Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 15: Hầm Ngục

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

15 Chương 15: Hầm ngục

Cuộc nói chuyện trong phòng vệ sinh đã giúp xác định rằng hắn không phải là một người tốt. Alice đã dễ dàng bị đánh lừa bởi vẻ hào nhoáng bên ngoài mà không biết rằng hắn chỉ coi cô ấy là một thứ đồ chơi. Dungeon là nơi mọi thông tin liên lạc đều bị cắt đứt, phải vào đó nhiều ngày trước khi trở ra. Sẽ không có ai làm chứng cho tất cả những hành vi xấu xa trong đó. 

Hôm nay có bài kiểm tra về độ tương thích với các loại ma cụ. Sau mười nghìn năm, thế giới đã có một sự thay đổi lớn. Loài người giờ đây được chia thành hai loại chính. Những thể lực sư và ma pháp sư. Thể lực sư là những người có khả năng sử dụng các loại ma cụ cường hóa với thể chất khỏe bẩm sinh, lượng ma lực thấp. Ma pháp sư là những người có khả năng vận động kém, nhưng lại có một lượng ma lực khổng lồ. Một quy luật bù trừ. 

Tên béo năm hai từng gây rắc rối cho Files có khả năng sử dụng cường hóa tốc độ. Hắn là một trong những thể lực sư. Còn Files nói rằng cô ấy là một ma pháp sư có khả năng sử dụng nguyên tố gió. 

Mỗi thời đại cách chia năng lực và khả năng của nhân loại mỗi khác, thế nhưng chắc chắn rằng sự thay đổi này không phải là sự tiến hóa mà chính là sự thoái hóa kể từ khi vị thần cuối cùng bị giết chết. 

Cậu thử sức với bài kiểm tra thể lực bằng cách sử dụng ma cụ cường hóa để chạy, mang vật nặng và nhảy cao. Vì không muốn tránh đi sự nổi bật, cậu đã hoàn thành các bài kiểm tra ở mức vừa đủ điểm để qua. Giáo viên đã nói rằng thành tích của cậu thật tệ nên đã đưa cậu sang chỗ thử ma lực. 

Vì ma lực không có thuộc tính, nên cậu không thể sử dụng ma cụ nguyên tố. Vậu nhanh chóng trượt bài kiểm tra cho ma thuật sư, được xếp vào lớp sức mạnh thấp nhất trong số các thể lực sư. 

Đám học viên lớp nhìn cậu với ánh mắt khinh thường, Alice thậm chí không nhìn cậu, chỉ có Files luôn nghiêm túc theo dõi quá trình làm bài kiểm tra của cậu. 

Kết thúc bài kiểm tra, Files nhanh chóng chạy tới chỗ cậu với nụ cười tươi tắn. Cô ấy khoe về thành tích hạng nhất của mình. 


"Ngài thấy em giỏi không?"

"Rất tốt."

Cậu gật đầu, công nhận khả năng của Files khi cô ấy đã phá nát tấm bia từ xa bằng ma pháp gió, điều mà không học viên năm nhất nào làm được. 

"Cảm ơn ngài ~"

Rồi cô ấy bất ngờ sát lại gần cậu hơn, ngước với khuôn mặt hơi ửng đỏ, thì thầm chỉ đủ cho hai người nghe. 

"Có phải ngài muốn giấu đi sức mạnh của mình không…?"

"Cô đã biết đáp án rồi, sao còn hỏi."

"Vâng thưa ngài."


Files mỉm cười lần nữa. Với nụ cười thiên thần của cô ấy, nếu không phải là một kẻ đã sống mười ngàn năm, chắc cậu đã ngay lập tức trúng phải tiếng sét ái tình mất rồi. 

Ngoài việc đang gặp phải rắc rối với những con mắt khó chịu và ghen tức của những học viên năm nhất cùng lớp và vài người khác lớp. Tên béo cũng không thể chịu nổi việc thấy Files gần gũi với cậu, bèn sử dụng ma cụ giày cường hóa tốc độ nhanh chóng xuất hiện. 

"Nhìn nó xem, thứ hạng bét của năm nhất đó không thể nào xứng với em được. Khi vào Dungeon hắn sẽ bỏ em mà chạy đấy! Còn mày, lần trước chỉ là ăn may! Cha đã cho tao ma cụ cấp hai rồi, thứ như mày sẽ mãi không có những thứ đắt đỏ như vậy đâu! Hahaha!"

Hắn đã nâng cấp ma cụ của mình thành hàng cấp hai gì đó. Có lẽ vì vậy mà cậu cảm thấy tốc độ như sên của hắn nhanh hơn một chút xíu.

"Thằng khốn chết tiệt! Sao mày dám bịt tai không nghe tao nói!"

Hắn tức giận khi nhận ra cậu đã bịt tai từ đời nào. Còn Files đã báo cáo với giáo viên rằng hắn gây rối cho cô ấy. Kết quả là tên béo bị giáo viên của lớp hắn lôi về chỗ cũ.

Ba ngày sau một đoàn xe ngựa đã toàn bộ học viên năm nhất và năm hai đến phía Tây của vương quốc. Nơi này đất đai đã trở nên cằn cỗi vì hầm ngục đã hút hết mana trong không gian khiến sự sống của sinh vật khó có thể duy trì. 


Con người phụ thuộc vào hai yếu tố. Ma lực bên trong cơ thể và hấp thụ từ bên ngoài. Sử dụng ma cụ chính là cách để hấp thụ mana từ bên ngoài cộng với ma lực của bản thân. Chính vì vậy, ma cụ khi dùng xung quanh khu vực bên ngoài hầm ngục sức mạnh sẽ chỉ còn một phần hai. Tuy nhiên khi vào hầm ngục nơi ma lực được tập trung dày đặc thì ma cụ lại trở nên mạnh mẽ hơn gấp hai lần. 

Cậu đã nghĩ rằng có thể được nhìn thấy hầm ngục với kết cấu phức tạp, thế nhưng thứ đang ở trước mắt lại cách xa so với tưởng tượng. Lối vào của hầm ngục giống như một cái hang động bình thường nhưng với kích cỡ lớn hơn một chút. Có lẽ kết cấu thảm hại này là do đây là một hầm ngục cấp thấp. 

Từ đằng xa, cậu có thể thấy ánh mắt của tên béo lườm cậu với nụ cười quỷ quyệt. Dường như hắn đã lên kế hoạch để hãm hại cậu. 

"Chúng ta đi thôi thưa ngài."

Files và cậu bước vào hầm ngục cùng với những học viên khác. Hầm ngục này không hề có cổng dịch chuyển và chỉ có mười tầng. Theo như tìm hiểu thì những hầm ngục này được tạo nên ngẫu nhiên qua việc xung đột giữa các mảng kiến tạo, gây nên đứt gãy cho dòng chảy mana đậm đặc dưới lòng đất. Trước đây cậu cũng đã từng gặp một kẻ tạo ra hầm ngục nhân tạo với lý thuyết như vậy nhưng trên quy mô lớn, đó chính ma vương. Tuy nhiên sau khi ma vương rời khỏi đó để tiếp tục khám phá thế giới, hầm ngục đã sụp đổ vì không tự giữ được sự ổn định.

Giáo viên sẽ không đi cùng học sinh, bởi những học viên năm hai hoàn toàn có đủ khả năng để vượt qua hầm ngục. Năm nhất sẽ là những người học hỏi trong quá trình nhìn năm hai chiến đấu. Đám ma thú cũng không thể gây ảnh hưởng đến tính mạng của học viên vì tất cả đều đã kiểm tra để chắc chắn rằng toàn bộ đủ thực lực tự bảo vệ bản thân trước khi được phép bước vào đây. 

Tại tầng đầu tiên học viên phải đụng độ với một đám thằn lằn. Những học viên nữ hét lên sợ hãi khi thấy bọn chúng đang bò đầy xung quanh vách tường với đôi mắt đỏ rực. 

Nhưng Files không tỏ ra run sợ, cô ấy bước lên phía trước cậu với nụ cười tự tin. 

"Ngài không cần phải đông tay đến đâu! Em sẽ giải quyết hết tất cả bọn chúng!"

Người đạt điểm đầu vào cao nhất không phải là danh hão. Files đã nhanh chóng càn quét đám thạch sùng biến dị bằng những quả cầu gió. Sau đó cô ấy quay lại với cậu với đôi mắt long lanh như thể muốn được khen ngợi. Cậu gật khoanh tay lại trong khi tựa vào tường. 

"Làm tốt lắm. Nhưng cô đã làm bẩn hết quần áo của tôi rồi."

Nhìn thấy đồng phục của cậu bị những tia máu nhỏ màu xanh bắn lên, từ tâm trạng vui vẻ Files nhanh chóng trở nên hốt hoảng, cúi đầu xin lỗi cậu. 


"Em… em xin lỗi! Tại em quá phấn khích thế nên…!"

Cậu giữ hai vai Files và kéo thẳng nó lên trước khi cô ấy định cúi đầu thấp hơn nữa. 

"Được rồi, không cần để ý đâu. Tôi có thể thay sau cũng được."

Lời nói dối là điều cần thiết trước khi Files bị phân tâm bởi việc làm bẩn quần áo cậu và giảm đi khả năng chiến đấu.

Thế nhưng Files nhanh chóng lấy khăn tay từ chiếc túi da sau lưng, chạm lên mặt cậu để lau đi máu. 

"Em thực sự xin lỗi ngài… Tầng năm có suối nước nóng… sau khi đến đó xin hãy để em giặt quần áo cho ngài…"

Trong khi lau cho cậu, Files đã lơ là cảnh giác với đám thạch sùng. Tuy nhiên chúng không dám tấn công bởi vì sợ hãi cậu.

"Ah…"

Một học viên khác đang mải đánh đám thạch sùng, vô tình đẩy Files ngã vào lòng cậu. Khuôn mặt của cả hai lúc này gần sát, đôi môi chỉ cần một khoảng cách rất nhỏ trước khi chạm nhau. Cậu cảm nhận được hơi thở và mùi hương quyến rũ của cô ấy. Ánh mắt chạm nhau, cô ấy tỏ ra bối rối, nhanh chóng lùi xa khỏi cậu. 

"Em… em không cố ý đâu thưa ngài…!"

Hai má Files ửng hồng trong khi nhìn xuống đất. Vừa khi đó tiếng hò reo chiến thắng của đám học viên cũng vang lên vì lũ thạch sùng đã được dọn dẹp sạch sẽ. 

Bầu không khí dần trở nên kì lạ, đến ngay cả cậu cũng cảm thấy khó xử. Cậu ho nhẹ trong khi nhìn vào quần áo của mình rồi đánh trống lảng.

"Cô đã nói rồi đấy. Đến tầng năm thì phải giặt quần áo giúp tôi."

Dù vẫn còn đang bối rối, nhưng Files vẫn cố mỉm cười.

"Vâng thưa ngài."

Sau một ngày mệt mỏi liên tục phải chiến đấu với lũ quái vật, thì những học viên đã vượt qua ba tầng đầu tiên một cách nhanh chóng. Những học viên năm nhất đã dần tìm cách phát huy được thực lực của mình và Files cũng vậy. 

Những nhóm khác chiến đấu với nhiều người với ưu thế về số lượng nên tốn ít sức lực hơn. Còn Files đã đơn độc chiến đấu nên ma lực của cô ấy đã hoàn toàn cạn kiệt. Một phần là vì Files không muốn cậu phải động tay, một phần là vì cậu muốn tăng giới hạn ma lực của cô ấy hơn nữa. 

Tầng thứ ba đã được dọn sạch sẽ quái vật, học viên sẽ ở lại đây để nghỉ ngơi qua đêm. Đồ ăn thức uống và lều đều được phát trước khi vào hầm ngục, đựng trong một chiếc túi da nhỏ được yểm ma pháp không gian cấp thấp. 

Cậu tự dựng lều của mình, sau đó dựng lều cho Files vì cô ấy không còn sức nữa. 

"Ngài không cần làm giúp em đâu…"

"Cô còn đang không thở được nữa kìa. Vào trong lều của tôi nghỉ ngơi trước đi."

Cậu đánh mắt sang chỗ Alice, dường như cô ấy đang phải tự dựng lều một cách khó khăn khi không có ai giúp đỡ. Tuy nhiên với bản tính ngoan cố của cô ấy, chiếc lều vẫn miễn cưỡng được dựng lên. 

Chiếc lều của Files đã bị hỏng, khung xương của lều đã bị rỉ sét một phần do bị oxi hóa và bị gãy. Vậy nên cậu đã quyết định nằm ngủ luôn bên ngoài và để Cho Files sử dụng lều của mình. 

Sau một lúc, Files đã thò đầu ra để kiểm tra xem lều của mình đã được dựng xong chưa. Cô ấy trông như không có vẻ gì ngạc nhiên vì chiếc lều của mình bị hỏng, tuy nhiên lại tỏ ra lo lắng khi thấy cậu nằm dưới mặt đất. 

"Xin ngài hãy vào trong nghỉ ngơi. Lều của em hỏng có lẽ là do đã quá cũ mất rồi."

"Không, cô cứ ngủ trong đó. Tôi không thể để cô ngủ bên ngoài được."

Thế là cả hai cứ giằng co với nhau không kết thúc, Files nằng nặc muốn chuyển vị trí với cậu. Sau một hồi không phân thắng bại, cô ấy bỗng trở nên im lặng. Ánh mắt như đang quyết định điều gì đó khó khăn, cuối cùng hít một hơi sâu, nói ra với khuôn mặt ửng đỏ. 

"Vậy thì em muốn ngủ với ngài!"

"...!?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.