Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 30: Chương 30 : Cuộc Săn Của Sói ( P1 )

Cuồng Lang

30 Chương 30: Chương 30 : Cuộc Săn Của Sói ( P1 )

“Đừng.........đừng mà..............tha............tha cho tôi.........”

Trong một con hẻm nhỏ vắng người, một gã đàn ông ăn mặc bóng bẩy xịt nước hoa thơm phức nhưng mà giờ đây đang lết từng bừng bước ra phía sau, hai chân gã đã cong queo vì bị đập gãy một cách dã man, nếu có dân máu mặt ở đây thì chắc họ sẽ nhận ra gã lã một trong những kẻ có máu mặt ở Quận 5, một trong những kẻ không phục mà vẫn chống đối ông trùm mới là Lãnh.

“Chết đi.................bộp.......”

Không nhiều lời, một âm thanh lạnh lùng và bất nhân tính vang lên, thằng Ken mập cầm cái búa gần năm chục cân đập thẳng vào mặt gã kết thúc cuộc đời của một tay giang hồ, đây là tên cuối cùng cần phải xử lí rồi, móc điện thoại ra, thằng mập nhắn tin tới điện thoại của Thiều Quốc Việt.

….........

Tầng cao một khu chung cư cao cấp, trong căn phòng khách rộng rãi.

“Tít.......tít..........”

Âm báo tin nhắn vang lên, nhưng cạnh đó gã thanh niên vẫn còn ngồi thiền không nhúc nhích như đang đắm chìm vào trong tu luyện một thứ gì đó.

“Phù.........phù............”

Gần một tiếng sau, gã thanh niên mới thở dài vài hơi, mở đôi mắt lạnh lùng đầy sát khí ra mà bất cứ kẻ nào cũng phải rùng mình, gã chính là Thiều Quốc Việt vừa mới tu luyện cảnh giới thứ hai đến tận cùng – Hóa Khí nhưng không biết khi nào mới chạm được tới tầng thứ siêu cấp Nhất Khí Kình – mình đồng da sắt.

“Rắc.....rắc.......” Gồng lực lên bàn tay, Thiều Quốc Việt cảm nhận được lực lượng tập trung nhanh chóng lên bàn tay, một đấm vung ra chắc hẳn không dưới 500 cân, thật kinh khủng.

“King Kong sao.............” Thiều Quốc Việt thì thầm, bây giờ hắn mong chờ cuộc gặp mặt với King Kong lắm rồi, bất cứ kẻ nào cũng có kiêu ngạo của bản thân, đặc biệt là các cao thủ

…...

Sáng sớm, trong một quán phở là một tên khổng lồ đang húp từng bát phở như một tên quái vật, người ta dùng đũa, muỗng còn hắn thì trực tiếp cầm bát phở mà húp vào trong miệng, trên bàn của gã đã xếp một chồng cao ngất tô phở đã bị gã húp xong.

“Ực.....ực.......” Xung quanh đầy tiếng nuốt nước bọt vì chấn kinh, nhìn cơ bắp cuồn cuộn và độ đô con của gã thì không kẻ nào dám trêu chọc mặc dù cách gã ăn làm mọi người khó chịu vô cùng.

“..........Sụp.........sụp.............bà chủ sao còn chưa đưa phở lên..........còn cái tô nào to hơn tí không ......... một tô có một xí thế này sao đủ ăn...........”

King Kong mở miệng nói ồm ồm ra ngoài khiến bà chủ hết hồn, hai chân run run, bà nhớ hôm nay trước khi bán đã thắp hương, cúng kiểng đầy đủ rồi cơ mà sao lại gặp sát tinh này tới chứ, gã muốn ăn bao nhiêu cũng được, ăn càng nhiều càng tốt nhưng mà cái gã kinh khủng này lại có một cái tật xấu...............đó là ăn không trả tiền................cứ thế ăn xong lại phủi đít, lau mỏ đi về mà không trả một đồng..................không ai dám đòi tiền gã cả vì có một lần chồng bà chạy theo đòi tiền thì hắn 'lỡ quay tay' trúng khiến ông gãy mấy cái xương liền phải nằm viện cả tháng trời...........chỉ là vung tay nhầm thôi mà.............bà chủ khóc không ra nước mắt không còn cách nào, tay chan nước vào bát phở để con giúp việc bưng lên.............thật là khổ......

…...

Nửa tiếng sau, King Kong rời đi, vừa đi vừa ngậm cây tăm trên miệng ra vẻ thỏa mãn vô cùng, hắn đang suy nghĩ ngày mai nên ăn cái gì đây, dù sao ngày mai tới quán phở này nữa chắc nó đóng cửa mất, như thế gã lại mất mối ăn chùa ngon lành thì sao............

Đang đi giữa đường, bỗng nhiên điện thoại gã rung rung làm gã bừng tĩnh trong suy nghĩ.....

“Alo.......thằng nào đấy..........”

“Dạ......em là Lộc Teo....”

“Mẹ nó............tao quan tâm mày là thằng nào à.........nói nhanh...........chuyện gì........”

Thằng ở đầu dây bên kia đổ mồ hôi hột, rõ ràng hắn vừa hỏi mình là ai cơ mà, nhưng mà chịu thôi, người ta nắm đấm to cơ mà.

“Dạ.........dạ............em đã có thông tin về hai gã anh đang tìm........”

“Sao...........bọn nó ở đâu............” King Kong sáng mắt, mới ăn no, sức khỏe tràn đầy, nắm đấm lại ngứa ngáy lắm rồi, có bao cát thịt rất tốt.

“Tối nay bọn nó sẽ đến nhà kho cũ trên đường …...............”

“Được rồi.........” King Kong tắt điện thoại, hai thằng chó đó làm gã phải chịu đến tối nữa, thôi vì để làm lão đại hài lòng nên gã đợi vậy........bực mình, hắn bước về phòng tập gym chuẩn bị cho cuộc chiến tối nay.....

….

Đầu dây bên kia, tên mới gọi cho King Kong tắt điện thoại nhìn sang Lãnh bên cạnh, lúc nãy hắn nghe theo lệnh Lãnh gọi điện cho King Kong.

“Anh...........xong rồi...........tiếp theo phải làm gì......”

“Gửi tin đi tất cả giới máu mặt đất Sài Gòn................tối nay họ sẽ được thưởng thức một trong những trận đấu hay nhất, để cái tên 'Sói' bắt đầu vang danh ở cái thế giới này......” Lãnh rít một hơi thuốc nói, nhờ Thiều Quốc Việt mà địa bàn Quận 5 hắn đã nắm chắc trong lòng bàn tay, tuy bên ngoài có tin nghi ngờ hắn và Thiều Quốc Việt có quan hệ nhưng không có bằng chứng thực tế, càng mờ ảo, càng mông lung càng khiến người ta sợ hãi, ai chả sợ đang ngủ buổi tối thì một sát thần đến đòi mạng.

…..

“Rì........rì.......rì.............” Âm thanh bút xăm vang lên trong một căn phòng nhỏ chứa đầy vật liệu dùng để xăm hình, ngồi trên ghế là Thiều Quốc Việt, phía sau lưng hắn là một hình xăm to lớn – là một đầu sói hung tàn thể hiện sự giận giữ và khát máu đến cùng cực.

Có lúc thằng Ken mập hỏi Thiều Quốc Việt sao không xăm Rồng, xăm Hổ, nó còn ngầu và bản thân con vật cũng mạnh hơn ‘Sói’ nhiều nhưng Thiều Quốc Việt lựa chọn ‘Sói’ vì khác các con vật khác, ‘Sói’ mặc dù hung ác nhưng mà nó luôn luôn chiến đấu bảo vệ những kẻ thân yêu và quan trọng với cuộc đời mình, nó mặc dù phải chết cũng không lùi bước cũng như Thiều Quốc Việt khát vọng sống, chiến đấu để có thể bảo vệ những người quan trong trọng cuộc đời gã.

“Xong rồi........” Tên thợ xăm gác bút nhìn vào hình xăm trên lưng Thiều Quốc Việt mà đổ mồ hôi, gã cũng không hiểu sao mình có thể làm ra một 'kiệt tác' như vậy nữa, sự hung tàn và khát vọng từ đôi mắt lạnh lùng kia làm gã cũng cảm thấy rùng mình, có lẽ đây cũng là hình xăm đẹp nhất mà trong đời hắn có thể tạo ra.

“Tốt...............đi thôi............xoạt.......” Thiều Quốc Việt đứng dậy, khí thể tỏa ra như muốn phá nát tất cả xung quanh mình, cuộc chiến tối nay gã muốn làm cho cái danh ‘Sói’ của mình làm run sợ giới xã hội đen Sài Thành..........

….

“Bộp..............bộp.........” King Kong bước từng bước nặng nề vào cái nhà kho cũ kĩ nhưng bên trong lại làm gã ngạc nhiên, bên trong nào có cũ kĩ chút nào, được trang hoàng lại sạch sẽ, hai bên còn là hai dãy ghế dựa đỏ chót, ở giữa là một khung sắt vuông rộng mỗi cạnh 4 mét như là sàn đấu vậy.....

“Đây........đây là sao....” King Kong gãi đầu hỏi một tên canh cửa, không phải hai tên kia sẽ đến đây làm cái gì đó để gã tới chụp cổ sao, bây giờ nó như một võ đài sinh tử thế này............

“King.......King Kong đại ca...........đây là mệnh lệnh của anh..........võ đài của anh và ‘Sói’ được dựng lên để hai người có thể quyết chiến đây........” Gã trung niên đứng canh gác nuốt nước miếng nói chuyện với con quái vật trước mặt mình, gã sợ trả lời không vừa lòng tên này thấy mình ngứa mắt quăng tay một cái thì mình cũng nát xương mất.

“Hử..........ta ra lệnh........” King Kong há hốc miệng ra nhìn thằng nhỏ bé trước mắt mình, gã không tin hắn dám nói dối, nhưng mà hắn ra lệnh khi nào, buổi sáng ăn chùa rồi về phòng tập luyện nào có ra lệnh gì đâu.............mà ‘Sói’ là thằng méo nào hắn còn không biết.

“Ha ha.............King Kong............không ngờ anh nay lại cao hứng tổ chức cuộc đấu này...........em mạn phép dựa vào cuộc đấu này làm một vụ cá độ nhỏ để tất cả mọi người tham dự.............lợi nhuận thu được em xin gửi anh một nửa.........anh thấy sao.......” Một gã trung niên với chùm râu dê và khuôn mặt gian xảo xuất hiện trước mặt King Kong cung kính nói, gã là một trong những trùm cá độ ở Sài Gòn, hôm nay giới máu mặt gần như tập trung đầy đủ ở đây là cơ hội tốt sao có thể bỏ qua..........

“Lợi nhuận...........một nửa.........” King Kong sáng mắt, quăng hết mọi nghi hoặc về cuộc quyết chiến này do ai tạo ra, dù sao hắn chỉ cần cho đối thủ tan xương nát thịt là được, quan tâm làm méo gì nhiều cho đau đầu.....

“Được............nhớ một nửa đó..............thiếu đồng nào ông cắt cu mày......” King Kong hừ lạnh cảnh báo tên râu dê làm gã run người.........

“Vâng...........vâng............anh yên tâm............” Gã râu dê xoay người bước đi với nụ cười bỉ ổi, thằng ngu này biết mịa gì về làm ăn, tí nữa cho hắn một ít tiền lời là được rồi........

Căn nhà kho ngay lập tức trở thanh một cái chợ cá cược, tỉ lệ cược cho King Kong là 10 bồi 1 (đặt 10 ăn 1) còn tên 'Sói' nào đó là 1 bồi 20 (đặt 1 ăn 20) làm mọi người điên đảo, dù ai cũng tin vào King Kong nhưng không thiếu kẻ tham làm, đặt 1 ăn 20 đấy, tuy nhiên nhiều kẻ dốc sạch tài sản mang theo đặt cho King Kong, dù sao thì ăn lại một phần 10 cũng ngon rồi..........

“Hừ........” Sau màn, Thiều Quốc Việt hừ lạnh vì tỉ lệ đặt cược xem hắn như là rác rưởi..........

“Lãnh..........dốc sạch tài sản đặt cho ta...................” Thiều Quốc Việt nói với Lãnh sau lưng mình làm gã sáng mắt, phải rồi chỉ cần Thiều Quốc Việt thắng thì hắn sẽ trở thành giàu nứt vố đổ vách luôn.......nhanh chóng chạy tới chỗ gã râu dê, Lãnh thề dốc sạch tài sản kể cái quần xì lip trong người mình..........

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.