Trở về truyện

Con Dâu Nhà Hội Đồng - Chương 11

Con Dâu Nhà Hội Đồng

11 Chương 11

Rồi trước mặt nó hiện ra một biệt phủ.Đỉnh ngói trạm khắc hình rồng,ngậm ngọc phun châu.

phía sau vẫn chưa thấy rõ.Sân vườn rộng lại có cả hồ cá.

Nguy nga,bề thế quá.

Cổng chính cũng lớn nữa,tuy mở nhưng Như không dám vào bằng đường chính.Nó lách vào cổng phụ.

Đột ngột tiếng chó sủa vang lên,một con chó lông hung đen bóng nhào tới sủa vào mặt nó.

Tiếng in ỏi làm sao.

Rồi một tiếng quát phía đằng xa vọng tớtruyenc.com chó cụp đuôi lại.

Một người đàn ông đi tới,bộ dạng là người làtruyenc.comổi tầm bốn mươi,áo quần cũng như nó.


Ông chú hỏi nó:

‘Mày là ai đến đây chi?’

‘Dạ con đến làm ạ,ông hội đồng đã dặn’

‘À ra mày là họ hàng đấy sao,tao nghe qua rồtruyenc.comôi mày đi theo tao gặp ông.’

Nó lủi thủi theo sau ông chú.

Qua hỏi han nó biết tên ông chú là Liên,vợ con đều làm trong nhà này cả.

Người làm cũng lên đến mười người,gìa trẻ đều có.

Nó bước vào sảnh chính,một cảnh tượng nguy nga đập vào mắt nó,nào là bàn ghế nào tủ hương đều trạm trỗ rồng phượng tinh xảo quá.


Trần nhà đầy thanh gỗ ước chừng tuổi quá trăm.Cột xà cũng đều loại gỗ quý.Cả nội thất trong nhà đều là thứ dữ cả.Đúng loại trọc phú.

Cuối cùng người nó muốn gặp cũng tới.Ông hội đồng Huỳnh chứ ai.Cả cô con dâu Tuyết Ngọc Mai cũng đứng kế bên nữa,ánh mắt nhìn nó sắc lẹm.

Lão nhìn nó,rồi hỏi han vài câu,tỏ cái sự trách móc :

‘sao mày đến trễ vậy con?’

Chà cái này là sự cố rồi,nó đành phải thú thật thôi.

‘Dạ chẳng là có người gặp nạn gần sông,cha con cứu được,thành ra trễ nãi mấy hôm’

Lão mới hết quở trách,liền khen:


‘Cứu một mạng người như xây bảy toà tháp,vậy là có phước đó’

Rồi lão nhìn nó:

‘Thôi mày cũng tới đây rồi,thằng con độc nhứt của tao vài tháng nữa mới về tới..

Tao tính để mày hầu nó,còn bây giờ thời gian như này thì tao sẽ cho mày công việc khác

Tao biết mày chèo thuyền giỏi,nhưng về đây rồi thì không cần nữa.Mày còn tài lẻ nào không?’

Nó cúi người:

‘Dạ con làm việc chi cũng giỏi chỉ có đầu óc là không lanh lợi thôi’

‘Thế mày không biết chữ à?’

‘Dạ xưa nhà chưa nghèo khổ,con cũng học được mặt chữ,cũng biết đếm tiền cốt không dễ bị lừa ạ’

‘Ờ ngó vậy là mày cũng sáng dạ đấy con’

Thế rồi cô con dâu đứng bên thì thầm vào tai lão to nhỏ.Xong lại đứng thẳng người lên.

Rồi lão chốt cho nó một câu.


‘Thế bây giờ tao cho mày đi xách nước buổi sáng,buổi chiều thì lấy củi nấu nước.Mày có thấy nhọc không?’

Hoá ra cái chuyện phân công người làm trong nhà đều do Ngọc Mai quản cả.

Nó đành chắp tay,cung kính không bằng tuân lệnh:

‘Dạ bẩm ông,chuyện đó có nhọc chi’

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.