Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 51: Đầu Hàng Thua Một Nửa

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

51 Chương 51: Đầu hàng thua một nửa

Chương 51: Đầu hàng thua một nửa

“Mỹ nữ, tại sao không đáp, ngươi rốt cuộc có dám hay không a?”

Sở Bạch thấy Đường Băng Vân không trả lời, thế là hỏi đến cùng.

Đường Băng Vân hừ lạnh một tiếng.

Nàng vốn không muốn quan tâm đến Sở Bạch rồi, nhưng đối phương lại còn đi tìm nặng.

Tên nhóc này còn chưa được 20, làm sao có thể hiểu được đổ thạch.

Chút nữa nàng thắng, nhất định sẽ không bỏ qua hắn, nhất định để hắn ký khế ước, cả một đời đi làm không công tại nhà máy Ngọc Thạch.

Đến lúc đó để xem tiểu tử này còn dám điên cuồng nữa hay không.


“Ngươi rất tự tin, tốt, chuyện này…”

“Chờ đã.”

Đường Băng Vân còn chưa nói hết lời, liền bị Vương Hạo Nhiên cắt ngang.

“Liên quan gì đến ngươi, ngươi chen miệng làm gì?”

Sở Bạch thấy Vương Hạo Nhiên muốn quấy rối, vô cùng khó chịu.

“Ngươi và ta là bạn học cùng lớp, đúng không?” Vương Hạo Nhiên nói.

“Không sai, ngươi đột nhiên nói việc này làm gì.” Sở Bạch có chút không rõ.

“Ngươi cứ trả lời là được rồi.” Vương Hạo Nhiên tiếp tục hỏi:


“Gia cảnh ngươi bình thường, thành tích học tập ở trên lớp học đếm ngược, đúng không?”

“Vương Hạo Nhiên, ngươi có ý gì?!” Sở Bạch cảm thấy mình bị vũ nhục, cả giận nói.

“Không phủ nhận, vậy chứng minh ta nói đúng rồi.” Ngôn từ Vương Hạo Nhiên dần dần trở nên sắc bén:

“Ngươi và ta đã là đồng môn, tất nhiên cũng sẽ cùng thế hệ, vị mỹ nữ lớn hơn ta, tức là trưởng bối của ngươi, ngươi ngấm ngầm mạo phạm trưởng bối, đúng là vô lễ phép.”

“Gia cảnh ngươi bình thường, thành tích học tập kém cỏi, ngôn ngữ ngả ngớn, lại muốn trèo cao với một thiên kim đại tiểu thư hào môn, thực sự là si tâm vọng tưởng.”

“Mà công bằng của cá cược nằm ở chỗ tiền cược phải ngang nhau, sức lao động mà ngươi có thể cống hiến một đời vừa có hạn lại giá rẻ, còn hạnh phúc một đời của Đường a di lại là vô giá, đánh cược không công bằng như thế, ngươi còn mở miệng nói cho được?”

“Vương Hạo Nhiên ngươi mẹ nó...” Sở Bạch tức giận, suýt nữa đã chửi tục, nhưng lời sắp đến bên miệng lại cứng rắn nuốt xuống.


Hắn thật sự hận bản thân bình thường không cố gắng đọc sách, không có miệng lưỡi, nói không lại Vương Hạo Nhiên.

Chửi bậy ở chỗ này không phù hợp.

Sở Bạch không muốn làm hỏng ấn tượng của lão hiệu trưởng và băng sơn mỹ nữ về hắn.

“Hạo Nhiên, ngươi nói có lý, ta căn bản không cần phải để tâm đến tiểu tử này.” Đường Băng Vân bình phục lại tâm trạng, không quan tâm Sở Bạch nữa.

【 Đinh, túc chủ ngăn cản nhân vật chính Sở Bạch tán tỉnh một trong những nữ chính Đường Băng Vân, thu được 200 điểm phản phái.】

Đã nói đến mức miệng lưỡi khô khốc rồi, cũng may không bị phí công.

Vương Hạo Nhiên thầm cười, lập tức nhìn Sở Bạch, nhân lúc rèn sắt còn nóng:

“Ngươi nếu thật sự có hứng thú như vậy, vậy ta với ngươi đánh cược một kèo, cứ dựa theo lời ngươi vừa nói, ngươi chọn 10 khối nguyên thạch, nếu có tám khối kiếm được, như vậy ngươi thắng, trái lại thì là ta thắng.

Còn về tiền đánh bạc ấy hả, phải xem ngươi muốn chơi lớn đến mức nào, ta sẽ phụng bồi tới cùng.”

“Lời này của ngươi là thật?” Sở Bạch sắc mặt khá hơn.

“Là thật, người ở đây cũng có thể làm chứng.”

“Một lời đã định!” Sở Bạch mừng húm:


“Nếu như ta thắng, từ nay về sau ngươi phải rời xa Hứa Mộ Nhan, đến một câu nói cũng không được nói với nàng, nếu như ngươi thắng, từ nay về sau ta cũng sẽ rời xa Hứa Mộ Nhan, một câu nói cũng không được nói với nàng.”
Vương Hạo Nhiên trực tiếp bị lời của Sở Bạch làm cho vui vẻ.

Da mặt tên Sở Bạch này dày thật đấy, cái giá cược như vậy cũng lấy ra cho được?

Hứa Mộ Nhan bây giờ đã không còn để tâm tới Sở Bạch nữa, ngược lại thì rất gần gũi với mình.

Sở Bạch thắng, Vương Hạo Nhiên mất máu.

Sở Bạch thua, Vương Hạo Nhiên không kiếm được lời.

Mẹ nó nhân vật chính chó chết, ngươi có thể giữ chút mặt mũi được không?

“Ngươi cười cái gì mà scười, đến cùng có cược hay không?” Sở Bạch buồn bực nói.

“Cược.”

Tuy Sở Bạch đã đặt ra một giá cược rất vô liêm sỉ, nhưng Sở Bạch cũng không thắng được.

Vương Hạo Nhiên đương nhiên không sợ hãi.

“Ngươi thua chắc rồi!”

Vương Hạo Nhiên sái nhiên nói:

“Thua thì thua thôi, ta không quan trọng, có điều ta mạo muội hỏi ngươi một chút, ngươi mang theo bao nhiêu tiền, có đủ mua 10 khối nguyên thạch không?”
“Đúng rồi, hữu nghị nhắc nhở ngươi chút, nguyên thạch ở đây không có giá dưới năm ngàn đâu.”

Sở Bạch cả kinh.

Lần trước hắn tố cáo Tang Khôn đã cầm 4 vạn đồng tiền thưởng, chi 3 vạn đồng tiền chữa trị, trả Trần Tử Thạch một ngàn, bản thân hắn cũng đã tiêu một ít, bây giờ chỉ còn lại hơn 7000.

Chẳng phải là chỉ đủ mua một khối đá thôi sáo?

“Tiểu huynh đệ Sở Bạch, ngươi cứ chọn đi, tiền nguyên thạch ta thay ngươi trả.” Lão hiệu trưởng giải vây cho Sở Bạch nói.

“Cảm ơn hiệu trưởng, tiền này rất nhanh ta sẽ trả lại cho ngươi.” Sở Bạch cảm kích, sau đó mặt nở nụ cười, đi đến chỗ trưng bày nguyên thạch trong kho.

Hắn dùng thấu thị nhìn về phía nguyên thạch trên đất.

Một phút, 2 phút, 3 phút... 10 phút.

【 Đinh, túc chủ thành công cướp và ngăn cản nhân vật chính Sở Bạch trang bức thông qua đổ thạch, thu được 200 điểm phản phái.】
“Này, ngươi còn phải xem bao lâu nữa, chọn xong chưa?” Vương Hạo Nhiên thúc giục.

Nụ cười tự tin của Sở Bạch đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự mê mang, kinh ngạc và lúng túng.

“Mỹ nữ, nguyên thạch ở chỗ này của ngươi có vấn đề, dựa theo đánh dấu bên trên, trong hơn 50 khối nguyên thạch này, cơ bản đã không còn cái nào kiếm ra được nữa.” Sở Bạch nghiêm mặt nói với Đường Băng Vân.

“Ta thấy ngươi là một nhãi nhép tôm tép thì có!” Đường Băng Vân cả giận nói:

“Vừa rồi trong những nguyên thạch này mở ra có không ít hàng tốt, trong đó thậm chí còn có đá pha lê Đế Vương Lục, làm sao lại có vấn đề.”

“Có người mở ra loại tốt, lại còn có pha lê Đế Vương Lục! Là ai mở ?” Sở Bạch kinh ngạc nói.

“Chính là ta, vừa rồi ta mở 39 khối, hình như có 33 khối kiếm được, lời khoảng hơn 120 triệu (NDT).” Vương Hạo Nhiên hời hợt nói.
“Ngươi?! Ngươi hiểu đổ thạch?”

“Không hiểu a, hôm nay là lần đầu tiên ta chơi, chỉ là vận khí tốt mà thôi.” Vương Hạo Nhiên giải thích, tiếp đó thúc giục:

“Ngươi đừng kéo dài thời gian, nếu như không được, dứt khoát chịu thua thôi.”

“Ta không nhận thua!”

“Vậy ngươi chọn đá mau lên.”

“Ta...” Sở Bạch nghẹn lời.

Bên trong những nguyên thạch này đều không hàng có tốt, mở cái rắm ấy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.