211 Chương 211 Vạn Vũ Đế Vương
“Tinh! Bắt đầu triệu hoán Thiên Địa Dị Vật và Huyết Mạch! Thời gian chờ dự kiến 1150 giây!”
Thanh âm máy móc của Hệ Thống vang lên trong đầu, Trần An Vĩ dù đang hưng phấn cũng không khỏi bất ngờ trước điều mình vừa nghe thấy “Tận 1150 giây luôn sao? Hơn cả thời gian triệu hoán Vô Thượng rồi?”
Ảnh Nhi mỉm cười lắc đầu “Công tử đừng quá để tâm tới thời gian dùng để triệu hoán chúng nó, bởi lẽ giá trị của chúng đâu thể được đo đếm bằng cách này, phải không?”
Trần An Vĩ gật đầu đồng ý với cách nói của nàng, hắn cũng chỉ hơi bất ngờ vì thời gian triệu hoán một loại Thiên Địa Dị Vật và một loại Huyết Mạch này lại gần gấp đôi so với thời gian triệu hoán Vô Thượng.
Bất quá, giá trị của chúng, đúng như tiểu nha đầu nói, không thể được đo đếm chỉ bằng thời gian Hệ Thống dùng để triệu hoán chúng nó.
Mà thực tế là phải dựa vào chủ nhân của chúng, bởi lẽ dù ngươi có thể triệu hoán ra đồ tốt, nhưng lại không biết sử dụng sao cho hợp lý, thì cực phẩm cũng bằng phế phẩm, mà phế phẩm thì lại hóa không.
Ngược lại, nếu được sử dụng hợp lý, thì dù chỉ là một kiện phế phẩm nhưng vẫn có thể lập nên kì tích.
So với những đẳng cấp hào nhoáng bên ngoài, Trần An Vĩ lại càng chú trọng vào thực lực tự thân hơn, nếu hắn không có đủ thực lực thì hắn chẳng làm được cái gì cả.
Trong lúc Trần An Vĩ còn đang suy nghĩ, thì rất nhanh, 1150 giây đã được đếm xong, thanh âm máy móc của Hệ Thống lại một lần nữa vang lên “Tinh! Chúc mừng ký chủ đã triệu hoán được Dị Kim – Hoàng Kim Sát Thiên Dực và huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà!”
Cùng với đó, Ảnh Nhi đã nhanh chóng đem công dụng của hai loại vật phẩm mới xuất hiện này nói cho hắn “Dị Kim – Hoàng Kim Sát Thiên Dực, chính là một đôi cánh màu vàng kim, ẩn chứa những sợi lông vũ vô cùng sắc nhọn, bên trong từng sợi lông vũ lại chính là sát khí thông thiên, khiến đòn tấn công của chủ nhân càng trở nên nguy hiểm!”
“Huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà chắc Ảnh Nhi không cần phải nói nữa, nó chính là huyết mạch có độ tinh khiết sánh ngang tổ tiên của Chu Thanh Di!” Ảnh Nhi lại lên tiếng.
Trần An Vĩ gật gù, huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà đương nhiên sẽ dành cho Chu Thanh Di, tin tưởng sau khi nàng luyện hóa nó, thực lực sẽ lại tăng tiến một bậc.
Nói đi cũng phải nói lại, cô nàng này cũng thật may mắn, vừa mới nở chưa được bao lâu đã tìm được huyết mạch của tổ tiên, đạt được bước tiến mới trong cuộc đời.
“Công tử đừng vội giao nó cho nàng!” Đúng lúc này, Ảnh Nhi lại lên tiếng.
“Vì sao lại vậy?” Trần An Vĩ thắc mắc hỏi.
Ảnh Nhi không giấu giếm hắn liền nói “Dù rằng nàng là hậu duệ của Hàn Diễm Phá Địa Xà, nhưng tia huyết mạch trong người nàng hiện tại vẫn còn rất mong manh.”
“Theo ước tính của Ảnh Nhi, Chu Thanh Di ít nhất phải đột phá Nguyên Tôn cảnh, khi đó lượng huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà trong người nàng mới đủ đậm đặc, luyện hóa huyết mạch cũng dễ dàng hơn!”
Trần An Vĩ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, với tính khí của Chu Thanh Di, nếu hắn lập tức đưa huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà cho nàng, không chừng sẽ ngay lập tức bế quan luyện hóa nó.
Tạm thời thu huyết mạch Hàn Diễm Phá Địa Xà vào không gian Hệ Thống, tuy muốn đột phá từ Nhất Tinh Nguyên Tông cảnh lên Nguyên Tôn cảnh không biết phải chờ tới ngày tháng năm nào, nhưng Trần An Vĩ tin tưởng thiên phú của Chu Thanh Di, tin tưởng nàng sẽ sớm ngày có thể luyện hóa huyết mạch tổ tiên này.
Lúc này, Trần An Vĩ lại chú ý tới đôi cánh màu vàng kim ẩn chứa nồng đậm sát khí trước mặt này, nó chính là Hoàng Kim Sát Thiên Dực mà hắn vừa triệu hoán.
“Công tử thử thả nó ra ngoài xem a!” Ảnh Nhi một lần nữa lại lên tiếng, miệng nhỏ mỉm cười đầy ý vị.
Trần An Vĩ đương nhiên nhìn thấy biểu hiện của tiểu nha đầu, trong lòng âm thầm chuẩn bị cho mọi tình huống, rồi sau đó mới làm theo lời nàng mà thả Hoàng Kim Sát Thiên Dực ra khỏi không gian Hệ Thống.
Chúng nữ ở bên cạnh vẫn luôn im lặng quan sát nam nhân này lúc thì cười như điên dại, lúc lại lâm vào trầm tư. Bất quá cũng không ai nghĩ hắn bị sốt nữa.
Hiển nhiên là trong lúc Trần An Vĩ mải mê với hai vật phẩm vừa triệu hoán ra, thì ở bên ngoài Hàn Mộng Nhu, Tiểu Kim và Long Nhược Thủy thay phiên nhau lên tiếng giải thích cho chúng nữ.
Tuyết Yên hai nữ và Chu Thanh Di từ đó cũng biết rằng nam nhân này có một vị sư phụ bí ẩn cứ cách một đoạn thời gian sẽ gửi tài nguyên xuống cho hắn tu luyện.
Những lần hắn giống người tâm thần như thế này chính là lúc hắn đang giao tiếp với vị sư phụ kia.
Thời điểm mới nghe kể, Tuyết Yên hai nữ và Chu Thanh Di không nhịn được kinh ngạc, hận không thể biết thêm nhiều hơn về nam nhân này.
Lúc này nhìn thấy Trần An Vĩ đột nhiên phất tay đem một cái Dị Kim hình đôi cánh ra ngoài, chúng nữ không khỏi cảm thấy khó hiểu.
Nhưng một giây sau, chúng nữ lại càng kinh ngạc hơn khi từ cái Dị Kim kia, một thân ảnh nữ nhân bắt đầu hình thành mà cái Dị Kim kia cũng biến mất, hiển nhiên nữ nhân này chính là bản thể của Dị Kim kia.
Nhìn thấy nữ nhân hóa hình kia, Tiểu Kim không nhịn được trừng to đôi mắt tuyệt mĩ, bởi vì nàng nhận ra Dị Kim kia là một trong số ít bằng hữu cũ của mình. Kim và Thổ vốn không tương sinh tương khắc gì với nhau, nên dù có Dị Kim ở cùng lãnh địa vẫn không hề xảy ra xung đột.
Tiểu Kim lâu ngày gặp lại bằng hữu, hưng phấn chạy đến ôm lấy nữ nhân kia, mà nữ nhân kia lại như một người tỷ tỷ ôm lấy Tiểu Kim, nhẹ nhàng xoa đầu nàng.
“Kim Cương Cốt Thổ? Muội hóa hình rồi? Nhưng mà, tại sao muội lại ở đây?” Dị Kim kia nhìn thấy Tiểu Kim, nhất thời kinh hô một tiếng, tâm trạng tức giận vì đột nhiên bị cưỡng ép truyền tống cũng biến đi đâu mất.
Nàng vốn đang lo lắng không biết tiểu nha đầu Dị Thổ này đã biến đi đâu mất, thì đột nhiên lúc này lại được truyền tống tới nơi này, gặp lại Kim Cương Cốt Thổ, tâm trạng của nàng cũng tốt lên không ít.
“Chuyện này kể ra rất dài…” Tiểu Kim lên tiếng nói, rồi lần lượt kể lại từng sự kiện cho Hoàng Kim Sát Thiên Dực nghe, càng nghe ánh mắt nàng càng kinh ngạc khi nhìn lấy tên nam nhân đứng cách đó không xa.
“Hoàng Kim Sát Thiên Dực quen biết Tiểu Kim sao?” Trần An Vĩ đứng sau lưng nhìn thấy cảnh tượng này, nhỏ giọng hỏi Ảnh Nhi.
Ảnh Nhi cười tủm tỉm gật đầu “Không chỉ như vậy nha, nàng còn là người luôn bảo hộ cho Tiểu Kim từ lúc nàng ấy mới hình thành tới tận lúc bị công tử triệu hoán.”
Hít!
Trần An Vĩ nghe vậy liền hít một hơi lạnh, phải biết rằng một loại Thiên Địa Dị Vật muốn hình thành phải mất rất nhiều thời gian, để nó tồn tại và phát triển tới mức gần như có thể hóa hình giống như Tiểu Kim không biết phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian.
Vậy mà Hoàng Kim Sát Thiên Dực đã vừa có thể hóa hình, lại vừa tồn tại trước cả khi Tiểu Kim được thiên địa sinh ra, không cần nói cũng đủ hiểu nàng đã tồn tại rất rất rất lâu về trước.
Trong lúc Trần An Vĩ mải suy nghĩ về lời Ảnh Nhi nói, thì ở phía này Hoàng Kim Sát Thiên Dực cũng đang chăm chú quan sát từng người ở nơi mình vừa xuất hiện.
“Tên này từ đâu tìm được hậu duệ của Hàn Diễm Phá Địa Xà?” Nhìn đến Chu Thanh Di, cảm nhận được huyết mạch mong manh của loài Thần Thú lâu đời kia, nàng cũng có chút bất ngờ.
“Linh hồn của cường giả Nguyên Thánh cảnh? Lại còn là Cựu Tộc Trưởng Hàn Long Tộc? Thú vị!” Nữ nhân lại nhìn đến Long Nhược Thủy, không khó nhận ra nàng khi còn sống chính là Tộc Trưởng Hàn Long Tộc.
Nàng cũng không quá bất ngờ khi nhìn thấy Nguyên Thánh cảnh, bởi vì tại thời điểm nàng vẫn chỉ còn là một tia Kim Hệ Nguyên Lực nhỏ nhoi, Nguyên Thánh cảnh trên tinh câu này đi đầy đường.
Bản thân nàng hiện tại cũng có thể coi là cường giả Nguyên Thánh cảnh, nên chẳng có gì là lạ.
Cho đến khi…
“Hai nữ nhân này…” Hoàng Kim Sát Thiên Dực lúc này mới chú ý tới hai vị tuyệt sắc giai nhân giống nhau như đúc lúc này đang ngồi xếp bằng, dường như chẳng mấy chú ý tới động tĩnh bên này.
Tu vi hai nữ chỉ mới đột phá Nhị Tinh Nguyên Tôn cảnh không lâu, nhưng nàng lại cảm nhận được cỗ khí tức chí cao vô thượng lại hung hiểm vô cùng phát ra từ người hai nữ.
“Hai nàng là Tuyết Yên và Tuyết An, cũng là nữ nhân của chàng!” Nhận ra ánh mắt của Hoàng Kim Sát Thiên Dực dừng lại tại hai nữ, Tiểu Kim nhanh chóng lên tiếng nói ra thân phận của hai nàng.
Hoàng Kim Sát Thiên Dực tròng mắt lưu chuyển, nhỏ giọng hỏi “Tại sao ta lại cảm nhận được từ người các nàng một cỗ lực lượng cao cấp hơn cả lực lượng của Nguyên Thánh cảnh?”
Tiểu Kim ngớ người, lúc này mới chăm chú quan sát khí tức mà Tuyết Yên hai nữ đang tỏa ra, phát hiện quả đúng như Hoàng Kim Sát Thiên Dực nói.
Nghĩ tới việc kia, Tiểu Kim nhanh chóng nói ra suy nghĩ của mình “Muội cũng không dám chắc, nhưng có thể chuyện này liên quan tới việc hai nữ vừa nhận chủ Song Ngư Cung!”
“Song Ngư Cung?” Hoàng Kim Sát Thiên Dực ánh mắt ngưng trọng nhìn lấy Tuyết Yên hai nữ, chẳng trách nàng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm từ hai nữ nhân này.
Với một loại Dị Thuộc Tính tồn tại đã lâu như nàng, việc biết được những thông tin ngoài tinh cầu là chuyện rất bình thường, thậm chí bản thân nàng trong quá khứ còn từng góp sức vào trận chiến liên hành tinh kia.
Sau này khi hành tinh tạm thời bình yên, nàng lại trở về lãnh địa của mình, bảo vệ cho tiểu nha đầu này.
Nhẹ lắc đầu, nàng không tiếp tục chú ý tới Tuyết Yên hai nữ, mà ngược lại lại chú ý tới nam nhân đứng sau lưng mình kia, nhếch miệng hỏi “Nhìn đủ chưa?”
Tên này đã quan sát nàng từ lúc nãy tới giờ, ánh mắt của hắn rõ ràng không phải loại dâm tà thông thường, nhưng không hiểu vì sao ánh mắt đó lại khiến nàng còn cảm thấy khó chịu hơn. Cứ như bị trưởng bối đánh giá quan sát vậy, thực sự rất khó chịu!
Trần An Vĩ lúc này mới thu hồi ánh mắt, mỉm cười nhìn nàng chân thành nói “Xin thứ lỗi vì đã đột ngột đưa nàng tới nơi này!”
“Hừ!” Hoàng Kim Sát Thiên Dực hừ lạnh một tiếng, bất quá không phản ứng nhiều. Nếu không phải tới đây được gặp lại Tiểu Kim, nàng nhất định sẽ tấn công hắn tới chết thì thôi.
Trần An Vĩ cũng không vội, hắn mỉm cười nhìn nàng rồi lại lên tiếng “Nếu như nàng không phiền, không biết nàng có thể cùng chúng ta tiếp tục lên đường?”
Hoàng Kim Sát Thiên Dực vừa định nói rằng ai muốn đi cùng ngươi, thì lại nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của Tiểu Kim, nhất thời lời ra tới miệng lại không thể thốt lên.
“Tiểu Kim hẳn là có rất nhiều điều muốn nói với nàng!” Trần An Vĩ lại lên tiếng vào thời khắc mấu chốt.
Tiểu Kim nghe vậy gật gật đầu, vội nắm tay Hoàng Kim Sát Thiên Dực lay nhẹ “Tỷ đã đến rồi thì ở lại với muội đi, lâu ngày không gặp muội nhớ tỷ tới chết rồi!”
Hoàng Kim Sát Thiên Dực thở nhẹ một hơi, ánh mắt cưng chiều nhìn Tiểu Kim, giả vờ tức giận nói “Xú nha đầu, muội là sướng nhất rồi!”
“Hihi!” Tiểu Kim cười khúc khích nhìn lấy người tỷ tỷ Dị Kim của mình, sau đó kéo tay nàng đến giới thiệu với chúng nữ.
Rất nhanh sau đó, các nàng đã tự nhiên nói chuyện với nhau như thể những bằng hữu lâu năm, không hề có một rào cản cách biệt nào.
Trần An Vĩ ở sau tận hưởng khung cảnh oanh oanh yến yến do chúng nữ tạo ra, tinh thần được thả lỏng vô cùng.
…
Tại một vùng tinh không xa xôi hẻo lánh tại Thái Dương Vũ Trụ…
Một thân ảnh mờ mờ ảo ảo lướt ngang vô tận tinh không, trông hắn có vẻ vô cùng vội vàng, như thể hắn bị ai đó truy đuổi…
Nếu như Chiến Thiên Hoành có mặt tại nơi này, nhất định sẽ phát hiện ra thân ảnh này chính là một trong những “bằng hữu” cũ của hắn, kẻ từng nhắm vào An Nam Tinh Cầu cách đây không lâu – Vương Dật.
“Khốn thật, ngươi gọi ta ra đây làm gì? Tại sao không trực tiếp giao sức mạnh cho ta?” Vương Dật hừ lạnh lên tiếng, giọng điệu vô cùng tức giận pha trộn cùng kinh hãi.
Thứ kia rõ ràng có thể liên lạc với hắn, thậm chí có thể trực tiếp giúp đỡ hắn một số việc, vậy mà khi hắn muốn có thêm sức mạnh thì lại nó lại dở chứng, bắt hắn phải chạy đến nơi hẻo lánh này.
Mà để đến được nơi này đâu phải dễ dàng gì, hắn lại chỉ là một Nguyên Quân cảnh, vừa phải chạy trốn khỏi các cường giả cấp bậc cao hơn, vừa phải chạy trốn lũ Tinh Không Thú.
Chưa hết, tới được nơi này còn phải vượt qua vô vàn Hư Không Loạn Lưu, thậm chí hắn từng suýt bị một cái Hư Không Loạn Lưu hút vào, cũng may hắn phước lớn mạng lớn, nếu không hiện tại ra sao còn chưa biết.
“Hừ, bổn tọa nếu có thể hoạt động tự do thì còn cần nhờ ngươi làm gì?” Đúng lúc này, trước mặt Vương Dật lại xuất hiện một thân ảnh nhỏ mờ ảo khác.
“Ngươi mạnh mẽ và quyền năng như vậy, còn có kẻ nào dám nhắm tới ngươi?” Vương Dật nghiến răng nói, nếu không phải biết thân ảnh trước mặt này có quyền năng kinh khủng, hắn đã lập tức lao tới ăn thua đủ với nó.
“Hừ, thôi nói móc đi!” Thân ảnh nhỏ nhắn kia lên tiếng nói, sau đó lại phất tay một cái, một viên Đan Dược nồng đạm lực lượng đỏ ngầu đen kịch đan xen, lại nói “Muốn có sức mạnh thì mau phục dụng viên Đan Dược này, sau đó ngươi phải thực hiện lời hứa giữa chúng ta!”
Vương Dật cảm nhận khí tức hùng mạnh mà viên Đan Dược kia tỏa ra, nhất thời bị sức mạnh lấn át lý trí, hắn gật mạnh đầu rồi nhanh chóng phục dụng viên Đan Dược kia.
“Aaaa…” Lực lượng tàn bạo tiến nhập cơ thể hắn, cảm giác đau đớn tột cùng nhanh chóng bao trùm khắp cơ thể, Vương Dật không nhịn được hét lên một tiếng.
Nhưng rất nhanh sau đó, tu vi của hắn lấy một tốc độ khủng bố khó thể hình dung mà tăng lên.
Nguyên Quân Tứ Tinh… Ngũ Tinh… trực tiếp bỏ qua vài tiểu cảnh giới… Bát Tinh… rồi lại Cửu Tinh… Cuối cùng đặt đến cảnh giới Nguyên Đế Nhị Tinh mới dừng lại.
Cảm nhận được lượng sức mạnh mới xuất hiện trong cơ thể mình, Vương Dật không khỏi hưng phấn hội tụ lực lượng, tung ra một quyền, một tiểu tinh cầu gần đó lập tức bị hủy diệt trong nháy mắt.
“Haha, có sức mạnh mới này, An Nam Tinh Cầu nhất định sẽ bị hủy diệt dưới tay Vương Dật này!” Hưng phấn cười lớn một tiếng, thân ảnh của Vương Dật đã biến mất giữa tinh không.
Nhìn về phía Vương Dật vừa biến mất, thân ảnh nhỏ nhắn kia cười nhếch miệng, ánh mắt tà ác lẩm bẩm “Rồi bổn tọa sẽ cho các ngươi thấy, cái giá của việc bỏ rơi ta!”
Dứt lời cũng là lúc thân ảnh này tiêu thất vào không gian…
------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花