Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 152 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

152 Chương 152 Vạn Vũ Đế Vương

Hồn Tử Huyên nghe câu nói của Hồn Thiên Ý, ánh mắt nhìn nàng liền trở nên dịu dàng, nhẹ giọng nói “Đó là bởi vì ta muốn ngươi có một đấng lang quân tốt!”

Hồn Thiên Ý sững sờ, chưa biết phải phản ứng như thế nào thì Hồn Tử Huyên lại nói tiếp “Bao nhiêu năm qua, là khuê mật của nhau, ta rất yêu quý ngươi! Vì vậy trong lòng ta luôn muốn ngươi được hạnh phúc!”

Hồn Thiên Ý nhìn nàng, hiểu được tấm chân tình mà Hồn Tử Huyên danh cho mình, nhẹ giọng nói “Nhưng ngươi đâu nhất thiết phải làm vậy?”

Hồn Tử Huyên lắc đầu “Hắn rất tốt, cũng rất yêu thương ta và các nữ nhân khác của hắn, chỉ cần là việc có lợi cho thê tử của hắn, hắn đều không chút câu nệ mà thực hiện. Ta tin chắc hắn cũng sẽ yêu thương ngươi!”

Hồn Thiên Ý ánh mắt có chút bất đắc dĩ nhìn nàng nói “Có ai lại muốn phu quân của mình thu thêm nữ nhân khác như ngươi không?”

Hồn Tử Huyên mỉm cười, rồi bất chợt ôm lấy khuê mật nhà mình, nhẹ giọng nói “Ta chỉ không đành lòng nhìn ngươi gả cho nam nhân khác mà thôi, Thiên Ý à! Thực lòng ta rất muốn cùng ngươi gả cho một người đó nha!”

Hồn Thiên Ý thở nhẹ một hơi, cũng ôm lấy nàng, mỉm cười nói “Thôi được, ta thua ngươi, bất quá ta sẽ không đồng ý điều ngươi nói. Có thu được ta hay không, đều phải dựa vào biểu hiện của hắn rồi!”

Hồn Tử Huyên mừng rỡ nói “Ta sẽ xem đó là lời chấp thuận nha!”

Hai nữ ôn chuyện thêm một lúc, rồi cả hai lại tiếp tục công việc dang dở của mình.

Hồn Thiên Ý cần tiến hành nhận chủ hai món Pháp Bảo mới này, khi nãy sử dụng được Sát Hồn Đoạt Mệnh Phiến là do có Trần An Vĩ ở bên cạnh, bây giờ muốn sử dụng phải làm chủ được chúng nó trước đã.

Pháp Bảo khi đạt tới Tông cấp trở lên cũng không còn vô tri nữa mà đã sản sinh chút linh tính, tuy không thể nói chuyện hay chủ động rời khỏi tay chủ nhân, nhưng nếu không nhận chủ, uy lực của nó sẽ không phát huy được tối đa.

Tin tưởng sau khi nhận chủ thành công hai kiện Pháp Bảo này, thực lực của nàng sẽ càng thêm cường đại.

Hồn Tử Huyên cũng trở về Nhiệm Vụ Đường, hội họp với nam nhân của nàng.

Trở lại với Nhiệm Vụ Đường, Trần An Vĩ sau khi bàn giao lại đống vật phẩm của mình cho nhạc phụ, hắn nhanh chóng đi tìm Hồn Lão đổi lấy hai gốc Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo.

Số lượng Hồn Điểm còn lại vì không đủ để mua tiếp thứ gì, hắn cũng không quá tiếc nuối bởi vì ngoài Nguyên Hải Hoàn Tâm Thảo, các nguyên liệu khác hắn đã mua được chút ít khi còn ở Đan Các.

Đã thu thập đủ nguyên liệu cần thiết cho Nguyên Hải Hoàn Tâm Đan, Trần An Vĩ cũng không chậm trễ muốn đi luyện đan, đồng thời cũng ngỏ ý muốn giúp Hồn Tộc luyện chế một vài loại Đan Dược.

Hồn Khắc Hòa đương nhiên vui mừng đáp ứng, hiển nhiên không từ chối ý tốt của hiền tế.

Ngay khi Trần An Vĩ định rời đi, liền nhìn thấy Hồn Tử Huyên từ phía phong Hồn Thiên Ý trở về, lại nhìn thấy vẻ mặt cười vui vẻ của thê tử, hắn không nhịn được thắc mắc liền hỏi “Nàng với Thiên Ý có chuyện gì vui vẻ sao?”

Hồn Tử Huyên cũng không giấu giếm hắn, liền trêu chọc nói “Thiếp đã tạo cơ hội cho chàng rồi đó nha, thu được mỹ nhân hay không đành phải trông cậy vào chàng rồi!”

Trần An Vĩ sắc mặt mộng bức, nhất thời không hiểu lý do vì sao nàng lại đột nhiên nói câu này. Rồi hắn chợt nhớ lại biểu cảm thất thường của Hồn Thiên Ý trước khi nàng và hắn bắt đầu tỷ thí, khóe môi bất giác giật giật.

Bất quá dường như hiểu ý định của thê tử, hắn liền nhìn nàng nói “Thiên Ý tính cách lạnh nhạt, ta nếu muốn thu nàng ấy cũng cần chút thời gian, dục tốc bất đạt mà!”

“Mà… nhìn mặt ta giống như loại nam nhân thấy mỹ nhân là muốn thu vào hậu cung như vậy sao?” Trần An Vĩ lại bất giác hỏi, tay còn chỉ lên mặt mình. Hồn Tử Huyên liếc xéo hắn thay cho câu trả lời, khiến tên này xấu hổ ho khan.

“Hồn Thiên Ý là khuê mật từ nhỏ của thiếp, trước giờ chưa từng cười với ai khác ngoài thiếp, đây là lần đầu tiên thiếp nhìn thấy nàng ấy cười với nam nhân. Chứng tỏ nàng ấy cũng chú ý tới chàng!”

Hồn Tử Huyên nhẹ giọng nói, ánh mắt vẫn nhìn hắn, ẩn sâu trong đó là một sự hy vọng hắn có thể đáp ứng nàng mà chăm sóc cho Hồn Thiên Ý.

Trần An Vĩ thở nhẹ một hơi, xoa đầu thê tử nhà mình nói “Chỉ cần là nữ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ chăm sóc các nàng!”

Hồn Tử Huyên lúc này mới hài lòng gật đầu, trêu chọc “Có câu nói này của chàng, thiếp rất yên tâm giao khuê mật cho chàng a…”

“Ách… mọi thứ cứ tùy duyên đi…” Trần An Vĩ bất đắc dĩ nói.

Trong lúc hai người trò chuyện, đôi lúc còn tiện tay phân phát cẩu lương ra khắp nơi, khiến đám người ở Nhiệm Vụ Đường tràn đầy u oán nhìn về phía cặp đôi kia, rất nhanh đã rời đi không ở lại ăn cẩu lương nữa.

Sau một lúc, Trần An Vĩ cùng Hồn Tử Huyên đến từ biệt Hồn Khắc Hòa và Hồn Mỹ Yên, rồi nhanh chóng rời đi.

Tại một góc nào đó trong Ngọc Hồn Tiểu Giới, Trần An Vĩ động lấy ý niệm đem hắn và Hồn Tử Huyên vào bên trong Bát Diện Thạch.

Bên trong Bát Diện Thạch, từng vị tuyệt sắc giai nhân như chờ đợi sẵn từ trước, lúc này đang tụ tập tại Gia Tốc Cung, đặt tại ngọn của Đình Viện Thụ. Không để các nàng chờ đợi quá lâu, không gian Bát Diện Thạch chợt rung động, hai thân ảnh lập tức xuất hiện.

“Các bảo bối, phu quân đã về!” Trần An Vĩ vừa xuất hiện đã nhanh chóng ôm lấy các nàng kiều của mình, nhẹ hôn các nàng mỗi người một cái trong ánh mắt vui vẻ của chúng nữ.

Kể cả Thiên Nhi cũng rất vui vẻ khi được hắn ôm hôn, trong lòng nàng vô thức coi đó là một hành động bình thường, mà không hề hay biết chỉ những người yêu nhau mới làm việc đó.

Mà ở chiều hướng ngược lại, Kim Cương Cốt Thổ lúc này đã ở trong Gia Tốc Cung được hơn một năm, cũng đã không còn ở hình dạng tiểu la lị nữa, mà bắt đầu phát dục trở thành một thiếu nữ tuổi mười sáu.

Hiển nhiên trong thời gian qua, nàng cũng nỗ lực không ít nhằm khôi phục lại hình dạng đúng với mong muốn của mình. Mà cũng vì bộ dạng hiện tại của nàng, khiến Trần An Vĩ đã có một hành động sai lầm, nhưng rất đáng giá nha…

Phốc!

Chỉ thấy lúc này đây, Tiểu Kim đang trừng mắt nhìn lấy tên nam nhân trước mặt, ánh mắt có chút uất ức mà cắn cắn lấy bờ môi kiều diễm, khiến nam nhân nào cũng không nhịn được mà muốn yêu thương nàng.

Tên nam nhân đáng ghét này bình thường vẫn không hề động chạm gì tới nàng, hôm nay lại đột nhiên dở chứng mà ôm nàng hôn lấy một cái. Nụ hôn đầu đời của nàng cũng vì vậy mà bị nam nhân này cướp mất.

Dù cho là Dị Thổ hóa hình, nhưng bản thân nàng vẫn là một nữ nhân, bị nam nhân bất chợt chiếm tiện nghi, nàng sao có thể không cảm thấy tức giận.

Trần An Vĩ nhất thời chột dạ khi nhìn thấy biểu hiện của nàng, hắn không nghĩ trong thời gian ngắn mà nàng đã trở thành một thiếu nữ xinh đẹp như vậy. Lần trước gặp, nàng chẳng phải vẫn còn là tiểu la lị không phải sao?

Cũng vì vậy mà hắn không nghĩ nhiều liền ôm hôn nàng như đã làm với thê tử của mình, nào biết rằng nàng lại chưa phải nữ nhân của hắn.

Bất quá, nhìn lấy thiếu nữ đang cắn lấy cánh môi kiều diễm, ánh mắt vẫn trừng trừng đầy uất ức cùng tức giận nhìn hắn, Trần An Vĩ nhanh chóng làm ra hành động.

“Ngươi…” Tiểu Kim bất ngờ với hành động của hắn, không ngờ tên nam nhân này lại vô sỉ đến vậy, không những chiếm mất nụ hôn đầu của nàng, bây giờ lại tiếp tục ôm lấy nàng.

Uất ức dâng trào, nàng vùng vẫy kịch liệt, như muốn thoát khỏi vòng tay của nam nhân thối tha kia, nàng không phải nữ nhân của hắn, thân mật như vậy để làm gì, hắn muốn trêu đùa nàng sao?

“Tiểu Kim!” Bất chợt giọng nói trầm ấm dịu dàng của nam nhân vang lên bên tai khiến cô nàng Dị Thổ bất chợt khựng lại một chút, ánh mắt ngập nước vẫn trừng trừng nhìn hắn.

“Từ ngày nàng theo ta, mặc dù đã hứa sẽ giúp nàng trở lại hình dạng ban đầu, nhưng sau đó lại không thể thực hiện. Là ta không tốt đã để nàng chịu thiệt thòi rồi!” Trần An Vĩ ánh mắt áy náy cùng yêu thương nhìn nàng chân thành nói.

Tiểu Kim hơi bất ngờ trước câu nói của hắn, không nghĩ tới hắn đột nhiên lại nói tới chuyện này.

Nàng vốn đang ở lãnh địa của mình, thì bất chợt một cỗ lực lượng hùng mạnh thần bí nào đó đem nàng dịch chuyển tới vùng không gian này, trước mặt lại xuất hiện một nam nhân lạ mặt và nữ nhân của hắn.

Vốn bản tính kiên định vững vàng đúng như cái danh Dị Thổ của mình, dù lạ nước lạ cái nhưng nàng vẫn quyết định án binh bất động, chờ xem đám người trước mặt có hành động gì.

Bởi nàng biết có thể vô thanh vô tức đem nàng từ lãnh địa của bản thân cưỡng ép dịch chuyển đến nơi này, những người này đều không phải tầm thường, hoặc ít nhất thì phía sau cũng có tồn tại cường đại thủ hộ, vì lẽ đó không manh động mà ngược lại âm thầm suy tính cách thoát khỏi nơi này.

Có thể thấy, Kim Cương Cốt Thổ có thể tồn tại qua vô số năm, đến nỗi chỉ cần một chút áp lực lập tức có thể hóa hình, cho thấy nàng không phải dạng nữ nhân ngu ngốc.

Kim Cương Cốt Thổ cứ ngỡ nàng lọt vào tay đám người này, bản thân chỉ có hai kết cục, bị cường thế thu phục hoặc nếu không thì cũng bị đánh cho tan nát, trở lại thành một tia Thổ Hệ Nguyên Lực bình thường.

Bởi vì lúc đó, nàng nhìn thấy tên nam nhân lạ mặt kia muốn thi triển thế công về phía mình.

Nào ngờ mọi chuyện lại không như nàng đã nghĩ, hắn sau khi thi triển đòn tấn công kia, giúp nàng triệt để hóa hình, thì ngay sau đó, hắn cũng chẳng cưỡng ép nàng phải quy phục hắn.

Lại thêm sự cưng chiều của những nữ nhân kia đối với hình dạng tiểu lạ lị của mình, lâu dần nàng cũng quen với cuộc sống nơi này, sự đề phòng cũng giảm xuống không ít.

“Thực ra… ta thực lòng cảm thấy biết ơn ngươi, hoàn cảnh trong nơi này rất tốt, còn tốt hơn nhiều lần so với lãnh địa trước kia của ta!” Tiểu Kim bình ổn lại tâm trạng, ánh mắt nhìn hắn cũng nhu hòa hơn chút.

“Nàng thích là tốt rồi!” Trần An Vĩ mỉm cười nhìn nàng, vòng tay dần nơi lỏng, để giai nhân có thể rời khỏi lòng mình.

Hít sâu một hơi bình ổn lại tâm trạng, trong khoảnh khắc vừa rồi, Trần An Vĩ đã suýt chút không nhịn được mà muốn thu lấy nàng làm nữ nhân của mình. Rất may hắn đã kịp kiềm chế bản thân.

Hắn mặc dù rất muốn Kim Cương Cốt Thổ trở thành một phần của mình, nhưng tuyệt đối sẽ không cưỡng ép nàng. Mà ngược lại hắn sẽ để thời gian từ từ bồi đắp tình cảm giữa hai người, tin tưởng Tiểu Kim sẽ chấp nhận hắn, dù là ở vị trí chủ nhân hay nam nhân.

Chúng nữ không chú ý tới tình cảnh vừa xảy ra, các nàng một mực chú ý tới lời nói ban đầu của hắn, thông thường khi khi hắn trở về Bát Diện Thạch sẽ mang theo không ít thứ hay ho, nên bây giờ chúng nữ cũng đang tự hỏi liệu lần này hắn sẽ mang về những gì.

“Hệ Thống! Tiến hành nhận phần thưởng nhiệm vụ Diệt Khí Văn!” Trần An Vĩ cũng không để mấy nữ đợi lâu, hắn hướng trong lòng hạ lệnh một tiếng.

Sau khi nhận được xác nhận của Hệ Thống, hắn không nhanh không chậm xem qua những thứ mình vừa nhận được.

Nhiệm vụ Diệt Khí Văn vốn là nhiệm vụ cấp Huyền Thoại, phần thưởng của nó đương nhiên không tầm thưởng. Bao gồm tất cả 4 vật phẩm.

Đầu tiên, đương nhiên không thể thiếu loại tiền tệ cần thiết nhất cho Nguyệt Ảnh Quầy, Nguyệt Ảnh Tệ. Và con số phải nói là khá dọa người, tận 50 vạn. Tuy dọa người là vậy, nhưng Trần An Vĩ biết một khi mua sắm nó sẽ chẳng mấy chốc mà bay hơi, vì thế cũng không quá bất ngờ mà nhìn sang 3 vật phẩm còn lại.

Hai thứ tiếp theo chính là, một lần triệu hoán Khí Văn cao cấp, ba lần Nguyên Tông Truyền Thừa.

Đối với hai thứ này, Trần An Vĩ dù có chút kinh ngạc nhưng cũng không cảm thấy khó hiểu mà ngược lại còn cảm thấy chúng tới thật sự đúng lúc.

Thứ nhất bởi vì nhiệm vụ này liên quan tới Khí Văn, nên phần thưởng có Khí Văn là bình thường. Thứ hai, vì Trần An Vĩ và chúng nữ vẫn chưa đạt tới Nguyên Tông cảnh, nên ba lần Nguyên Tông Truyền Thừa thật sự rất cần thiết cho tới thời điểm hiện tại.

Nhưng đó cũng chưa phải điều khiến hắn kinh ngạc tột độ tới nỗi phải thốt lên hưng phấn. Bởi vì thứ cuối cùng mà hắn nhận được là một thứ cực kỳ quan trọng. Đó chính là thông tin sơ bộ về vị trí của một loại Hỗn Độn Thuộc Tính.

“Công tử đừng vội mừng, chỉ mới nhận được thông tin sơ bộ mà thôi, cụ thể vị trí của nó là gì, thậm chí loại Hỗn Độn Thuộc Tính kia là gì công tử còn chưa biết nữa là!” Ảnh Nhi nhìn thấy biểu hiện của hắn, dở khóc dở cười nói.

Nam nhân này lúc chiến đấu nghiêm túc bình thản bao nhiêu, lúc bình thường, đặc biệt là khi ở bên nữ nhân của mình, hắn lại thể hiện một mặt trẻ con hài hước bấy nhiêu, đôi khi còn biểu hiện thái quá.

Nhưng biết làm sao được, chúng nữ có vẻ rất ưa thích điểm này của hắn, vậy nên nàng cũng không có ý kiến gì nha.

Trần An Vĩ mặc kệ tiểu nha đầu, hắn cứ cười mãi đến nỗi chúng nữ ánh mắt kinh dị nhìn hắn, hệt như nhìn một tên điên vậy.

“Khụ! Xin lỗi đã để các nàng đợi lâu! Sư phụ ta vừa liên lạc!” Nhận ra mình biểu hiện có phần quá lố, Trần An Vĩ nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc của mình.

Ngay sau đó, hắn điều động ý niệm, từ cơ thể lập tức xuất hiện hơn mười loại cổ tự thần bí, chúng tỏa ra vô tận Khí Văn Chi Lực, xung quanh lại bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp các loại Nguyên Lực Thuộc Tính.

Có tổng cộng mười hai loại Khí Văn đang lơ lửng trước mặt chúng nữ, mười loại giống như kể trên, hai trong số chúng tuy không được bao phủ bởi Nguyên Lực Thuộc Tính, nhưng vẫn khiến mấy nữ sinh ra cảm giác ngưng trọng.

Mười hai loại Khí Văn này toàn bộ đều là Trần An Vĩ lấy được từ Hồn Xuyên khi tên này chết. Đó cũng là một điểm đặc biệt của Khí Văn Sư, khi bọn hắn chết đi, các loại Khí Văn bọn hắn có sẽ tự động được lưu lại trong một khoảng thời gian, chỉ cần có Khí Văn Sư thích hợp, chúng sẽ tự động tìm tới.

Vốn sẽ có phần thử thách nhận chủ, nhưng do Trần An Vĩ có Đế Vương Chi Văn, vương của mọi loại cổ tự, kể cả Thánh Văn cũng phải thuần phục, đừng nói chi các loại Khí Văn bình thường, vì thế chúng không hề kháng cự mà đến với hắn.

Nhìn lấy mười hai loại cổ tự đang lơ lửng trước mặt mình, chúng nữ vô thức lấy tay che miệng nhỏ, không nghĩ tới hắn lại có thu hoạch lớn tới vậy. Hiển nhiên với kiến thức của chúng nữ, Khí Văn quý hiếm tới đâu không cần nói cũng biết. Không thấy Trần An Vĩ dù có Hệ Thống cũng chỉ có chưa đến 10 loại thôi sao.

Có được 12 loại Khí Văn này, không chỉ hắn và Cổ Tự Ly cùng Cổ Tự Thư được lợi, mà chúng nữ cũng có cơ hội tiếp xúc rõ hơn với Khí Văn, say này có đối địch với Khí Văn Sư cũng không quá bỡ ngỡ.

Bất chợt, Cổ Tự Thư đột nhiên nhận ra điều gì, nàng gắt gao chỉ tay về phía loại cổ tự cuối cùng, miệng lắp bắp nói “Đó là…”

------------------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.