14 Chương 14: Tâm tư của họ
"Bà đã tiến bộ hơn với những lần trước khi không ngất xỉu đó."
"Ư...♡"
Ousa cắn chặt miệng vào ga giường với đôi mắt đờ đẫn, chìm trong khoái lạc đỉnh điểm. Toàn bộ tử cung và âm đạo của cô ta cùng lúc siết chặt lấy cậu.
"Lần thứ một trăm nhé."
Cậu đã bắn tròn một trăm lần vào bên trong Ousa, bụng của cô ta phình ra như thể đang mang thai vậy. Không thể chứa thêm nữa, hỗn tinh dịch và dâm thủy trào ra ngoài mặc dù cái lỗ của cô ta vẫn đang bị bịt kín bởi dương vật cậu.
Khi rút ra, cậu có thể thấy âm đạo đã giãn rộng của cô ta tràn ngập tinh dịch. Những nếp thịt hồng hào đang co giật không ngừng đẩy tinh dịch ra ngoài.
Hơn hai giờ đã trôi qua, lý do mà Ousa đã không bất tỉnh là vì một phần đã được cường hóa tinh thần từ cậu. Dù vậy thì cơ thể của cô ta cũng đã giới hạn. Nếu như vẫn tiếp tục lên đỉnh trong thời gian dài sẽ dẫn đến kiệt sức. Vậy nên cậu chọn dừng lại trước khi mọi thứ trở nên tồi tệ.
__________________________________
Tỉnh lại trong vòng tay cậu vào buổi sáng hôm sau, bỗng Ousa tặng cậu một nụ hôn và hỏi.
"Mấy hôm trước ta có nghe Melen nói rằng cậu đã gây sự với con của Hames. Sau đó thì dọa hắn chạy mất đúng không?"
Cậu nhún vai.
"Thật mỉa mai khi chúng luôn nghĩ rằng có thể có được bất kỳ người phụ nữ nào khi có địa vị cao sang. Những kẻ như vậy cần phải được trừng trị."
Ousa và cả Files đều là những người phụ nữ xinh đẹp đã lọt vào mắt xanh nhà bọn chúng. Cùng một huyết thống, không giống lông cũng giống cánh, thằng cha rác rưởi, thằng con là cặn bã. Khi một đám rác rưởi và cặn bã gộp lại vào với nhau, hiển nhiên sẽ trở thành một đống rác thải. Rác thải tì luôn là thứ cần được loại bỏ.
"Vậy cậu cứu được cô gái nào vậy?"
"Files, bạn của tôi."
Ousa bỗng mỉm cười.
"Cậu cũng đào hoa gớm đấy nhỉ? Muốn con gái ta nhưng đồng thời lại đi tán đứa con gái khác, không chỉ thế cô bạn của ta cũng bị cậu mê hoặc."
"Files với tôi không có mối quan hệ ấy. Còn Melen thì là do bà giới thiệu cho tôi mà?"
"Thế cô gái tên Files ấy có hay đỏ mặt khi đứng trước mặt cậu không?"
"Gần đây thì có, nhưng điều đó chẳng liên quan gì cả."
Bà ta làm khuôn mặt như thể đã hiểu được mối quan hệ giữa cậu và Files, nhưng chắc chắn điều đó sai hoàn toàn. Ousa đưa chân lên cạ vào thằng nhỏ của cậu trong mỉm cười.
"Cậu không được phép dùng thứ khủng bố này với một cô gái đâu nhé."
"Đừng có chọc nữa. Tôi đi học trước đây."
Dù vẫn còn một chút thời gian trước khi phải lên xe, tuy nhiên cậu không thể nằm đây lâu thêm được nữa. Nếu không cô ta sẽ tiếp tục trêu chọc cậu với khuôn mặt của kẻ đắc thắng đó.
_____________________________________
Ousa biết rằng giữ bản thân và cậu ta luôn có một khoảng cách không thể vượt qua. Cô chưa từng nhận ra rằng mình đã nảy sinh tình cảm với cậu ta, cho đến khi…
"Bà có thể cho tôi biết thêm về con gái của bà được không?"
Bằng cách nào đó, cậu ta đã để ý đến con gái của cô. Câu nói như một tiếng sét đánh xuống bên tai khiến cô giật mình. Sau đó trong đầu cô tràn ngập những cảm xúc lẫn lộn.
Vui vì con gái mình được để ý bởi một người đàn ông tốt. Thế nhưng trong lòng cô cũng tồn tại một cảm xúc tiếc nuối. Giá như cô được gặp cậu ta trong thời thanh xuân, được tựa đầu vào bờ vai cậu ta để cảm thấy yên bình như lúc này.
Cảm xúc của một người mẹ và một người phụ nữ xung đột với nhau. Ousa chìm trong vòng xoáy đó.
Sau khi cậu ta rời khỏi phòng, khuôn mặt vui vẻ chỉ mới vài giây trước nhanh chóng trở nên trầm tư.
"Ta bị làm sao thế này…"
Cô ngước nhìn lên, chiếc gương đối diện phía trước đang phản chiếu hình ảnh của một người phụ nữ đang trần trụi, với cơ thể quyến rũ và khuôn mặt xinh đẹp. Có rất nhiều người đàn ông thèm muốn cô nhưng tại sao lại không phải là cậu ta?
___________________________________
Cậu đến trường với suy nghĩ xem làm cách nào để tiếp cận được Alice, con gái của Ousa. Khi xe ngựa dừng lại, có thể thấy Files đang đứng sẵn tại cổng chính chờ đợi cậu.
"Chào buổi sáng thưa ngài."
Cô ấy nở nụ cười của một thiên thần trong khi cầm lấy túi xách của cậu.
"Xin hãy để em cầm giúp nhé?"
"Tôi đã bảo bao lần rồi, đừng làm như vậy nữa. Giờ thì cô khiến tôi thành kẻ thù của toàn bộ học viện rồi đấy."
Một hoa khôi thi đỗ vào trường với số điểm nằm trong top mười, đang đi theo xách đồ cho một tên tầm thường. Điều đó khiến cậu trông như một cái gai trong mắt của những kẻ khác. Dù cậu đã từ chối thẳng thừng, thế những Files vẫn tiếp tục kiên trì như vậy kể từ lúc đó.
"Được giúp ngài là vinh dự của em mà. Cho dù cả thế giới có ghét bỏ ngài thì em vẫn sẽ đứng về phía ngài."
Hàng loạt ánh mắt hình viên đạn đang hướng về phía cậu dù mới chỉ đứng ở cổng vào. Thính giác nhạy bén của cậu có thể nghe rõ những tiếng nói xung quanh.
"Sao hoa khôi của chúng ta lại xưng hô với hắn như thế?"
"Một kẻ ăn mặc nhếch nhác như hắn tại sao lại có được sự chú ý của nữ thần chứ? Chết tiệt!"
"Cô ấy đang mỉm cười với hắn kìa! Tức chết mất!"
Files hoàn toàn hiểu sai ý nghĩa trong câu nói của cậu, thậm chí khiến mọi việc trầm trọng hơn trước. Thế nhưng cô ấy vẫn vô tư không hề hay biết, vui vẻ bước phía trước cậu.
Ngỡ rằng mọi thứ sẽ không tồi tệ hơn nữa khi trở thành kẻ thù với toàn bộ học viên, thì ngay trước khi bước vào lớp lại đụng mặt với Gidur. Hắn nhìn cậu với ánh mắt giận giữ đưa tay chỉ về phía cậu.
"Vì mày mà cha đã đánh tao! Ba ngày nữa sẽ có một cuộc kiểm tra dưới hầm ngục! Lúc đó chính tay tao sẽ giết mày! Còn Files, rồi mày sẽ nhanh chóng thuộc về tao thôi!"
Files cau mày tỏ ra khó chịu, còn cậu chỉ nhếch mép lên cười khẩy khi thấy khuôn mặt bầm dập của hắn, đoán ra lý do mà hắn bị đánh. Hames đã sợ cậu trả thù đến mức phải gọi đám lính đánh thuê bảo vệ.
Với thực lực của Gidur hắn sẽ không làm gì được cậu. Thế nhưng suy ra từ thế lực của hắn, thì hắn chắc chắn sẽ tìm thêm người để khử cậu. Trong quá khứ cậu đã từng đến hầm ngục, đó là nơi liên lạc với thế giới bên ngoài gần như bị cắt đứt.
"Vào học nào Files."
Bị ăn bơ từ cậu và Files, hắn nổi điên nhưng không làm gì được đành cúp đuôi bỏ đi.
Đến buổi trưa, khi những tiết học kết thúc, nhà ăn của học viện bắt đầu trở nên đông đúc náo nhiệt. Đang bưng khay đồ ăn thì cậu thấy Alice đang ngồi một mình cái khay cơm. Cậu định bước tới đó, thế nhưng một học viên nam đã đến ngồi cùng cô ấy.
Trông không giống như bị ép buộc. Khuôn mặt ảm đạm của Alice nhanh chóng trở nên vui vẻ. Học viên nam có gu ăn mặc sành điệu, với đồng phục được thêm họa tiết lòe loẹt và đeo khuyên tai. Hắn ta là ai? Có quan hệ gì với Alice? Thái độ của cô ấy trước hắn ta hoàn toàn khác với cậu.
Bất chợt giọng của Files vang lên phía sau, thức tỉnh cậu khỏi những dòng suy nghĩ đó.
"Em muốn ngồi ăn cùng ngài. Điều đó có được không…?"
"Nếu cô muốn."
"Vậy thì đi theo em nào."
Files mỉm cười, một tay cầm khay cơm, một tay kéo cậu đến một bàn trống gần đó. Cậu kéo ghế cho cô ấy ngồi xuống trước, rồi đặt khay thức ăn xuống.
"Cảm ơn ngài..."
Hai má Files ửng đỏ ngượng ngùng khi nhìn cậu. Sau vài phút, cô ấy bình tĩnh lại, hít một hơi sâu rồi cất giọng.
"Về chuyện ban nãy ở ngoài hành lang, đúng như Gidur nói. Ba ngày nữa toàn bộ các học viên năm nhất và năm hai sẽ được đưa đến một dungeon cấp thấp để huấn luyện thực chiến. Mỗi nhóm sẽ được chia từ hai đến ba người."
Cậu nhíu mày khó hiểu khi Files lại biết về điều này, trong khi cậu không hề nghe thấy tin tức này từ bất kì nguồn nào cả.
"Thông tin này được thông báo với mọi người rồi đúng không? Sao tôi lại không biết vậy?"
"Vì ngài luôn ngủ trong mọi tiết học."
Câu nói của Files khiến chỗ súp trong miệng cậu suýt chút nữa phụt ra ngoài. Có lẽ sau này cậu nên tập giữ sự tỉnh táo trong lớp học hơn.
"Do chúng chán quá thôi… Còn việc lập nhóm thì…"
Khi cậu quay về phía Alice thì Files đã cất giọng lớn hơn bình thường, hướng sự chú ý của cậu về cô ấy.
"Em sẽ lập nhóm với ngài, chỉ cần hai chúng ta là đủ. Mặc kệ cô ta đi, việc xếp nhóm sẽ được giáo viên làm giúp nếu như không tìm được nhóm."
Lần đầu tiên cậu thấy Files nặng lời đến vậy. Có lẽ cô ấy vẫn còn ác cảm với Alice vì đã từng xúc phạm cậu vào lần trước. Nhưng dù vậy thì không cần cậu, có lẽ sẽ có người khác giúp Alice. Cậu nhìn hắn, kẻ đang cười nói cùng với Alice.
"Được rồi, tôi hiểu."
Files trở lại với trạng thái vui vẻ một lần nữa, mỉm cười với cậu.
"Ngôi làng của em gần với một hầm ngục cấp thấp. Em đã từng xuống những tầng đầu vài lần để kiếm ma thạch bán lấy tiền. Em hứa sẽ không làm vướng chân ngài đâu."
Cậu gật đầu mặc dù có thể chắc chắn rằng dù không có kinh nghiệm, đống ma thú cũng sẽ không có cơ hội động được vào Files dù chỉ một lần.
Sau giờ ăn trưa, cậu đi vào nhà vệ sinh để giải quyết cái bàng quang đã đầy nước của mình. Sự trùng hợp đã khiến cậu gặp hắn, kẻ ăn mặc lòe loẹt đã nói chuyện với Alice ban nãy.
Hắn đi cùng một nhóm người nữa đa số là các học viên nam năm hai. Bọn chúng cười nói với nhau trong nhà vệ sinh.
"Con nhỏ đó xinh thật đấy, ai ngờ bị chú mày lừa dễ thế. Đợi vào hầm ngục chú em phải cho bọn anh thưởng thức với đấy nhé."
"Thoải mái đi nào các anh. Nhưng người phá trinh con nhỏ đó đầu phải là đàn em này đấy."