Trở về truyện

Con Dâu Nhà Hội Đồng - Chương 17

Con Dâu Nhà Hội Đồng

17 Chương 17

Nó ngây ngô,đáp lại:

‘Dạ thưa bà đây là lần đầu của con ạ’

Cô đanh mặt lại,tỏ vẻ khinh khỉnh:

‘Thôi tao biết rồi,mày đi theo tao’

Nó cứ thế lũi thũi theo sau bà hội đồng,nguyên công chuyện là hôm nay lên phố cốt để sắm quần áo,kèm theo đó là mỹ phẩm,toàn những thứ mắc tiền cả.

Thế giới của người giàu khiến nó trở nên thấy lạ lẫm quá.

Giọng nữ lạnh lùng:

‘Mày đứng ngoài này mà chờ,để tao vô’


Nó nhìn lại bộ quần áo của nó,thật quê mùa làm sao,làm sao nó dám vô trong tiệm đượtruyenc.comệm may này mang đẳng cấp phương tây quá,thật khác so với các tiệm may của người tàu hay người an nam.

Nó nhìn qua ô cửa kính,chỉ thấy bà hội đồng nói chuyện gì đó,rồi chìa tay trong ví rút ra xấp tiền đưa cho.

Cổ họng nó nuốt cái ực,bởi nó biết nhiêu tiền đó đủ cho cha con nó sống cả năm trời.

Nó thầm động viên:

‘Cha con sẽ cố gắng..’

Nó lại tiếp tục đạp xích lô,dừng tại nhiều cửa hiệu sang trọng,mỗi lần như vậy cảm xúc trong nó lại trào dâng thêm.

Chẳng mấy chốc mà đã đi gần hết phố.

Nó thắc mắc:


‘Bẩm bà mua đồ nhiều thế sao không thấy mang theo ạ?’

Giọng nữ bĩu môi:

‘Tao mua sắm ắt có người đem tới nhà ông hội đồng,sao tao lại phải cầm theo chi cực’

A hoá ra người giàu mua đồ cũng có vụ này sao,thế là nó lại thấy cái mới nữa.

Giờ chỉ việc xuất phát về nhà ông hội đồng thôi.

Nó nghĩ như vậy.

‘Thưa bà để con chở bà về’


Giọng nữ thốt lên:

‘Ai kêu mày là tao muốn về’

‘Dạ..’

‘Tao vẫn chưa đi hết..’

Rồi cô chỉ về hướng ngoài phố,bất đắc dĩ nó đạp xích lô tớtruyenc.comước mắt nó nhà cửa thưa thớt hẵtruyenc.comưng cái hướng này lại ngược với đường về à,nó thắc mắc lắm.

‘Thưa bà phải đi đâu tiếp ạ?’

‘Mày cứ đạp đi,khi nào tới nới tao bảo mày dừng lại’

Rồi cứ thế nó đạp xe,nhà cửa cứ lần lượt hiện lên rồi lại xuốtruyenc.comẳng biết chỗ nào là điểm dừng đây.

Đột ngột cô quát lên:

‘Dừng xe lại’

Trước mặt nó là một quán xá,rộng rãi gần bờ sông,lại có gió thổi hiu hiu mát nữa.Vậy là bà hội đồng tính nghỉ ngơi đây mà,bắt nó phải đạp tít ra tận ngoại ô thế này đây,rõ khổ không chứ.

‘Mày cho xe dừng ở đây,tao muốn vô chỗ này nghỉ ngơi’


‘Dạ con ở ngoài này chờ ạ’

Giọng quát lên:

‘Thằng này thế mày tính nhịn đói à’

‘Dạ con cám ơn bà ạ’

Vô chỗ ngồi nghỉ rồi nó mới thở phào,đạp xe một hồi dưới cái nắng khiến nó mất nước.

Nó làm liền một hơi hết sạch cả vại nước.Ăn hết cả năm chén cơm kèm thịt cá.

Mai Trâm nhìn nó mà cười cợt:

‘Mày ăn mà tao thấy cứ như heo vậy,thô tục quá’

Nó chả còn để tâm đến chuyện chê khen nữa.Cứ việc lấp đầy cái bụng trước đã,việc khác tính sau.

Xong nó vẫn hỏi khéo:

‘Dạ thưa bà mấy giờ mình về lại ạ?’

Mai Trâm nhìn nó,vẻ tụt hứng hẵn,ngó bộ con trâu này không muốn nghĩ chỉ muốn làm đây mà.

‘Khi nào trời mát mẻ rồi hẵng về’

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.