Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 191 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

191 Chương 191 Vạn Vũ Đế Vương

Nhìn lấy tỷ tỷ mình đang dần biến mất cùng phản ứng kì lạ như vậy, Kim Thần Ngưu cười gượng nhìn Trần An Vĩ nói “Ngươi đừng để ý, tỷ tỷ ta nhìn vậy thôi chứ thân thiện lắm!”

Hắn không hiểu lý do vì sao tỷ tỷ lại có vẻ không thích thiếu niên này, ngày thường chẳng phải tỷ ấy luôn dặn hắn phải tỏ ra hiếu khách sao?

Bất quá, Kim Thần Ngưu cũng không để ý quá nhiều mà lại lên tiếng “Ngươi vào Chủ Điện luôn không?”

Thực lực của Trần An Vĩ, hắn vừa mới được thử nghiệm qua, nên đương nhiên không nghi ngờ gì về việc tên này đã tiêu diệt Địa Hoàng Đại Tướng, cứ nhìn đống đổ nát ở bên ngoài Sa Ngưu Tháp là biết.

Trần An Vĩ được hỏi liền lắc đầu “Ta còn chút việc phải giải quyết, ngươi cứ đi trước đi!”

Kim Thần Ngưu gật đầu, cũng không nói quá nhiều mà lên tiếng “Bảo trọng!”

Dứt lời, hắn kích hoạt Truyền Tống Trận tiến vào Địa Hoàng Bảo Khố, hồi sức đồng thời tiêu thụ truyền thừa vừa nhận được, sau đó tiến vào Chủ Điện cũng không muộn.

Về phần Trần An Vĩ, nhìn thấy hai tỷ đệ Kim Ngưu lần lượt biết mất, cộng thêm phản ứng kì lạ của Kim Thần Nghiên, hắn không khỏi cảm thấy mộng bức, hắn không làm gì khiến nàng có ác cảm mà?

Bất chợt nhìn thấy Tiểu Kim cứ cười tủm tỉm bên cạnh, Trần An Vĩ liền nhếch miệng cười tà.

“Ưm…” Tiểu Kim đang mải cười khúc khích vì nhìn thấy biểu hiện của Kim Thần Nghiên, không hề để ý nam nhân bên cạnh đã ôm lấy cơ thể mạn diệu của bản thân từ lúc nào, mãi cho tới khi hắn cắn vào tai nàng một cái, Tiểu Kim mới hoàn hôn rên nhẹ một tiếng.

“Nàng đó, nãy giờ cứ cười chuyện gì vậy?” Trần An Vĩ đưa tay gẩy gẩy cánh mũi quỳnh của giai nhân trong lòng, lên tiếng hỏi.

Tiểu Kim lại không hề ngượng ngùng, mỉm cười quyến rũ nhìn hắn nói “Chàng phải cố gắng thu lấy trái tim mỹ nhân đó nha!”

Trần An Vĩ mộng bức hỏi lại “Nghĩa là thế nào?”

“Hihi, thiếp vừa thay chàng tạo ấn tượng với nữ nhân kia, cho nên là chàng cố mà thu nàng ấy về đi!” Tiểu Kim yêu kiều cười khúc khích, nháy mắt nói.

Trần An Vĩ bị điệu bộ đáng yêu của giai nhân làm cho ngẩn người, không kiềm được mà nhắm lấy đôi môi nàng hôn xuống, cũng mặc kệ luôn lời nàng vừa nói là gì.

“Ưm…” Tiểu Kim bị hắn hôn bất ngờ, rất nhanh đã hòa nhập với nam nhân, cùng hắn môi lưỡi quấn quýt.

Mãi cho tới khi cảm nhận được bàn tay hư hỏng của hắn chạm vào hai địa phương mẫn cảm của mình, Tiểu Kim mới bừng tỉnh, nhẹ giữ tay hắn nỉ non “Ở đây không hợp.”

“Vậy vào Bát Diện Thạch nhé?” Trần An Vĩ liền lên tiếng đề nghị.

Tiểu Kim bẽn lẽn gật đầu.

Sau trận chiến với Kim Thần Ngưu, tu vi Nguyên Tu của hắn cũng đã đột phá tới Nguyên Vương Đỉnh Phong cảnh, đã đáp ứng thử thách nàng đặt ra, vì vậy Tiểu Kim mới đổi cách xưng hô, cũng đồng ý gả cho hắn.

Trần An Vĩ được giai nhân cho phép, ngay lập tức đưa Tiểu Kim vào Bát Diện Thạch.

Bên trong Bát Diện Thạch, một vị tuyệt sắc giai nhân vốn đang ngồi đã tọa dường như cảm nhận được điều gì, liền mở lấy đôi mắt đẹp, ánh mắt đầy ý vị nhìn lấy đôi nam nữ vừa tiến vào.

Nàng không ai khác chính là Hàn Mộng Nhu, nàng vừa bế quan tu luyện lượng tài nguyên hắn giao cho lúc trước, hiện tại cũng đã tạm hoàn thành, cảm nhận được hắn tiến vào liền bước ra khỏi Nhu Vĩ Điện.

“Nhu Nhi bảo bối!” Trần An Vĩ vừa bước vào nhìn thấy Hàn Mộng Nhu ngồi đó, liền tiến tới gần ôm lấy nàng vào lòng.

“Mọi chuyện vẫn ổn chứ?” Hàn Mộng Nhu vừa hưởng thụ cái ôm của nam nhân, vừa hỏi hắn, ánh mắt lại như có như không liếc mắt về phía nữ nhân Dị Thổ vẫn đang được hắn ôm kia.

Cái liếc mắt của Hàn Mộng Nhu khiến Tiểu Kim bất giác cảm thấy ngượng ngùng, nhưng ngay sau đó rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, mỉm cười nói “Chàng sắp đột phá Nguyên Hoàng cảnh rồi!”

Hàn Mộng Nhu nghe vậy hơi bất ngờ, nàng vừa nghe thấy Tiểu Kim đổi xưng hô với nam nhân này ư?

Không kiềm được tò mò, nàng liếc mắt nhìn Trần An Vĩ nói “Chàng có đối xử tốt với nàng không đó?”

Trần An Vĩ ngược lại không cảm thấy bất ngờ với câu hỏi của nàng, liền hỏi ngược lại “Nàng nghĩ sao nếu Tiểu Kim được ta đối xử không thua kém các nàng?”

“Càng tốt chứ sao?” Hàn Mộng Nhu lập tức trả lời, đó chính là điều nàng muốn nha. Nàng không ngăn cản hắn thu thêm nữ nhân, chỉ cần hắn không vì bất kì lý do nào khiến các nàng cảm thấy thiệt thòi là được.

Trần An Vĩ nghe vậy mỉm cười, ôm lấy hai tiểu giai nhân trong lòng, nhẹ giọng thủ thỉ “Các nàng yên tâm, Trần An Vĩ ta tuy không có gì tài giỏi, nhưng tuyệt đối sẽ không phụ lòng bất kì ai trong số các nàng!”

Hai nữ nghe vậy trong lòng vui vẻ như được nếm mật, bất giác cùng lúc dâng hiến môi thơm.

Trần An Vĩ nhìn thấy biểu hiện hai nữ mà âm thầm cười trộm, bất quá hắn cũng không để giai nhân chờ lâu mà hôn lên môi hai nữ một cái.

Sau khi hưởng thụ hai bờ môi kiều diễm thơm ngọt của giai nhân, Trần An Vĩ lên tiếng nói “Chúng ta vào chính sự nhé?”

Nghe vậy, Tiểu Kim bất giác sắc mặt đỏ ửng, mà Hàn Mộng Nhu cũng gắt một tiếng “Chính sự gì với tên đại dâm tặc như chàng!”

Tên này mặt thì nói chính sự, nhưng hai tay lại liên tục xoa nắn đôi bờ mông của các nàng, khiến cho địa phương thần thánh nào đó giữa hai chân bất giác rỉ nước, người cũng bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy.

Đặc biệt là bản thân nàng, dường như ở chung với hắn lâu ngày, cơ thể càng mẫn cảm hơn với động tác của hắn, nên chỉ cần Trần An Vĩ xoa nắn một chút, Hàn Mộng Nhu đã cảm thấy toàn thân nóng rực.

“Hắc hắc, biết ta là đại dâm tặc còn mời gọi!” Trần An Vĩ cười tà, rồi liền bắt lấy bờ môi kiều nộn của Hàn Mộng Nhu mà hôn xuống lần nữa, một chút lại nhắm ngay bờ môi của Tiểu Kim mà nhấm mút.

Hai tay ở phía dưới vẫn liên tục xoa nắn đồi bờ mông cong vút tròn lẳng của giai nhân khiến hai nữ không nhịn được mà nỉ non rên rỉ.

Tiểu Kim lần đầu tiếp xúc với những việc như thế này nên chỉ có thể bất lực mặc cho nam nhân bày bố, nhưng Hàn Mộng Nhu thì khác. Nàng cùng hắn ân ái không biết bao nhiêu lần, vì vậy không ngại ngùng mà bắt lấy côn thịt nóng hổi như thép nung của hắn, bàn tay nhỏ liên tục vuốt lên vuốt xuống.

Hít!

Trần An Vĩ bị hành động bất chợt của giai nhân làm cho hô hấp trở nên dồn dập, động tác dứt khoát mà nhanh chóng đem hai nữ đặt xuống chiếc giường nệm trong Gia Tốc Cung.

Hồng Hỏa Nguyên Lực kích hoạt, đem y phục của Hàn Mộng Nhu đốt trụi, Tiểu Kim cũng hiểu ý mà động lấy ý niệm, đem lớp y phục được tạo ra từ Thổ Hệ Nguyên Lực của mình biến mất.

Ngắm nhìn hai cỗ ngọc thể hoàn mỹ tinh xảo trước mặt mình, Trần An Vĩ không thể không ngẩn người.

Chỉ thấy hai nữ dù không sở hữu Quang Hệ và Ám Hệ Nguyên Lực, nhưng lúc này lại như tương phản với nhau, thu hút ánh nhìn tới cực điểm.

Nếu như cơ thể Tiểu Kim thuần màu bánh mật khỏe khoắn và đặc trưng của một loại Dị Thổ thì Hàn Mộng Nhu lại thuần một màu trắng nõn mềm mại của nữ tu sĩ.

Tổ hợp một tối một sáng khiến Trần An Vĩ không thể nào rời mắt được, càng là không nhịn được mà lao đến hai nữ tận hưởng.

Một tay bắt lấy một bên nhũ hoa của Tiểu Kim, tay còn lại lại xoa nắn nhũ hoa của Hàn Mộng Nhu, cảm nhận xúc cảm truyền về từ hai tay, một bên mềm mại một bên căng tràn sức sống khiến hắn chỉ muốn mãi trầm mê.

Cảm nhận bằng tay chưa đủ, hắn lại dùng miệng bú mút bên còn lại của hai nữ, khiến giai nhân liên tục rên rỉ.

Chợt phát hiện ra điều gì, Tiểu Kim cưỡng ép cảm giác thư sướng mà nam nhân mang đến, nỉ non hỏi “Tại sao… ưm… chàng còn chưa cởi y phục…”

“Hắc hắc, ta muốn hai nàng cởi giúp ta!” Trần An Vĩ cười tà nhìn hai nữ nói.

“Phi!” Tiểu Kim và Hàn Mộng Nhu nghe thấy câu nói của nam nhân, nhất thời gắt lên một tiếng.

Rồi trong ánh mắt nóng rực của Trần An Vĩ, hai nữ lần lượt tiến tới cởi y phục cho hắn, vì là lần đầu tự tay cởi xuống, nên hai nữ đều có chút trúc trắc rất đáng yêu.

Điều này không làm dục hỏa trong người hắn giảm bớt, mà ngược lại càng khiến Trần An Vĩ không thể nhịn nổi nữa, trực tiếp đem hai nữ đè xuống một lần nữa.

Nhưng lần này hắn không tiến lên mà lại cúi xuống phía dưới hạ thân hai nữ, ngắm nhìn hai địa phương thần thánh khiến mọi nam nhân phải điên đảo. Mà hắn chính là nam nhân may mắn được hưởng thụ cả hai.

Tiểu Kim thấy hắn vậy mà cúi xuống ngắm nhìn u cốc thần bí của mình, hai chân vô thức khép lại biểu thị sự ngượng ngùng trong nội tâm nàng.

Trần An Vĩ yêu thương nhìn nàng thủ thỉ “Bảo bối ngoan, để ta ngắm nó một lát!”

“Nhưng mà… nó xấu lắm…” Tiểu Kim nghe lời nói của hắn, thân thể run lên từng đợt, yêu kiều nỉ non.

“Nào có xấu chứ, của các nàng đều đẹp, đều khiến ta mê luyến!” Trần An Vĩ nhẹ giọng trấn an, cũng không chờ nàng phản ứng mà tách nhẹ đôi chân thon dài của nàng.

U cốc thần bí của Dị Thổ hóa hình lại một lần nữa hiển hiện trước mặt hắn. Trái ngược với mấy nữ nhân loại, u cốc của Tiểu Kim lại không được thảm cỏ che chắn, vì vậy nó hoàn toàn lộ rõ trước mắt Trần An Vĩ.

U cốc hồng nhuận liên tục tỏa ra hương thơm đặc trưng của người con gái khiến Trần An Vĩ không nhịn được mà hít lấy hít để, rồi sau đó càng là tận tình bú mút.

“Ưm… đừng mà…” Nhìn thấy nam nhân vừa khen nơi đó của mình, giây sau lại liên tục liếm lấy nó, Tiểu Kim không nhịn được cảm giác vui vẻ và sướng khoái, hạ thân uốn éo liên tục.

Hít!

Trần An Vĩ đang mải bú mút u cốc của giai nhân, bất chợt cảm nhận được tiểu huynh đệ của mình tiến vào một nơi mềm mại ấm áp, hắn không nhịn được hít sâu một hơi.

Hóa ra trong lúc hắn “chăm sóc” Tiểu Kim, Hàn Mộng Nhu cũng không rảnh rỗi mà trườn xuống chăm sóc cho cây hung khí nóng như sắt nung này của hắn.

Nhìn thấy giai nhân phải quỳ gối để phục vụ mình, Trần An Vĩ yêu thương bế Hàn Mộng Nhu đặt lên giường trở lại, rồi cúi xuống nhấm mút u cốc thần thánh của nàng.

“Ưm… phu quân… thiếp… muốn nữa…” Hàn Mộng Nhu vốn đã động tình vì động tác trước đó của hắn, bây giờ lại bị hắn dùng miệng nhấm mút âm hộ của mình, nàng không nhịn được rên rỉ.

Tiếng rên rỉ của Hàn Mộng Nhu khiến hô hấp Trần An Vĩ trở nên dồn dập hơn, bất quá hắn vẫn nín nhịn mà tận lực nhấm mút u cốc của nàng, lại dùng một tay trêu chọc u cốc của Tiểu Kim, khiến hai nữ đồng loạt rên rỉ không thôi.

Ở phía xa trong Bát Diện Thạch, Thiên Nhiên Tuệ Nghi nhìn thấy hắn và hai nữ làm ra chuyện đáng xấu hổ kia, nhất thời không nhịn được mà gắt một tiếng, dù đã phong bế thính giác nhưng những hình ảnh kia cứ luôn quanh quẩn trong đầu nàng, khiến nàng không thể nào tập trung nổi.

Cũng may xung quanh nàng là Linh Thảo Điền, nàng mới có thể tạm thời tập trung vào công việc bồi dưỡng Thần Thụ của mình, nếu không chỉ sợ nàng sẽ còn bị những hình ảnh kia quấy nhiễu liên tục.

Mà cũng trong khoảng thời gian bồi dưỡng Thần Thụ của mình, Thiên Nhiên Tuệ Nghi cũng tiện tay giúp nam nhân kia bồi dưỡng thêm một số lượng lớn Linh Thảo.

Không những cải thiện chất lượng Linh Thảo Điền, mà Thiên Nhiên Tộc của nàng còn có biện pháp cải tạo đất trồng, biến đất khô cằn thành đất canh tác, biến đất dinh dưỡng thành đất giàu dinh dưỡng hơn, thuận lợi cho việc nuôi trồng Linh Thảo hơn.

Cũng nhờ vậy mà Linh Thảo Điền vốn chỉ chiếm một phần nhỏ trong Bát Diện Thạch, dưới bàn tay của Thiên Nhiên Tuệ Nghi mà đang ngày càng mở rộng. Mà bản thân nàng cũng nhờ đó mà có chút đột phá về mặt tu vi.

Bất quá, nàng không hề hay biết rằng, đó không phải thứ duy nhất tăng lên…

Ở phía bên này, Trần An Vĩ sau khi nhấm mút hai u cốc thần thánh của giai nhân, cảm thấy nó đã đủ ướt, liền đặt tiểu huynh đệ đã sớm biểu tình vào trước cửa mình của Tiểu Kim, nhẹ giọng thủ thỉ “Ta vào nhé!”

Nhận được cái gật đầu bẽn lẽn của giai nhân, Trần An Vĩ gồng mình thúc mạnh, vì nàng là Dị Thuộc Tính hóa hình, nên cơ thể không có lớp màng quý giá kia như nữ nhân thông thường.

Nhưng Trần An Vĩ sẽ để ý tới lớp màng đó sao? Không hề, hắn chỉ quan trọng tình cảm giữa hắn và các nàng mà thôi. Có lớp màng nhưng lại lợi dụng hay phản bội thì hắn chỉ thêm căm ghét mà thôi.

“Bảo bối, nàng khít quá rồi!” Dù không có lớp màng kia, nhưng u cốc của Tiểu Kim lại chật chội lạ thường, tiểu huynh đệ của hắn phải cố gắng lắm nhưng cũng chỉ đút vào được phân nửa.

Cảm giác o ép như muốn đào thải vật lạ của âm hộ giai nhân khiến Trần An Vĩ như muốn phát điên, hắn gầm nhẹ một tiếng rồi dùng sức một lần nữa.

Ót!

“Ưm… sướng…” Tiểu Kim rên rỉ một tiếng thư sướng, vì không có lớp màng nên nàng không cảm thấy đau đớn mà ngược lại càng muốn nam nhân tận lực ra vào.

Trần An Vĩ vừa đút vào chưa được bao lâu, đã cảm nhận được vòng eo nàng uốn éo mời gọi, hắn hiểu ý liền chầm chậm di chuyển.

Đến đoạn này, ta dám đảm bảo các người đang nghĩ Tiểu Kim sẽ mờ nhạt dần và trở thành lực lượng trong đan điền của Trần An Vĩ, phải không? Lại bảo không xem? Ai nghĩ vậy thì, chúc mừng, ngươi đoán sai rồi! Hắc hắc!

Ngay khi Trần An Vĩ xâm nhập vào cơ thể nàng, Dị Năng đầu tiên của Vô Thượng – Quy Nhất lập tức được kích hoạt.

Thiết Thổ Nguyên Lực hưng phấn hội tụ quanh thân, nó bao trùm lấy hắn và cả Tiểu Kim, mà đồng dạng Thổ Hệ Nguyên Lực trong người Tiểu Kim cũng tiến ra, hòa cùng với Thiết Thổ Nguyên Lực.

Theo từng cú nhấp của Trần An Vĩ, hắn cảm nhận được Thiết Thổ Nguyên Lực của mình đang từ từ biến đổi. Ở phía đối diện, Tiểu Kim cũng đang dần có sự chuyển biến.

“Phu quân… thiếp cảm thấy… bản thân đang mạnh lên… ưm… a…” Tiểu Kim cảm nhận được lực lượng của hắn hòa nhập làm một thể với mình, cất giọng nỉ non.

Trần An Vĩ cũng cảm nhận được tình huống y hệt, Thiết Thổ Nguyên Lực của hắn lúc này vì có thêm lực lượng của Tiểu Kim nên đã mạnh mẽ hơn nhiều lần so với trước đó, mà tu vi của hắn cũng đang có dấu hiệu bước vào Nguyên Hoàng cảnh.

Trong suốt quá trình này, Tiểu Kim không những không mờ ảo dần, mà ngược lại nàng còn trở nên ngưng thực hơn, bản thân vốn chưa hoàn toàn hóa hình thì nay nhận được lực lượng của nam nhân, nàng đã chính thức hóa hình hoàn toàn, thực lực được nâng lên một tầm cao mới.

“Chúng ta tiếp tục!” Trần An Vĩ hưng phấn gầm lên một tiếng, động tác càng lúc càng dồn dập, quá trình dung hợp lực lượng của hai người càng lúc càng diễn ra nhanh chóng.

Hàn Mộng Nhu nằm bên cạnh có chút bất ngờ nhìn cảnh tượng trước mặt, không chỉ nàng, Long Nhược Thủy bên trong cơ thể cũng không ngừng tự hỏi “Công pháp tên này tu luyện thần kì tới mức nào?”

----------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.