Trở về truyện

Con Dâu Nhà Hội Đồng - Chương 12

Con Dâu Nhà Hội Đồng

12 Chương 12

Rồi lão cười hề hề,xua tay đuổi nó đi.

‘Dạ dạ con xin lui..’

Nó nối gót theo chú Liên ra sau nhà.Mắt không quên liếc sang cô con dâu,dường như thần giao cách cảm hay sao mà cô cũng liếc lại nó ,ánh nhìn sắc lẹm với vẻ khinh khi…

Gian nhà phía sau chia ba mặt,Khu cho người nhà ông hội đồng,khu kế bên là nhà tắm,đối diện là nhà bếp,phía sau tuốt miệt vườn là nhà cho tụi người ở như nó.

Chia thành từng nhà nhỏ tách hẳn so với nhà ông hội đồng.

Nó được chú Liên dẫn vô căn nhà lá độc mỗi giường tre,nhu cầu gì thì có dòng sông kế bên mà xả.

Chú Liên dặn dò:

‘Ông hội đồng đã dặn mày rồi,mày nên nhớ..


Sáng sớm mày tới giếng chỗ vườn,múc đầy rồi gánh đổ trong lu,đi lại khoảng mười lu là đầy.

Chiều thì mày lượm củi,không có thì vác rìu bổ củi.Cất thành bó để sau bếtruyenc.comớ là lúc nào cũng phải đầy đủ đấy.Nấu cho người nhà lẫn đám làm ngoài đồng lúc nào cũng nhiều cả.’

Nghe xong Như tái mặt,hoá ra cái việc của nó nặng nhọc quá,tưởng chỉ lo cho vài người thế mà giờ lại hoá ra phục vụ cho nhu cầu mấy mươi người.

Cái này quả là không dễ nuốt trôi à.

Chú Liên dặn dò nó ăn uống giờ nào rồi ngủ nghỉ mấy giờ dậy ra sao.

Rồi chú chốt hạ.

‘Mày nhớ phải lễ phép đàng hoàng,trong nhà có cô con dâu ông hội đồng,mày phải gọi là mợ hai,không được gọi tên trống không,dẫu cho mày có là họ hàng đi nữa cũng vậy.Còn cậu hai nữa,khi nào về thì mày cũng biết xưng hô sao rồi.

À còn vợ trẻ của ông hội đồng nữa.Mày phải gọi bằng bà nghe chưtruyenc.comông được tuỳ ý gọi nhỏ hơn.’


Ôi sao lắm điều lắm chuyện lắm phép tắc thế nhỉ.

Nó đành gật đầu lia lịa,cái chuyện này với nó ban đầu thì khó.Nhưng rồi sau này quen rồi lại dễ thôi.Đơn giản thôi mà,nó chỉ cần kiệm lời,cứ câm như hến với vâng vâng dạ dạ là được.Ấy gọi là công thủ toàn diện đó.

Sáng hôm sau…

Hôm nay là một ngày làm việc mới của nó,gặp ai nó cũng chào,chủ yếu là làm quen với người làm trong nhà.Nhưng có vẻ sự có mặt của nó cũng không có gì mới mẻ cho lắm,giống như việc người mới vô người cũ ra là việc thường xuyên trong nhà lão già vậy.Mà như vậy thì cũng có gì đâu,nó chỉ cần chuyên tâm làm việc là được rồi,cố gắng kiếm tiền thôi.

Trong môi trường này phạm lỗi sai thì sẽ bị trách phạt,nặng thì bị đuổi,thế là mất tiền công.Nó chỉ cần lưu ý là được,không cần phải vướng chân hay làm phiền ai cả.Dân gian có câu “ngu si hưởng thái bình” mà.

Nó múc nước,đôi vai trâu húc gánh hết vai này đến vai kia,chân nó cứ đảo bước đều đều,chẳng mấy chốc cũng đổ đầy toàn bộ lu,việc này quả là nhọc à nha.

Gánh xong cũng gần đến trưa,nó ngồi nghỉ mệt uống nước,rồi tranh thủ chờ đến giờ cơm thôi.


Thế rồi cái sự rãnh rỗi của nó cũng bị người nhà ông hội đồng bắt gặp.

Một giọng nói của nữ nhân vang lên:

‘Mày có vẻ rãnh rỗi quá nhỉ?’

Nó nhìn lên,thì ra là con dâu lão già,mà bây giờ nó phải gọi là mợ hai rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.