255 Chương 255 Vạn Vũ Đế Vương
Chúng nữ Tuyết Vực Cung được nam nhân quan tâm, trong lòng như được nếm mật ngọt, đồng loạt kéo nhau về bế quan hồi phục, không muốn hắn phải lo lắng.
Cũng chẳng biết từ bao giờ, các nàng vô thức tiếp nhận một nam nhân trong thế lực của mình, còn vô thức nghe lời hắn, hưởng thụ sự chăm sóc của hắn.
Chắc là bởi vì sự quan tâm của nam nhân này dành cho các nàng là tự nhiên, dù cho các nàng có thể không phải là nữ nhân của hắn.
Đổi lại là tên nam nhân khác, các nàng nhìn còn chẳng thèm nhìn, càng đừng nói tới chuyện sợ hắn.
Trần An Vĩ nhìn thấy chúng nữ kéo nhau về mới hài lòng gật đầu, lúc này mới vòng tay ôm lấy những nữ nhân của mình, dịu dàng lên tiếng “Lúc nãy ta không làm các nàng sợ chứ?”
“Hứ, bắt đền chàng đó, làm người ta sợ muốn chết!” Tuyết Nhi được thể lập tức lao vào lòng hắn hờn dỗi.
Chúng nữ bên cạnh thấy hành động của nàng liền bật cười, nhưng ánh mắt lại có chút hờn dỗi nhìn hắn, hiển nhiên là trong lòng cũng đang có cùng suy nghĩ.
Trần An Vĩ ôm lấy từng vị giai nhân bảo bối vào lòng, hôn lên trán nàng an ủi, lúc nãy quả thực đã dọa sợ các nàng.
Tuyết Ca, Tuyết Nhược, Tuyết Hân và Tuyết Nguyệt mấy nữ chưa phát sinh quan hệ với hắn nhìn thấy cảnh tượng này mà ánh mắt lóe lên dị sắc, nam nhân này không những lo lắng cho an nguy của các nàng, mà còn suy nghĩ tới cảm giác của các nàng nữa.
Nhớ lại những việc hắn đã làm, tâm tình thiếu nữ không ngừng xao động.
“Hihi, bọn thiếp đùa đó, biết chàng quan tâm bọn thiếp mà!” Tuyết Nhi sau khi được nam nhân thân mật, cười khúc khích lên tiếng.
Chúng nữ bên cạnh mỉm cười, chợt Hàn Mộng Nhu để ý tới điều gì, liền lên tiếng hỏi “Thiếp nghe Thanh Vân tỷ nói, chàng có dự định đi lịch luyện sao?”
Trần An Vĩ gật đầu, không giấu giếm lên tiếng “Ta dự định tiến tới Lãnh Hàn Đại Lục, bất quá vẫn chưa biết nên đi như thế nào.”
Lãnh Hàn Đại Lục không chỉ là đại lục xa xôi nhất mà còn là đại lục bí ẩn nhất trên tinh cầu, không ai biết vị trí chính xác của nó ở đâu, tất cả những gì bọn hắn biết là bên cạnh nó còn có Hắc Yêu Đại Lục.
Bất quá như vậy cũng vô ích, bởi vì Hắc Yêu Đại Lục là lãnh địa của Yêu Tộc, chẳng ai quan tâm nó ở đâu làm gì. Hơn nữa Yêu Tộc và Nhân Tộc vốn có thù hận, vì thế có trời mới biết được bọn hắn đã làm gì để che giấu lãnh thổ của mình.
Chúng nữ nghe vậy, ánh mắt lóe lên dị sắc, không nhịn được tò mò lên tiếng “Chàng đến nơi xa xôi đó để làm gì?”
“Công Pháp tu luyện của ta, các nàng hẳn đã biết…” Trần An Vĩ lập tức trả lời.
Hắn xuất ra Xích Viêm Nguyên Lực với nhiệt độ khủng bố ra ngoài, nói rằng đây là phiên bản nâng cấp của Hồng Hỏa Nguyên Lực mà trước đó hắn sử dụng.
Kể từ khi hắn tiếp nhận tầng thứ hai của Vô Thượng, hắn đã có khả năng Phá Giới các loại lực lượng, đem chúng nó nâng cấp thành phiên bản mạnh mẽ hơn, nhờ đó gia tăng chiến lực thêm một mảng lớn.
“Đó là lý do ta cần đến Lãnh Hàn Đại Lục!” Trần An Vĩ kết luận.
Chúng nữ lúc này gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhưng sau đó đồng loạt hướng ánh mắt lo lắng về phía hắn, hiển nhiên là cực kì lo lắng cho nam nhân nhà mình.
“Đừng lo, ta vẫn luôn mang theo Bát Diện Thạch mà!” Trần An Vĩ trong lòng cảm động, ôm lấy chúng nữ một lần nữa lên tiếng trấn an.
Được nam nhân nhà mình trấn an, chúng nữ cũng coi như yên tâm để hắn đi lịch luyện. Dù sao đúng như lời hắn nói, chỉ cần có Bát Diện Thạch, các nàng đều có thể tới hỗ trợ hắn.
Chợt nhận ra điều gì, Tuyết Nhi lại lên tiếng “Thiếp chợt nhớ ra mình và các vị tỷ tỷ còn chút việc cần xử lý, phu quân cùng hai vị Cung Chủ tỷ tỷ cứ tiếp tục nói chuyện!”
Dứt lời liền nháy mắt với Đại tỷ Tuyết Kỳ.
“Hả… à ờ đúng đúng, bọn thiếp còn việc phải làm a, chàng cứ tự nhiên!” Tuyết Kỳ hiểu ý cũng nhanh chóng kéo lấy Thất Tinh Tuyết Liên rời đi trong ánh mắt mờ mịt của các nàng.
Tuyết Yên và Tuyết An cũng không hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ nghĩ rằng các nàng đi bế quan trị thương vì dư ba của trận chiến trước đó nên không nghĩ nhiều.
Nhưng Trần An Vĩ lại khác, hắn vẫn luôn chú ý tới biểu hiện của Tuyết Yên và Tuyết An, ánh mắt mất mát lại có chút buồn buồn đó của các nàng khi nghe thấy hắn nói mình sắp rời đi làm sao có thể qua mắt được hắn.
Vì thế lúc này được chúng nữ tạo cơ hội, hắn không thể bỏ lỡ.
“Bảo bối…” Dịu dàng cất tiếng gọi, Trần An Vĩ vòng tay ôm lấy cơ thể hai vị Cung Chủ của Tuyết Vực Cung vào lòng.
Tuyết Yên và Tuyết An toàn thân mềm nhũn tựa vào người hắn, tay ôm lấy hắn, vòng tay dần siết chặt.
Hồi lâu sau, Tuyết An thở nhẹ ra một hơi, ánh mắt có chút thất thần nhìn hắn, khẽ cảm thán “Thời gian trôi nhanh quá!”
“Mời ngày nào, thiếp còn phải chạy khắp nơi tìm Khí Văn Sư giải cứu tỷ tỷ, rồi gặp được chàng. Nhìn thấy chàng sử dụng Hộ Văn bảo hộ hai tiểu nha đầu kia, từ đó quyết định đánh cược một lần.”
“Chẳng ngờ lần đánh cược này lại chính là lần thiếp thắng lớn nhất!” Mỉm cười đầy tự hào nhìn hắn, Tuyết An thủ thỉ.
Đương nhiên nàng đang rất vui, một lần cược lại khiến nàng vừa cứu được tỷ tỷ của mình, vừa có được nam nhân tốt nhất trên đời. Trước kia có nằm mơ nàng cũng không tưởng tượng nổi khung cảnh đẹp đẽ như bây giờ.
Tuyết Yên ở bên cạnh cũng thoáng mơ màng, nàng được hắn cứu ra từ Bát Quái Thiên Sát Trận, lại được muội muội kể lại toàn bộ sự tình, không biết từ khi nào sự chú ý của bản thân đã dồn về nơi nam nhân này.
Hiện tại được ở trong vòng tay hắn, nàng cảm thấy mọi chuyện thật sự là diệu kỳ, có lẽ… ông trời không bạc đãi ai bao giờ.
Trần An Vĩ mỉm cười, đặt nụ hôn lên mái tóc mượt mà của hai người các nàng, chân thành nói “Ta mới là người may mắn khi có được tỷ muội các nàng!”
Tuyết Yên cùng Tuyết An mỉm cười, đồng loạt thủ thỉ vào tai hắn “Vậy còn chần chừ gì không biến bọn thiếp thành nữ nhân của chàng?”
Trần An Vĩ hô hấp dần trở nên dồn dập, nhắm ngay đôi môi không son tự đỏ của Tuyết Yên, tay lại tiến xuống dưới xoa bóp đôi bờ mông căng mọng của Tuyết An.
“Ưm…” Tuyết Yên rên nhẹ một tiếng, để mặc nam nhân bày bố.
Tuyết An ngược lại bạo dạn hơn, luồn tay vào bên trong quần hắn, vuốt ve tiểu huynh đệ của nam nhân.
Trần An Vĩ cũng không rảnh rỗi, vừa hôn Tuyết Yên vừa tấn công đôi gò bông đào của nàng bằng tay trái, tay phải cũng đồng dạng luồn vào bên trong lớp áo nhỏ của Tuyết An mà xoa nắn.
“Ưm… Tiểu Vĩ…” Hai nữ đồng loạt rên rỉ động tình, toàn thân uốn éo theo động tác của nam nhân.
Cảm thấy y phục quá vướng víu, Trần An Vĩ động lấy ý niệm, thiêu rụi y phục của ba người, nhưng không hiểu sao vẫn chừa lại tiểu nội khố của hai nữ.
Nhẹ nhàng đặt hai nữ lên giường nệm, Trần An Vĩ lúc này mới cởi xuống hai cái tiểu nội khố của Tuyết Yên và Tuyết An, khiến hai vị Cung Chủ ngượng chín mặt.
“Trả cho bọn thiếp!” Hai nàng muốn vươn tay lấy lại nhưng Trần An Vĩ đã nhanh hơn một bước thu nó vào bên trong Bát Diện Thạch, thậm chí còn đủ thời gian ngửi lấy một hơi.
“Biến thái! Vô sỉ!” Tuyết Yên và Tuyết An nhìn thấy hành động của hắn, gò má đỏ như gấc chín, hờn dỗi mắng chửi.
Trần An Vĩ không nhịn được tiếp tục trêu chọc “Tên biến thái này sắp trở thành nam nhân của các nàng đây, có hối hận không?”
Tuyết Yên và Tuyết An đồng loạt bĩu môi, nếu hối hận các nàng đã không mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.
Trần An Vĩ lúc này mới có cơ hội ngắm nghía toàn bộ cơ thể của hai nữ. Đây là việc hắn luôn thích làm khi ân ái với các nàng, dù có ngắm bao nhiêu lần cũng không chán.
Chỉ thấy hai nữ quả thực là tỷ muội song sinh, ngay cả cơ thể cũng giống nhau như đúc. Làn da trắng như tuyết, cần cỏ thon dài nhỏ nhắn, xương quai xanh mê người hơi lộ ra, bên dưới là hai quả đồi núi vừa tay được điểm hai đóa nhũ hoa hồng nhuận trên đỉnh.
Phía dưới nữa là vòng eo thon gọn trơn nhẵn được điểm một lỗ rốn xinh xắn nằm trên một thảm cỏ màu xanh lam được cắt tỉa gọn gàng.
Tiểu huyệt động phía dưới thoắt ẩn thoắt hiện dưới thảm cỏ, lúc này đang đóng mở theo nhịp thở của chủ nhân, bên trong huyệt động có thể thấy loáng thoáng chất dịch thần thánh muốn rỉ ra bên ngoài.
Không thể không kể đến đôi chân thon dài trắng nõn phía dưới u cốc, bắp đùi trắng tinh e ấp khép hờ như mời gọi hắn nhanh chóng khám phá nó.
Tuy nhiên, nhìn kĩ các nàng cũng vẫn có điểm khác biệt. Điển hình như thảm cỏ của Tuyết Yên có màu xanh đậm hơn một chút so với của Tuyết An, ngược lại, nhũ hoa của Tuyết An lại đỏ hơn một chút so với tỷ tỷ của mình.
Cúi người xuống hít một hơi tại nơi thần thánh kia, cảm nhận khí tức đặc trưng của nữ nhân, Trần An Vĩ không nhịn được đưa lưỡi liếm một đường.
“Á…” Tuyết Yên bị nam nhân kích thích đột ngột, cắn môi rên rỉ.
Trần An Vĩ đương nhiên không dừng động tác, lúc liếm láp u cốc của Tuyết Yên, khi thì quay sang nhấm mút tiểu huyệt của Tuyết An, đưa các nàng đến từng cảm xúc khác biệt.
Liếm láp hạ thể của các nàng một cách chán chê, cũng là lúc hắn tấn công lên hai bầu ngực căng tròn tràn đầy sức sống của hai nữ, hai tay liên tục xoa nắn biến chúng thành muôn hình vạn trạng, thỉnh thoảng lại se se đầu nhũ hoa khiến hai nữ rên rỉ liên tục.
Đương nhiên Trần An Vĩ cũng không để các nàng được “thoải mái” rên, đôi môi hai nữ lần lượt bị hắn chiếm đoạt, kể cả lưỡi nhỏ cũng khó thoát khỏi bị hắn trêu chọc.
Hôn lên môi hai nữ rồi lại hôn lên khắp người khác nàng, in lên những dấu vết đỏ hỏn chói mắt như một hình thức đánh dấu chủ quyền.
“Ưm… Tiểu Vĩ… bọn thiếp cũng muốn… giúp chàng…” Tuyết Yên nỉ non, nàng dùng sức ngồi dậy, tay ngọc cầm lấy tiểu huynh đệ của hắn vuốt ve.
Côn thịt của hắn rất to, nàng dù đã dùng cả hai tay nhưng cũng không hết được chiều dài của nó.
Cảm nhận được nó giật giật mỗi khi mình vuốt ve, Tuyết Yên lại càng thêm ra sức, giúp nam nhân cũng cảm thấy sung sướng.
Tuyết An lúc này cũng ngồi dậy, cùng với tỷ tỷ mình phục vụ nam nhân. Nàng ngậm lấy hai hòn long căn phía dưới thân côn, nhẹ nhàng liếm chúng nó, thỉnh thoảng lại liếc mắt nhìn hắn đầy khiêu gợi.
Hít!
Trần An Vĩ bị hành động của hai nữ làm cho kinh ngạc, xúc cảm mềm mại đến từ tay và miệng của hai nữ khiến hắn không nhịn được hít sâu một hơi.
Nhìn gương mặt thư sướng của nam nhân, Tuyết Yên theo bản năng hé mở môi thơm, ngậm lấy đầu nấm vào trong miệng, cũng ra sức nuốt vào nhổ ra.
Ban đầu còn chưa quen nên còn hơi trúc trắc, đôi lúc cả răng của nàng cũng cạ vào thân côn, nhưng sau khi quen rồi, động tác của nàng lại càng thêm thuần thục.
Tuyết An vẫn tiếp tục công việc của mình, hết mút hai hòn long căn rồi lại liếm lấy thân côn, không tiếc làm mọi thứ giúp nam nhân cảm thấy thoải mái.
Trần An Vĩ tận hưởng xúc cảm hai nữ đem lại, sau đó liền bế lấy hai nữ nằm xuống giường trở lại, đưa tay vuốt ve nhục động của hai nữ, liền cảm nhận được nó đã ướt đẫm.
Không chần chừ, hắn đặt côn thịt trước cửa mình của Tuyết Yên, nhẹ nhàng lên xuống.
“Ưm… vào đi chàng… thiếp sẵn sàng rồi…” Tuyết Yên bị hành động của hắn làm cho rùng mình, rên rỉ một tiếng.
Trần An Vĩ được giai nhân cho phép, chỉnh cho côn thịt đúng vị trí rồi gồng mình đẩy mạnh.
Ót!
Một tiếng va chạm da thịt đầy ái muội vang lên, một lớp mảng mỏng bị xé toạc, máu đào trinh nguyên tuôn rơi, minh chứng cho một bông hoa đã có chủ.
“Á…” Đau đớn vì lần đầu phá thân khiến Tuyết Yên khẽ cau mày, khóe mắt bất chợt chảy ra hai hàng thanh lệ, nhưng trong lòng lại vô cùng hạnh phúc, bởi vì từ giây phút này trở đi, nàng chính thức là nữ nhân của hắn.
Trần An Vĩ thương xót cúi người hôn lên đôi môi của giai nhân, hôn lấy từng giọt nước mắt của nàng, ra hiệu Tuyết An giúp hắn xoa nắn đôi gò bông đào của tỷ tỷ, giúp nàng xoa dịu nỗi đau lần đầu phá thân.
“Phu quân, thiếp vui lắm! Thiếp là của chàng rồi!” Tuyết Yên vòng tay ôm cố nam nhân, khẽ thủ thỉ.
“Ngốc! Các nàng luôn là bảo bối của Trần An Vĩ này!” Trần An Vĩ mỉm cười hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi của nàng nói.
“Ưm… động đi chàng, thiếp hết đau rồi…” Cảm nhận được hạ thân bớt đau đớn, Tuyết Yên liền lên tiếng.
Bạch… Bạch… Bạch…
Trần An Vĩ nhẹ nhàng rút ra côn thịt, rồi lại nhẹ nhàng tiến vào, giúp nàng từ từ thích nghi cảm giác mới lạ.
“Ưm… sướng…” Tuyết Yên rùng mình liên tục mỗi khi côn thịt hắn tiến vào bên dưới hạ thể.
“Bảo bối, ta tăng tốc đây!” Sau vài chục cái làm quen, Trần An Vĩ bắt đầu tăng tốc độ, tiểu huynh đệ như một dũng tướng hoành tảo sa trường, liên tục ra vào bên trong nhục động của giai nhân mà không biết mệt mỏi.
“Ưm… a… sướng… sướng quá đi…” Tuyết Yên yêu kiều rên rỉ, hai tay ôm chặt nam nhân, cặp đùi thon cũng quặp lên người hắn như muốn cùng nam nhân này hòa làm một thể.
Tuyết An ở bên cạnh thấy tình cảnh này liền lóe lên dị sắc, không ngờ tỷ tỷ khi làm chuyện này lại có biểu hiện phóng khoáng như vậy. Trong đầu thầm tự hỏi liệu mình có như vậy không?
Ánh mắt chợt lóe lên tia tinh nghịch, nàng vươn tay xoa bóp hai bên bầu ngực sữa của tỷ tỷ, giống như cách mà Trần An Vĩ đã làm.
“A… muội muội… đừng mà…” Tuyết Yên bên dưới bị nam nhân liên tục ra vào, bên trên lại bị muội muội kích thích, hạ thể bắt đầu co giật mãnh liệt.
“Nàng tuyệt quá bảo bối!” Cảm nhận được u cốc của nàng siết chặt lại mỗi khi bị kích thích, tiểu huynh đệ lại luôn được các vách thịt ôm chặt, Trần An Vĩ hít sâu một hơi lên tiếng nói.
Phạch! Phạch! Phạch!!!
“Ra đi bảo bối!” Sau vài trăm cú thúc đầy chất lượng, Trần An Vĩ cảm nhận được nàng sắp tiết thân, động tác càng thêm mãnh liệt, vận dụng đủ mọi kĩ năng giúp giai nhân lên đỉnh.
“Á… thiếp ra… thiếp raaaaa…” Yêu kiều rên dài một tiếng, Tuyết Yên rốt cuộc run rẩy toàn thân, hạ thể liên tục bắn ra từng dòng âm tinh nóng ấm, ướt đẫm cả một vùng giường.
Trần An Vĩ lúc này mới hài lòng rút côn thịt ra khỏi u cốc của giai nhân, không cần lên tiếng đã được Tuyết An ngậm vào trong miệng, giúp hắn làm ướt nó.
“Phu quân, thiếp cũng muốn rồi!” Nhìn thấy nam nhân ân ái với tỷ tỷ, nàng cũng sớm không chịu nổi, hiện tại chỉ muốn cùng hắn dung nhập.
Trần An Vĩ đặt nàng nằm bên cạnh tỷ tỷ của mình, tiểu huynh đệ như ngựa quen đường cũ mà thẳng tiến, máu đào lại tuôn rơi, thêm một bông hoa có chủ.
Khung cảnh dâm mĩ tới cực hạn…
-------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 江天言