịch.
"Ai u" phát ra một tiếng có một chút đau đớn rên rỉ.

"Tư Tư, đây là đâu thế? Sao em lại thế này?"

"Thiên Vô Cực, cuối cùng em cũng đã tỉnh lại rồi, y tá mau tới đây, gọi bác sĩ nữa, em ấy tỉnh lại rồi."

Lâm Tư Tư vui mừng, giọng còn mang theo tiếng khóc kêu lên với y tá.

Rốt cục một lát sau Thiên Vô Cực mới chậm chạp tỉnh lại, hồn về thể xác, hắn nhìn Lâm Tư Tư bên cạnh rồi hỏi:

"Tư Tư, chị không sao chứ?"


"Là em có việc đấy, đại ca à, trên đầu em còn phải khâu mấy mũi kìa."

Trong mắt Lâm Tư Tư lóng lánh nước mắt nói.

Thiên Vô Cực dùng một bàn tay không có kín muốn sờ đầu đỉnh mình.

"Không được sờ, bác sĩ nói sẽ bị nhiễm trùng đấy."

"Lần này coi như xong rồi, trên đầu trọc vậy là phải đội mũ rồi."

Thiên Vô Cực nói đùa.

"Xin lỗi tiểu Thiên, đáng lẽ ra chị nên nghe lời em không đi đến đó, bây giờ còn khiến em bị thương nữa."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.