Trở về truyện

Con Dâu Nhà Hội Đồng - Chương 15

Con Dâu Nhà Hội Đồng

15 Chương 15

Cơn đau truyền thẳng tới não nó,nhưng lí trí vẫn kiềm được cho cái miệng không hét lên.

Như bình tĩnh,nó ngước cổ lên xem ai đang véo tai nó.

Là khuôn mặt mà nó không muốn gặp chút nào,vợ ba của lão già-Mai Trâm.

‘thôi xong rồi,đời mình đến đây là tàn..’

Mặt nó trở nên mếu máo.Cơ thể nó tự chuyển động theo nhịp tay của cô.

Đến bãi đất kế bên,chỉ còn lại hai người với nhau.

Nó liền quỵ mọp xuống,tỏ thái độ van xin.

‘Lạy bà con trót dại..xin bà tha cho con’


Giọng người nữ đanh lại:

‘Mày hay quá ha,dám làm thứ chuyện đồi bại như vậy.’

‘Thưa bà con lỡ…’

‘Chắc mày chưa biết tin,mới tuần trước có thằng người ở cũng rình mợ hai tắm giống như mày vậy,bị gia nhân bắt quả tang,sau đó dẫn lên quan đánh một trăm trượng rồi đuổi đi biệt xứ đấy’

Ôi cái tình cảnh thê thảm như vậy không lẽ sắp ập lên mình nó truyenc.comười nó run cầm cập,khắp người nóng như lửa đốt.

‘tuy nhiên,mày là con cháu trong nhà,tao không nỡ làm mất mặt ông hội đồng..’

Bụng nó như mở cờ.Nó liền quỳ lạy rối rít:

‘Ôi con lạy ơn bà,ơn nghĩa này con xin khắc ghi’


Mai Trâm nhìn nó một hồi,rồi khẽ rít:

‘Mày còn không chịu cút đi,tối nay tao coi như không có chuyện gì.’

‘Dạ con chịu ơn bà,con cám ơn bà..’

Thế rồi Như đứng dậy,hai chân nó vẫn còn chưa hết run,nó chỉ đi bộ chậm thật chậm về chòi của mình thôi.

Đêm đó nó muốn ngủ mà không được,trằn trọc mãi không thôi.

Thế mà hôm sau ngó bộ không có gì cả,ngó bộ Mai Trâm đã giữ kín cái chuyện của nó.

Một ngày khác…


nó được sai ra đồng làm chân sai vặt.

Mãi đến trưa cũng xong việc.

Nằm trên đống rơm,mắt nó lim dim muốn ngủ,nhưng lại bị tiếng ồn đánh thức.

Có đám người làm cũng rảnh rang như nó.Thế là nó lân la lại bắt chuyện.

‘Mày vô đây làm cũng hơn tháng rồi,ngó bộ cũng quen rồi ha’

‘Dạ tuy cực nhưng cũng đỡ hơn ở ngoài nhiều’

‘Mày cố gắng làm rồi có tiền,đừng lấy đó mà nhậu nhẹt bừa khứa’

‘Dạ..’

Cuộc nói chuyện vẫn cứ loanh quanh thế.Rồi một người trong đám nói trúng ý nó.

‘Mày bao nhiêu tuổi rồi?’

‘Dạ con năm nay mười sáu ạ’

‘Vậy là mày giống mợ hai rồi,lúc mợ vô nhà này cũng tròn mười sáu như mày..


Vậy mà ngó cái đã tròn hai mươi lẻ một tuổi’

Chà Ngọc Mai vô làm dâu nhà hội đồng Huỳnh cũng xấp xỉ sáu năm rồi sao.

Rồi giọng lại tiếp tục:

‘Ông hội đồng mong ngóng có cháu đích tôn lắm rồi đây..’

Giọng khác chen vào:

‘Thằng này người ta vẫn còn trẻ chán,hơn nữa cậu hai vẫn còn chưa xong công việc ở Sài Thành..’

Giọng khác lấp vào:

‘Gớm,cậu hai cũng năm lần bảy lượt về đây chứ có phải đi mất dạng đâu a’

Lại tiếp tục.

‘phải phải phải..Tui cũng mong cậu hai sớm có con lắm’

Một giọng vang lên cảnh báo:

‘Ê mợ hai tới rồi kìa’

Nó nhìn về phía đám người đi tới,là mợ hai và bà hội đồtruyenc.comó bộ ra đây để điều binh khiển tướng đây mà.

Lập tức cuộc trò chuyện chuyển sang hướng khác.

Nó thầm nghĩ:

‘Gì chứ cái chuyện sanh con đẻ cái này vẫn luôn là chuyện muôn thuở đó a’

Ngọc Mai đi tới,cả đám thưa vâng dạ dạ rồi một người trong đám đứng lên.

‘Ây dà,phải làm việc thôi,không lười biếng à’

Có lẽ là sợ cái uy nghiêm của mợ truyenc.comĩ đến ánh mắt mợ nhìn nó lúc mới vào nhà thì nó đã rùng mình.

Rồi cứ như cơn sóng vậy,đám đông dần dần rồi bắt đầu tản mác hết cả.
Như cũng lục tục đứng dậy kiếm việc làm,tốt nhất là nên hoà vô đám đông.

Xong công việc đồng áng…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.