Trở về truyện

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái - Chương 56: Tránh Xa Hắn Một Chút

Hệ Thống Phú Nhị Đại Phản Phái

56 Chương 56: Tránh Xa Hắn Một Chút

Trung học Thuỷ Trạch.

Buổi chiều, sau khi tan học tiết cuối cùng, đã đến thời gian dùng bữa tối.

Rất nhiều học sinh lao tới nhà ăn để ăn cơm.

Hứa Mộ Nhan cũng nhân dịp này đi ra ngoài quán trà sữa ở ngoài trường.

Nàng còn nợ Vương Hạo Nhiên một ly trà sữa.

Bây giờ đến nơi này đương nhiên là để làm tròn lời hứa.

Nhưng mà ở trước mặt đưa cho Vương Hạo Nhiên trà sữa, Hứa Mộ Nhan có đôi chút thẹn thùng.

Vương Hạo Nhiên xin nghỉ buổi chiều, buổi tự học lúc tối mới đến.


Hứa Mộ Nhan muốn thừa dịp này đi mua trà sữa, đặt ở trong bàn học Vương Hạo Nhiên.

Đến lúc đó Vương Hạo Nhiên vừa đến sẽ phát hiện ra trà sữa bên trong bàn học, sẽ biết là nàng đưa.

Hứa Mộ Nhan chọn hai ly trà sữa uyên ương.

Nàng không biết rõ Vương Hạo Nhiên thích vị gì, cho nên chỉ có thể dựa theo vị mình thích mà chọn.

Hai ly trà sữa uyên ương còn có ưu đãi, có thể rẻ hơn một chút.

Lúc mà Hứa Mộ Nhan chờ đợi chủ quán làm trà sữa, một chiếc xe trong cục cảnh sát dừng lại ở ven đường.

Cửa sổ xe mở ra, lộ ra một cái đầu là Hứa phụ.

"Nhan Nhan!"


Hứa Mộ Nhan nhìn lại, chạy về phía bên kia, cười nói:

"Phụ thân, sao người lại đến đây?"

"Có chút việc cần làm, đi ngang qua nhìn thấy ngươi, nên muốn gọi ngươi một chút."

Phụ tử hai người tán gẫu.

"Mỹ nữ, hai ly trà sữa uyên ương của ngươi có rồi đây." Chủ quán ở phía sau kêu Hứa Mộ Nhan một tiếng.

Hứa Mộ Nhan cầm lấy trà sữa, nhìn Hứa phụ nói:

"Phụ thân, ngươi muốn uống không, có muốn ta kêu cho ngươi một ly không.?"


"Đồ uống của người trẻ tuổi các ngươi ta không muốn uống, quá ngọt." Hứa phụ lắc đầu, sau đó trêu ghẹo nói:

"Hình như ta mới vừa nghe chủ quán nói cái này gọi là trà sữa uyên ương, ngươi còn mua hai ly, không thể uống hết một mình được, một ly khác mua cho nam sinh nào thế?"

"Phụ thân, ngươi đừng nói bậy." Hứa Mộ Nhan khinh bỉ.

"Đoạn thời gian trước ngươi đánh cược cùng Sở Bạch, ngươi sẽ không thua rồi chứ, hiện tại đã là bạn gái của hắn rồi sao?" Hứa phụ chợt nhớ tới một việc.

"Làm gì có, tên khoác lác kia nào có thể xếp top mười toàn lớp, kết quả kiểm tra lại là người thứ nhất đếm ngược." Nói đến việc này, Hứa Mộ Nhan liền cảm thấy buồn cười.

"Không thể nào, thứ nhất đếm ngược sao? Không phải đã nói hắn tiến bộ cực lớn sao?" Hứa phụ kinh ngạc nói.

"Phụ thân, nói thật với ngươi, thành tích Sở Bạch là dựa vào gian lận, đánh cược với ta cũng là muốn thông qua gian lận, gạt ta làm bạn gái hắn, người này quá ghê tởm." Hứa Mộ Nhan buồn bực nói.

"Gian lận? Điều đó không có khả năng." Hứa phụ có chút không tin.

"Ta nói chính là thật, nếu không có Vương Hạo Nhiên giúp ta, có lẽ hắn đã gian lận thành công."

"Vương Hạo Nhiên?"

"Là bạn học của ta."

"Cái tên này ta có chút ấn tượng, ta nhớ là đã nghe từng ngươi nhắc đến, trong nhà hắn có rất nhiều tiền, là một phú nhị đại." Hứa phụ nhíu mày.


"Đúng vậy, mỗi ngày hắn đi học đều có Cullinan đưa đón, trong nhà còn có rất nhiều tiền."

"Ngươi cách loại người này xa một chút, biết không?"

"Vì sao?"

"Tóm lại nghe ta không sai đâu, những tên phú nhị đại kia không được mấy ai là người tốt."

"Phụ thân, ngươi cũng không thể một gậy lật úp một thuyền người, Vương Hạo Nhiên hắn rất tốt, học giỏi, dáng dấp lại đẹp mắt, ca hát lại dễ nghe. . ." Khóe miệng Hứa Mộ Nhan lơ đãng lộ ra ý cười, đếm kỹ những ưu điểm của Vương Hạo Nhiên.

Hứa phụ nghe vậy, lông mày lại càng nhăn chặt lại:

"Nhan Nhan, không lẽ ngươi đã thích tên Vương Hạo Nhiên này rồi?"
"Không có không có, làm gì có, làm sao ta có thể thích hắn được. . ." Hứa Mộ Nhan lập tức phủ nhận.

Hứa phụ có sở trường quan sát, cũng đã nhìn ra manh mối.

"Nhan Nhan, ta thà rằng để ngươi thích Sở Bạch, cũng không nguyện ý để ngươi thích tên Vương Hạo Nhiên kia."

"Phụ thân, Vương Hạo Nhiên đã làm gì chọc đến ngươi, có vẻ ngươi rất có địch ý với hắn." Hứa Mộ Nhan khẽ chau lông mày lại.

"Sau này không cần để ý tên Vương Hạo Nhiên kia, tốt nhất là một câu cũng đừng nói với hắn." Hứa phụ lập tức nghiêm túc lên.

"Vì cái gì? !"

"Ngươi nghe lời của ta là được rồi."

"Phụ thân, ngươi còn chưa từng gặp Vương Hạo Nhiên, vì sao lại có thành kiến đối với hắn như vậy?"

"Phú nhị đại đều chỉ có một loại." Sắc mặt Hứa phụ có chút không dễ nhìn.

Hắn làm ở Cục Cảnh sát đã hơn hai mươi năm, đã xử lý rất nhiều vụ án phú nhị đại ức hiếp nữ nhân kia.
Đối với ba chữ phú nhị đại, có thể nói là thống hận vô cùng.

"Phụ thân, ngươi thật là vô lý!"

Hứa Mộ Nhan có chút tức giận, xách theo trà sữa, quay về trường học.

Phía sau, âm thanh Hứa phụ truyền đến.

"Nhan Nhan, nhớ kỹ lời ta nói, nếu ngươi không nghe, ta nhất định sẽ tự mình đi tìm tên Vương Hạo Nhiên kia nói chuyện!"

——

Cửa bệnh viện.

Vương Hạo Nhiên cùng Đường Băng Vân đi ra ngoài.

Sau khi giằng co với tên trộm, kỳ thực Vương Hạo Nhiên cũng không phải chịu vết thương nào.

Nhưng mà Đường Băng Vân không yên tâm, nhất định muốn kéo Vương Hạo Nhiên đi làm kiểm tra.

Hai người mới ra cửa bệnh viện, một người phụ nữ trung niên đã nghênh đón.

Nàng là luật sư mà Đường Băng Vân tìm.

Vị luật sư này mới làm xong việc từ chỗ Cục Cảnh sát đi ra.

Nàng kể với Đường Băng Vân tình huống đại khái một chút.
Nam tử gầy còm kia là công nhân của nhà máy Ngọc Thạch, do đánh bạc thiếu nợ rất nhiều, cho nên mới có ý nghĩ ăn trộm.

Nhưng mà ăn trộm không thành, bị nhân viên an ninh phát hiện.

Dưới sự hoảng hốt nên chạy bừa, vậy mới xông vào bên trong nhà lều đổ thạch.

"An luật sư, việc khởi tố ta giao cho ngươi đi xử lý." Đường Băng Vân căn dặn luật sư một tiếng.

Loại vụ án bình thường này đều có luật sư công tố tới giải quyết, nhưng mà Đường Băng Vân lại không muốn dễ dàng tha tiểu tặc kia.

Nhà máy Ngọc Thạch có nội tặc, còn gây ra động tĩnh lớn như vậy.

Việc làm ăn của Đường Băng Vân cũng có thể bởi vậy mà bị ảnh hưởng, muốn một con ma bài bạc bồi thường tiền, khẳng định là không có khả năng.

Như thế phải cho đối phương dùng cách khác để chuộc tội.

"Đường tiểu thư yên tâm, giao cho ta là được." An luật sư tự tin gật đầu, lập tức nhìn về phía Vương Hạo Nhiên, tán thưởng nói:
"Tiểu tử, ngươi thật dũng cảm!"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.