Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 53: Thay Thế Con Tin (1)

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

53 Chương 53: Thay Thế Con Tin (1)

“Đừng làm loạn, ngươi... Nếu ngươi muốn tiền, ta... Ta có… có thể cho ngươi.” Đường Băng Vân nào từng thấy qua trường hợp này, bị dọa đến mức nói chuyện lắp ba lắp bắp, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Ngươi bảo tiểu tử kia không được qua đây!” Nam tử thon gầy có hơi chột dạ, thế là ra lệnh với Đường Băng Vân.

“Sở... Sở Bạch, ngươi đứng lại đi.” Đường Băng Vân run giọng nói.

“Đừng sợ, ta chắc chắn có thể cứu ngươi.” Cước bộ Sở Bạch tới gần từng chút một.

Vì hiệu quả anh hùng cứu mỹ nhân, Sở Bạch cũng không nói ra thứ nam tử thon gầy cầm trong tay là hàng giả, muốn đưa mình thành nam tử hán can đảm hơn người.

Nam tử thon gầy giữ lấy Đường Băng Vân lui lại từng bước một, thẳng đến khi sau lưng đụng ranh giới nhà kho, thì đã không thể lui được nữa.

“Biết điều đi, mau thả người ra.” Sở Bạch tiếp tục bức bách.

“Tiểu tử, ngươi thật sự không... không sợ chết sao?” Da mặt nam tử thon gầy co quắp.


“Ta mệnh tiện, chết thì đã chết, nếu như ngươi hứng thú, cứ tới đánh chết ta, đánh vào đây này.” Sở Bạch chỉ chỉ tim mình.

Nam tử thon gầy chỉ muốn chửi đổng, đồng thời phòng tuyến tâm lý cũng dần dần có khuynh hướng buông lỏng.

Thứ trong tay chính là đồ chơi, căn bản không gây thương tổn được cho người ta.

Trước mắt lại có một đứa thứ không sợ chết, bản thân mình trốn cũng trốn không thoát.

Nam tử thon gầy lập tức sinh ra ý nghĩ đầu hàng.

Nhưng mà đúng vào lúc này.

“Sở Bạch, chính ngươi muốn chết kệ ngươi, xin đừng kéo người khác xuống nước!” Vương Hạo Nhiên nhanh chóng đứng dậy, nói với mấy nhân viên an ninh nói:

“Các ngươi còn đứng ngốc ở đó làm gì, không nhìn ra tiểu tử này đang tận lực trả thù muốn hại chết Đường tổng các ngươi sao? Nhanh lên đè tiểu tử này lại!”


Mấy nhân viên an ninh bị nói cho tỉnh, lập tức xúm về phía Sở Bạch.

Sở Bạch mặc dù giá trị chiến lực không kém, nhưng mấy nhân viên an ninh này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, cùng động thủ thành công khống chế Sở Bạch.

“Vương Hạo Nhiên, ta sắp không chế được rồi, ngươi đi ra làm loạn làm gì!” Sở Bạch nghiến răng nghiến lợi nói.

Vương Hạo Nhiên từ dưới đất nhặt được mảnh vải vụn của bao đựng nguyên thạch, tiếp đó đi đến bên cạnh Sở Bạch:

“Đầu ngươi có bệnh không, còn khống chế đại cục, biết bên trong tay hắn ta cầm là cái gì không?”

Dứt lời, cũng không đợi Sở Bạch đáp lại, Vương Hạo Nhiên trực tiếp dùng cuốn mảnh vải thành nắm nhét vào mồm hắn.

“Ô, cái đó… Trong tay… Giả… Ô..” Sở Bạch muốn nói thứ trong tay nam tử thon gầy là đồ chơi, bất đắc dĩ miệng bị bịt kín, chỉ có thể mơ hồ nói không rõ chữ.


Người bên ngoài căn bản nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.

Vương Hạo Nhiên đi đến chỗ cách nam tử gầy không xa.

Tài xế vội vã đi tới, bảo vệ phía trước Vương Hạo Nhiên.

Như Vương Hưởng nói, tài xế này hoàn toàn trung thành.

Tư thế này của hắn rõ ràng là muốn thay Vương Hạo Nhiên ngăn đầu súng.

"Ngươi cần gì cứ việc nói, chỉ cần không thương tổn con tin." Vương Hạo Nhiên nói với nam tử gầy.

"Ta cần một chiếc xe, còn cần 500 vạn tiền mặt, ta muốn trong vòng mười phút, nhanh chóng đi chuẩn bị, mặt khác không cho phép báo cảnh sát, bằng không ta sẽ giết nữ nhân này!" Nam tử gầy còm gặp chuyện xuất hiện ngoài ý muốn, thế là giở công phu sư tử ngoạm nói.
Vương Hạo Nhiên thò tay tìm chìa khóa xe của tài xế:

"Quanh đây không có ngân hàng, trong thời gian ngắn như vậy, tuyệt đối không có khả năng lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, ta mới mở ra một khối pha lê loại Đế Vương Lục, giá trị hơn 60 triệu."

Nói xong, hắn ra hiệu về phía tài xế.

Tài xế rất nhanh đã đưa khối Đế Vương Lục kia tới.

Nam tử gầy còm nhìn một cái, trong con mắt hiện ra vẻ tham lam.


"Chìa khóa xe, hơn 60 triệu đều ở nơi này." Một tay Vương Hạo Nhiên cầm chìa khoá, một tay nâng lấy ngọc thạch.

"Ngươi cầm đồ vật lên, đi đến phía trước ta, ta và nữ nhân này sẽ đi lên." Nam tử gầy còm dự định để Vương Hạo Nhiên hộ tống mình ra ngoài.

"Được, nhưng mà ta có một yêu cầu, ta muốn đổi với nữ nhân này, ta tới làm con tin." Vương Hạo Nhiên bình tĩnh nói.

Đang ở trong trạng thái cực kỳ hoảng sợ - Đường Băng Vân toàn thân chấn động, không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Hạo Nhiên.
"Ta… Ta làm con tin… Là… là được rồi." Đường Băng Vân run giọng nói.

"Ngươi nhìn ngươi xem, nói nhanh đến mức ấp úng không rõ ràng, khẩn trương đến chân phát run, vẫn là để ta đến thay thế ngươi đi." Vương Hạo Nhiên nói.

Đường Băng Vân lộp bộp nhìn thân ảnh trước mắt kia, trong lúc nhất thời có chút ngây người.

Nếu như nói lúc trước Đường Băng Vân vẫn một mực coi Vương Hạo Nhiên là tiểu nam sinh, nhưng mà hiện tại, nàng lại coi Vương Hạo Nhiên như người đàn ông mà đối đãi.

Hơn nữa còn là người đàn ông có khí khái và can đảm!

【 Đinh, độ thiện cảm của nữ chính Đường Băng Vân đối với kí chủ +20, độ thiện cảm trước mắt là 40. (Vô cùng thân mật)】

【 Đinh, kí chủ ảnh hưởng đến hướng đi của nội dung truyện, thu được 300 điểm phản phái. 】

"Có cái nịt, khống chế một nữ nhân đơn giản hơn khống chế một nam nhân rất nhiều, ngươi cho rằng ta sẽ ngu như vậy sao?" Nam tử gầy còm nhìn chằm chằm Vương Hạo Nhiên nói.
Vương Hạo Nhiên không trả lời ngay, mà là nhặt lên từ dưới đất một tấm vải rách, để tài xế trói tay mình lại.

"Ta tự giới thiệu một chút, ta là công tử của tập đoàn Vương thị, tương lai có tài sản chục tỷ để ta kế thừa, ta sẽ không lấy sinh mệnh của mình ra nói đùa, lại thêm cái này…." Vương Hạo Nhiên nhấc lên đôi tay bị buộc chặt:

"Thế này ngươi đã tin thành ý của ta rồi chứ."

"Nếu như ngươi vẫn không đáp ứng thì rất xin lỗi, ta nghĩ chúng ta chỉ có thể một mực giằng co ở chỗ này."

Sau khi nói xong, ngữ khí Vương Hạo Nhiên cứng rắn hơn.

Hắn biết nam tử gầy còm kỳ thực cũng không có lựa chọn khác.

Súng giả trong tay đối phương chỉ là một cái đồ chơi mà thôi, căn bản không có khả năng tạo thành uy hiếp gì.

Vương Hạo Nhiên lấy ra thân phận con cháu phú hào, bày tỏ bản thân tiếc mạng, tiếp đó lại trói tay, nói với đối phương hắn sẽ không phản kháng.
Trên mặt nam tử gầy còm kia vẫn có vẻ do dự, không lập tức trả lời.

Vương Hạo Nhiên cũng không vội, lẳng lặng chờ.

Dù sao mình cũng có nhiều thời gian, không đáp ứng thì cũng mất gì.

Xem ai làm ai hao tổn.

“Đừng làm loạn, ngươi... Nếu ngươi muốn tiền, ta... Ta có… có thể cho ngươi.” Đường Băng Vân nào từng thấy qua trường hợp này, bị dọa đến mức nói chuyện lắp ba lắp bắp, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy.

“Ngươi bảo tiểu tử kia không được qua đây!” Nam tử thon gầy có hơi chột dạ, thế là ra lệnh với Đường Băng Vân.

“Sở... Sở Bạch, ngươi đứng lại đi.” Đường Băng Vân run giọng nói.

“Đừng sợ, ta chắc chắn có thể cứu ngươi.” Cước bộ Sở Bạch tới gần từng chút một.

Vì hiệu quả anh hùng cứu mỹ nhân, Sở Bạch cũng không nói ra thứ nam tử thon gầy cầm trong tay là hàng giả, muốn đưa mình thành nam tử hán can đảm hơn người.
Nam tử thon gầy giữ lấy Đường Băng Vân lui lại từng bước một, thẳng đến khi sau lưng đụng ranh giới nhà kho, thì đã không thể lui được nữa.

“Biết điều đi, mau thả người ra.” Sở Bạch tiếp tục bức bách.

“Tiểu tử, ngươi thật sự không... không sợ chết sao?” Da mặt nam tử thon gầy co quắp.

“Ta mệnh tiện, chết thì đã chết, nếu như ngươi hứng thú, cứ tới đánh chết ta, đánh vào đây này.” Sở Bạch chỉ chỉ tim mình.

Nam tử thon gầy chỉ muốn chửi đổng, đồng thời phòng tuyến tâm lý cũng dần dần có khuynh hướng buông lỏng.

Thứ trong tay chính là đồ chơi, căn bản không gây thương tổn được cho người ta.

Trước mắt lại có một đứa thứ không sợ chết, bản thân mình trốn cũng trốn không thoát.

Nam tử thon gầy lập tức sinh ra ý nghĩ đầu hàng.

Nhưng mà đúng vào lúc này.
“Sở Bạch, chính ngươi muốn chết kệ ngươi, xin đừng kéo người khác xuống nước!” Vương Hạo Nhiên nhanh chóng đứng dậy, nói với mấy nhân viên an ninh nói:

“Các ngươi còn đứng ngốc ở đó làm gì, không nhìn ra tiểu tử này đang tận lực trả thù muốn hại chết Đường tổng các ngươi sao? Nhanh lên đè tiểu tử này lại!”

Mấy nhân viên an ninh bị nói cho tỉnh, lập tức xúm về phía Sở Bạch.

Sở Bạch mặc dù giá trị chiến lực không kém, nhưng mấy nhân viên an ninh này đã được huấn luyện nghiêm chỉnh, cùng động thủ thành công khống chế Sở Bạch.

“Vương Hạo Nhiên, ta sắp không chế được rồi, ngươi đi ra làm loạn làm gì!” Sở Bạch nghiến răng nghiến lợi nói.

Vương Hạo Nhiên từ dưới đất nhặt được mảnh vải vụn của bao đựng nguyên thạch, tiếp đó đi đến bên cạnh Sở Bạch:
“Đầu ngươi có bệnh không, còn khống chế đại cục, biết bên trong tay hắn ta cầm là cái gì không?”

Dứt lời, cũng không đợi Sở Bạch đáp lại, Vương Hạo Nhiên trực tiếp dùng cuốn mảnh vải thành nắm nhét vào mồm hắn.

“Ô, cái đó… Trong tay… Giả… Ô..” Sở Bạch muốn nói thứ trong tay nam tử thon gầy là đồ chơi, bất đắc dĩ miệng bị bịt kín, chỉ có thể mơ hồ nói không rõ chữ.

Người bên ngoài căn bản nghe không hiểu hắn đang nói cái gì.

Vương Hạo Nhiên đi đến chỗ cách nam tử gầy không xa.

Tài xế vội vã đi tới, bảo vệ phía trước Vương Hạo Nhiên.

Như Vương Hưởng nói, tài xế này hoàn toàn trung thành.

Tư thế này của hắn rõ ràng là muốn thay Vương Hạo Nhiên ngăn đầu súng.

"Ngươi cần gì cứ việc nói, chỉ cần không thương tổn con tin." Vương Hạo Nhiên nói với nam tử gầy.
"Ta cần một chiếc xe, còn cần 500 vạn tiền mặt, ta muốn trong vòng mười phút, nhanh chóng đi chuẩn bị, mặt khác không cho phép báo cảnh sát, bằng không ta sẽ giết nữ nhân này!" Nam tử gầy còm gặp chuyện xuất hiện ngoài ý muốn, thế là giở công phu sư tử ngoạm nói.

Vương Hạo Nhiên thò tay tìm chìa khóa xe của tài xế:

"Quanh đây không có ngân hàng, trong thời gian ngắn như vậy, tuyệt đối không có khả năng lấy ra nhiều tiền mặt như vậy, ta mới mở ra một khối pha lê loại Đế Vương Lục, giá trị hơn 60 triệu."

Nói xong, hắn ra hiệu về phía tài xế.

Tài xế rất nhanh đã đưa khối Đế Vương Lục kia tới.

Nam tử gầy còm nhìn một cái, trong con mắt hiện ra vẻ tham lam.

"Chìa khóa xe, hơn 60 triệu đều ở nơi này." Một tay Vương Hạo Nhiên cầm chìa khoá, một tay nâng lấy ngọc thạch.

"Ngươi cầm đồ vật lên, đi đến phía trước ta, ta và nữ nhân này sẽ đi lên." Nam tử gầy còm dự định để Vương Hạo Nhiên hộ tống mình ra ngoài.
"Được, nhưng mà ta có một yêu cầu, ta muốn đổi với nữ nhân này, ta tới làm con tin." Vương Hạo Nhiên bình tĩnh nói.

Đang ở trong trạng thái cực kỳ hoảng sợ - Đường Băng Vân toàn thân chấn động, không thể tưởng tượng nổi nhìn Vương Hạo Nhiên.

"Ta… Ta làm con tin… Là… là được rồi." Đường Băng Vân run giọng nói.

"Ngươi nhìn ngươi xem, nói nhanh đến mức ấp úng không rõ ràng, khẩn trương đến chân phát run, vẫn là để ta đến thay thế ngươi đi." Vương Hạo Nhiên nói.

Đường Băng Vân lộp bộp nhìn thân ảnh trước mắt kia, trong lúc nhất thời có chút ngây người.

Nếu như nói lúc trước Đường Băng Vân vẫn một mực coi Vương Hạo Nhiên là tiểu nam sinh, nhưng mà hiện tại, nàng lại coi Vương Hạo Nhiên như người đàn ông mà đối đãi.

Hơn nữa còn là người đàn ông có khí khái và can đảm!
【 Đinh, độ thiện cảm của nữ chính Đường Băng Vân đối với kí chủ +20, độ thiện cảm trước mắt là 40. (Vô cùng thân mật)】

【 Đinh, kí chủ ảnh hưởng đến hướng đi của nội dung truyện, thu được 300 điểm phản phái. 】

"Có cái nịt, khống chế một nữ nhân đơn giản hơn khống chế một nam nhân rất nhiều, ngươi cho rằng ta sẽ ngu như vậy sao?" Nam tử gầy còm nhìn chằm chằm Vương Hạo Nhiên nói.

Vương Hạo Nhiên không trả lời ngay, mà là nhặt lên từ dưới đất một tấm vải rách, để tài xế trói tay mình lại.

"Ta tự giới thiệu một chút, ta là công tử của tập đoàn Vương thị, tương lai có tài sản chục tỷ để ta kế thừa, ta sẽ không lấy sinh mệnh của mình ra nói đùa, lại thêm cái này…." Vương Hạo Nhiên nhấc lên đôi tay bị buộc chặt:

"Thế này ngươi đã tin thành ý của ta rồi chứ."
"Nếu như ngươi vẫn không đáp ứng thì rất xin lỗi, ta nghĩ chúng ta chỉ có thể một mực giằng co ở chỗ này."

Sau khi nói xong, ngữ khí Vương Hạo Nhiên cứng rắn hơn.

Hắn biết nam tử gầy còm kỳ thực cũng không có lựa chọn khác.

Súng giả trong tay đối phương chỉ là một cái đồ chơi mà thôi, căn bản không có khả năng tạo thành uy hiếp gì.

Vương Hạo Nhiên lấy ra thân phận con cháu phú hào, bày tỏ bản thân tiếc mạng, tiếp đó lại trói tay, nói với đối phương hắn sẽ không phản kháng.

Trên mặt nam tử gầy còm kia vẫn có vẻ do dự, không lập tức trả lời.

Vương Hạo Nhiên cũng không vội, lẳng lặng chờ.

Dù sao mình cũng có nhiều thời gian, không đáp ứng thì cũng mất gì.

Xem ai làm ai hao tổn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.