Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 26: Chương 26 : Thuyết Phục Lãnh Katana

Cuồng Lang

26 Chương 26: Chương 26 : Thuyết Phục Lãnh Katana

Bên trong căn nhà xập xệ, Thiều Quốc Việt và Lãnh ngồi trên ghế nhựa còn thằng Ken mập đứng cạnh một bên vì không có cái ghế nào vừa cái mông to kinh khủng của hắn cả.

“Thật là thằng Xone làm........” Lãnh trợn mắt khi nghe Thiều Quốc Việt kể chuyện xong, không ngờ người khiến con vợ khốn nạn của hắn làm thế lại là Xone.

“Đúng vậy.........gã cho ả ta xài ma túy nặng nên ả biến thành con nghiện...........sau đó để có hàng xài thì ả buộc phải làm theo lời Xone...........hiện nay ả đang chìm trong cuộc sống nghiện ngập ở một căn chung cư Sunrise city tại Quận 7 với một thằng buôn ma túy” Thiều Quốc Việt nói rồi đưa những tấm ảnh của vợ Lãnh cùng Xone ra cho hắn xem, đây đều là do cơ sở của Đế Nhất Phương chuẩn bị trước cho hắn.

Cầm tấm ảnh run run trên tay, hai mắt Lãnh lộ rõ những tia máu đỏ vì phẫn nộ, không ngờ gã bị tính kế, lăn lộn nhiều năm như vậy sao hắn không hiểu là đây la theo ý ‘Lão Đại’ muốn hắn tán gia bại sản không ngóc đầu lên được chứ.

“Mấy thằng chó............đồ chó chết.............” Lãnh dày xé những tấm ảnh trên tay để có thể giải tỏa phần nào tức giận, lúc này đây tính mạng của mẹ quan trọng hơn tất cả.

“Cậu nói là có thể giúp tôi cứu mẹ.........” Lãnh nhìn Thiều Quốc Việt nói, gã cảm thấy dù tên thanh niên này trông còn khá trẻ nhưng mà khí thế của hắn rất mạnh, thậm chí Lãnh tin rằng mình không phải đối thủ của hắn.

“Phải.........nhưng mà anh phải làm việc cho tôi..........” Thiều Quốc Việt nói một cách lạnh lùng, cậu đã bàn với Đế Nhất Phương và Độc Hành về chuyện này, Lãnh là một người trọng tình trọng nghĩa có tiếng trong giới xã hội đen, hồi còn trẻ vì nợ đại ca một ân tình mã gã sẵn sàng lao ra lấy thân mình che những họng súng đang chỉa thẳng vào người đại ca mình, kết quả là ăn 7 phát đạn vào người, may sao gã vẫn sống một cách thần kỳ đến tận bây giờ.

Quan trọng nhất khiến Thiều Quốc Việt đặt niềm tin vào gã này là gã cực kỳ yêu quý mẹ mình, mấy chục năm qua chỉ cần mẹ gã bị sổ mũi hay nhức đầu là gã đều bỏ ngang công việc chạy về, đây cũng là lý do mà gã không tiến xa được trong cái thế giới đầy tội lỗi này.

….

“Chuyện gì..........giết người..........” Lãnh nhìn thằng vào mắt Thiều Quốc Việt hỏi, gã muốn biết mạng ai có giá cao thế, đến hơn chục tỉ đồng.........

“Không.............tôi muốn anh làm ôm trùm.....” Thiều Quốc Việt trả lời làm Lãnh khẽ giật mình, gã rơi vào trầm tư suy nghĩ.

Sau vài phút, Lãnh hiểu Thiều Quốc Việt muốn gì, đến giờ thì gã đã biết người thanh niên này là ai, còn trẻ mà có đảm lượng cỡ này thì chỉ có thể là tên thanh niên trước kia đã quậy long trời lở đất cái quận 5 này, đến nỗi Lãng cũng bị hạ bệ và người khác lên thay.

“Được..........tôi làm..............chỉ cần theo lệnh cậu chứ gì...........khi nào thì mẹ tôi có thể được cứu.......” Nắm chặt tay, Lãnh nói một cách khẳng định với Thiều Quốc Việt, cái mạng này của gã là của cậu.

“Có thể ngay bây giờ..........mọi thứ tôi đã liên lạc..........chỉ cần đưa mẹ anh qua biên giới là được........... nhưng mà anh nên hiểu nếu phản bội tôi thì.........” Ánh mắt của Thiều Quốc Việt làm Lãnh run lên, đó là ánh mắt giết người, không biết cậu đã giết bao nhiêu người mới có được ánh mắt đó.

“Mạng tôi là của cậu, tin cậu trước khi đến đây đã biết con người tôi ra sao.........” Lãnh không nói nhiều, nói nhiều cũng chả có ích gì.

“Được.............hãy nhớ câu nói này của anh...........7 giờ tối sẽ có người đến đón hai người ra biên giới.......... đừng để chết cháy như Xone.........” Thiều Quốc Việt đứng dậy rời đi để lại một câu nói làm Lãnh sững người, Xone đã bị gã thanh niên này xử rồi sao, thật kinh khủng, nhưng mà Lãnh khẽ lắc đầu xóa bỏ những tạp niệm đi, chỉ cần cứu được mẹ thì coi như phần đời còn lại của gã đã thuộc về cậu rồi, chỉ cần làm tốt việc được giao thì sợ gì chứ.

…..

Để lại thằng Ken mập ở một khách sạn gần chỗ Lãnh, ngày mai nó cũng đi theo hai mẹ con gã đến biên giới, Thiều Quốc Việt đón một chiếc taxi lặng lẽ hướng về phía khác, căn chung cư bị cháy nên Dục Thanh cùng Quỳnh Anh dọn đến một căn nhà khác cũng ở cách đó không xa.

Cậu không ngờ là Đế Nhất Phương lại bày trò giả bị thương và báo tin dữ của Dục Thanh để khiến bản thân mình trưởng thành hơn, phải......đúng là cậu đã trưởng thành hơn, cậu không còn bồng bột bốc đồng nữa, để chọn Lãnh cậu cũng đã theo dõi và tìm hiểu rất lâu mới quyết định, qua việc lần trước cậu càng quyết tâm hơn, cậu sợ nó sẽ một lần nữa xảy ra và lần này không còn may mắn như lần trước, nếu Đế Nhất Phương đến không kịp thì chị em Bảo Ngọc và Bảo Hân sẽ ra sao, Thiều Quốc Việt nhắm mắt tính đường đi tiếp theo.....

Chiếc xe dừng lại trước một căn nhà hai tầng sơn màu trắng xinh xắn ở một con phố, bước xuống xe, Thiều Quốc Việt hít sâu một hơi hồi hộp chuẩn bị được gặp lại Dục Thanh.

….

Đi tới trước căn nhà, Thiều Quốc Việt thoáng bất ngờ đứng lại vì đứng trước cửa là Quỳnh Anh, cô bé ngày nào bây giờ đã trở thành một cô gái mới bước qua tuổi 14, nhìn khuôn mặt xinh xắn, mặc bộ đồng phục học sinh gợi cảm mà Thiều Quốc Việt muốn nhào tới ôm cô vào lòng ngay lập tức nhưng mà đứng trước mặt cô lúc này là một gã khác, nhìn qua cùng tuổi với Quỳnh Anh và mặc đồ đồng phục như cô có lẽ là cùng trường, đặc biệt là đầu tóc undercut vuốt keo chải chuốt đàng hoàng, áo quần sạch sẽ bóng bẩy, nước hoa thơm phức mà cách mấy mét đã ngửi thấy.

“Em...............đồng ý làm bạn gái anh nhé..........” Tên học sinh nhìn Quỳnh Anh với ánh mắt thèm thuồng, đã từ lâu hắn ngăm nghe cô bé này vì cô quá xinh đẹp, với gia thế giàu có và vẻ đẹp trai của mình hắn tự tin sẽ có được cô và ngày mai đám bạn của hắn phải ghen tị với hắn cho mà xem.

“Không..............anh về đi.......” Quỳnh Anh khó chịu trả lời, cô ghét cái đuôi này kinh khủng, có lẽ những cô gái khác bị vẻ ngoài đẹp trai và bóng bẩy của hắn thu hút nhưng cô thì không, từ khi làm chuyện ấy với Thiều Quốc Việt thì trong đầu cô lúc nào cũng là hình ảnh của hắn, đã hơn một năm không gặp rồi, nghe mẹ nói là hắn phải đi làm một cái gì đó quan trọng, cô nhớ hắn kinh khủng.

“Em................a.........anh hiểu rồi............đợi anh một phút.....” Tên học sinh như nhớ ra điều gì nên vội chạy đi, hắn nghĩ mình quên mất tặng quà cho cô nên chạy vội ra phố mua đóa hoa hồng đắt nhất để tán cô.

“Khỏi......anh về đi.......” Quỳnh Anh hô với theo nhưng cô biết hắn sẽ còn tới nữa, thở dài vì phiền muộn, cô quay đầu định mở cửa vào nhà.

“Hello......” Bỗng nhiên một cái đầu tiến sát tới tai Quỳnh Anh từ phía sau lên tiếng, còn phà hơi nóng vào sau tai cô làm cô run lên, âm thanh này..........chẳng lẽ là..........

“Anh..............Anh.........” Quay đầu lại, là hình ảnh quen thuộc ấy, Quỳnh Anh ôm chầm lấy Thiều Quốc Việt để hưởng thụ cái mùi hương làm cô nhớ nhưng từng phút giây ấy, bỏ qua những mùi nước hoa hàng hiệu kia đi, thứ làm cô mê mẩn chỉ là mùi hương của hắn mà thôi.

“Hắc hắc.........nhớ anh không.......” Thiều Quốc Việt vuốt đầu cô trêu chọc, hai núm vú của cô do ôm chặt nên cứ chỉa vào ngực câu, không ngờ nó đã to đến thế.

“Hứ..........anh đến đây làm gì..........” Quỳnh Anh nhớ đến chuyện hắn bỏ đi mà không thèm liên lạc gì với cô nên tức giận xoay người không thèm ôm tên đáng ghét này nữa, cô mở cửa định bước vào nhà.

“Hắc hắc...........” Thiều Quốc Việt không trả lời, hắn bước nhanh theo Quỳnh Anh vào nhà, dù sao cô mở cửa ra mà không đóng chứng tỏ đang đợi hắn chứ còn gì nữa.

Vừa bước vào nhà, chưa kịp cởi giày, Thiều Quốc Việt đã kéo Quỳnh Anh hôn lên môi cô mãnh liệt.

“Ưhhhh......Ưhhhhh...........ưhhhhh.......chụt.........chụt...........chụt..........ưhhhhh.......” Quỳnh Anh thoáng sững sờ vì bị cưỡng hôn, nụ hôn sâu trần trụi làm cô nhanh chóng nhớ lại cảm giác trước kia, người cô nóng lắm, để mặc cho Thiều Quốc Việt đang khai mở những chiếc cúc áo, cô nhắm mắt cảm thụ dục cảm đang dâng lên của cơ thể.

Lâu rồi mới hôn, Thiều Quốc Việt thèm muốn cái lưỡi nhỏ nhắn ấy kinh khủng, hắn cuốn lấy nó liên tục, kiểm tra xong miệng lưỡi, Thiều Quốc Việt tiếp tục mò xuống ngực Quỳnh Anh, bên trong cái áo ngực là hài bầu vú trắng ngần đã khá to, xe nhẹ hai đầu ti hồng hào, Thiều Quốc Việt xâm chiếm dần dần toàn bộ cơ thể cô.

“Ưhhhhh......muốn em chết ngạt hả......” Được thả ra, Quỳnh Anh yêu kiều liếc Thiều Quốc Việt một cái làm nũng, gã hôn như muốn nuốt luôn miệng cô vậy, nhưng mà như vậy lại kích thích lắm.

“Bảo bối của anh chết thì anh sao sống nổi chứ......” Thiều Quốc Việt hôn lên trán cô một cái nắm lấy cái khóa váy từ phía sau kéo mạnh khiến cái váy đồng phục của Quỳnh Anh rơi xuống, để lộ cái quần chip màu hồng nhỏ nhắn bên dưới.

“Vào trong đã...........” Quỳnh Anh biết Thiều Quốc Việt muốn gì, cô cũng đã muốn lắm rồi.

“Anh không chịu được........” Thiều Quốc Việt yêu thương để Quỳnh Anh tựa hai tay vào cửa chính chổng mông ra phía sau, dương vật gã đã sớm được giải phóng vươn cao chỉ còn việc đợi và tiến tới âm đạo của cô mà thôi.

“A......to vậy........” Quay lại thấy dương vật to dài của Thiều Quốc Việt mà Quỳnh Anh thầm hô, nó lớn hơn trước nhiều nha, cô nứng đến nổi âm đạo bắt đầu rỉ nước ra liên tục.

“Xem em kìa............bên dưới đã ướt nhẹp thế này........” Đưa tay khám âm đạo hồng hào mềm mại bên dưới, Thiều Quốc Việt trêu chọc Quỳnh Anh làm cô bé đỏ mặt.

“Cộc.........cộc.........” Tiếng gõ cửa làm Quỳnh Anh và Thiều Quốc Việt giật mình.

“Ai đấy........” Quỳnh Anh liếc Long một cái rồi lên tiếng, cô đoán là tên theo đuôi cô.

“Là anh nè...............mở cửa ra đi..........anh có món quà tặng cho em..........rất đẹp nha” Tên học sinh cầm trên tay một bó hoa hồng đỏ rực mới mua tự tin nói, hắn không tin Quỳnh Anh có thể từ chối trước bó hoa rực rỡ này.

“Anh về đi..........Ót.........ưhhhhh.........” Đang nói thì Quỳnh Anh bất ngờ bị vì một thứ to dài vừa tiến sau vào trong âm đạo của cô, đưa tay bụm miệng vì sợ gã bên ngoài nghe thấy, Quỳnh Anh cố gắng kìm nén không rên rỉ vì dương vật trong tiểu phúc của mình bắt đầu chuyển động, nó làm cô sướng đến tê người.

“Không được..........anh đã tốn nhiều tiền để mua nó đó............mở cửa ra đi.......” Tên học sinh bực mình nói lớn, con bé này cũng thật kênh kiệu nha, nhưng mà người ta đẹp nên hắn cũng cố gắng.

“Ưhhhhh..........bẹp........bẹp.........ưhhhhhh.......” Thiều Quốc Việt hưng phấn vì lâu rồi chưa được địt cái âm đạo khít rịt của Quỳnh Anh, mấy thớ thịt chứ co bóp lên tục lên dương vật hắn làm hắn phê kinh khủng, cầm lấy hông cô, hắn nắc như chưa từng được nắc làm âm thanh bẹp bẹp vang lên.

Quỳnh Anh hoảng sợ vì tiếng động to quá, lấy tay đánh lên tay Thiều Quốc Việt đang nắm lấy hông mình ra hiệu gã chậm lại, cố gắng ưởn mông ra phía sau để Thiều Quốc Việt nắc ít kêu hơn nhưng mà như thế thì cô càng sướng hơn đến nổi sắp không chịu nổi.

“Sao em không trả lời anh?......................mở cửa ra đi........” Tên học sinh vẫn chưa bỏ cuộc.

“Anh.....ưhhhhh.......anh......vể đi......ưhhhhh......” Cố gắng kìm nén, Quỳnh Anh lên tiếng rồi nhanh chóng cắn răng chịu đựng những cú nắc vào sâu trong âm đạo mình, tên kia còn đứng đó nhây làm cô khó chịu kinh khủng, món quà nào có thể làm cô sướng bằng một cậu nhỏ to dài như của Thiều Quốc Việt chứ.

“Em..........em bị đau ở đâu à........” Nghe giọng ú ớ của Quỳnh Anh, tên học sinh nghi hoặc hỏi.

“Ưhhhhhh......không...........em vô nhà đây.........đừng làm phiền em nữa........ưhhhhh.......” Nói xong câu đó, Quỳnh Anh kéo luôn tay của Thiều Quốc Việt lên cắn thật mạnh một cái rồi, cả người cô run rẩy, hai mép âm đạo phun khí đầy lên dương vật của Thiều Quốc Việt.

“Sướng không........cái của em như muốn hút luôn cả dương vật anh vào bên trong kìa........” Thiều Quốc Việt kéo Quỳnh Anh lên dựa vào ngực mình, dương vật cậu vẫn còn cắm bên trong.

“Ưhhhhh........đừng anh...........vô nhà đã...........” Quỳnh Anh chịu không nổi, tư thế này sướng kinh khủng, chưa nắc mà cô đã muốn ra tiếp rồi vì dương vật cậu đâm cực sâu vào bên trong âm đạo cô.

“Hừ.......dám ở nhà quyến rũ con trai............em nói anh phải làm sao hả.....” Thiều Quốc Việt giữ chặt không cho Quỳnh Anh thoát, cậu bắt đầu nắc sâu từng cú một như giã chày vào trong âm đạo của cô.

“Bẹp.......ưhhhhhh..........bẹp.............đừng........bẹp............nhẹ.........bẹp........em không có mà......bẹp ......bẹp.....” Mỗi cú nắc đều vào sâu tới tận cửa tử cung làm Quỳnh Anh há hốc mồm vì phê.

“Bẹp.........bẹp.........còn dám cưa trai khi không có anh không hả.......bẹp........bẹp........hả.....” Thiều Quốc Việt gồng sức vừa nắc vừa hỏi dồn.

“Bẹp.........em không.......bẹp.......bẹp......em không.........bẹp.........ưhhhhhh........em ra ......bẹp .......bẹp......ưhhhhhh .......bẹp........ cho em ra đã.......bẹp.......trời........bẹp...........em chết mất......”

Quỳnh Anh sướng muốn điên lên, cô đỉnh lần thứ hai, âm dịch phun ra làm dương vật Thiều Quốc Việt bị bọt trắng bao quanh, nó vẫn tiếp tục ra vào âm đạo của cô.

Thiều Quốc Việt cũng sướng muôn lên đỉnh, nhưng mà hắn biết không thể rao trong lồn cô được, thả Quỳnh Anh ra Thiều Quốc Việt ra hiệu cho cô.

Hiểu ý, Quỳnh Anh ngoan ngoãn quỳ xuống há miệng thè lưỡi liếm quanh một vòng hết đám âm dịch của mình rồi ngậm luôn dương vật to dài vào miệng mút, tay thì xóc lên xuống cho Thiều Quốc Việt mau ra.

“Há miệng ra em.............anh nắc nhé........” Thiều Quốc Việt nói xong cầm lấy đầu Quỳnh Anh, hắn thọc dương vật tới tận họng cô rồi nắc, Quỳnh Anh cũng rất chiều hắn đánh lưỡi liên tục lên dương vật cậu.

“A.......anh ra.......” Thiều Quốc Việt nắc chục cái rồi rùng mình phun tinh hoa thằng vào họng cô, nhìn dòng tinh trùng đục ngầu trào ra khóe miệng vì quá nhiều mà hắn vui vẻ, rốt cuộc đã trở lại.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.