190 Chương 190 Vạn Vũ Đế Vương
“Tiểu tử thúi… ngươi đây là đùa tỷ?”
Bước ra khỏi vết nứt không gian, Kim Thần Nghiên nhìn thấy một tình cảnh mà khiến nàng không nhịn được liếc mắt sang tên đệ đệ thúi của mình mà lên tiếng đe dọa.
Nàng đang tự hỏi không biết tại nơi này, Kim Thần Ngưu đã gặp phải chuyện gì kích thích chiến ý của bản thân, tới nỗi điều động luôn cả Pháp Bảo Trấn Tộc.
Cho tới khi nàng bước sang nơi này, chỉ nhìn thấy một thiếu niên còn rất trẻ có tu vi Cửu Tinh Nguyên Vương cảnh, bên cạnh còn có một nữ nhân không rõ tu vi đang đứng, dường như hai người là một đội.
Nàng sẽ không cho rằng tiểu đệ của nàng vì nữ sắc mà lao vào đánh nhau, mà cho dù là việc đó thật thì không có khả năng kích phát chiến ý như vậy.
Chiến lực tên này ở gia tộc nàng biết rõ, không có lý nào một tên Nguyên Vương cảnh lại kích phát được chiến ý của hắn.
Càng nghĩ càng rối rắm, Kim Thần Nghiên quyết định hỏi người trong cuộc cho nhanh.
Kim Thần Ngưu nhìn thấy ánh mắt của tỷ tỷ, hắn mỉm cười nói “Tỷ cứ chờ xem, tên này rất được!”
Dứt lời, hắn liền hội tụ lực lượng, trực tiếp biến thành bản thể lao về phía Trần An Vĩ…
“Này…” Kim Thần Nghiên nghiến răng nhìn lấy tiểu đệ mình lao về phía thiếu niên kia, nàng còn chưa hỏi xong có được không?
…
Trở lại thời điểm Kim Thần Ngưu đột nhiên bị phụ thân mình “xách cổ lôi về”…
“Cái quỷ gì?” Trần An Vĩ sắc mặt mộng bức nhìn lấy vết nứt không gian vẫn còn chưa khép lại trước mặt.
Hắn vốn đang chiến đấu với Kim Thần Ngưu, cả hai vừa có ý định dồn toàn lực vào một đòn tấn công duy nhất, thì đột nhiên sau lưng tên kia xuất hiện một vết nứt không gian, và rất nhanh sau đó Kim Thần Ngưu liền bị lôi vào bên trong.
Trần An Vĩ ngẫm nghĩ một lúc, cảm thấy có vẻ như đó là cường giả trong tộc của tên kia, cảm nhận được hắn sử dụng Pháp Bảo Trấn Tộc nên không nhịn được liền xé rách không gian đem hắn trở về.
Đã gọi là Pháp Bảo Trấn Tộc, tầm quan trọng của nó không cần nói cũng biết, mà Kim Thần Ngưu có thể sở hữu nó thì thân phận của hắn trong tộc cũng không phải tầm thường, vì vậy hành động của Kim Giác Đại Địa Ngưu Tộc là điều dễ hiểu.
“Hửm?” Bất chợt lúc này, nhìn thấy vết nứt không gian bỗng rung động, Trần An Vĩ lập tức lâm vào đề phòng.
Có thể tự do xé rách không gian bên trong một bí cảnh như vậy, chứng tỏ thực lực vị cường giả này không hề tầm thường. Tuy Trần An Vĩ không sợ phiền phức, cũng chẳng sợ cường giả, nhưng cẩn thận là điều cần thiết.
Nghĩ là làm, Thiết Thổ Nguyên Lực vốn được hắn hội tụ trên tay từ trước lúc này một lần nữa bùng nổ, tùy thời có thể ngạnh kháng bất cứ lúc nào.
Mà Tiểu Kim bên cạnh cũng đồng dạng hội tụ lực lượng, tùy thời trợ giúp nam nhân.
“Chúng ta tiếp tục!” Từ trong vết nứt không gian, một tiếng hét lớn của nam nhân bất chợt vang lên.
Trần An Vĩ thoáng bất ngờ, rồi lập tức nhận ra đó là giọng nói của Kim Thần Ngưu, tên này vừa bước ra khỏi vết nứt không gian đã lập tức triển lộ bản thể, Định Thiên Chùy lơ lửng trên đầu, dường như muốn thi triển công kích mạnh mẽ nào đó.
Chỉ thấy theo điều động của hắn, Thổ Hệ Nguyên Lực trong không gian cấp tốc hội tụ mà về, bao trùm lấy thân trâu to lớn khiến các bó cơ trên cơ thể to lên trông thấy, bốn chân cũng được bao trùm lấy mà to lên không ít.
Thấy thế công bất chợt của đối thủ, Trần An Vĩ cũng không chút chậm trễ mà điều động Nguyên Lực, Thiết Thổ Nguyên Lực hòa cùng với lực lượng của Tiểu Kim, Tứ Chuyển Thể Tu lực lượng đồng dạng hội tụ vào cánh tay.
Thiết Thổ Vực cũng được kích hoạt, thêm cả Thiết Thổ Long như muốn góp vui, tất cả đồng dạng kích hoạt.
Kim Thần Ngưu nhìn thấy đối thủ có khả năng chưởng khống Thổ Hệ Nguyên Lực không kém gì mình, liền nhếch miệng cười, gầm lên một tiếng “Kim Giác!”
Dứt lời, từ cơ thể khổng lồ của hắn, Kim Hệ Nguyên Lực cấp tốc bao trùm lấy cặp sừng to lớn trên đầu, màu vàng óng của nó càng lúc càng rực rỡ hơn.
Ong!
Định Thiên Chùy dường như sinh ra cảm ứng với chủ nhân, nó cũng điên cuồng hấp thu Kim Hệ Nguyên Lực, khiến nó đồng dạng trở nên vàng óng, cực kì rực rỡ.
“Tông cấp Thượng phẩm Nguyên Thuật – Kim Giác Đại Địa Pháo!”
Kim Thần Ngưu gầm lên một tiếng, thi triển Nguyên Thuật mạnh mẽ nhất của gia tộc, lấy thân thể làm trụ, cặp sừng trên đầu tỏa sáng rực rỡ, Thổ Hệ và Kim Hệ Nguyên Lực nhanh chóng hội tụ thành một quả cầu nửa vàng nửa nâu đậm ở chính giữa.
Mà Định Thiên Chùy cũng không chậm trễ, nó điên cuồng xoay tròn, cùng với Kim Giác Đại Địa Pháo lao về phía Trần An Vĩ.
Trần An Vĩ mặt không đổi sắc nhìn thế công mạnh mẽ của chủng tộc được Kim Ngưu Cung chiếu mệnh, hắn không chút do dự xuất ra Hồng Hỏa Nguyên Lực, Hồng Hỏa Vực và Hồng Hỏa Long đồng thời gào thét mà ra.
Nhiệt độ trong không gian cấp tốc tăng cao, thậm chí có thể thấy loáng thoáng một phần đất đá xung quanh cũng bị sức nóng từ Hồng Hỏa Vực nung chảy.
Ra lệnh cho Hồng Hỏa Long và Thiết Thổ Long hội tụ Long Pháo, bản thân hắn lại một tay bao trùm Hồng Hỏa Nguyên Lực, tay còn lại bao trùm hai loại Thổ Hệ Nguyên Lực mà không chút do dự lao thẳng về phía đối thủ.
Hai người chưa chính thức va chạm mà không gian xung quanh đã ầm ầm đổ vỡ, minh chứng cho sức công phá cực kì mạnh mẽ của hai loại đòn thế riêng biệt từ hai bên.
Mà cũng vì quá chú tâm vào trận chiến, Trần An Vĩ không hề hay biết có một nữ nhân vẫn ẩn nấp trong không gian quan sát mình.
Kim Thần Nghiên ban đầu còn cảm thấy bất ngờ vì chữ “được” mà Kim Thần Ngưu dành cho thiếu niên này. Ai không biết chứ nàng hiểu hắn rất rõ, bình thường tuy hắn rất ít nói, lại không ưa náo nhiệt nên rất ít người chú ý tới hắn.
Nhưng thực chất, Kim Thần Ngưu lại là một người rất biết cách quan tâm người khác. Chỉ cần có ai đó trong tộc gặp chuyện gì không vui, hắn sẽ đều biết và đưa ra cách giải quyết hợp lý.
Cũng bởi vì hay quan tâm người khác, nên Kim Thần Ngưu có thể hiểu khá rõ về tính cách mỗi người, một khi hắn đã nói ai đó “được”, tức là người đó xứng đáng để hắn quan tâm hoặc là người đó xứng đáng có sự tôn trọng của hắn.
Vậy nên khi nhìn thấy một thiếu niên đạt được sự tôn trọng của tiểu đệ, nàng không khỏi bất ngờ và tò mò.
Nhìn thấy thiếu niên vậy mà thi triển đồng thời hai loại lực lượng cao thâm hơn Nguyên Lực Thuộc Tính bình thường, hai tôn hư ảnh Chân Long sau lưng càng là khiến nàng cảm giác được nguy hiểm, cộng thêm uy áp từ hai loại lực lượng kì lạ vẫn luôn ẩn trong không gian khiến nàng không thể không có cái nhìn khác về thiếu niên này.
Tuy hắn chỉ đơn gian hội tụ lực lượng vào hai cánh tay, nhưng nàng có thể chắc chắn nếu không cẩn thận, Kim Thần Ngưu vẫn sẽ bị trọng thương.
Nếu là bình thường, nàng chắc chắn sẽ ra tay ngăn cản ngoại nhân đả thương tiểu đệ, nhưng nàng lại không phát hiện sát ý trong đòn tấn công của hắn, hơn nữa Kim Thần Ngưu đã chủ động lao lên ứng chiến, nàng cũng không tiện can thiệp vào.
“Cô là người thân của hắn?” Bất chợt lúc này, một giọng nói nữ nhân êm tai truyền vào đầu nàng, khiến Kim Thần Nghiên đưa mắt nhìn về một phía.
Chỉ thấy người vừa nói chính là nữ nhân đứng cạnh thiếu niên vừa nãy, lúc này đang mỉm cười thân thiện nhìn về phía nàng.
Nhận ra nữ nhân kia không có ác ý, Kim Thần Nghiên cũng thấy thoải mái hơn, nhanh chóng gật đầu, đồng thời cũng lên tiếng nói “Cô không phụ trợ cho hắn nữa sao?”
Tiểu Kim lắc đầu, ánh mắt hiện lên vẻ nhu tình nhìn lấy nam nhân đang giao chiến với Kim Thần Ngưu, mỉm cười nói “Không cần ta phụ trợ, chàng vẫn có thể chiến thắng!”
Nhìn thấy ánh mắt và lời nói tràn đầy tự tin của nữ nhân, Kim Thần Nghiên bất chợt cảm thấy bực bội, nàng yêu kiều hừ một tiếng nói “Ta không biết vì sao cô tự tin như vậy, nhưng tiểu đệ thúi của ta nhất định sẽ không thua!”
“Dám cùng ta đánh cược chứ?” Tiểu Kim mỉm cười hứng thú nhìn lấy nữ nhân trước mặt.
“Có gì không dám!” Kim Thần Nghiên bản tính không sợ ai lên tiếng nói, có thể tạo ra uy áp khiến bất kì ai trong tộc cũng phải tuân theo, nàng cũng không phải dạng vừa.
Kim Thần Nghiên lại lên tiếng hỏi “Bất quá, cược như thế nào?”
Tiểu Kim chỉ chờ có thể liền mỉm cười thần bí, âm thầm truyền vào tai nàng một câu nói.
“Hoang đường!” Kim Thần Nghiên dường như bị câu nói của nàng làm tức giận, gò má bất chợt đỏ bừng, gắt một tiếng nói.
“Hihi, có hoang đường hay không, cô cứ thử không phải sẽ biết sao?” Tiểu Kim mỉm cười thần bí, bỏ lại một câu, rồi cũng không tiếp tục lên tiếng.
“Hừ!” Kim Thần Nghiên hừ một tiếng, ánh mắt như có như không liếc về tên nam nhân đang giao chiến với tiểu đệ của mình.
Trong lúc hai vị tuyệt sắc giai nhân nói chuyện, ở phía bên này, công kích Kim Thần Ngưu và Trần An Vĩ cuối cùng cũng va chạm.
Oành! Oành! Oành!!!
Kim Giác Đại Địa Pháo va chạm trực diện với hai khỏa Long Pháo của Thiết Thổ Long và Hồng Hỏa Long, khiến không gian nơi xảy ra va chạm liên tục đổ vỡ, tốc độ hồi phục không thể thắng nổi tốc độ phá hoại khiến nơi đó chỉ còn là một vùng không gian trống rỗng đen kịch.
Ba khỏa lực lượng mạnh mẽ lao vào nhau, điên cuồng ma sát lẫn nhau như muốn triệt tiêu nhau. Dư ba của chúng quét ngang tứ phía, khiến không gian những nơi chúng đi qua phải rung lên từng đợt.
Mà Trần An Vĩ và Kim Thần Ngưu dường như cảm thấy chưa đủ, cả hai liền lao trực diện vào nhau, dùng lực lượng cơ thể đối kháng lần nhau.
Ầm!
Kim Thần Nghiên nhìn thấy khói bụi ngập trời kèm theo tiếng động lớn vang lên, trong mắt ẩn hiện có sự tự tin nhất định, nàng tin đệ đệ nàng nhất định sẽ chiến thắng.
Không biết là do bản tính nữ nhân, hay do vô tình mà nàng lại đưa mắt liếc nhìn nữ nhân đứng cách đó không xa, như muốn xem phản ứng của nàng ấy, thầm nghĩ liệu cô còn tự tin được nữa không?
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của nàng, Tiểu Kim lại không hề thay đổi sắc mặt, ngược lại vẻ tự tin trong mắt nàng còn tăng lên gấp nhiều lần.
Nhận thấy Kim Thần Nghiên đang nhìn mình, Tiểu Kim mỉm cười mấp máy môi.
“Hừ!” Kim Thần Nghiên liền quay mặt đi chỗ khác, thầm nghĩ nữ nhân này có vấn đề sao? Bất quá rất nhanh nàng đã bỏ qua vấn đề này mà tập trung vào trận chiến trước mặt.
Lúc này, khói bụi đã tản đi hết, để lộ ra một tình cảnh khiến Kim Thần Nghiên không khỏi kinh ngạc.
Hai thân ảnh nam nhân đối diện nhau mà đứng, không gian xung quanh hai người đã bị tàn phá đến vỡ nát toàn bộ, không ít khoảng không trống rỗng đen kịch đang đang dần khép lại cho thấy sự khủng bố của đợt công kích vừa rồi.
Ở cách đó không xa, một vết nứt vỡ không gian dài cả trăm dặm cũng đồng dạng lấy một tốc độ cực kì chậm rãi mà khép lại.
Đó là sự tàn phá của ba khỏa lực lượng mà Trần An Vĩ và Kim Thần Ngưu vừa đánh ra, chúng nó điên cuồng ma sát với nhau, ma diệt không gian trên đường đi của chúng, cuối cùng để lại hiện trạng như thế này.
Mà vùng không gian nơi Trần An Vĩ và Kim Thần Ngưu đang đứng cũng không mấy tốt đẹp hơn. Hồng Hỏa, Thiết Thổ, Kim Hệ, Thổ Hệ Nguyên Lực vờn quanh không gian, mãi tới khi cạn kiệt lực lượng mới dần dần tan biến.
“Haha sảng khoái!” Cả hai chợt nhìn nhau mà cười lớn.
“Lần sau tái đấu chứ?” Kim Thần Ngưu lên tiếng hỏi, chiến ý trong mắt vẫn không thuyên giảm.
“Nhất định!” Trần An Vĩ cũng cười hào sảng nói.
Đòn công kích vừa rồi, không ai thắng, cũng chẳng có kẻ thua, Trần An Vĩ và Kim Thần Ngưu chỉ đơn giản là muốn thử giới hạn của mình, một người có cơ hội củng cố tu vi khi vừa đột phá, người còn lại lại có cơ hội đột phá đến Nguyên Vương Đỉnh Phong.
Cả hai đều có lợi, có thể nói rằng hai người không đánh không quen.
Hai nữ Tiểu Kim và Kim Thần Nghiên nhìn thấy hai tên nam nhân không có ý định tiếp tục chiến đấu, liền bay tới gần.
“Tỷ tỷ, tỷ thấy hắn thế nào?” Kim Thần Ngưu nhìn thấy tỷ tỷ mình tới gần, liền âm thầm truyền âm hỏi.
Kim Thần Nghiên nghe câu hỏi của hắn, nhất thời gò má đỏ ửng, hai mắt trợn trừng. Nếu là bình thường nàng sẽ không để ý tới câu hỏi của hắn, nhưng sau khi nói chuyện với nữ nhân kia, nàng lại trở nên nhạy cảm với loại câu hỏi như thế này.
“Thấy thế nào là thế nào? Trông ta có giống người có hứng thú với hắn không?” Kim Thần Nghiên yêu kiều hừ một tiếng nói, còn vung tay cốc đầu tiểu đệ ngốc của nàng một cái.
“Ai ui, đệ chỉ hỏi tỷ thấy chiến lực hắn thế nào mà thôi, tỷ phản ứng mạnh thế để làm gì?” Kim Thần Ngưu bị đòn oan, nhất thời u oán nhìn tỷ tỷ làu bàu.
“Hừ, còn nói bậy, ta đánh chết ngươi!” Kim Thần Nghiên gắt một tiếng, lúc này mới trừng mắt nhìn về phía nam nhân đối diện, không nghĩ tới tên này vậy mà lấy tu vi Nguyên Vương cảnh đánh ngang tay với tiểu đệ của nàng.
Nhớ lại lời nói của nữ nhân Tiểu Kim kia, nàng muốn xem thử nam nhân này có thực sự như lời nói của nữ nhân kia hay không, nghĩ vậy liền hừ một tiếng bất mãn “Tên kia, ngươi có dám cùng bổn Tiểu Thư giao thủ một trận?”
Trần An Vĩ đang tán gẫu với Tiểu Kim, đột nhiên nghe thấy tiếng gọi lúc này mới chú ý tới bên cạnh Kim Thần Ngưu xuất hiện một nữ nhân có diện mạo giống hắn tới bảy tám phần, lại vẫn còn phong vận của nữ nhân đôi mươi, xem chừng là tỷ tỷ hoặc muội muội gì đó của hắn.
Nghe lời thách thức của nàng, Trần An Vĩ không thể không nghĩ tới vài từ ngữ có phần thô tục, bất quá cũng không thể trách hắn. Chủng tộc cùa nàng vốn là… trâu, hắn thì nghĩ “Đúng là trâu, hiếu chiến thật!” thì có gì sai a…
Hắn cũng không phải phân biệt chủng tộc gì, chỉ là cảm thán mà thôi. Không chỉ Kim Thần Ngưu và nữ nhân này, ba con Sa Ngưu hắn vừa tiêu diệt trước đó cũng hiếu chiến không kém a.
Không để giai nhân đợi lâu, hắn liền nói, vừa nói hắn vừa chỉ tay lên phía trên “Nàng đã muốn thì ta đương nhiên sẽ đáp ứng, bất quá ở đây tiện sao?”
Kim Thần Nghiên lúc này mới nhận ra mình đang xâm nhập trái phép, vì vậy liền chắp tay nói “Hai vị Địa Hoàng tiền bối xin đừng trách tội, tiểu nữ chỉ vì lo lắng cho tiểu đệ nên mới mạo phạm xé rách không gian tiến vào Địa Hoàng Mật Tịch, không hề có ý gian lận!”
Ngay khi nàng dứt lời, liền có giọng nói trầm ổn không phân định nam nữ vang lên trong đầu “Tiểu nha đầu, bổn tọa nể mặt chủng tộc của ngươi được bên trên giao nhiệm vụ cao cả, sẽ không truy cứu. Bất quá xong việc rồi thì hãy rời đi, giao đấu hãy để khi khác!”
Kim Thần Nghiên nghe vậy cũng biết mình không thể ở lại thêm, vì vậy liền ném về phía hắn một tấm ngọc bội, hờ hững buông lại một câu rồi biến mất.
“Bổn Tiểu Thư chờ ngươi tại nơi này!”
----------------
Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ!
Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:
NGÂN HÀNG MB BANK
Số TK: 0355884984
Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành
Email cho huynh đài nào muốn spam ta:
Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!
冷私夜 x 白蓮花