5 Chương 5 Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế
Đi vào cổng nói là muốn gặp Lâm Nính San, hộ vệ nhìn Giang Thiên không nói gì, cho hắn đi vào, bơi vì hắn đi gặp miết nên quen, không cần đi thông báo.
Trời lúc này đã sắp lặn, bên dưới quảng trường còn nhiều thân ảnh đang tập luyện.
Giang Thiên đi tới chỗ tập của Lâm Nính San trò chuyện.
Lâm Nính San dáng người nhỏ nhắn xinh xắn linh lung, đại mi như lá liễu, đôi mắt sáng tỏ giống như sao trời, da thịt tuyết trắng giống như Linh Ngọc, tốt một cái mỹ nhân bại hoại.
Đang luyện tập, cầm thanh kiếm màu xanh, chân khí ngoại phóng, xem ra đã đạt "Tùy Tâm Cảnh Giới", đang tính nói chuyện thì nghe thấy.
"Ồ! Đây không phải là Cửu vương tử sao? Hắn thế mà còn tới Lâm phủ?"
Một cái Lâm gia con em trẻ tuổi nhìn thấy đứng tại diễn võ trường bên ngoài Trương Nhược Trần, lộ ra mấy phần lạnh lẽo ý cười.
"Khẳng định lại là tìm đến Nính San muội muội, đáng tiếc a, Nính San muội muội bây giờ căn bản đều chẳng muốn gặp hắn."
"Nghe nói hắn cũng mở ra Thần Võ Ấn Ký."
"Ha ha! 16 tuổi mới mở ra Thần Võ Ấn Ký, có thể có cái gì làm? Như hắn không phải Nính San muội muội biểu ca, nói không chừng ngay cả Lâm gia đại môn đều vào không được."
"Nghe nói Nính San muội muội liền muốn cùng Thất vương tử đính hôn, thật sự là trai tài gái sắc a!"
"Hắc hắc! Nghe nói vị kia Cửu vương tử vẫn luôn thầm mến Nính San muội muội, các ngươi đoán, nếu là hắn nghe nói Nính San cùng Thất vương tử điện hạ liền muốn đính hôn, sẽ là biểu tình gì?"
Lâm gia những kia tuổi trẻ võ giả toàn bộ đều dừng lại tu luyện, nhìn chằm chằm đứng tại diễn võ trường bên ngoài Trương Nhược Trần, chỉ trỏ, nghị luận ầm ĩ, khi thì phát ra trêu tức tiếng cười.
Lâm Nính San cũng đình chỉ luyện kiếm, hướng về đứng tại diễn võ trường bên ngoài Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua, mảnh khảnh cánh tay ngọc nhẹ nhàng vung lên, trong tay tinh huy bảo kiếm liền tinh chuẩn cắm vào năm mét bên ngoài vỏ kiếm.
Lâm Nính San đi đến Trương Nhược Trần trước mặt, nhìn một chút Trương Nhược Trần đơn bạc thân thể, nói:
"Biểu ca, đã lâu không gặp, nghe nói ngươi cũng mở ra Thần Võ Ấn Ký?
"Nính San muội lâu rồi không gặp, muội đi theo ta hì hì."
Hắn chào hỏi nàng một tiếng sau đó nắm tay Nính San mà kéo đi.
Chưa đi được vài bước bị nàng hất tay ra, mặt lạnh như băng nói.
"Biểu ca, ngươi tự trọng xíu, muội đã đính hôn với Thất Vương tử rồi nên huynh đừng có mong đợi gì nữa, chúng ta không phải là người của một thế giới."
Trương Nhược Trần nhìn vào thấy Lâm Nính San đang thật sự nghiêm túc, thì cười cười, không nói lời nào lại nắm tay dắt đi, Lâm Nính San tức giận vung kiếm theo "Tùy Tâm Cảnh Giới" chỉ muốn doạ Trương Nhược Trần rút lui, buông tay nàng ra vì sợ nhiều người chỉ chỏ tới tai thất vương tử lại không hay.
Thấy kiếm tới, Trương Nhược Trần cũng đáp lại một quyền đi ra, nói một tiếng nhỏ:
"Hoá cứng"
Là sức mạnh của Haki sắc màu vũ trang, bao đen nấm đấm của Giang Thiên, vì đã áp chế tu vi xuống Hoàng Cực Cảnh Hậu kỳ nhưng sức mạnh của Haki vẫn là cái gì đó quá mạnh, trực diện nghiền ép.
Lâm Nính San mặc dù có tu vi Hoàng Cực Cảnh Trung cực vị hơn Giang Thiên 2 tiểu cảnh giới nhưng ta với sự có mặt của Haki, 1 quyền đánh bay Lâm Nính San, mặc dù đã giảm 95% sát thương chuẩn....à nhầm 95% sức mạnh ở hiện tại.
Nhưng Lâm Nính San vẫn bị đánh bay ra 10 mét, thanh kiếm nát bét, lực phản chấn khiến nàng phun 3 ngụm máu.
Ta.......gì mạnh vậy, biết vậy áp chế xuống sơ kỳ rồi.
Trương Nhược Trần chạy tới đỡ Lâm Nính San lên rồi nói:
"Thật sự xin lỗi muội, ta không phải cố ý."
Lâm Nính San lúc này triệt để im lặng, ngơ ngác không tin vào nhận thức của mình nữa, mới mở Thần Võ Ấn Ký làm sao có thể mạnh như vậy được, không có nói gì cũng không còn thái độ như lúc nãy nữa, mặc kệ cho hắn kéo lên, Nàng nói:
"Được rồi biểu ca, đi tới chỗ đằng kia."
Lâm Nính San chỉ về một hướng, rồi từ từ đi lại nhưng ko đợi nàng đi vài bước thì Trương Nhược Trần đã bế nàng lên đi về phía đó.
Lâm Nính San nói:
"Ngươi tính làm gì, không cần, để ta tự đi được."
Trương Nhược Trần đáp.
"Ngươi đang bị thương, tốt nhất nên ít cử động nếu muốn hồi phục sớm."
Nghe Trương Nhược Trần nói vậy Lâm Nính San chỉ biết gật đầu, mặt hơi đỏ cuối xuống, lần đầu tiên bị người khác ôm có chút không thoải mái.
Tới một căn phòng, để Lâm Nính San xuống sau đó ngồi.
"Có gì thì Huynh nói mau đi, muội còn nhiều việc lắm."
Lâm Nính San nói, mắc dù bị thương nhưng tịnh dưỡng 1, 2 hôm là khỏi rồi, nàng mau mau tập luyện để tham gia khảo sát cuối năm.
Ta cười hi nói:
"Muội có muốn mạnh lên nhanh như ta không."
Lâm Nính San giọng có chút run run hỏi.
"Hả, Huynh có cách!"
Trương Nhược Trần đáp.
"Cách thì tất nhiên có nhưng mà sợ muội không chịu đáp ứng."
Lâm Nính San hỏi.
"Có chuyện gì, huynh không nói làm sao biết muội muội đáp ứng?"
Là như này, ta nói nhỏ vào tai ngọc của Lâm Nính San, nói xong mặt nàng đỏ thẩm, tính nói không có chuyện đó đâu huynh gạt ta nhưng khi thấy Trương Nhược Trần tụ 18 đường kinh mạch trước mắt nàng thì Lâm Nính San không thể không tin.
"Làm sao có thể!"
Lâm Nính San chỉ tu luyện công pháp Nhân cấp thượng phẩm vì thế chỉ mở ra được 6 đường kinh mạnh tính tới hiện tại, tối đa 7 đường mà thôi, mà Trương Nhược Trần lại 18 đường tức là hắn đã tới Trung Cực Vị, làm sao có chênh lệch nhiều như thế.
Suy nghĩ một hồi, sức mạnh mang đến khao khát quá lớn cho Lâm Nính San, nàng đỏ bừng mặt nhỏ giọng nói:
"Huynh có thể châm nhưng phải bịt mắt lại, không được nhìn."
Thấy nàng đồng ý ta gật đầu đáp ứng hehe.
Sau một lúc Lâm Nính san nằm sấp xuống giường y phục đã cởi sạch, chỉ còn lại quần áo lót, để lộ ra cơ thể trắng nõn không tỳ vết, tuổi còn nhỏ nhưng ngực to, mông cong cao vểnh, đúng là mặt học sinh dáng phụ huynh mà.
Lâm Nính San thấy Trương Nhược Trần đã che mắt nên ra hiệu cho hắn bắt đầu, ta giả vờ châm từng mạch nhưng thật ra là khi châm thì truyền chân khí qua cơ thể nàng mà đã thông các kinh mạch mặc dù nàng công pháp cùi bắp.
Cảm nhận Trương Nhược Trần đụng chạm da thịt khiến Lâm Nính San cả người rui lên, vì lần đầu tiếp xúc thân mật với nam tử như thế, cảm thấy được kinh mạch của mình từng cái từng cái đã thông làm nàng vui sướng, bên dưới tiểu huyệt rỉ nước dâm thủy lúc nào không hay.
Trương Nhược Trần khi vừa châm vừa ngó khắp người muội muội này mặc dù đã che mắt nhưng làm sao thoát được thần thức, tinh thần lực được, nhìn thấy quần lót ẩm ướt liền, mở xong tới kinh mạch thứ 18, Lâm Nính San đang tật hưởng thì ta cũng bắt đầu hành động.
Trương Nhược Trần quần áo hoá thành hư vô để lộ qua côn thịt to dài 18cm của mình gần tiểu huyệt mà Lâm Nính San không hề hay biết, ta vạch quần lót nàng sang một bên thấy bên dưới tiểu huyệt có vài công lông, khe suối dâm thủy nhầy nhụa đang rỉ ra vì lúc nãy có dùng chân khí kích thích nàng.
"Phập!"
Nhân lúc đang mê man, Không kịp cho Lâm Nính San nói gì liền đâm một phát vào trong, xuyên qua tấm màng mỏng, ngay lập tức máu đào chảy ra, bên trong chật hẹp, thật khít, đúng là thiếu nữ mà, may mà có nhiều dâm thuỷ không thì rất khó vào, cảm nhận bên trong đang co bóp lấy côn thịt hắn một tiếng thoả mản.
"Ting, Tu vi tăng lên Hoàng Cực Cảnh đại cực vị, Tinh thần lực 32 giai trung kỳ, Vàng nhận được 10k, hiện tại có 60k vàng."
Lâm Nính San hét lớn một tiếng.
"Á.....đau...quá...huynh làm gì vậy....tại sao huynh lại làm thế......"
Trương Nhược Trần đáp.
"Muội nghĩ là ta sẽ giúp muội mà không lấy gì sao, muội thật ngây thơ, làm gì có chuyện dể ăn đến như vậy, thứ ta muốn hiện tại đã lấy được rồi, hai ta hết nợ, nếu muội muốn ta mở hết 33 đường thì ngoan ngoãn nghe lời, không thì muội nói không cần nữa thì ta rút ra."
Lâm Nính San hiện tại không thể tin được người này trước đây theo đuổi nàng, vì nàng làm mọi việc, mà giờ đây lại muốn bằng phẳng, nhưng nàng hiện tại biết làm sao được đâu biết mình bị lừa, nhưng cám dỗ thật sự rất lớn.
Từ trước tới giờ làm gì có chuyện tự khai mở kinh mặt như hắn, hiện tại nói gì cũng đã muộn, rút ra thì có tác dụng gì, thứ hắn cần thì đã lấy rồi, làm tiếp hay không nữa hay có khác gì nhau, nàng còn gì phải sợ, để được mở hết 33 đường kinh nên chỉ đành nằm im chịu đựng cho nó mau qua đi, cái Lâm Nính San lo là làm xong liệu hắn có giữ lời không, chỉ âm thầm mong hắn giữ lời.
Trương Nhược Trần nói chuyện trong khi chờ bên trong tiểu huyệt thích nghi với côn thịt của hắn, chỉ mới cho vô khoảng 2/3 mà thôi, thấy Lâm Nính San đỡ hơn ta bắt đầu chập rãi nhấp hông.
Phạch! Phạch! Phạch!
Vì lần này đã cho hết vào trong, Lâm Nính San chỉ cảm thấy côn thịt đi vô thật sâu, tới tận Tử cung của nàng.
"Sâu.....sâu quá.....làm sao có thể....."
Lâm Nính San không tin được, hắn chỉ mới 16 tuổi mà thứ này khủng bố vậy, thật to, dài, cơn đau đã qua thay vào đó là cơn sung sướng ập tới, Lâm Nính San vô thức rên rỉ, toàn thân bắt đầu uốn éo, bắt đầu đẩy mông theo nhịp của hắn, chỉ cảm thấy sướng gấp đôi, nàng thở dốc.
Thấy Lâm Nính San đã động tình, Trương Nhược Trần bắt đầu tăng nhịp lên.
"Ưm....ưm...sướng.....sướng...thật sâu....ưm....."
Lâm Nính San chỉ biết rên rỉ, sau vài phút nàng Cao Trào.
"A.....a.....a...ra rồi......sướng.....a.....a..."
Nàng dù sao là lần đầu nên đã kiệt sức ngay khi ra, nào nhờ Trương Nhược Trần lại kéo mông nàng lên cao tiếp tục nhấp mạnh.
Phạch! Phạch! Phach!
Lâm Nính San chỉ có thể nằm im chịu trận, tận hưởng cơn sướng mà nàng chưa bảo giờ thấy qua, lần đầu tiên nàng được nếm sự ngon ngọt của trái cấm, sau vài phút nàng lại cao trào lần hai.
"A....lại ra.....a.....lại ra nữa rồi...a......sướng......"
Ta vẫn không buông tha nàng tiếp tục đ-t nàng, sau 1 tiếng Lâm Nính ra lần thứ 5, ta cũng bắn ra xối xả tinh dịch nóng bỏng đậm đặc hôi thối vào cái tiểu huyệt thơm tho của nàng sau trong tử cung.
Ahhhhhhhhhh!
Lâm Nính San đón nhận hết tinh dịch được bắn vào trong làm nàng như bay lên trời cao, cản người co giật, Âm Tinh từ hoa tâm bắn ra xong hai mắt trắng dã sau đó ngất luôn.
Trương Nhược Trần nhìn Lâm Nính San bất tỉnh, dùng "Ấn Ký Nô Lệ" và "Dâm Ấn" vào cơ thể nàng, lần này thì "Dâm Ấn" có màu Hồng, xong lại khai mở ra 33 đầu kinh mạch cho nàng, rồi ôm Lâm Nính San ngủ.
Sáng ôm sau Lâm Nính San tỉnh dậy mở mắt thì thấy toàn thân đau nhức, sau một lúc để nhớ lại chuyện hôm nay, quay sang nhìn thấy nàng đang bị Trương Nhược Trần ôm, nhìn xuống thì cả hai đang trần truồng.
Lâm Nính San tâm tình phức tạp, nàng dù sao cũng là hôn thê của thất vương tử, bây giờ lại đang ngủ với nam nhân khác, chỉ để đạt được sức mạnh, cảm nhận được 33 đường kinh mạch làm Lâm Nính San vừa vui vẻ lại vừa lo lắng.
Vui là Lâm Nính San có được sức mạnh mới còn buồn là không biết hắn tiếp theo có làm chuyện gì với nàng nữa không.
Thấy Lâm Nính San tỉnh, Trương Nhược Trần ngồi dậy ôm nàng vào lòng nói.
"Từ giờ nàng là nữ nhân của ta."
Lâm Nính San im lặng không nói, hiện tại nàng rất đầu óc là rối loạn, Trương Nhược Trần biết hiện tại nàng cần thời gian suy nghĩ nên không có thúc ép, hai tay lại nghịch ngợm vuốt ve Nhũ hoa rồi đầu vú.
Lâm Nính San như bị điện giật, kích thích làm nàng lại nóng ran cả người bên dưới dâm thủy từ từ rỉ ra nước xen lẫn một chút tinh dịch còn sót lại, nàng không thể tin được cơ thể sao lại mẩn cảm như thế, đưa mắt xuống dưới nhìn thấy có một hình xăm màu hồng kỳ lạ nhưng không có nghĩ nhiều, chắc do hắn bày trò đây mà.
Trương Nhược Trần cười cười nhỏ giọng.
"Nàng ngoan ngoãn nghe lời thì tốt, đây là y phục mới cho nàng, còn đây là Linh cấp hạ phẩm kiếm pháp tặng nàng, nàng dùng sao thì dùng."
Giải thích cho Lâm Nính San về công dụng Pháp Y mới và Kiếm Pháp rồi sau đó rời đi Lâm Gia, tính là đưa công pháp tốt hơn nhưng là đợi Lâm Nính San quy tâm cái đã.
Lúc này chưa thích hợp truyền Âm Dương Thánh Kinh cho nàng nên đợi lần tới.
Sau khi Trương Nhược Trần đi Lâm Nính San mới nhìn bộ Y Phục màu xanh lam đẹp đẽ có một bông hoa sen trước ngực làm nàng yêu thích không thôi, con gái ai không thích cái đẹp chứ hơn nữa sờ vào rất là đã tay, nó mềm mại vô cùng, hơn nữa bộ này là Huyền Cấp Hạ phẩm, có thể đỡ được 3 chiêu của huyền cực cảnh sơ kỳ.
(chỉ có Công pháp mới theo Nhân, Linh, Quỷ, Vương, Thần thôi còn lại Pháp Y, Đan Dược, Pháp Khí ....... sẽ theo cảnh giới.)
Đưa mắt nhìn vào bộ kiếm pháp thì huyền diệu vô cùng không hổ là Linh Cấp hạ phẩm Thiên Tâm kiếm pháp, khắp Vân Võ Quận Quốc có bao nhiêu gia tộc có được chứ, đếm đến đầu ngón tay, nếu có cũng không có ai đem cho như vậy.
Lâm Nính San thở dài một hơi, thôi thì thất thân cho hắn rồi sau này là người của hắn, còn Thất Vương tử gì đó quên đi vậy, nhất định phải dốc sức tu luyện, Lâm Nính San nghỉ ngơi một chút rồi đi tới quảng trường tu luyện nhưng mới đặt chân thì có chút run rẩy.
Lâm Nính San lắc đầu, mới phá thân nên vẫn còn khó khăn đi lại, thôi thì nghỉ ngơi một ngày vậy.
Nàng giờ mới để ý là tu vi tăng thêm một tiểu cảnh giới, từ Hoàng Cực Cảnh Trung Cực vị lên Hoàng Cực Cảnh Đại Cực vị rồi, suy nghĩ một hồi, hôm qua tu vi chả tiến bao nhiêu, mới một đêm ân ái đã tăng 1 tiểu cảnh giới, Lâm Nính San tâm tình cảm thấy vui sướng.
Đi ra khỏi Lâm Gia, Trương Nhược Trần ý niệm.
Mở Bảng Thông Tin Cá Nhân:
"Ký chủ: Giang Thiên.
Cảnh giới tu vi: Hoàng Cực Cảnh Đại Cực Vị.
Tinh Thần Lực: 32 Giai Trung kỳ.
Cảnh Giới Luyện Thể: Không.
Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh.
Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.
Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký.
Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển.
Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y.
Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.
Thể Chất: Phàm Nhân.
Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *99.
Vàng: 60k.
Nữ Nhân: Lâm Nính San.
Thị Nữ: Không.
Nô Lệ: Lâm Phi."
Đóng lại bảng, trở lại Tử Di Thiên Điện, vào phòng Trương Nhược Trần đi vào thời không tinh thạch, mở ra trang 2 và 3, trang 2 nhìn không hứng thú nên bỏ qua, xem trang 3, trang này ghi chép cách tu luyện và sử dụng Không Gian Vực và Thời Gian ấn ký.
Nếu là trước đây thì trong mắt Trương Nhược Trần Thời Không Bí Điển đối với hắn là trò trẻ con, vài phút là xong hết và thuần thục, nhưng hắn hiện tại Phong Ấn luôn Thiên Phú thế nên nhờ vào Thiên Phú cùi bắp hệ thống ban cho sử dụng tạm.
Ta theo như trong sách nhìn theo, đầu tiên là Không Gian Vực, không khó lắm đối với thiên phú của Giang Thiên thì 2 tiếng đã có một vùng Không Gian Vực mỏng manh.
Tiếp tục qua thử Thời Gian Ấn Ký, sau 1 tiếng học tập thì nhận thức!
Tự suy nghĩ rồi tự tạo ra đúng là có khác, luyện như vậy thì thành tựu có hạn, thế nên chỉnh sửa lại một cách hợp lý nhất, thế là theo ký ức cũ chỉnh lại một xíu thì có âm thanh hệ thống vang lên.
"Ting, chúc mừng ký chủ nhận danh hiệu: kẻ Chưởng Khống Không Gian, kẻ Điều Khiển Thời Gian."
Trương Nhược Trần nhìn hệ thống thông báo thì không có gì bất ngờ, theo như hệ thống thì hiện tại ta có thể điều khiển cả không gian và thời gian.
Không Gian xung quanh hắn có thể thấy các điểm yếu nối tiếp giữa vùng không gian này với không gian khác.
Về Thời Gian thì có thể giống như Thời Không Tinh Thạch, tạo ra một vùng không gian bên trong tốc độ trôi nhanh hơn so với bên ngoài, Thời Gian vực có thể làm chậm thời gian của một vùng nhất định.
Đã nắm chắc những thứ cơ bản nên không cần thử làm gì, sẽ có một dịp nào đó thôi mà.
Vậy mục tiêu tiếp theo là Vương Hậu.
-----------
Cầu anh em bấm thích.