Trở về truyện

Cuồng Lang - Chương 35: Chương 35 : Kiều Nữ, Đại Gia Và Sky

Cuồng Lang

35 Chương 35: Chương 35 : Kiều Nữ, Đại Gia Và Sky

NOW CLUB Quận 10 hôm nay đón nhận một vị khách đặc biệt, quản lý là một gã đàn ông trung niên giờ đây đang rút cái khăn tay từ túi quần ra lau mồ hôi túa ra trên trán liên tục mặc dù mấy cái máy lạnh vẫn chạy phà phà, tất cả là vì vị khách đặc biệt kia, trong phòng Vip là sát thần đang nổi danh thế giới ngầm – Sói.

Liếc nhìn qua cánh cửa đóng kín của phòng Vip mà gã than khổ liên tục, không biết hôm nay sao Sói lại chọn Club này của gã chứ, lỡ chọc giận hắn thì gã phải tiếp thu thêm mấy cái xác mất, vì thế mà gã đã dặn dò mấy đứa phục vụ không được lơ là phục vụ ‘vị khách quý’ này.

“Ây da..............anh Nam sao lại đứng đây thế này.........” Gã quản lý tên Nam đang lo lắng thì giật bắn người vì có người gọi tên mình từ phía sau, quay lại thấy một ả béo đang đi tới cười cười nhìn mình mà khuôn mặt của gã cũng nhanh chóng biến đổi từ lo lắng chuyển sang niềm nở đón khách như không hề có chuyện gì xảy ra.

“Thì ra là Khánh Linh............hôm nay em đi cùng ai.........” Nam cười nói với khách quen của mình, con bé mập này được coi là khách ruột của club.

“Hihi.......nay có khách sộp nha..........” Khánh Linh cười vui vẻ làm rung rung mấy thớ thịt mỡ trên người khiến người ta sợ hãi, từ phía sau ả một cô gái bước tới trước mặt Nam làm gã hưng phấn không thôi, đại minh tinh màn bạc Bích Phương.

Bích Phương – đại minh tinh năm nay mới 18 tuổi nhưng mà trở thành một gương mặt đại diện cho nhiều nhãn hàng nổi tiếng, từ giọng ca đến tài năng diễn xuất đều thể hiện tài năng thiên phú, lại còn có ba mẹ toàn là những nghệ sĩ nổi tiếng bậc nhất nên từ sớm đã tham gia vào showbiz.

“Chào........chào Bích Phương............” Nam nở nụ cười đẹp nhất với Bích Phương, làm quản lý ở một club nổi tiếng đất Sài Thành nên dạng con gái nào hắn chưa gặp nhưng mà đối với Bích Phương này hắn không thể nào không bị mê hoặc bởi sắc đẹp của cô làm tâm hồn hắn mê mẩn không thôi.

“Chào........” Bích Phương hờ hững nhìn Nam một cái rồi mở miệng chào một câu xã giao, là một minh tinh, được săn đón từ sáng đến tối nên bản tính kênh kiệu đã dần dần hình thành từ một cô bé đến bây giờ là một cô gái trưởng thành, hạng như Nam còn chưa lọt vào mắt cô.

Nam cũng không thấy làm khó chịu, hắn hiểu mình không có tư cách được cô gái này coi trọng, phải biết mỗi lần cô đến là một lát nữa nữa sẽ kéo theo các công tử đại gia khác sẽ nhào nhào tới, ai cũng có thế lực cùng tài phú khổng lồ.

“Anh Nam..........phòng Vip có chứ............” Khánh Linh mỉm cười nhìn Nam nói, ả từ nhỏ được nhà Bích Phương nhận nuôi để sau này trở thành người hầu của Bích Phương, ngoài cái ham ăn mập mạp thì mọi chuyện ả đều xử lí rất tốt nên được ông bà chủ ưng ý và an tâm giao Bích Phương cho ả.

“Cái này............” Nam khó xử, club chỉ có một phòng Vip thôi mà hắn không ngờ hôm nay Bích Phương tới đây nên không để lại, cũng không phải trùng hợp vậy chứ.

“Sao.........anh Nam.........có người rồi à........” Khánh Linh hơi nhíu mày vì thấy Nam ấp úng, ắt hẳn là có người đã đặt phòng Vip rồi, phòng Vip giá rất cao nên cũng ít người nên ả không gọi điện cho Nam trước, bây giờ đã bị người ta dành mất rồi.

“À.......quả thật là như vậy.........không sao..............tôi sẽ chuẩn bị cho hai người một phòng thường đầy đủ như phòng Vip nhé............được không cô Phương........” Nam cười khổ nhìn Bích Phương nói, hắn đắc tội không nổi nha.

“Hừ...........đã là phòng thường thì mãi mãi là phòng thường...........không thể cùng phòng Vip so sánh được................bên trong là ai............” Bích Phương nhíu mày khó chịu nói, ý tứ rõ ràng là muốn người bên trong nhường phòng cho mình rồi, cô tin không ai không nể mặt mình.

“Haha............anh là người đến sớm nhất nhé.............Bích Phương....hôm nay em thật đẹp.........” Gã quản lý chưa kịp trả lời thì từ phía sau, một tên thanh niên từ dưới lầu bước lên nhìn thấy Bích Phương hai mắt sáng như đèn pha ô tô rồi nhanh chóng lên tiếng, tóc vuốt keo dựng đứng, mặt trắng bóng, mặc toàn đồ hiệu lấp lánh và nước hoa thơm phức, điển hình của một thiếu gia ăn chơi.

“Ô.......chào anh Thành..........” Bích Phương quay lại nhìn tên thanh niên đang bước tới rồi hờ hững chào đáp lễ, cô còn lạ gì một trong những cái đuôi của mình, Tấn Thành công tử – con trai của một đại gia bất động sản Sài Gòn và miền Nam, hắn gốc Gia Lai bởi ông nội của hắn chết đi để lại cho ông già hắn hàng trăm mẫu cao su, cà phê, gỗ... Nhờ tài kinh doanh của cha hắn sau này cha của hắn phát triển và lấn sân vào bất động sản Sài Gòn... Ỷ lại về gia thế nên Tấn Thành rất hống hách và “chảnh chó”.

“Sao mọi người lại đứng ở đây.......anh Nam....hôm nay tôi bao phòng Vip đến sáng mai luôn....” Thấy Bích Phương và mọi người đứng đây chắc hẳn là chọn phòng nên Tấn Thành thấy cơ hội thể hiện của mình đến nên nhanh chóng ra mặt lấy le trước người đẹp, mới moi của ông già được cái thẻ Visa Gold MemBer nên cứ quẹt con mẹ nó vô tư.

“Hứ..........có người đặt trước rồi.........bây giờ chúng tôi không có phòng này........” Khánh Linh vểnh đôi môi dày của mình lên nói giống như uất ức vì bị bỏ đói 3 ngày vậy.

“Anh Nam.............vào nói với họ tên tôi...........ở cái đất Sài Gòn này ai cũng phải nể mặt thằng Thành này” Tấn Thành nhận thấy cơ hội có một không hai đến, được chứng minh bản thân mình trước người đẹp.

“Ặc.....việc này.........cậu Thành.......cái này hơi khó.......” Nam toát mồ hôi như mưa, trước mấy vị khách vip này hắn muốn lắm nhưng mà nếu là một gã bình thường thì hắn ngại gì không vào, cơ mà trong đó là kẻ mà gần đây mấy anh chị xã hội đen nghe còn biến sắc mặt huống chi là hắn, nghe bảo mới gần đây hắn còn tham gia cả Đấu Trường nữa......Nam muốn khóc lắm nhưng cố kìm lại....

“Sao...........trong đó là ai.......” Tấn Thành nhìn Nam khó xử nên nghi hoặc, chẳng lẽ trong đó là tay anh chị nào sao.........thường chỗ này là dành cho giới trẻ thôi mà........

“Sói.........là Sói........” Nam nói ra một từ mong Tấn Thành biết khó mà lui.

“Hửm..........Sói là thằng nào.............mới nổi à....................mịa.....anh Nam.............anh cũng quá coi thường thằng Thành này đấy...........bọn cún con mới nổi cũng sợ tôi chơi không lại sao”

Tấn Thành thấy Nam nói kiểu đó nên nóng mặt, Sói là thằng chó éo nào hắn chưa biết, cũng tại mới đi du lịch 3 tháng cùng mấy em chân dài về nên hắn mù thông tin.

“Ặc............cái này..........được.......được rồi.............để tôi vào.........” Nam nghe Tấn Thành tự tin thế nên đánh bạo một lần, dù gì cũng là do hắn chứ không phải mình, huống chi ba hắn còn là một đại gia mà hắn trêu không được.......là một kẻ láu cá nên Nam biết mình phải nói gì.......

…........

Trong phòng Vip vẫn là giọng ca 'vàng' của một Sky.....

….. “ Chúng ta không thuộc về nhau...........ô.....ô.....ô............chúng ta không thèm chịch đâu......ô....” Thằng Ken mập đang ôm một một em tiếp viên khá xinh và phiêu trong nhạc, không biết lần này hắn lại thích bài nào nữa của anh Tùng Núi. Thiều Quốc Việt thì ngồi chính giữa ghế dài nhắm mắt như ngủ, hai bên la hai em khác đang không ngừng đấm bóp khắp người cho hắn. Hắn rất bực bội, không phải vì hôm nay có chuyện gì buồn cả, mọi sự bực bội cũng đều tại thằng Ken mập này mà ra.

Kể từ ngày showbiz nổi lên thằng ca sĩ Sơn Tùng MTP gì đấy làm thằng Ken mập phát cuồng cả lên. Từ việc ở nhà hay đi đâu thì trong miệng cũng đều lẩm bẩm mấy câu hát mà bọn trẻ bây giờ đang ghiền... “ Chúng ta không thuộc về nhau...Chúng ta không thèm chịch nhau...” “Ta lạc trôi giữa đời...lạc trôi giữa đời” hay “Em là ai từ đâu bước đến nơi đây dịu dàng chân phương ...Em là ai tựa như ánh nắng ban mai ngọt ngào trong sương...” làm hắn muốn phát điên lên. Cứ tưởng đi Club được giải trí, cơ mà hắn lại chọn cả album cũng không cho hắn hát nên đành phải ngồi ôm hai cô đào bên cạnh a. Chả hiểu bọn trẻ trong xã hội bây giờ suy nghĩ phát cuồng như thế nào nữa... Nào là Sơn Tùng miệng bọn Sky như nó gọi là Sếp’s với style không giống ai... Nào là Tùng Sơn hay Tùng Núi mệnh danh công chúa Thủy Tề theo kiểu đực không ra đực mà cái cũng chả ra cái.

Trong lúc đang bực bội thì cánh cửa phòng Vip mở ra...

“Két......” Cửa phòng khẽ mở ra làm thằng Ken mập đang hát bị ánh sáng bên ngoài chiếu thẳng vào mặt làm hắn bị chói phải ngừng giữa chừng, nhíu mày nhìn ra ngoài xem thằng nào to gan thế, thằng Ken mập nổi máu điển rồi.

“Mẹ nó.........ông đang phê.............thằng nào đó........” Thằng Ken mập hét lên làm tim Nam muốn tót bay ra ngoài, Thiều Quốc Việt vẫn nhắm mắt như không quan tâm mọi chuyện xung quanh.

“Xoạt.......xoạt.......” Trong góc tường, ngay cạnh cửa, hai gã thanh niên rút dao ra nhắm thằng cổ Nam, chỉ cần không vừa ý câu trả lời thì chắc hẳn lưỡi dao ấy sẽ không do dự hưởng thụ hương vị thịt của gã.

Đây là hai thằng đàn em thân tín nhất của Lãnh được cử theo Thiều Quốc Việt để hầu hạ mấy việc lặt vặt cho hắn, cái gì cũng đích thân làm thì không được.

“A.........đừng......đừng..........tôi......tôi đây.......” Móa, Nam sắp đái trong quần vì sợ mà chim nó teo lại như que tăm luôn rồi, không ngờ bọn này hung tàn thế, hắn suy nghĩ có nên nói ra yêu cầu không chứ thế này chắc chết luôn quá

“Hử..........mày là quản lý..........” Thằng Ken mập nhìn một hồi mới nhận ra gã quản lý Club.

“Vâng.............tôi đây..........tôi có việc.......có việc......” Nam nói gấp.

“Việc gì........đã bảo không tiếp ai cơ mà............” Thằng Ken mập lạnh giọng, hắn ghét nhất đang phê trong nhạc bị cắt ngang.

“Chuyện này..........chuyện này............có người.......có người.......” Nam ấp úng, mịa nó nói ra có khi nào hắn chết trước thằng Tấn Thành không.

“Người nào...........đậu má...........tin ông chém mày không...............” Thằng Ken mập nhìn bản nhạc đã trôi tới cuối bài rồi mà Nam còn chưa nói xong nên hắn điên tiết lắm rồi, giờ ai cũng không nể mặt, à tất nhiên ngoài kẻ đang nhắm mắt ngồi kia.

“Có người muốn mấy anh nhường phòng Vip cho họ........” Nam nắm chặt tay cố gắng nói ra một lèo rổi thụt về sau vài bước.

“Quát Đờ Phắc......bọn mày......nó nói gì thế” Thằng Ken mập ngoáy lỗ tai vài lần rồi hỏi lại hai thằng ở cửa vì tưởng mình nghe nhầm.

“Dạ, nó nói là có người muốn chúng ta nhường phòng này cho bọn nó........” Một thằng lên tiếng trả lời.

“A đù.......Ađùuuuuuuu.....” Thằng Ken mập vừa kéo dài hơi vừa đi ra phía cửa, hình như lâu rồi chưa đánh nhau nên hắn cũng hơi ngứa tay rồi, nhìn Thiều Quốc Việt vẫn đang nhắm mắt như ngủ nên hắn biết chắc đại ca muốn hắn xử lý.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.