Trở về truyện

Con Dâu Nhà Hội Đồng - Chương 8

Con Dâu Nhà Hội Đồng

8 Chương 8

Cha nó gạt nước mắt,chỉ về phía kia:

‘Cũng may gần có quán nước Chú Sáu,có gì tao nhờ cậy cũng được..’

Thế là cả hai cha con cùng khóc.

Tối đến nó nằm trằn trọc mãi vẫn không ngủ được,lại mắc tiểu nữa,đành bấm bụng ngồi dậy mò ra mé sông mà xả cho đỡ tức.

Nó bước cẩn thận,trời vẫn còn tối quá,giờ vẫn khuya,không thấy rõ cảnh vật lắm,trăng bị khuất tối om.

Cuối cùng cũng mò tới được bờ kênh.Nó tụt quần xuống,xả xồ xồ xuống sông.

Thật là sảng khoái quá.

Ấy nhưng nghe đâu đây có tiếng kêu thế nhỉ.Rồi nó căng mắt nhìn xuống.


Tổ sư cha ơi,nguyên một xác người nằm dạt vào bờ,lấm lem bùn đất cả.Mà chưa chắc có phải xác chết không,phải lại gần xem mới rõ.

Thế là nó đánh bạo lội xuống,nó nhìn kĩ tay chân,rồi nó sờ vào xem thử,vẫn ấm,không cứng..

Rồi nó mới sờ lên mặt xem thử,là một ông chú.

Ây dà hoá ra vẫn còn thở đây.Cứu người làm trọng,nó liền vác cả người lên vai rồi bước lên mươtruyenc.comông chút nghĩ ngợi gì.

Nó xô cửa xông vào.Gọi cha nó dậy.

‘Cha ơi có người rớt sông..cứu cha ơi’

Nguyên cha nó hành nghề lái đò nhiều năm,gặp xác chết trôi hay người đuối nước cũng nhiềtruyenc.comững lần như vậy ông đều ra tay cứu giúp đó.

Nó đặt người ta nằm xuống,rồi ông mới xem sắc mặt thế nào,tiếp đến ông coi nhịp thở xem có cần phải hô hấp gì không.


Ông thở phào nhẹ nhõm:

‘chỉ bị đuối nước kiệt sức thôi con.Đầu bị va rách cả mảng.Để tao băng bó vết thương.’

Cha nó lấy miếng vải quấn,rồi ít thuốc bôi lên.Kết hợp cạo gió uống nước ấm.

Chẳng mấy chốc gà đã gáy vang,mặt trời mọc lên..

Ông chú cũng bắt đầu hồi tỉnh..

Sau khi hớp miếng cháo vô bụng thì mới lại chút khí lực.

Ông chú khẽ thều thào:


‘Cảm tạ ơn cứu mạng của anh,không có anh chắc em làm mồi cho hà bá dưới đáy sông rồi..’

Cha nó mới gạt đtruyenc.comỉ về phía nó.

‘Đây,anh mới là người phải cảm tạ này,không có nó phát hiện là anh chết rồi đó.’

Ông chú mới nhìn sang nó,ánh mắt cảm tạ khôn xiết,không thể tả nên lời.

Nó trò chuyện với cha nó,cả hai thống nhất dời ngày lên nhà anh trai ông ít hôm.Nó phải ở đây ít ngày nữa xem sức khoẻ người ta thế nào,hơn nữa cũng không thể đi sớm được,có người lạ trong nhà mà.

Thế mà ông chú có vẻ không bị nặng lắm,đến tối đã có thể đi lại được,chỉ khổ cái là đầu vẫn còn đau..Xem ra phải tịnh dưỡng ít hôm đây.

Thời gian đó nó vẫn duy trì việc làm như mọi ngày,chỉ khác là bữa ăn có thêm một người nữa.

Khi tối đến thì thường ông chú hay hỏi han trò chuyện với nó.Riết rồi cảm giác cứ như người thân vậy.

Một tuần lễ trôi qua,

Ông chú cũng đã khoẻ lại,đầu bớt sưng nhưng vết trầy vẫn chưa lành hẳn, vẫn cần thời gian đây.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.