Trở về truyện

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế - Chương 10 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

10 Chương 10 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế

Sau đó, Đấu Võ Cung một vị chấp sự, đem một khối màu đen thiết bài cùng 100 mai Linh Tinh ban thưởng đưa đến Giang Thiên trước mặt.

"Chúc mừng Giang Thiên công tử trở thành Vân Võ Quận Quốc thứ 28 vì Hoàng Bảng võ giả, Hoàng Bảng thứ hạng là người thứ 11."

Vị kia chấp sự nói ra.

Vị kia chấp sự đem cái kia một khối màu đen thiết bài đưa cho đến Giang Thiên trong tay, nói:

"Cái này một khối Hoàng Bảng Thiết Lệnh, đại biểu Võ Thị Tiền Trang đối Giang Thiên công tử thực lực một loại khẳng định, cũng là Hoàng Bảng võ giả thân phận tượng trưng."

Giang Thiên tiếp nhận cái kia một khối màu đen thiết lĩnh, phía trên in "Vân Võ Quận Quốc, Hoàng Bảng mười một, Giang Thiên" mười cái văn tự.

Vị kia chấp sự đem 100 mai Linh Tinh đưa cho Trương Nhược Trần, nói: "Tại Hoàng cấp Đấu Võ Cung bên trong thắng liền mười trận, ban thưởng 100 mai Linh Tinh, giá trị 10 vạn mai ngân tệ."

"Nếu là Giang Thiên công tử tu vi tăng lên, có thể tiếp tục đến Hoàng cấp Đấu Võ Cung bên trong chiến đấu. Nếu là có thể lại thắng liền mười trận, ban thưởng sẽ là một triệu viên ngân tệ."

Vị kia chấp sự lại nói:

"Đương nhiên, Giang Thiên công tử lại đến Hoàng cấp Đấu Võ Cung bên trong chiến đấu, gặp phải sẽ toàn bộ đều là Hoàng Bảng võ giả. Nói cách khác, chỉ có liên tục đánh bại mười vị Hoàng Bảng võ giả, mới có thể thu được một triệu viên ngân tệ ban thưởng."

Giang Thiên đem Hoàng cấp Thiết Lệnh cùng 100 mai Linh Tinh đều thu vào, nói:

"Ta khẳng định còn biết lại đến Hoàng Cực Đấu Võ Cung!"

Nói xong lời này, Giang Thiên liền đi xuống chiến đài, hướng về Đan Hương Lăng phương hướng đi qua.

"Giang Thiên huynh thật lợi hại, có thể đứng hạng mười một Hoàng Bảng, thật khiến người khác hâm mộ à nha."

Đan Hương Lăng đôi mắt đẹp chớp chớp nhìn lấy Giang Thiên, ôm lấy cánh tay, mùi hương thiếu nữ toả ra xung quanh, lại thêm một đôi mềm mại ngực đang cọ cọ cánh tay làm Giang Thiên cảm thấy rất sung sướng.

"Chúng ta đi thôi."

Giang Thiên nói rồi vòng tay xuống ôm lấy eo thon của Đan Hương Lăng mà đi.

Đan Hương Lăng cũng là lần đầu tiếp xúc thân mật với nam nhân, nên khuôn mặt cấp tốc đỏ bừng, một phần thì ngại ngùng, một phần thì ưa thích.

Bát Vương Tử cũng rời khỏi đây từ lúc nào.

Cứ như vậy Đan Hương Lăng bị Giang Thiên kéo đi đâu cũng không hay biết, nàng cũng mau mau tìm cách lôi kéo về tông, nên mải mê suy nghĩ.

"Lăng muội, muội làm nữ nhân của ta nha?"

Giang Thiên lên tiếng cắt đứt suy nghĩ của Đan Hương Lăng, trở lại thức tại, vì chưa nghe rõ nên nàng hỏi lại.

"Nãy huynh vừa nói gì vậy, muội nghe không rõ?"

"Muội xinh đẹp, xuất sắc như vậy, hơn nữa tu vi trong đây chắc thuộc top đầu, nhiều người theo đuổi lắm nhỉ, ta muốn muội làm nữ nhân của ta, ta thích muội, nếu là từ chối coi như ta chưa nói gì, ý muội thế nào?"

Đan Hương Lăng đôi mắt đẹp to tròn nhìn lấy Giang Thiên đang ôm mình, nghe huynh ấy nói thích nàng, làm tim nàng đập loạn như hưu chạy.

Nhìn thấy thân ảnh tuấn tú, lại đẹp, hơn nữa tu vi thật sự rất cao, tương lai tiền đồ vô lượng, về sau muốn đi theo huynh ấy e rằng rất khó sợ không được, hiện tại cơ hội trước mắt, mặc kệ bây giờ có hay không lôi kéo được, nhất định phải nắm bắt.

"Được, muội đồng ý."

Đan Hương Lăng trả lời, có ngu mới không đồng ý, nãy giờ không để ý nhưng huynh ấy là nam nhân cũng thật thơm quá đi.

Đang đi thì dừng lại làm Đan Hương Lăng ngỡ ngàng, nhìn lên đôi mắt trừng lớn, trước mặt nàng lúc này rõ ràng chỉ là một quán khách điếm, trên cửa còn ghi rõ biển hiệu:"Xuân Phong lâu".

"Giang Thiên huynh?"

Đan Hương Lăng quay sang, gương mặt đờ đẫn mà nhìn Giang Thiên.

"Không phải muội nói đồng ý làm nữ nhân của ta sao?"

Giang Thiên nhìn Đan Hương Lăng rồi cười cười.

"Nhưng, nhưng ta tưởng huynh chỉ muốn ta làm hôn thê...Nhưng thế này cũng quá nhanh đi?"

Đan Hương Lăng lí nhí nói, nàng nghĩ rằng phải đợi đính hôn rồi mới như vậy.

"Không nhanh đâu, cặp đôi nào mà chẳng vậy. Hay là muội không thích? Nếu thế ta sẽ rời đi ngay!"

Giang Thiên nghĩa chính ngôn từ nói.

Nghe được Giang Thiên vô cùng phong độ nói khiến cho Đan Hương Lăng buộc phải tự suy nghĩ thêm lần nữa.

"Ta đã đáp ứng làm hôn thê của hắn thì đúng rồi!"

"Nhưng mà...bây giờ đôi tình nhân nào cũng nhanh chóng như thế sao?"

Bao năm tu luyện, Đan Hương Lăng cũng không có tìm hiểu nhiều về tình yêu giữa nam nhân và nữ nhân cho lắm. Nàng chỉ thỉnh thoảng nghe trộm được có vài nữ đệ tử đồng môn nói chuyện với nhau về việc nam nhân của bọn họ, 2 người nắm tay nhau, hôn môi các thứ, sau đó giống như bước cuối mới là dẫn nhau vào nơi này thì phải?

Nhưng cuối cùng mọi việc vẫn chỉ là nghe trộm, biết đâu... Biết đâu mọi thứ phải là phải làm ngược lại thì sao? Nàng cũng đâu có biết chính xác!

"Thế nào, muội có quyết định rồi chứ?"

Giang Thiên ánh mắt thâm thúy nhìn Đan Hương Lăng.

Đan Hương Lăng đỏ mặt suy nghĩ, rồi dường như có quyết định gì đó, nàng ngẩng đầu lên nhìn Giang Thiên nói:

"Muội, Muội cũng không hiểu nhiều về điều này, mong, mong huynh từ sau giúp đỡ, yêu thương muội nhiều, không được bỏ mặc muội...!"

"Được! Ta sẽ không để muội thất vọng."

Giang Thiên vỗ ngực mà nói.

Kể từ cái lúc bắt đầu gặp mặt Giang Thiên cho tới khi bị hắn kéo vào khách điếm diễn ra chỉ chưa đầy một ngày khiến Đan Hương Lăng có chút đần độn.

Cũng không phải là muốn thịt Đan Hương Lăng mà tại yêu nữ Tần Nhã làm cho Giang Thiên dục vọng tăng vọt, lại gặp ngay thiếu nữ xinh đẹp này nên đã tìm cách, bất quá cũng phải đường đường chính chính đem nàng đồng ý mới được.

Giang Thiên cũng không có ép buộc gì, nếu Đan Hương Lăng không đồng ý thì hắn cũng sẽ đi tìm Lâm Nính San hoặc Lâm Phi cũng được.

Đứng trong phòng, trong đầu nàng vẫn còn miên man suy nghĩ:

"Rốt cuộc thì cặp tình nhân nào cũng nhanh chóng thế này sao?"

Cạch!

Tiếng cánh cửa đóng lại khiến lòng Đan Hương Lăng vô cùng căng thẳng.

Giang Thiên bước tới, phả hơi nóng vào tai nàng rồi nhỏ nhẻ:

"Yên tâm, thứ này sẽ rất sướng, muội chẳng mấy chốc sẽ nghiện ngay thôi!"

"Rất, rất sướng sao?"

Đan Hương Lăng đỏ mặt nghĩ, hình như điều này nàng cũng nghe các sư muội sư tỉ nói là rất sướng thì phải.

"Được rồi, dù sao tương lai ta cũng phải đối mặt chuyện này mà..."

Đan Hương Lăng quyết tâm nghĩ.

Đan Hương Lăng quay sang nhìn Giang Thiên, miệng lí nhí nói:

"Vậy, vậy trước tiên muội cần phải làm gì trước?"

"Muội cứ nằm ở đó mà tận hưởng thôi, mọi việc cứ để ta lo."

Giang Thiên nói rồi đi tới chỗ Đan Hương Lăng.

Nghe Giang Thiên nói vậy nàng rất là ngoan ngoãn nghe lời.

Giang Thiên nâng cằm nàng lên, bắt đầu hôn lên cánh môi anh đào của nàng, một lúc sau cạy ra hàm răng đi vào bên trong tìm kiếm lưỡi thơm của Đan Hương Lăng.

Nàng đang nhắm mắt, đang tận hưởng những thứ đầu đời, bởi chưa có kinh nghiệm nên mặc cho hắn làm gì thì làm.

Hai chiếc lưỡi bắt đầu quấn quýt đi khắp các ngóc ngách, Giang Thiên tham lam nuốt dịch ngọc của nàng, hôn một lúc môi rời, ngọc dịch trên cánh môi tươi tắn, nàng ánh mắt nàng mê ly.

Giang Thiên hôn lên trán rồi sang vành tai ngọc, khẽ liếm nhẹ làm Đan Hương Lăng cả người run rẩy, khuôn mặt đỏ ửng lên đến hai tai, trông rất là xinh đẹp.

Hai tay bắt đầu cởi dần lớp y phục của nàng, hiện ra trước mắt hai bầu ngực nhưng không có to bằng Lâm Phi, do còn nhỏ nhưng là cùng Lâm Nính San so sánh không kém bao nhiêu sợ chỉ có hơn một chút.

Trắng nõn bạch ngọc hai khoả, đưa tay sờ lên vô cùng mềm mại, đàn hồi, hương thơm từ ngực toả ra dịu nhẹ, đúng là mỗi nữ nhân đều có hương vị khác nhau, làm Giang Thiên rất là thưởng thức.

Đưa miệng xuống rồi ngậm vào một bên, nút thật mạnh.

"Ưmmm, hừ hừ hừ..."

Cả người Đan Hương Lăng run dữ dội, phát ra âm thanh yêu kiều rên rỉ, nàng đang tận hưởng sự sung sướng từ khích thích núm vú mẩn cảm mang lại, mắt đẹp khép hờ, lông mi run run, núm vú cương cứng lên.

Giang Thiên nút chùn chụt như trẻ con đang thèm sữa, lại dùng lưỡi liếm láp sung quanh làm nó ướt nhẹp, tay kia xoa nắn bên còn lại thành muôn vàn hình thù, được một lúc lại đỗi bên tiếp tục nút, mút.

Đan Hương Lăng thở gấp, cảm giác lúc này không dể diễn tả được, bên dưới tiểu huyệt rỉ ra dâm thủy.

Một tay đưa xuống tới hạ thân nàng, chạm vào thì nóng ẩm, ướt một vùng quần lót, thế là cởi bỏ nó xuống, xuất hiện trước mắt là hai mép môi hồng hồng, một ít lông mới mọc.

Giang Thiên đưa tay sờ lấy hạt le làm Đan Hương Lăng như điện giật, cả người run lên, sờ một chút thì nó căng phồng đỏ lên trông rất đã mắt, dâm thủy chảy ra nhiều hơn.

"Ưm....ưm....hừ...."

Đan Hương Lăng cảm giác thấy lạ quá, người như lơ lửng ở khoảng không nào đó.

Cảm thấy như vậy đã đủ, Giang Thiên cởi bỏ y phục, lộ ra côn thịt thô to của mình đưa về phía tiểu huyệt mà ma sát.

Đan Hương Lăng đang khép mắt đột nhiên cảm giác được phía dưới của mình đang có thứ gì đó nóng bỏng, cứng ngắc đang cọ lấy tiểu huyệt của mình thì ngẩn đầu lên xem.

Thì thấy dưới hạ thân của Giang Thiên cây côn thịt nổi đầy gân guốc.

"Thật to, như vậy sao mà vừa."

Đan Hương Lăng suy nghĩ rồi lắc đầu như ý nói với Giang Thiên.

Ta cười cười nói.

"Muội cứ yên tâm, để ta lo."

Nói rồi bắt đầu nhét cây côn thịt vào hai mép môi mật, Đan Hương Lăng chỉ có thể cắn răng chịu đựng vì lấy lòng của Giang Thiên, không muốn làm huynh ấy ghét bỏ.

Đầu vừa tiến vào trong thì cảm giác chặt khít, ấm nóng đang ôm ấp lấy côn thịt, tiến thêm một chút thì tới lớp màn mỏng, biết nó là gì, hôn lên môi Đan Hương Lăng rồi đâm một cái xuyên qua, máu đào từ Âm Đạo chảy xuống chỗ kết hợp của hai người.

Phập!

"Ting, tu vi tăng lên Hoàng Cực Cảnh Đại Viên Mãn, Tinh Thần Lực 33 trung kỳ, vàng nhận được 10k, hiện tại có 69828 vàng.

Ting, ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ cấp độ trung cấp đoạt thê, phần thưởng gửi vào không gian lưu trữ của hệ thống."

Có tiếng của hệ thống nhưng ta cũng không để ý đến.

"Á....đau...huynh nhẹ chút...quá lớn....!"

Đan Hương Lăng mười ngón tay ngọc bám chặt thành gường.

Giang Thiên hôn lên môi nàng, lại quấn quýt một lúc, cảm thấy nàng đỡ nên nên từ từ nhấp hông.

Đan Hương Lăng mặc dù vẫn còn đau nhưng theo tốc độ cắm quấn làm sự đau đớn từ từ biến mất thay vào đó là cảm giác khác lạ mà nàng vẫn không nói nên lời.

Phải mất một lúc côn thịt mới có thể vào sâu bên trong tử cung nhưng lại không thể vào hết, có lẽ tương lai sâu hơn sao, Giang Thiên suy nghĩ.

Theo nhịp ra ra vào vào, dâm thủy bôi trơn phát ra nhọp nhẹp, bức tường thịt ấm áp hung hăng ngày càng kẹp chặt lấy côn thịt, như nhận ra điều gì đó.

"Ưm...sắp ra..hừ...hừ...hừ....ân....ưmm...!"

Đan Hương Lăng rên rỉ, cả người run bật lên, nàng cao trào lần thứ nhất, xử nữ máu hoà với dâm thủy chảy ra ướt đẫm giường.

"Về sau gọi ta Phu Quân!"

Giang Thiên nói.

"Đã biết, Phu Quân."

Đan Hương Lăng đáp rồi lại nhắm mắt, nàng biết vẫn chưa xong.

Giang Thiên tiếp tục cắm quấn vào Âm Đạo nàng, đụng tử cung lên tiếng ba ba ba, vì đã cao trào nên lần này cảm giác sung sướng lên mau hơn, cơ thể theo bản năng bắt đầu uốn éo mà nhấp hông theo từng đợt cắp quất.

Làn da màu trắng nay đã hồng nhuận lên vì sướng, Đan Hương Lăng chỉ biết rên rỉ, đầu óc trống rỗng, ra sức mà phối hợp với nam nhân.

"Ưm...mạnh lên....sướng.....thật lớn....ưm...hừ.hừ."

Giang Thiên vừa cắm vừa hôn, tách rời môi thầm thì nói:

"Đỗi tư thế đi, nàng chổng mông lên."

Nghe vậy, Đan Hương Lăng mặt mày đỏ bừng vì ngại ngùng nhưng vẫn chiều theo ý của Giang Thiên, lập tức xoay người lại đưa cao mông cong lên.

Đằng sau Giang Thiên có thể thấy tiểu huyệt và lỗ nhỏ khác, trông kích thích quá đi, lập tức côn thịt lại ngựa quen đường cũ mà tiến vào, lần này tiến vào sâu hơn một chút, vỗ vỗ lấy mông ngọc làm da thịt lăng tăng từng đợt sóng.

Lập tức cảm giác bên trong lạp bóp chặt lấy côn thịt của Giang Thiên, Đan Hương Lăng cũng quá nhạy cảm đi.

Bạch! Bạch! Bạch!

Tiếp tục cắm quất, Đan Hương Lăng cũng theo nhịp, nàng như bay lên cao mà không phải lơ lửng nữa.

"Ưm..thật sướng....thật sâu.....mạnh..mạnh...lên..."

Đan Hương Lăng rên rỉ nói, cảm giác này thật làm người khác say đắm mà.

Sau vài phút thì Đan Hương Lăng lại cao trào, không biết vì sao nhưng là nàng không có gục ngã như Lâm Nính San sau lần thứ hai cao trào Giang Thiên nghĩ nghĩ.

Lần này Giang Thiên đưa nàng hai tay chống lên tường, Đan Hương Lăng như hiểu ý lại nâng mông lên, tiểu huyệt rỉ nước khe hẹp như in hình của côn thịt không thể khép lại, trông thật dâm mỹ.

Lại tiếp tục từ phía sau mà thao nàng, khoảng chừng vài trăm cái, Đan Hương Lăng có chút không chịu nổi, thật sự là quá sướng đi mất.

"Phu Quân..sắp ra....nhanh chút......sướng....."

Đan Hương Lăng hai mắt mê ly nói.

Giang Thiên từ lúc tiến vào cũng được 30p cũng sắp không trụ nổi, lên tiếng.

"Ta cũng sắp bắn, nàng ra với ta."

Thế rồi tăng nhanh tốc độ lên, làm cho nàng liên tục thở gấp, môi lại tìm môi nút lưỡi nhau.

"Bắn vào trong, ta muốn sinh con cho Phu Quân."

Đan Hương Lăng đỏ mặt nói.

Côn thịt lập tức phình to lên, đại lượng tinh dịch nóng bỏng bắn vào bên trong tử cung của nàng, hoa tâm cũng bắn ra Âm Tinh làm cả hai thoả mãn một tiếng.

"Ưmmmmmmmmmm!"

Đan Hương Lăng rên rỉ một tiếng, cả người xơ lụi xuống, đợi một lúc rút ra côn thịt, tinh dịch cùng dâm thủy trào ra ẩm ướt một vùng.

Giang Thiên vẫn chưa thấy thoả mãn liền tiếp tục cắm quất Đan Hương Lăng thêm nữa canh giờ, nhìn nàng cả người không còn chút sức lực mới dừng lại.

Đan Hương Lăng làn da hồng nhuận kinh người mị ý, có lẽ được tưới tắm đủ tốt, mắt đẹp ôn nhu nhìn lấy thân ảnh nam tử sau đó ngủ thiếp đi.

Giang Thiên ôm lấy Đan Hương Lăng lên giường, đắp chăn lại cho nàng, rồi sử dụng "Dâm Ấn" và "Nô Lệ Ấn Ký" lên cơ thể nàng, lần này hình xăm là màu hồng.

Giang Thiên ôm lấy nàng hôn nhẹ lên trán rồi chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm dậy vẫn phải xem bảng thông tin cá nhân cái đã.

"Ký chủ: Giang Thiên.

Cảnh giới tu vi: Hoàng Cực Cảnh Đại Viên Mãn.

Tinh Thần Lực: 33 Giai Trung kỳ.

Cảnh Giới Luyện Thể: Không.

Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh.

Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.

Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký.

Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển.

Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí.

Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.

Thể Chất: Phàm Nhân.

Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *98, Gói quà Trung cấp.

Vàng: 69828.

Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã (chưa song tu), Đan Hương Lăng.

Thị Nữ: Không.

Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên."

Hài lòng gật đầu, lúc này mới nhớ ra hôm qua có hoàn thành nhiệm vụ trung cấp, nhưng mà nhớ nàng đâu có hôn phu nào đâu ta, sao lại như vậy thì hỏi hệ thống.

"Ting, theo nguyên tác trong cốt truyện về sau Đan Hương Lăng mấy năm sau sẽ lấy một cái nam nhân cùi bắp nào đó bổn hệ thống méo muốn nói, do đó hiện tại cũng coi như là cướp hôn thê nên nhiệm vụ hoàn thành."

Thì ra là thế, Giang Thiên gật gù.

---------

Dạo gần đây tự nhiên lười viết tiếp quá anh em ơi, k biết tại sao nữa. Haizz da.

Có lẽ khi nào hết lười mình sẽ viết tiếp cho anh em.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.