Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 250 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

250 Chương 250 Vạn Vũ Đế Vương

“Tinh! Phát động nhiệm vụ Huyền Thoại Mục Tiêu – Ngao Du!”

Thanh âm máy móc của Hệ Thống vang lên khiến nụ cười của Trần An Vĩ đột nhiên cứng đờ. Mau chóng hạ lệnh mở ra thông tin nhiệm vụ, Trần An Vĩ lại một lần nữa mộng bức.

“Thông tin nhiệm vụ: Trong vòng năm năm, ký chủ cần đi qua tất cả đại lục trên tinh cầu, tìm kiếm cơ duyên Phá Giới lực lượng hiện có, tiếp tục tu luyện lực lượng mới!”

“Như vậy có gấp quá không?” Trần An Vĩ nhìn mục tiêu nhiệm vụ phải hoàn thành trong vòng năm năm, khó hiểu hỏi.

Ảnh Nhi ngay lập tức hiện ra trên vai hắn, đung đưa đôi chân nhỏ, nãi thanh nãi khí nói “Công tử đừng lo lắng, nhiệm vụ cũng không có nói phải Phá Giới hết tất cả các loại thuộc tính công tử đang sở hữu.”

“Bất quá, Thanh Thủy Nguyên Lực, Bích Phong Nguyên Lực và Hoàng Kim Nguyên Lực vẫn cần ngươi tu luyện thì nhiệm vụ mới có thể hoàn thành!”

Trần An Vĩ nghe vậy cũng gật đầu cho là hợp lý, nếu chỉ tu luyện thêm ba loại Nguyên Lực Thuộc Tính thì hắn chắc chắn hoàn thành trong năm năm, nhưng còn phải Phá Giới các loại thuộc tính hiện có thì hơi khó.

Bởi vì theo lời Ảnh Nhi nói, Phá Giới lần sau khó khăn hơn lần trước, nếu như lúc đó hắn chỉ cần Hồng Hỏa Vực đạt tới Ngũ Thành và một lượng Hỏa Hệ Nguyên Lực đủ lớn là đã có thể nâng cấp Hồng Hỏa Nguyên Lực lên thành Xích Viêm Nguyên Lực.

Thì những lần Phá Giới tiếp theo, lượng Nguyên Lực cần thiết sẽ khổng lồ hơn, Vực cũng phải cao cấp hơn. Thậm chí, khi muốn Phá Giới loại Nguyên Lực thứ ba, hắn sẽ cần Vực hoàn chỉnh cũng không phải không có khả năng.

Đúng lúc hắn đang cần lên đường lịch luyện, sẵn tiện có thể thực hiện nhiệm vụ này luôn.

Nhận thấy phản ứng khác lạ của nam nhân, Lục Thanh Vân lo lắng lên tiếng “Chàng sao vậy? Không khỏe chỗ nào sao?”

Sở Thiên Nhã nghe vậy cũng đưa ánh mắt lo lắng về phía hắn.

Trần An Vĩ khẽ lắc đầu, mỉm cười nói “Cũng không có gì, chỉ là sư phụ Ảnh Nhi vừa giao nhiệm vụ cho ta, ngài muốn ta đi lịch luyện một đoạn thời gian!”

Lục Thanh Vân và Sở Thiên Nhã nghe vậy hai mắt liền sáng lên, các nàng cũng muốn đi cùng hắn.

Trần An Vĩ khẽ lắc đầu, dịu dàng nói “Ta biết các nàng lo lắng cho ta, nhưng mà ta cũng cần phải cố gắng, nếu không các nàng đột phá Nguyên Tôn hết, ta vẫn còn ở Nguyên Hoàng thì phải làm sao?”

“Bọn hắn há chẳng phải sẽ dựa vào điều đó mà nói rằng phu quân của các nàng chỉ biết bám váy các nàng?”

“Hứ, tên nào dám buông lời nói xấu phu quân của thiếp, thiếp cho bọn chúng biết tay! Bọn hắn làm sao sẽ biết nếu không có chàng, sẽ không có tỷ muội bọn thiếp ngày hôm nay?” Lục Thanh Vân bĩu môi nói.

Sở Thiên Nhã nghe vậy cũng gật gật đầu nhỏ, biểu đạt sự đồng tình.

Phu quân của nàng không những đem đến cơ duyên kinh người cho tỷ muội các nàng, thực lực cũng không hề tầm thường, có quỷ mới dám nói xấu hắn.

Những trận chiến từ trước tới nay đều do một tay hắn bình định, dù cho kẻ thù có cường đại tới đâu, thủ đoạn của nam nhân này đều có thể xử lý tất cả. Các nàng chỉ còn đúng hai việc để làm, một là chăm chỉ tu luyện và hai là quây quần bên hắn.

Cuộc sống vô cùng an nhàn!

Bất quá hơn ai hết, Lục Thanh Vân hiểu lý tưởng của nam nhân nhà mình, sau khi nói vậy liền thở nhẹ một hơi, hôn lên đôi môi của hắn một cái thổ khí như lan nói “Thiếp biết chàng muốn bản thân cường đại hơn để bảo hộ cho bọn thiếp, thiếp cũng không ngăn cản chàng!”

“Bất quá, hứa với thiếp, tuyệt đối không được quá sức, cũng không được liều lĩnh, tỷ muội bọn thiếp luôn chờ chàng trở về!”

“Hừ, ngươi mà không lành lặn trở về, Thiên Nhã ta sẽ hận ngươi!” Sở Thiên Nhã yêu kiều buông xuống một câu, nhưng ánh mắt tràn ngập sự lo lắng cùng quan tâm đã nói lên tất cả nỗi lòng của nàng.

Trần An Vĩ cảm động ôm lấy hai nữ hôn lấy hôn để, nhẹ giọng thủ thỉ “Nam nhân của các nàng đương nhiên nói được làm được!”

Hai nữ mỉm cười, hưởng thụ từng cái hôn cái ôm của nam nhân.

Tiếp theo, Trần An Vĩ còn định giao lại Bát Diện Thạch cho chúng nữ, để các nàng thoải mái tiến vào tu luyện. Nhưng Lục Thanh Vân ra dáng bà cả, nàng không đồng ý.

Bởi vì Bát Diện Thạch là phương thức duy nhất mà các nàng có thể lập tức đến bên cạnh hắn, nếu hiện tại các nàng cũng giữ nó, vậy khi các nàng nhớ hắn thì phải làm thế nào?

Hơn nữa, Bát Diện Thạch hiện tại đã là Quân cấp Pháp Bảo, chỉ cần không tỏa ra khí tức của mình, Thiên Đạo Chi Nhãn của tinh cầu sẽ không để ý tới, có nó ở bên cạnh tùy thời có thể tiến vào bên trong lánh nạn.

Trần An Vĩ cũng biết suy nghĩ của nàng có lý, vì vậy cũng chiều lòng giai nhân.

Sau đó, hắn liền đưa Sở Thiên Nhã đến Đình Viện Thụ chọn một tòa đình viện có thể nhìn thẳng ra đại dương mênh mông xa xa vô tận, đặt tên là Nhã Vĩ Điện.

Cái tên mặc dù không quá hay, nhưng nó lại mang nhiều ý nghĩa đối với Sở Thiên Nhã và cả Trần An Vĩ.

Nhớ tới chuyện của Sở gia, Trần An Vĩ liền lên tiếng “Chuyện của Sở gia, nàng định như thế nào?”

Không nói tới thì thôi, nói tới, Sở Thiên Nhã lập tức tức giận, ánh mắt lộ rõ sát khí “Bọn chúng hại chết phụ mẫu của ta, ta nhất định phải trả thù! Thậm chí có phải diệt sạch Sở gia!”

“Nhưng nếu làm vậy, Sở gia mà phụ mẫu nàng nỗ lực gây dựng sẽ bị hủy trong chớp mắt, nàng thực sự muốn diệt sạch Sở gia sao?” Trần An Vĩ nhẹ nhàng nắm lấy tay ngọc của nàng an ủi, khẽ nói.

Sở Thiên Nhã cảm nhận được tình cảm của nam nhân, trong lòng cũng bình tĩnh lại, nhưng sát ý trong mắt lại không giảm.

Nghĩ tới lời nói của hắn, Sở Thiên Nhã cắn lấy đôi môi mọng, hắn nói đúng, phụ mẫu nàng đã dành cả cuộc đời để xây dựng Sở gia đạt đến thành tựu ngày hôm nay, dù hiện tại Sở gia rơi vào tay người khác, nhưng sự thật là gia tộc của nàng vẫn phát triển bền vững, tuy không được như khi còn phụ mẫu của nàng tọa trấn, nhưng không đến nội lụi tàn.

Nàng ngước mắt nhìn hắn hỏi “Vậy ta nên làm gì, để bọn chúng tự do tự tại ta thật không cam tâm!”

Trần An Vĩ mỉm cười, Sở Thiên Nhã vẫn là một nữ nhân lý trí, nàng sẽ không để thù hận che mắt. Bằng chứng là dù nhiều năm ra ngoài tìm kiếm cơ duyên đề thăng thực lực, nàng vẫn luôn tự lượng sức mình mà không liều mạng tiến vào những hiểm địa đầy chết chóc.

À, ngoại trừ cái lần ở Dạ Hàn Nữ Tôn – An Nghỉ Chi Địa, bất quá cũng nhờ vậy mà Trần An Vĩ hắn mới có cơ hội gần gũi với nàng.

“Ta có cách giúp nàng giành lại Sở gia mà không cần động thủ, hơn nữa còn có thể trừng trị đám sâu mọt một cách xứng đáng.” Trần An Vĩ nhẹ nhàng lên tiếng.

“Cách gì?” Sở Thiên Nhã hai mắt sáng rực nhìn hắn, hiển nhiên nếu có thể nàng cũng chỉ muốn trừng trị đám người đã phản bội phụ mẫu mà vẫn giữ được Sở gia.

“Bí mật!” Trần An Vĩ gẩy nhẹ mũi quỳnh của nàng, mỉm cười nói.

“Hứ, ra vẻ thần bí!” Sở Thiên Nhã bị nam nhân trêu chọc, yêu kiều hứ một tiếng hờn dỗi.

“Hắc hắc!” Trần An Vĩ bật cười, ôm lấy vòng eo mảnh mai của giai nhân mà tiến ra ngoài.

Hành Thiên Đại Lục, Sở gia…

Tại nội viện chính của Sở gia, một tên thiếu niên diện mục bất phàm đang ngồi đã tọa, toàn thân hắn lúc này bao trùm trong Phong Hệ và Băng Hệ Nguyên Lực, khí tức cô đọng tới cực điểm.

Không gian xung quanh dường như chịu ảnh hưởng của hắn mà rung lắc liên tục, từng vết nứt có thể nhìn thấy bằng mắt thường dần xuất hiện nhiều hơn.

Xung quanh thiếu niên là một thân ảnh trung niên đứng cùng với nhiều thân ảnh già nua khác, gương mặt nhìn về phía hắn càng là vui mừng không tả nổi.

Bởi vì bọn hắn biết thiếu niên này chuẩn bị đột phá Nguyên Tông cảnh, nhìn những hiện tượng đang xảy ra kia chính là minh chứng rõ nhất.

Nguyên Tông cảnh là cảnh giới đầu tiên có khả năng tiềm hành không gian, cho nên khi đột phá chắc chắn sẽ dẫn tới không gian bị tác động.

Vù! Vù! Vù!!!

Vô tận Phong Hệ và Băng Hệ Nguyên Lực trong không gian cấp tốc ùa về, chúng nó như quân thần nịnh nọt đế vương mà tiến vào người thiếu niên, đem xiềng xích cuối cùng phá bỏ.

Oành!!!

Một cỗ khí lãng hùng mãnh quét ngang nội viện Sở gia, thiếu niên lúc này cũng dần mở mắt, tu vi chính thức đạt Nhất Tinh Nguyên Tông cảnh hàng thật giá thật.

“Chúc mừng Thiếu Chủ đã đột phá Nguyên Tông cảnh!” Đám lão nhân gương mặt tràn ngập kinh hỉ, đồng loạt hướng thiếu niên chắp tay lên tiếng.

“Giỏi lắm, đúng là nhi tử của Sở Thanh Huy ta!” Thân ảnh trung niên nam tử cũng bật cười, vỗ vai nhìn thiếu niên, đây là nhi tử đáng tự hào của hắn.

Người này là Sở Thanh Huy, gia chủ hiện tại của Sở gia, thiếu niên này đương nhiên không ai khác là nhi tử của hắn, cũng là Thiếu Chủ của Sở gia – Sở Thiên Nham.

Hiện tại sau thời gian dài bế quan, Sở Thiên Nhãm chính thức đột phá Nguyên Tông cảnh, trở thành người có thực lực cao thứ ba gia tộc, chỉ sau phụ thân hắn và Đại Trưởng lão.

Từ sau khi tham dự Cửu Long Đại Hội trở về, bị Trần An Vĩ khống chế Nguyên Hải Tâm, hắn vẫn luôn nỗ lực tu luyện, không để mình thua kém quá nhiều.

Sở Thanh Huy và chúng trưởng lão Sở gia không biết nguyên do phía sau, bọn hắn chỉ nhìn thấy Thiếu Chủ nhà mình đột phá Nguyên Tông cảnh là điều may mắn.

Nhưng đâu thể ngờ được rằng, Thiếu Chủ của bọn hắn vì lo sợ bị đào thải nên mới phải cố gắng tu luyện, mục đích để phục tùng một tên nam nhân mà toàn gia tộc không ai biết.

Càng không thể ngờ được rằng, từ sau khi gặp lại Sở Thiên Nhã, Sở Thiên Nham đã dần tìm ra nguyên do phía sau sự thay đổi thái độ đột ngột của vị biểu tỷ từng rất yêu quý hắn.

Mà lúc này, Sở Thiên Nham dường như không quá vui vẻ với thành tích của mình, ánh mắt thoáng có sự tức giận nhìn lấy phụ thân mình, cũng chỉ chắp tay lên tiếng “Đa tạ phụ thân cùng các vị trưởng lão đã quan tâm! Tiểu tử còn có việc đi trước!”

Dứt lời, Sở Thiên Nham liền quay lưng đi thẳng, cũng không thèm để ý tới phản ứng của đám người.

Sở Thanh Huy và chúng trưởng lão cũng không nghĩ nhiều, thiếu niên tuổi trẻ tài cao vừa đột phá cảnh giới, tự cao là bình thường.

“Đông Phương gia tới!!!”

Bất chợt lúc này, một đám người toàn thân mặc y sam hắc sắc tiến vào, mà Sở Thanh Huy cùng chúng trưởng lão nhìn thấy đám người này lại cực kì cung kính tiến lại gần.

“Hóa ra là Đông Phương Gia Chủ và hai vị trưởng lão, mời ngồi!” Sở Thanh Huy ra dáng gia chủ, rất nhanh đã bày trí chỗ ngồi cho khách.

Đám người mặc hắc sắc y sam này chính là Đông Phương gia, người đi đầu bọn hắn là một trung niên nam tử dáng người cao thẳng, trên gương mặt luôn nở nụ cười mỉm, trên mắt còn đeo lấy một chiếc kính một bên, cực giống hình tượng thương nhân.

Và đúng thật, bọn hắn đúng là thương nhân, nhưng không phải buôn bán các loại vật phẩm thiết yếu như Vạn Bảo Hội, mà thứ bọn chúng bán chính là bán người, đặc biệt là nữ nhân.

Nữ nhân trong tay bọn hắn chẳng khác nào những tình nô, chỉ biết mặc người chả đạp, đem lại sung sướng cho bọn hắn.

Tại Hành Thiên Đại Lục ai ai cũng biết điều này, thậm chí nhiều gia chủ của các gia tộc cũng đến mua tình nô của Đông Phương gia, nhưng lại chẳng mấy ai quan tâm tới.

Một phần vì gia chủ bọn hắn đã là Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh chiến lực thuộc hàng đầu trên toàn bộ đại lục. Phần còn lại là việc như thế này xảy ra không hiếm trong giới tu luyện.

Nhưng ít ai biết được rằng, tình nô mà bọn hắn mua được, thực chất lại chính là công cụ để Đông Phương gia đạt được không ít lợi ích. Từ bí mật tìm kiếm báu vật trong gia tộc nạn nhân, cho tới việc mê hoặc tâm trí nam nhân, các nàng đều làm được.

Cũng vì thế mà hiện tại, tám phần mười gia tộc trên toàn bộ Hành Thiên Đại Lục đều chịu sự kiểm soát của Đông Phương gia.

Những gia tộc còn lại tuy không bị kiểm soát, nhưng cũng không dám chống đôi ra mặt, thậm chí Sở gia có thực lực mạnh mẽ nhất trong số gia tộc còn lại cũng phải e dè.

Bởi vì gia chủ của bọn hắn – Sở Thanh Huy chỉ mới đột phá Tứ Tinh Nguyên Tông cảnh không lâu, trong khi Đông Phương Gia Chủ đã là Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh từ rất lâu rồi.

Phải biết rằng Nguyên Tông cảnh mỗi tiểu cảnh giới cách nhau như trời với đất, Ngũ Tinh Nguyên Tông cảnh đã mạnh hơn Tứ Tinh Nguyên Tông cảnh nhiều lắm.

Đó đều là nhờ lượng tài nguyên mà Sở gia và các gia tộc khác trong những năm gần đây cống nạp cho Đông Phương gia, bọn hắn mới có thể có được thực lực như ngày hôm nay.

Mà nghe Sở Thanh Huy lên tiếng, Đông Phương Gia Chủ – Đông Phương Quảng Trung nhẹ gật đầu, ngồi vào ghế bên cạnh Sở Thanh Huy, mà hai vị trưởng lão đi cùng với hắn cũng nhanh chóng ngồi vào ghế.

“Chẳng hay Đông Phương Gia Chủ ngài tới đây có việc gì a?” Sở Thanh Huy cười nói.

“Bổn gia chủ năm đó giúp ngươi lên vị trí gia chủ, những gì ngươi đã hứa chắc vẫn còn nhớ chứ?” Đông Phương Quảng Trung vẫn nở nụ cười trên môi, lời nói ra cũng vô cùng bình thường, nhưng lại khiến cho Sở Thanh Huy và chúng trưởng lão Sở gia thầm chảy mồ hôi hột.

Không ai không biết tên Đông Phương Quảng Trung này năm xưa đã dùng cách gì giành lấy chức vị gia chủ Đông Phương gia bây giờ.

Tự tay giết chết phụ mẫu, tàn sát huynh đệ, thậm chí cả thê tử của bọn hắn cũng không tha. Các nàng số may mắn chạy thoát thì cuối cùng vẫn chết dưới tay hắn, số còn lại không kịp rời đi thì bị hắn lăng nhục tới chết.

Số người biết tới cảnh gió tanh mưa máu năm xưa của Đông Phương gia sợ cũng không còn sống được bao nhiêu người. Bất quá trong tiềm thức của bọn hắn luôn ám ảnh cái ngày hôm đó.

Thậm chí vẫn luôn có một tin đồn âm ỉ trong dư luận rằng, toàn bộ nữ nhân mà tên Đông Phương Quảng Trung này lăng nhục năm xưa sau đó bị hắn biến thành nô lệ tình dục, trưng bày trong thanh lâu của gia tộc, mặc cho người người cưỡi.

“Chuyện này…” Sở Thanh Huy nghe vậy, âm thầm lau mồ hôi lạnh, bất quá chỉ có thể cắn răng đáp “Sở Thiên Nha nghiệt chủng kia chúng ta vẫn đang cho người tìm kiếm, sau khi tìm được nhất định sẽ dâng lên cho ngài!”

Năm đó, Sở Thanh Huy hắn vì muốn đoạt ngôi gia trưởng nên đã đồng ý giao Sở Thiên Nhã cho Đông Phương Quảng Trung, ai ngờ nàng lại kiên cường chống trả và thoát được, khiến kế hoạch của hắn bị phá sản.

Hiện tại Đông Phương Quảng Trung tới đòi người, hắn làm sao không lo lắng.

Đông Phương Quảng Trung nghe vậy sắc mắt thoáng thay đổi, hiển nhiên là không mấy vui vẻ.

Nhưng một lát sau, hắn lại bật cười “Sở Gia Chủ thật biết đùa, người đã tới rồi ngươi còn muốn lừa bổn gia chủ?”

Sở Thanh Huy còn chưa hiểu chuyện gì, thì đột nhiên nhìn thấy một thân ảnh lững thững tiến vào…

--------------

Mọi người thấy truyện của ta vẫn ổn chứ hả? Thấy anh em đọc xong không bình luận mấy nên hơi lo a!

--------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 江天言

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.