Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 293 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

293 Chương 293 Vạn Vũ Đế Vương

Nhìn thấy thiếu niên kia lại không ngần ngại giao đấu với đám sát thủ để bảo vệ cho tiểu nha đầu này luyện hóa Xích Diệp Ly, Quang Ám Quốc Chủ nhếch miệng cười ẩn ý “Xem ra tên tiểu tử kia đối với nha đầu ngươi không tồi đâu!”

Hạ Tuyết lúc này mặc dù đang nhắm mắt luyện hóa Xích Diệp Ly, nhưng thực chất là đã nhìn thấy hết tình cảnh Trần An Vĩ một mình lao vào đám sát thủ có hơn mười người này để hộ pháp cho mình, trong lòng cũng dâng lên một cảm giác khác lạ.

Bất quá, nàng vẫn thản nhiên trả lời “Tiền bối đừng nói đùa, ta và hắn chỉ vừa gặp nhau cách đây không lâu!”

“Vậy sao?” Quang Ám Quốc Chủ cười cười nói “Ta lại cảm thấy, tương lai các ngươi còn gắn bó với nhau dài dài đấy!”

“Mà như bổn tọa từng nói, ta chỉ có thể giúp ngươi hấp thụ Xích Diệp Ly, chuyện còn lại ngươi vẫn cần nhờ tới hắn!”

Hạ Tuyết gật nhẹ đầu, bản thân lại tiếp tục tập trung tinh thần luyện hóa Xích Diệp Ly, khai mở Hỏa Hệ Nguyên Sắc trong Nguyên Hải của mình.

Đây là bước đầu tiên để thức tỉnh Nhật Nguyệt Bách Khí Thể, mở ra con đường tu luyện cũng như luyện khí của mình, có được thực lực để trả thù những kẻ đã đẩy nàng và mẫu thân vào khốn cùng.

Ở phía bên này, đám sát thủ sau khi nghe được câu nói đầy trào phúng kiêm chế nhạo của thiếu niên, tâm trạng càng lúc càng tức giận, đồng loạt phóng thích Sát Ý xung thiên, tu vi Nguyên Tôn Đỉnh Phong bùng phát.

“Chậc, cần gì phải phí công điều động hơn mười tên sát thủ tu vi Nguyên Tôn Đỉnh Phong như thế này chỉ để vây bắt một nữ nhân không có tu vi nhỉ?” Trần An Vĩ trong lòng hiếu kì, nhưng thế công đã không nói trước mà xuất ra.

Chỉ thấy không biết từ bao giờ, Viêm Kích Phá Thương Khung đã được thi triển, vô tận thanh trường kích như thiên thạch mà rơi xuống từ trên bầu trời, không chút lưu tình mà đâm từng nhát vào người của đám sát thủ.

Mà vừa khéo thế nào, chúng nó lại tránh né vị trí mà Hạ Tuyết đang ngồi, thậm chí dư ba của vụ nổ cũng không quét trúng nàng.

Hự!

“Khốn kiếp, tên đó xuất chiêu khi nào?” Đám sát thủ bị đánh bất ngờ không kịp thi triển phòng ngự nên lập tức bị thương không ít, lúc này vừa kinh ngạc vừa hậm hực gầm rống.

Rõ ràng bọn hắn nhìn thấy tiểu tử kia dứt lời đã biến mất, không hề nhìn thấy dao động Nguyên Lực trên người nhưng vẫn có thể thi triển ra một công kích mạnh mẽ như thế này, hỏi làm sao bọn hắn không kinh ngạc lẫn tức giận?

Trần An Vĩ lúc này cũng chậm rãi xuất hiện, nhếch miệng cười, hắn bắt đầu cảm thấy ưa thích cách đánh quần công như thế này, một chiêu có thể diệt gọn tất cả. Mà nếu không được thì sao á? Thế thì liền thi triển chiêu thứ hai!

Hai tay lập tức kết ấn, vô tận lực lượng từ trong cơ thể một lần nữa lan tràn khắp không gian, Trần An Vĩ gầm lên một tiếng trong lòng “Ngự Kích Thuật!”

Ngự Kích Thuật dĩ nhiên là được Trần An Vĩ cải biên từ Ngự Kiếm Thuật mà hóa thành, lần đầu tiên đem ra sử dụng.

Vì không có số lượng lớn Kích hay Kiếm cho nên hắn đành phải một lần nữa thi tiển Viêm Kích Phá Thương Khung, triệu hoán ra hàng lọat thanh trường lơ lửng giữa không trung.

Viêm Kích Phá Thương Khung một lần nữa được triển khai, nhưng lần này không rơi xuống vô trật tự như thiên thạch mà lại theo ý niệm của hắn, hóa thành một cơn bão gồm toàn những thanh kích được hội tụ từng lực lượng của bản thân.

“Tên này… lực lượng sao lại nhiều như vậy?” Đám sát thủ nhìn thấy cảnh tượng này mà sững sờ, ánh mắt không dám tin lẩm bẩm.

Thiếu niên này tu vi chỉ mới Nguyên Tông cảnh thôi không phải sao? Vừa rồi chẳng phải còn thi triển môn Nguyên Thuật hùng mạnh này rồi sao? Thế công đầu tiên còn chưa dứt lại tiếp tục thi triển thế công tiếp theo, Nguyên Lực của tên này không cạn sao?

Rất tiếc là không, Trần An Vĩ nhờ vào Thiên Địa Quy Nhất Kinh mà sử dụng trực tiếp thiên địa nguyên khí làm lực lượng, nên dĩ nhiên hắn có thể thi triển hàng tá môn Nguyên Thuật hùng mạnh một cách thoải mái mà không sợ hao kiệt lực lượng.

Sau một thoáng trễ, từng thanh trường kích theo sự điều động của Ngự Kích Thuật, Viêm Kích Phá Thương Khung lại chuẩn xác nhắm vào đầu từng tên sát thủ mà lao tới.

“Khốn kiếp, mau chống đỡ!” Tên cầm đầu của đám sát thủ nhìn trường kích bay đầy trời, biết rằng không thể tránh né thì liền ra lệnh cho thuộc hạ thi triển phòng ngự.

“Rõ!” Đám sát thủ dường như cũng không phải hạng tôm tép, ngược lại sau phút bất ngờ ban đầu cũng tiến vào trạng thái chiến đấu.

Từng tên một bắt đầu kết ấn, vô tận Ám Hệ Nguyên Lực từ cơ thể lan tràn mà ra, thoáng chốc đã bao phủ hết toàn bộ mười người.

“Tôn cấp Hạ phẩm Nguyên Thuật – Phệ Vân Ám Vụ!”

Mười tên sát thủ đồng loạt hô lớn, Ám Hệ Nguyên Lực hình thành một đám mây bao phủ quanh đám người, liên tục tuôn ra hấp lực như muốn hút hết mọi thứ vào bên trong.

Trần An Vĩ nhếch miệng cười nhạt, muốn thôn phệ công kích của hắn? Phải coi thử xem có nuốt nổi không đã!

Hai tay lại cấp tốc kết ấn, miệng nhẩm lấy khẩu quyết của Tụ Lực, đem lực lượng bên trong từng thanh kích dồn nén xuống cực hạn, kích cỡ của chúng cũng nhỏ hơn ban đầu không ít lần.

Bất quá nhờ đó mà tốc độ của chúng lại gia tăng đáng kể, nhanh chóng lao về phía Phệ Vân Ám Vụ như một đám thiêu thân lao vào ngọn lửa.

Tên cầm đầu đám sát thủ lúc này cười lạnh, buông lời khích tướng “Sao rồi tiểu tử, thế công hùng mạnh vừa rồi của ngươi hóa ra cũng chỉ có vậy!”

Theo sau đó là tràng cười dài đầy vẻ chế nhạo của những tên sát thủ, chắc hẳn trong lòng bọn hắn đang nghĩ rằng tiểu tử này đã nỏ mạnh hết đà, hai lần liên tiếp thi triển thế công hùng mạnh thì dù cho có thiên tài tới mấy cũng đã hao sạch lực lượng.

Lời nói tưởng chừng như chỉ có Trần An Vĩ và đám sát thủ nghe thấy kia vậy mà lại truyền tới tai Hạ Tuyết, khiến nàng vô thức cau mày, trong lòng dâng lên một cảm giác khó chịu không thể hiểu nổi.

Nàng cũng chẳng biết bản thân mình đang cảm thấy gì, chỉ biết rằng nam nhân này có thể giúp nàng, nên khi nghe thấy hắn bị chế nhạo, Hạ Tuyết lại không kiềm được mà tức giận.

Quang Ám Quốc Chủ ở bên cạnh nhìn thấy tình cảnh này thì nhếch miệng đầy ý vị.

Ở phía bên này, Trần An Vĩ nghe lời chế nhạo kia cũng chỉ cười nhạt, hờ hững thốt lên một từ “Bạo!”

Oành! Oành! Oành!!!

Từ trong đám vân vụ, từng khỏa trường kích những tưởng đã bị thôn phệ thì lúc này đột nhiên rung động, lực lượng ẩn chứa trong nó bất chợt bị giải phóng, hình thành những vụ nổ liên miên bất tuyệt.

Phốc! Phốc! Phốc!

Phệ Vân Ám Vụ bị những vụ nổ công phá liên tục cũng đạt tới giới hạn, dư ba vụ nổ trực tiếp quét trúng đám sát thủ ẩn nấp bên trong, vì không kịp phản ứng nên lập tức bị đánh đến trọng thương.

“Khốn nạn!” Đám sát thủ điên tiết liên tục mắng chửi, bản thấy lấy ra đan dược thủ sẵn trong người mà nốc vào, khôi phục phần nào thương thế.

Hai lần liên tục bị thế công bất ngờ của tiểu tử này cho ăn hành, bọn hắn dù có là sát thủ hành nghề lâu năm cũng không thể nào bình tĩnh được nữa.

Thế là cả đám đồng loạt bùng phát thực lực, trên tay đồng loạt xuất hiện một kiện hắc đao sắc bén, Ngũ Tầng Sát Ý và Đao Ý bao trùm khắp không gian, bọn chúng đồng loạt kết ấn.

“La Sát Hội Đao Pháp – Hắc Đao Diệt Nhân Sinh!”

Giọng nói trầm thấp của đám sát thủ cùng lúc vang lên, thân ảnh bọn chúng đã biến mất, thay vào đó là điệu cười man rợ vang vọng khắp không gian.

“Khặc khặc khặc, chết đi con chuột hôi!”

Như đạt thành ăn ý, bọn chúng sau khi dứt lời vậy mà đồng loạt xuất hiện xung quanh Trần An Vĩ, khoảng cách gần tới nỗi thanh đoản đao trong tay đã kề sát cổ hắn từ bao giờ.

Không chút do dự, Sát Ý và Đao Ý khóa chặt thân thể Trần An Vĩ, chúng đồng loạt vung tay chém xuống một đao.

Đám sát thủ đồng loạt nhếch miệng cười gằn, tiểu tử này dám coi bọn hắn là chuột nhắt, hiện tại chẳng phải còn bị bọn hắn coi là chuột hôi mà chẻ làm nhiều mảnh sao?

Đao Ý xung thiên, Sát Ý nồng đậm như muốn chẻ đôi thân thể người thiếu niên nọ, chỉ là vào thời khắc cuối cùng, dị biến đã nảy sinh…

Ánh mắt của người thiếu niên đột nhiên ánh lên lôi đình máu tím, toàn thân như được khoác lên một bộ giáp ngưng tụ từ lôi đình, một khỏa cổ tự như ánh lên trên chân hắn, miệng lại lẩm nhẩm một điều gì đó không rõ.

Chỉ là khi hắn vừa dứt lời, Kinh Lôi Chiến Giáp đã lập tức bao phủ toàn thân, Thiên Địa Dạ Hành được kích hoạt, Tốc Văn được gia trì xuống chân, đem tốc độ của hắn đẩy nhanh tới cực hạn.

Đế Vương Chi Binh cũng được hắn điều động, Hắc Trảo trong tay, Trần An Vĩ nhanh chóng gặt xuống cái đầu của những kẻ xấu số.

Phốc! Phốc! Phốc!

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, đến nỗi khi tên cầm đầu kịp hoàn hồn cũng là lúc hắn nhìn thấy chín tên thuộc hạ của mình lúc này chỉ còn là cái xác bị mất đầu, ngay cả linh hồn cũng biến đâu mất.

“Ngươi…” Còn chưa kịp định thần, cảm giác đau nhói vùng ngực đột nhiên truyền đến khiến hắn xém chút không nhịn được mà hét lên, bất quá khi nhìn thấy thiếu niên vẫn bình chân như vại đứng trước mặt mình, ánh mắt hắn mới hiện lên rõ sự tức giận.

“Nhìn thuộc hạ của mình chết đi như vậy, Kim La Sát ngươi có vẻ hứng thú nhỉ?” Trần An Vĩ không để ý tới tên này, ánh mắt khẽ liếc nhìn về một phía, nhàn nhạt nói

Sở dĩ hắn không giết luôn tên này là bởi vì hắn muốn dụ tên Kim La Sát này ra mặt.

Từ lâu, La Sát Hội đã là một tổ chức sát thủ chuyên vì tiền tài mà làm việc. Tuy cũng làm nhiều điều ác, nhưng La Sát Hội không những không bị bài xích như Huyết Hải Môn, mà thậm chí còn có rất nhiều người tìm tới bọn hắn hòng đạt được mưu đồ của mình.

Có người vì muốn tranh đoạt chức vị tộc trưởng nên đã thuê sát thủ của La Sát Hội diệt đi tộc trưởng đời hiện tại, cũng có người vì chút hiềm khích mà thuê La Sát Hội giết người.

Nói chung là đủ mọi loại thành phần, trong số những kẻ thuê sát thủ, có kẻ xấu xa, ích kỉ và nhỏ mọn nhưng cũng có người tốt bụng muốn diệt trừ cái ác, dù là lý do gì, chỉ cần có tiền, La Sát Hội sẽ thực hiện theo ước muốn của ngươi!

Tùy theo nhu cầu mà La Sát Hội sẽ phân phó sát thủ thuộc Đồng La Sát, Ngân La Sát và Kim La Sát thực hiện nhiệm vụ.

Trong đó, Đồng La Sát là những sát thủ có tu vi dao động từ Nguyên Hoàng cảnh tới Nguyên Tông cảnh. Ngân La Sát từ Nguyên Tông cảnh tới Nguyên Tôn cảnh Đỉnh Phong.

Kim La Sát lại bao gồm toàn những sát thủ đã đột phá Nguyên Tôn Đỉnh Phong cảnh, chỉ thiếu chút ít là có thể lập tức đột phá Nguyên Quân cảnh.

Ngoài ra để dễ dàng phân biệt khi thực hiện nhiệm vụ, áo choàng của bọn hắn được thiết kế để hiển thị cấp bậc hiện tại của chủ nhân, ví như đám sát thủ này.

Tên cầm đầu đang trong tay hắn có một đường sọc màu bạc trên áo choàng biểu thị cho cấp bậc Ngân Tu La, đám thuộc hạ của hắn thì có một sọc nâu biểu thị cho Đồng Tu La.

Phúc lợi của mỗi cấp bậc đương nhiên cũng khác nhau, trong khi thực hiện nhiệm vụ, La Sát cấp bậc nhỏ hơn sẽ phải nghe lệnh của La Sát cấp bậc lớn hơn.

La Sát Hội cũng không ngăn cấm sát thủ của mình điều gì, chỉ cần không tiết lộ thông tin của khách, bọn hắn dù có muốn hành hạ mục tiêu ra sao, La Sát Hội cũng không quản.

Bất quá, ngày hôm nay bọn hắn đã sai.

Sai khi dám dùng ánh mắt tràn ngập dâm tà đó nhìn vào Hạ Tuyết trước mặt Trần An Vĩ!

Trần An Vĩ bình sinh cực kì ghét những kẻ ỷ mạnh hiếp yếu, càng ghét hơn chính là loại nam nhân vì lợi ích của thân dưới mà hãm hại nữ nhân. Vì thế nên cho dù Hạ Tuyết không có quan hệ với hắn, cũng chẳng phải nữ nhân của hắn, Trần An Vĩ vẫn quyết định giết sạch.

Muốn giết sạch đương nhiên phải biết kẻ đứng đằng sau, nên mạng của tên này giữ lại là cần thiết.

Không để hắn đợi lâu, sau khi Trần An Vĩ dứt lời, một vết nứt không gian khác bất chợt hiện ra, từ bên trong đó xuất hiện một thân ảnh khác trên thân khoác lấy một kiện áo choàng được tô điểm một được sọc màu hoàng kim chói lọi, như để biểu thị thân phận Kim La Sát của mình.

“Trần Thiếu Chủ quả là nhanh nhạy, vậy mà có thể nhìn ra vị trí ẩn nấp của bổn La Sát, quả thực đáng khâm phục!” Kim La Sát vừa xuất hiện đã lên tiếng, giọng điệu cười cợt như chẳng có gì xảy ra trước mặt hắn vậy.

Dứt lời, ánh mắt hắn lại nhìn đến tên Ngân La Sát đang bị Trần An Vĩ dùng Đế Vương Trảo đâm xuyên tim kia, hừ lạnh một tiếng.

Phốc!

Nhanh như chớp mắt, đầu của tên Ngân La Sát đã lập tức lìa khỏi cổ, gương mặt hắn vẫn hằn lên sự kinh hoàng mãi đến tận lúc chết.

Trần An Vĩ thoáng trợn mắt nhìn cảnh tượng này, nhưng rất nhanh đã thu lại ánh mắt, nhàn nhạt nói “Ngươi biết thân phận của ta?”

Mạng lưới tình báo của La Sát Hội thực sự rộng rãi a, hắn và Trần gia ở Nhật Nguyệt Đại Lục, cách rất xa so với Hùng Cường Đại Lục này, nói không ngoa là cả nửa vòng tinh cầu, vậy mà tên Kim La Sát này vẫn biết rõ hắn như thể đó là một điều rất bình thường vậy.

“Đại chiến thắng Nguyên Quân tối đỉnh, một chiêu diệt sạch Đông Phương gia và những thế lực từng gây thù với Trần gia, mọi thông tin của ngươi đều được La Sát Hội nắm chắc, thậm chí còn có không ít kẻ muốn trừ khử ngươi!” Kim La Sát như nghe được thắc mắc của hắn, nhàn nhạt cười.

“Ra là vậy!” Trần An Vĩ gật gù.

“Vậy nên…” Kim La Sát vẫn giữ nguyên nụ cười giả tạo trên môi, giọng nói lần nữa vang lên “Trước lấy đầu của ngươi, sau giết đi nữ nhân kia!”

Dứt lời cũng là lúc trên tay hắn xuất hiện một thanh đại liêm to lớn, Ám Hệ Nguyên Lực đã gia trì trên thân nó khiến nó càng thêm vẻ âm trầm. Đôi chân khẽ động, Kim La Sát đã biến mất.

Cửu Tầng Liêm Ý và Sát Ý lan tràn khắp không gian, khóa chặt vào thân thể Trần An Vĩ, thân ảnh Kim La Sát liên tục xuất hiện rồi biến mất, đại liêm trong tay vung lên rồi lại trảm xuống, liên miên bất tuyệt nguy hiểm vô cùng.

Trần An Vĩ không có gì bất ngờ trước một màn này, hắn đồng dạng thủ thế, các loại Vực đồng loạt kích hoạt, nhanh chóng tiến vào trạng thái chiến đấu.

Ám Hệ và các loại Nguyên Lực liên tục được điều động, chẳng mấy chốc Trần An Vĩ và Kim La Sát đã giao đấu được hơn trăm hiệp, tình hình càng lúc càng căng thẳng…

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.