6 Chương 6 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế
Tối hôm sau, thu liễu khí tức đột nhập vào tẩm cung của vương hậu, địa hình trong cung đã quen thuộc nên dể dàng biết nơi ở của Vương Hậu, do vẽ bằng giấy Minh Văn ẩn thân cho dù là tới gần, Vương Hậu là Thiên cực cảnh cũng không phát hiện được.
Đẩy cửa đi vào thì nhìn thấy một mỹ phụ xinh đẹp đang say giấc, người khoác bộ cung trang mỏng manh có thể nhìn thấy từng tấc da thị trắng xoá.
Sử dụng không gian kết giới, rồi ấy ra 1 lọ thuốc kích dục đi tới mở ra, mùi hương thơm nhẹ lập tức bay khắp phòng, Vương Hậu hít một hơi thơm cảm thấy người dể chịu nhưng sau đó lập tức thuốc có tác dụng.
Cả người nóng rực lên, mồ hôi chảy xuống thấp vào Y phục Vương Hậu, hình thành cảnh tượng dâm mỹ, Nàng thở gấp, cả người uống éo.
Hắn đi tới nhìn Vương Hậu như vậy thì cả người rạo rực như nếm phải kích thích, Vương Hậu như đang khiêu khích hắn, hắn nào chịu được được sự mê hoặc đó lập tức cởi sạch quần áo nhảy lên gường bắt đầu vuốt ve Vương Hậu.
Đưa tay xuống ngực thì hai Nhũ Hoa đã săn chắc, hai đầu vú đã cương cứng lên nhô ra khỏi lớp áo mỏng manh đó, một tay thò xuống dưới thì bên dưới đã ẩm ướt, dâm thủy chảy ra ướt đẫm quần lót.
Thế là hắn cởi ra từ từ Y phục của nàng, sau lớp áo là hai trái đào to tròn, to hơn của Lâm Phi nhiều, phía dưới tiểu huyệt thì được cắt tỉa gọn gàng, khe suối róc rách chảy trông đẹp đẽ vô cùng, bên cạnh là hạt le nhỏ xíu đang rung rẫy phấn kích.
Há miệng ngậm lấy đầu vú thơm đang cương cứng của nàng mà bắt đầu thưởng thức, hương thơm thành thục quyến rũ từ người nàng toả ra làm hắn say mê.
Vương Hậu vẫn đang say giấc nhưng vẫn cảm giác được mà thở gấp hơn, phía dưới cầm lấy đầu côn thịt cứng ngắc ma sát lấy hai mép tiểu huyệt đang ướt đẫm dâm thủy.
Trong cơn mê tình Vương Hậu ảo giác thấy mình đang được Đại Vương ân ái nên chủ động dạng hai chân ra, miệng thơm rên rỉ tăng sức dụ hoặc.
Như nhận thấy mỹ nhân gọi mời, hắn sao có thể bỏ qua được chứ, côn thịt bắt đầu từ từ tiến vào bên trong tiểu huyệt đang ẩm ướt dâm thủy, đầu côn thịt vừa tiến vào Vương Hậu nhíu chặt lông mày sau đó từ từ giãn ra thì hắn mới tiếp tục tiến vào sâu hơn.
Mới Vào được một phần ba mà bên trong đã khít như vậy, vào hết thì sẽ như nào nữa, bên trong bức tường thịt đang co bóp lấy côn thịt của hắn, thật sướng.
Vương Hậu uốn éo eo, hai gót ngọc quấn eo hắn kéo côn thịt tiếp tục đi vào, khi côn thịt gần vào hết thì đầu quy vừa đụng đến tử cung của nàng.
Ưm!
Cả hai người đều bất giác rên một tiếng.
Mịa nó, Âm Đạo mỹ phụ nào cũng đều sâu như thế ư, Lâm Phi tiểu huyệt độ sâu nếu so với Vương Hậu thì thua một chút, Lâm Phi thì sâu 16 cm mà thôi, còn Vương Hậu nàng thì 18 cm lận cơ.
Hazz, không biết thế gian bao nhiêu người mới có thể thoả được mỹ nhân đây, đúng là xinh đẹp chân dài nữa thì sâu như Thâm Uyên mà, nếu không phải của hắn thô to lại dài thì chắc còn lâu mới chinh phục được Lâm Phi.
Vương Hậu sau khi bị Hắn cho thứ khủng bố đó vào liền tỉnh giấc, tuy nhiên do tác dụng của thuốc với hai mắt mê ly thì nhìn thấy người đang cùng mình ân ái tưởng nhầm thành Đại Vương, Trượng phu của nàng.
"Đại Vương, mau mau đ-t thiếp, phía dưới ngứa."
Vương Hậu khuôn mặt hồng hào, mị nhãn như tơ, vòng tay qua cổ hắn lên tiếng rên rỉ.
Hắn nghe vậy cũng không để giai nhân chờ đợi mà bắt đầu di chuyển.
"Thật to, Đại Vương hôm nay thật uy phong a nha."
Vương Hậu cảm giác phía dưới căng cứng, khoái cảm tê dại làm nàng sướng, với vài chục cú nhấp, nàng đã cao trào lần thứ nhất.
Da rẻ mịn màng, hồng nhuận lên của Vương Hậu sau khi cao trào, cảm thấy vẫn chưa thoả mãn, nàng chủ động nâng cao mông cong lên xuống theo nhịp cắm quất của hắn.
"Ưm....quá...quá sâu....quá...quá lớn....ưm..ưm..!"
Vương Hậu như đang trên mây xanh ánh mắt mê man, lại chủ động đưa miệng thơm lên hôn môi hắn rên rỉ nhỏ nhẹ nói:
"Hôn thiếp, Đại Vương...ưm....ưm....!"
Đưa đầu lưỡi vào miệng ngọc mà khiêu khích lưỡi nàng, sau một lúc tách rời, miệng còn lưu lại dịch ngọc trông thật động lòng người, ai bảo bây giờ nàng như vậy xinh đẹp như vậy đâu, khí chất cao quý đang rên rỉ làm cho nam nhân hưng phấn.
Hắn tiếp tục cắm quất tăng tốc độ, côn thịt ra ra vào vào bên dưới, dâm thủy róc rách theo co sát mà ra ngoài, Nhũ Hoa hai bên tay nhào nắn thành muôn vàn hình dạng.
Sau gần 20 phút ân ái, hắn cảm thấy không chịu nổi liền tăng tốc độ, Vương Hậu cũng cảm nhận thấy hắn xắp ra liền theo kinh nghiệm mà quấn chặt hắn trong tư thế dể thụ thai nhất.
Bạch! Bạch! Bạch!
Sau vài trăm cái cuối cùng đầu côn thịt phồng to, phun ra đậm đặc tinh dịch nóng hổi hôi thối vào bên trong tử cung của nàng, Vương Hậu cũng đạt đến đỉnh phong mà cao trào, bên trong Hoa Tâm phun ra Âm Tinh tưới lên đầu côn thịt làm cả hai sung sướng rùng mình.
"Ưm..... nóng...thật nóng...sướng.....a.... ưm...a...!"
Cả người Vương Hậu co giật mạnh, sảng khoái về thể xác lẫn tinh thần, bao nhiêu mệt mỏi đều tan biến hết.
Hắn mặc dù vừa ra nhưng côn thịt vẫn cường tráng thô to, ôm lấy eo xoay người nàng nâng lên mông cong, từ phía sau côn thịt lại tiếp tục tiến vào bên trong tiểu huyệt ướt đẫm dâm thủy lẫn tinh dịch.
Vương Hậu cảm giác côn thịt lại tiến vào bên trong liền lại tê cả người, khoái cảm cao trào chưa đi lại tiếp tục dâng lên cao, dù cho thuốc vẫn còn hơn một nửa tác dụng lí trí hồi phục một ít nhưng hiện tại bên dưới côn thịt cắm quất làm nàng có chút trầm mê.
"Đại Vương, ta sắp không xong, ta muốn tiết..."
Đã lâu lắm rồi nàng không có nhục dục tiên tử như thế này, thật sảng khoái.
"A .....a....ta ra....."
Vương Hậu một tiếng rên rỉ, nàng lại cao trào, Âm tinh một lần nữa lại bắn ra, lại tiếp tục đỗi tư thế phật thiền quan âm, sư chày giã cối..... Đêm đó hắn làm Vương Hậu cao trào không biết bao nhiêu lần.
Dù là Thiên Cực Cảnh cường giả cũng không chịu đựng nổi sự mạnh mẽ của cái thứ thô to đó, mà hắn ra lần thứ 2 nàng ngất đi luôn.
Nhìn thấy thành tựu như vậy hắn rất là thoả mản, dùng "Nô Lệ Ấn Ký" và "Dâm Ấn" vào cơ thể Vương hậu, "Dâm Ấn" có màu đỏ giống với Lâm Phi.
Nhìn Vương Hậu đã ngủ, hắn dọn dẹp phòng một chút rồi rời đi, hiện tại hắn cũng không gấp, gặp lại nàng sẽ nhanh mà thôi.
Trở lại phòng của Trương Nhược Trần, hiện tại suy nghĩ xem cách nào để cua gái, nhớ ra là ở đây hiếm có nhẫn không gian, bên trong tạo ra một ít không gian chứa đồ vật tặng nữ nhân lấy lòng của nàng vẫn tốt mà.
Thế là ngủ một chút rồi sáng sớm bắt đầu học tập chế tạo nhẫn không gian, theo lý thuyết là phải khắc bằng bút Minh Văn, nhưng là hắn thì không cần, lấy Tinh Thần Lực và chân khí làm thành Minh Văn mà khắc.
Từ từ một rồi hai, ba, bốn, năm, sáu, còn lại hai Minh Văn là Hình và Súc Hình thì cần, dù sao cũng bán lấy tiền cần gì mất sức hoàn thiện nó làm gì chứ.
Hình như thiếu Luyện Khí thì phải, ai da, xem ra phải kiếm một cái lò luyện khí và một cái lò luyện đan rồi, thế ra ngoài thành thị tìm vậy.
Cùng một lúc, Vương Hậu cũng vừa tỉnh lại, cả người ể oải, hai chân vẫn còn run rẩy, nhưng khí chất mị hoặc, thần sắc tăng thêm một bậc, khiến người khác nhìn nàng có một chút mê mẩn, nhìn xuống chỉ có một cái chăn mỏng che đi thân thể yêu kiều của nàng.
Nàng nghĩ:
"Hôm qua Đại Vương làm thật thoải mái, đây là lần tiên nàng được thư thái đến như vậy, không lẽ bế quan luyện được công pháp gì lợi hại nên mới như thế nhỉ?"
Nhìn xuống tiểu huyệt đỏ sưng lên vì ân thoả mản, tinh dịch bên ngoài đã khô nhưng bên trong vẫn chảy ra nhỏ giọt, cảm nhận bên trong vẫn như vậy gắt gao, Vương Hậu sửng sờ, rốt cuộc hôm qua hắn bắn bao nhiêu vậy.
Thở dài một tiếng, nàng cần đi tắm một chút, mặc dù có thể dùng sức mạnh để tẩy sạch nhưng là nữ nhân ai cũng đều yêu thích tự tắm rửa, cũng là một loại hưởng thụ.
Giờ mới để ý kỹ phía dưới bụng là một cái hình xăm màu đỏ kỳ lạ, nãy không nhìn thấy là do cái chăn kia che mất, nàng không biết hình xăm này ý nghĩa là gì, mà cũng không thấy có gì lạ nghĩ nghĩ chắc là Đại Vương dỡ trò nên không sao.
Tên đầu gỗ đó sao tự nhiên lạ thế, lúc trước toàn thấy lo đắm chìm tu luyện không mà.
Thôi mặc kệ đi, mặc lại Y phục trở lại như cũ gương mặt uy nghiêm, buổi trưa có hội họp với các Vương Phi khác, thân là người chủ trì, Vương Hậu phải tới sớm.
Trương Nhược Trần đi vào chợ đan dược, đi vào một nhà gọi là "Thanh Huyền Các" cửa hàng.
Một vị lão giả, không biết lúc nào, đi đến Trương Nhược Trần sau lưng, cười híp mắt hỏi:
"Vị công tử này, ngươi là muốn mua sắm Tụ Khí Đan?"
Vị kia lão giả cười cười, tự giới thiệu: "Lão hủ, Mặc Hàn Lâm, chính là cái này một nhà Đan phố chưởng quỹ."
"Nguyên lai là chưởng quỹ, tại hạ họ Trương."
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, lại nói:
"Ta muốn mua 50 mai Tụ Khí Đan, 30 phần Luyện Thể Tán. Không biết Thanh Huyền Các có hay không đủ nhiều tồn lượng?"
Mặc Hàn Lâm trong lòng hơi kinh hãi, thật lớn một bút tờ đơn, chỉ có những đại gia tộc kia mới có thể duy nhất một lần mua sắm nhiều như vậy tài nguyên tu luyện. Một cái võ giả mua sắm nhiều như vậy đan dược, quá là hiếm thấy.
"Nếu là Trương thiếu gia đi nhà khác, nói không chừng thật mua không được nhiều như vậy đan dược. Thật sự là đúng dịp, chúng ta Thanh Huyền Các vừa vặn có một nhóm Tụ Khí Đan cùng Luyện Thể Tán, tuyệt đối có thể thỏa mãn Trương thiếu gia nhu cầu."
Trương Nhược Trần thầm nghĩ:
"Quỷ mới tin lời ngươi nói đó lão già họ Mặc kia."
Mặc Hàn Lâm lấy ra một cái bàn tính, lốp ba lốp bốp gảy một phen, khóe miệng mỉm cười, nói:
"50 mai Tụ Khí Đan, 30 phần Luyện Thể Tán, giá gốc là tám vạn mai ngân tệ.
Bất quá, Trương thiếu gia duy nhất một lần mua sắm lớn như thế phân lượng, tự nhiên có nhất định ưu đãi.
Ừm! Ngươi liền giao bảy vạn hai ngàn mai ngân tệ đi!"
Trương Nhược Trần nghĩ, đổi bay mươi hai vàng thành bảy vạn hai ngàn mai ngân tệ đi hệ thống.
"Ting, chuyển đổi thành công, ký chủ còn 59928 vàng."
Thế là cầm ra đưa cho Chưởng quỹ.
Hoàn thành cái này một vụ làm ăn lớn, Mặc Hàn Lâm mặt đều muốn cười thành hoa, nói:
"Trương thiếu gia, không biết, ngươi còn mua không mua sắm những vật khác?"
Trương Nhược Trần nói:
"Ta muốn mua đồ vật, chưởng quỹ ngươi nơi này khẳng định không có bán."
Mặc Hàn Lâm nói:
"Chẳng lẽ Trương thiếu gia là muốn mua một kiện tiện tay binh khí?"
Trương Nhược Trần đối vị này chưởng quản càng cao hơn nhìn mấy phần, nói:
"Chưởng quản, thật là lợi hại nhãn lực."
Mặc Hàn Lâm cười cười nói:
"Làm mấy chục năm chưởng quỹ, thấy qua võ giả không có một vạn, cũng có tám ngàn, chưa từng thấy qua mấy người tùy thân không đeo binh khí.
Như vậy đi! Chúng ta Thanh Huyền Các tại chợ binh khí cũng có phần cửa hàng, ta để một cái tiểu hỏa kế, mang ngươi tới."
Sau một lát, Mặc Hàn Lâm tìm đến một cái 15, 16 tuổi Tiểu Bàn Tử, nói với hắn:
"Thằng ngốc, lập tức mang vị này tôn quý Trương thiếu gia đi chợ binh khí, nói cho bà chủ, Trương công tử là chúng ta Thanh Huyền Các quý khách, tại giá cả bên trên muốn cho Trương công tử thích hợp ưu đãi."
Gọi là thằng ngốc Tiểu Bàn Tử trừng lớn một đôi mắt, dùng sức lắc đầu, nói:
"Không đi! Không đi! Ta mới không cần gặp bà chủ, bà chủ có thể câu đi nam nhân hồn. Nhìn thấy nàng, nhất định phải chết."
Mặc Hàn Lâm tức hổn hển, thô tiếng nói:
"Ngươi cũng không phải nam nhân, ngươi bây giờ nhiều lắm là chỉ có thể coi là một cái nam hài tử, có cái gì tốt sợ? Tốt a! Ngươi nếu là không đi, tháng này liền không phát cho ngươi Tụ Khí Đan."
Thằng ngốc lập tức gấp, vội vàng nói:
"Đừng, đừng, ta đi, ta đi! Ta đi còn không được!"
Thằng ngốc hướng về Trương Nhược Trần đi tới, rất cung kính nói:
"Trương thiếu gia, mời đi!"
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, đi theo thằng ngốc, hướng về chợ binh khí bước đi.
Thằng ngốc thấp giọng nói:
"Trương thiếu gia, ngươi thật muốn đi bà chủ nơi đó mua binh khí? Bà chủ thế nhưng là có thể câu đi nam nhân hồn! Trương thiếu gia, ngươi là nam nhân sao?"
"Cái này... Ta cũng chỉ là nam hài tử!"
Trương Nhược Trần nói.
Rồi nghĩ, chả lẽ ta lại nói cho ngươi ta không phải rồi à, phải tìm cớ để cua luôn bà chủ của ngươi luôn.
Thằng ngốc thật dài thở dài một hơi, nói:
"Vậy liền quá tốt rồi!"
Trương Nhược Trần có chút hiếu kỳ, không biết bà chủ có xinh đẹp như Lâm Phi với Vương Hậu không nhỉ nên nói:
"Ngươi nói bà chủ có thể câu đi nam nhân hồn, chẳng lẽ bà chủ dáng dấp hết sức xinh đẹp?"
Thằng ngốc nhẹ gật đầu, nói:
"Bà chủ tự nhiên dáng dấp hết sức xinh đẹp, đơn giản quốc sắc thiên hương, một ánh mắt chằm chằm tới, cũng làm người ta trái tim nhỏ bịch bịch nhảy, liếc nhìn nàng một cái đều sẽ để cho người ta đỏ mặt tâm loạn.
Nhưng là, ngươi không biết là, bà chủ đã gả qua bảy vị lão bản."
"Gả qua bảy vị lão bản?"
Trương Nhược Trần hơi kinh ngạc, chả lẽ nát bấy rồi, ta còn định thu nàng vào hậu cung cơ mà.
Thằng ngốc lại nói:
"Đúng a! Bảy vị lão bản đều đã chết, toàn bộ chết tại đêm động phòng hoa chúc."
Trương Nhược Trần nói:
"Bảy vị lão bản sau khi chết, sản nghiệp của bọn hắn đâu?"
"Tự nhiên đều là bà chủ! Liền ngay cả chúng ta nhà chưởng quỹ, cũng chỉ là cho bà chủ làm công mà thôi."
Thằng ngốc thấp giọng nói:
"Bà chủ đơn giản liền là Thiên Sát Cô Tinh, Câu hồn sứ giả chuyển thế, hồ ly thành tinh, bất kỳ cái gì nam nhân gặp nàng đều rất khó sống qua ba ngày.
May mắn chúng ta đều là nam hài tử, hẳn là sẽ không bị nàng câu đi hồn nhi."
Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, nói:
"Hy vọng đi!"
Thằng ngốc từ trong túi áo lấy ra một khối lớn chừng bàn tay lệnh bài, hướng trông coi Thanh Huyền Các thị vệ bày ra, liền dẫn Trương Nhược Trần hướng vào phía trong viện đi đến.
Trong nội viện, một vị thị nữ đi vào tất cả đều là màu trắng màn đình nghỉ mát, khom người cúi đầu, nói:
"Tổng đà chủ, Mặc Hàn Lâm giới thiệu tới một vị người mua, hắn hi vọng ngươi có thể tự mình gặp một lần."
------
Vì không có nhiều thời gian để suy nghĩ nên phải coppy một phần ở truyện gốc, mong anh em thông cảm.
Cám ơn anh em đã xem, buổi tối vui vẻ.