Trở về truyện

Vạn Vũ Đế Vương - Chương 157 Vạn Vũ Đế Vương

Vạn Vũ Đế Vương

157 Chương 157 Vạn Vũ Đế Vương

“Đừng lo lắng, đã có ta đây rồi!”

Câu nói thoạt nghe thì nó rất bình thường, nhưng không hiểu sao rơi vào tai Tuyết Kỳ cùng chúng nữ, các nàng lại vô thức cảm thấy quái dị. Trong lúc nhất thời ánh mắt chúng nữ nhìn hắn như nhìn vật thể lạ.

Trần An Vĩ nhìn thấy ánh mắt của Tuyết Kỳ và chúng nữ, nhất thời chột dạ, khẽ ho khan một tiếng “Khụ! Được rồi, Nhị Cung Chủ tạm thời sẽ không sao, các tỷ muội hãy trở về tiếp tục tu luyện! Ta sẽ ở lại nơi này theo dõi nàng ấy!”

Chúng nữ nhìn Nhị Cung Chủ một lúc, biết nàng tạm thời không sao, vì thế cũng không tiếp tục quấy rầy Trần An Vĩ ở lại chăm sóc cho nàng mà trở về tiếp tục tu luyện, các nàng không thể để Nhị Cung Chủ cố gắng mà bản thân nhởn nhơ được.

Tuyết Kỳ cũng nhìn lấy Trần An Vĩ và Nhị Cung Chủ thêm một lúc, nhận được cái gật đầu trấn an của hắn, nàng mới yên tâm rời đi. Bản thân nàng cũng không muốn làm gánh nặng cho Tuyết Vực Cung nha.

Nhìn lấy Tuyết An đang an tường nằm trên giường ngọc, trong lòng thầm cảm thán. Sau ba tháng thời gian, Tuyết An vậy mà có thể tự mình kiềm chế phản phệ từ Tuyết Vực Chung Tình Công lâu như vậy mà không cần tới lực lượng của hắn.

Sở dĩ Trần An Vĩ có thể dễ dàng khống chế phản phệ từ Tuyết Vực Chung Tình Công là bởi vì hắn sở hữu Băng Hỏa Luân Hồi Diễm.

Hỏa Hệ Nguyên Lực từ nó tỏa ra cao cấp hơn gấp nhiều lần Hỏa Hệ Nguyên Lực bình thường, vì thế dễ dàng khống chế được phản phệ từ công pháp đặc hữu của Tuyết Vực Cung.

Không tiếp tục nghĩ nhiều, Trần An Vĩ nhẹ nhàng quay lưng định ngồi xuống đã tọa, lỡ khi Tuyết An lại bị phản phệ thì hắn lập tức chữa trị cho nàng. Bất quá đó là ý định của hắn, còn nữ nhân kia dường như không để hắn làm như vậy.

Ngay khi Trần An Vĩ định ngồi xuống, một cánh tay nhỏ nhắn mềm mại bất chợt kéo tay hắn, động tác bất chợt khiến hắn không kịp phản ứng mà liền ngã nhào về một phía.

Không biết tác động của lực đẩy thế nào, mà thay vì nằm đè lên người Tuyết An, Trần An Vĩ hiện tại lại đang nằm phía dưới nàng, phía trên là Tuyết An đang lấy một tư thế chủ động mà nhìn hắn.

“Nàng…” Trần An Vĩ chưa kịp hoàn hồn, đã nhìn thấy Tuyết An dần cúi người, dường như muốn thực hiện động tác nào đó.

Nhưng ngay lúc này, dường như cơ thể vẫn còn quá yếu, nàng lại đổ gục trên người hắn, khiến Trần An Vĩ sắc mặt trở nên mộng bức, vừa định đặt nàng nằm xuống thì phát hiện hai tay nàng đã ôm lấy mình từ khi nào.

“Ách… thế này là sao nha?” Trần An Vĩ chậc lưỡi, nhìn nữ nhân đang vừa ngủ vừa ôm mình kia, trong lòng không khỏi sinh ra thắc mắc.

Hắn thực ra cũng không phải quân tử gì, nếu nàng cứ thế này, lỡ hắn nổi thú tính cũng không trách được hắn nha? Bất quá nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng Trần An Vĩ sẽ không nhân lúc nước đục mà thả câu.

Nhẹ lay Tuyết An một cái, dường như muốn nàng thả lỏng vòng tay, nhưng dường như nàng không cảm nhận được mà cứ ôm hắn thật chặt.

“Tiểu… Vĩ…” Bất chợt, tiếng nói yếu ớt cất lên từ miệng Tuyết An khiến Trần An Vĩ khựng lại, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng. Nàng bỗng dưng gọi tên hắn làm gì nha?

“Tiểu Vĩ… ngươi là tên khốn…” Tuyết An không hề phát hiện mình đang ôm lấy nam nhân, nàng vẫn liên tục phát ra những tiếng nói yếu ớt, nhưng lại tràn ngập hờn dỗi, như thể thiếu nữ giận tình lang vậy.

“Ách… Nhị Cung Chủ a… ta đã làm gì khiến nàng mắng ta như vậy nha?” Trần An Vĩ mộng bức nhìn nàng nói, tay vô thức véo lấy cái má xinh xinh đang cọ cọ vào lồng ngực mình từ nãy giờ.

Bất chợt lúc này, như cảm nhận được có xúc cảm khác lạ, đôi mắt tuyệt mĩ vốn đang ngắm nghiền của Tuyết An đột nhiên mở ra.

Đập vào mắt nàng là tình cảnh khiến tâm cảnh của Nguyên Tông cảnh như nàng cũng phải đỏ mặt vì ngượng ngùng.

“Ngươi… ngươi… tại sao ngươi lại ở đây?” Tuyết An đẩy mạnh nam nhân ra, giọng điệu vừa giận vừa thẹn nói.

Dù trước mặt nàng là một nữ nhân, nhưng Tuyết Vực Chung Tình Công vẫn đang không ngừng rung động chứng tỏ trước mặt nàng là một nam nhân, hơn nữa lại còn là tên nam nhân khiến nàng dù muốn dù không vẫn vô thức chú ý tới hắn.

“Ta đương nhiên phải ở đây, nếu không chỉ sợ Tiểu Tuyết An của ta đã sớm hương tiêu ngọc vẫn a…” Trần An Vĩ nhìn gương mặt thẹn thùng của nàng, đương nhiên phải thừa cơ trêu chọc nha…

“Ngươi… ăn nói hàm hồ!” Tuyết An nghiến răng nhìn hắn, cái gì mà Tiểu Tuyết An chứ? Cái gì mà của hắn? Bất quá, tại sao nàng lại cảm thấy vui vẻ khi nghe hắn lo lắng cho mình?

“Hắc hắc! Được rồi ngồi xuống đây, nàng vẫn còn yếu lắm!” Trần An Vĩ cười một tiếng, rồi không chờ giai nhân phản ứng, hắn đã kéo tay nàng đặt nàng ngồi xuống trước mặt mình, lưng quay về phía mình.

Hai tay liên tục vũ động, Hồng Hỏa Nguyên Lực từ cơ thể nhanh chóng bao phủ hai tay hắn, ngay khi nó xuất hiện, vùng không gian bên trong Tuyết Vực Chủ Điện vậy mà trở nên nóng bức hơn một chút.

Điều này khiến Tuyết An không khỏi bất ngờ, lần trước hình như hắn cũng sử dụng loại hỏa diễm kì lạ này chữa trị cho nàng, nhưng vì lúc đó không đủ tỉnh táo khiến nàng không thể nhận ra sự khủng bố của lực lượng hắn sử dụng.

Trước đó dù đã từng nhìn thấy hắn sử dụng loại hỏa diễm này để chiến đấu, nhưng không ngờ tiếp xúc gần nó lại khủng bố tới như vậy.

Trong lúc Tuyết An còn bất ngờ vì Hồng Hỏa Nguyên Lực của Trần An Vĩ, thì hắn đã nhanh chóng di chuyển bàn tay trên lưng nàng, hắn di chuyển tới đâu, sức nóng của Hồng Hỏa khiến y phục giai nhân cháy rụi tới đó.

Cuối cùng để lộ tấm lưng trần trơn nhắn trắng nõng nà như tuyết của giai nhân, khiến Trần An Vĩ xém chút không nhịn được mà chảy máu mũi.

Tuyết An đương nhiên biết y phục phía sau nàng đã bị tên nam nhân vô sỉ này đốt cháy rụi, gương mặt đỏ bừng cúi thấp đầu. Nếu Trần An Vĩ có thể đọc được suy nghĩ của nàng, hẳn sẽ biết mình đang liên tục bị mắng hai tiếng dâm tặc.

Bất quá sau phút ngượng ngùng kia, Tuyết An càng là kinh ngạc khi phát hiện ra Băng Hệ Nguyên Lực trong cơ thể nàng vậy mà vô thức sinh ra cảm giác thuần phục với loại hỏa diễm này.

Chúng để mặc lực lượng của Trần An Vĩ tiến vào, thậm chí là dẫn đường cho lực lượng của hắn tìm tới Băng Hàn Khí trong người, khiến loại hỏa diễm kia dễ dàng trấn áp nó.

Băng Hàn Khi gặp phải Hồng Hỏa Nguyên Lực, không sinh ra nổi chút ý niệm phản kháng nào, chỉ có thể bất lực bị nó bao trùm, tạm thời vô hiệu.

Trần An Vĩ cảm nhận được tình cảnh trong cơ thể nàng, thầm thở dài tiếc nuối. Chỉ trách thực lực hiện tại của hắn quá yếu, nếu không có thể lập tức trị dứt điểm Băng Hàn Khi trong người nàng rồi.

Đừng thắc mắc vì sao Hồng Hỏa Nguyên Lực do Vô Thượng tạo ra lại không thể hoàn toàn tiêu diệt phản phệ của một loại Tông cấp Công Pháp. Đã mang danh Vô Thượng, chỉ có Vô Thượng mới ngang hàng.

Chỉ tiếc thực lực của Trần An Vĩ hiện tại chênh lệch quá xa so với Nguyên Tông cảnh để có thể một lần tiêu trừ Băng Hàng Khí, mà chỉ có thể giảm bớt nó từng chút một.

Nếu hắn đạt Nguyên Tông cảnh, chút phản phệ nhỏ nhoi này không đáng nói tới.

Tuyết An dường như cảm nhận được tâm tình của nam nhân, nàng ngoảnh mặt nhìn hắn dịu dàng nói “Đừng tiếc nuối, ngươi không thấy cả ta và Tuyết Vực Cung hiện tại đều trông cậy vào ngươi sao?”

Trần An Vĩ nhẹ gật đầu, hắn biết nàng nói đúng, từng ánh mắt của chúng nữ khi nãy cho thấy các nàng vô thức tin tưởng và hy vọng hắn có thể chữa trị cho Nhị Cung Chủ của các nàng.

Cả Tuyết An cũng vậy, từ giọng nói và hành động khi nãy của nàng cũng nói lên tấn cả. Nếu nàng không tin hắn, chỉ sợ ngay lúc vừa tỉnh lại, nàng đã lập tức tấn công hắn rồi.

Nghĩ tới đây, Trần An Vĩ không tiếp tục nghĩ nhiều, động tác nhanh chóng tiếp tục đem Hồng Hỏa Nguyên Lực truyền qua cơ thể nàng.

Tuyết An nhìn lấy biểu hiện của Trần An Vĩ, thầm mỉm cười, thực ra có một điều nàng chưa nói cho hắn biết. Đó là mỗi lần Hồng Hỏa Nguyên Lực của hắn tiến vào cơ thể nàng, tâm cảnh nàng lại dao động thêm một chút.

Cũng vì vậy mà nàng vô thức tin tưởng hắn, để mặc hắn nhìn thấy tấm lưng trần trụi của mình.

Không biết qua bao lâu sau, khi cảm nhận được tình hình trong cơ thể Tuyết An đã ổn định, Trần An Vĩ cũng không tiếp tục truyền Hồng Hỏa Nguyên Lực của mình sang cơ thể nàng.

“Đa tạ ngươi!” Tuyết An nhìn lấy nam nhân trước mặt, nhẹ cúi đầu nói.

Trần An Vĩ mỉm cười, giọng điệu cực kỳ nghiêm túc căn dặn “Trong khoảng thời gian này, nàng tuyệt đối không được tu luyện Băng Hóa Trường Không, nếu không Băng Hàn Khí sẽ càng thêm mãnh liệt, phản phệ nàng phải chịu sau đó sẽ rất lớn.”

“Còn nữa, tuyệt đối không được xé rách không gian trong quãng thời gian này, điều động một lượng lớn Nguyên Lực cũng khiến Băng Hàn Khí trong người nàng mạnh mẽ hơn!”

“Ta biết rồi!” Nhận ra sự quan tâm trong lời nói của nam nhân, Tuyết An trong lòng vô thức cảm thấy vui vẻ, nhìn hắn nhu thuận gật đầu.

Trần An Vĩ nhìn nàng một chút, chợt nhớ ra điều gì liền hỏi “À phải rồi, nàng nói có chuyện cần nhờ ta giúp, có chuyện gì sao?”

Tuyết An ngẩn người, không nghĩ tới hắn còn nhớ lời nói của nàng sau khi kết thúc Bách Long Hội Tụ, rất nhanh liền trả lời “Chuyện của nha đầu Hàn Mộng Nhu ngươi tính sao?”

“Ý nàng là?” Trần An Vĩ hơi bất ngờ khi nghe nàng đột nhiên hỏi về Hàn Mộng Nhu.

“Nàng tu luyện Tuyết Vực Chưởng của cung chúng ta, theo lý nên để nàng gia nhập Tuyết Vực Cung!” Tuyết An không để ý tới phản ứng của hắn, không nhanh không chậm nói.

Trần An Vĩ gật đầu xem như tán thành với nàng, nhưng lại nói “Nếu Nhu Nhi có thể được tu luyện Tuyết Vực Chưởng và Tuyết Vực Chung Tình Công, thực lực sẽ tăng lên không ít! Bất quá, vẫn nên để nàng ấy tự quyết định thì hơn!”

Tuyết An gật đầu, nhẹ giọng cảm thán “Nàng có nam nhân biết quan tâm như ngươi đúng là một điều may mắn!”

“Nếu nàng muốn, ta cũng sẽ làm vậy với nàng!” Trần An Vĩ một lần nữa lại giở bộ mặt vô sỉ của mình, tiếp tục trêu chọc Tuyết An, khiến giai nhân bỗng chốc đỏ bừng mặt.

“Nhảm nhí!” Tuyết An gắt một tiếng, rồi không để hắn phản ứng liền nói tiếp “Đó là một chuyện, còn một chuyện ta muốn nhờ ngươi! Sau khi xong việc, chỉ cần là việc trong khả năng, ngươi muốn ta làm gì cũng được!”

Nhận ra tầm quan trọng và nghiêm túc trong câu nói của nàng, Trần An Vĩ cũng thu liễm lại vẻ vô sỉ, ánh mắt nghiêm túc nhìn nàng gật đầu.

“Đi theo ta!” Tuyết An bỏ lại một câu, đang định điều động Nguyên Lực muốn xé rách không gian, thì Trần An Vĩ đột nhiên ôm lấy vòng eo thon thả của nàng.

Nàng chưa kịp hoàn hồn thì giọng nói trầm ổn dịu dàng của hắn vang lên “Nàng đó, vừa mới nhắc khi nãy, bây giờ lại muốn xé rách không gian?”

Tuyết An tâm tình rung động mạnh vì lời nói tuy bình thản nhưng lại tràn ngập quan tâm của nam nhân, khẽ cúi thấp đầu không dám nhìn hắn, lí nhí nói “Ta… ta biết sai rồi!”

“Sao cơ? Nàng nói gì, ta chưa nghe rõ?” Trần An Vĩ nhìn điệu bộ của nàng, không nhịn được lại giở thói lưu manh mà trêu chọc vị Nhị Cung Chủ này.

“Ngươi… ngươi…” Tuyết An bị bộ dạng của hắn làm giận đến nghiến răng, một Khí Văn Sư như hắn làm gì có chuyện không nghe được lời nói khi nãy của nàng, hắn đây là cố tình trêu chọc nàng thì có.

Nghĩ vậy, Tuyết An dứt khoát quay mặt đi nơi khác, không thèm chú ý tới nam nhân đang ghét đang ôm lấy mình.

“Hắc hắc!” Trần An Vĩ bật cười, có thể khiến một nữ nhân lạnh lùng như Tuyết An bày ra bộ mặt hờn dỗi như vậy cũng gọi là một loại thành tựu nha.

Không tiếp tục trêu chọc giai nhân, Tốc Văn một lần nữa kích hoạt, gia tốc cho chủ nhân tới cực hạn, Trần An Vĩ bế Tuyết An theo kiểu công chua, nhanh chóng hướng về một phương hướng mà đi tới.

Cách Tuyết Vực Cung ba trăm dặm về phía Tây, tọa lạc một vùng không gian hoàn toàn trái ngược so với khung cảnh chung của phía đông Hành Thiên Đại Lục.

Nếu như phía đông Hành Thiên Đại Lục là địa phương hội tụ vô tận Băng Hệ Nguyên Lực, một chút Thủy Hệ Nguyên Lực, là thiên đường của những Băng Hệ tu sĩ.

Thì tại nơi này, một khung cảnh giống hệt phía tây Hành Thiên Đại Lục lại có thể sừng sững tọa lạc nơi đó. Sức nóng khủng bố từ nó tỏa ra khiến Băng Hệ Nguyên Lực khôn thể tồn tại.

Thậm chí nếu có, thì cũng rất nhanh bị Hỏa Hệ Nguyên Lực tỏa ra từ không gian độc lập kia thiêu rụi, đủ thấy sự khủng bố của nó.

Lúc này đây, một thân ảnh nam nhân đột nhiên xuất hiện gần đó, hắn toàn thân được bao phủ trong một loại hỏa diễm màu hồng đỏ, mà kì lạ là ngọn hỏa diễm đó lại có thể khắc chế Hỏa Hệ Nguyên Lực tại nơi này, khiến chúng không những không thể làm được gì hắn, mà còn tỏ vẻ quy phục.

Bất quá, nam nhân dường như không có ý định tiến vào, mà lúc này hắn đang nhìn lấy một thân ảnh nữ nhân đang được hắn bế trên tay, ánh mắt nàng vẫ không khỏi kinh ngạc nhìn hắn.

“Tại sao ngươi biết nơi này?” Tuyết An bất giác hỏi, trong lòng tràn ngập sự kinh ngạc và hãi hùng, hiển nhiên không hề nghĩ hắn lại có thể dễ dàng tìm ra nơi này mà không cần nàng dẫn dường.

Ít ai biết được rằng, vùng không gian nồng đậm Hỏa Hệ Nguyên Lực này lại từng là lãnh thổ của một Nhất phẩm Thế lực chuyên tu Hỏa, mang tên Hỏa Huyền Môn.

Trong quá khứ, Hỏa Huyền Môn nhiều lần khiêu khích Tuyết Vực Cung của các nàng, dẫn tới hậu quả đơn giản là Huyền Hỏa Môn bị diệt môn.

Nhưng không ai ngờ rằng, đó cũng chính là lần mà Tuyết Yên – Đại Cũng Chủ Tuyết Vực Cung, cũng là tỷ tỷ của Tuyết An, vì giải cứu cho muội muội cùng đệ tử trong cung mà bị giam cầm trong trận pháp.

Đúng vậy, nơi này cũng chính là nơi Tuyết Yên bị trận pháp giam cầm. Tuyết An dù làm đủ mọi cách vẫn không thể cứu được tỷ tỷ của mình, vì lẽ đó khi biết Trần An Vĩ là Khí Văn Sư, nàng đã không kiềm nén được cảm xúc của mình mà muốn hắn lập tức phá trận giải cứu tỷ tỷ.

Dành cho những ai đã quên thì Khí Văn Chi Lực có thể dễ dàng xâm nhập trận pháp bình thường mà hóa giải. Chỉ có Khí Văn Trận, trận pháp được thiết lập bởi các loại Khí Văn mà không phải trận văn bình thường, mới có thể ngăn cản Khí Văn Chi Lực xâm nhập.

Trở lại với tình hình hiện tại, Trần An Vĩ khi nghe câu hỏi của nàng, gẩy nhẹ cánh mũi của nàng, không nhanh không chậm trả lời “Nam nhân có bí mật mới hấp dẫn!”

“Xì! Gặp quỷ đi!” Tuyết An bĩu mỗi một cái, hiển nhiên không cho là đúng.

Trần An Vĩ cười cười, cũng không tiếp tục trêu chọc nàng, đôi chân khẽ động, thân ảnh hai người lập tức biến mất, lần xuất hiện sau đã là ở tận cùng vùng không gian kia, nơi có trận pháp đang hoạt động…

------------

Xin lỗi các đạo hữu, hôm qua tác có viết sai một số chi tiết ở chương 156, tác đã sửa lại rồi nha!

-----------

Chúc các đạo hữu đọc truyện vui vẻ, ngày mới tốt lành!

Nếu có đạo hữu nào giàu lòng hảo tâm muốn ủng hộ tại hạ, thì ta rất cảm ơn a! Đây là thông tin của ta:

NGÂN HÀNG MB BANK

Số TK: 0355884984

Chủ tài khoản: Nguyễn Minh Thành

Email cho huynh đài nào muốn spam ta:

Một lần nữa chân thành cảm ơn sự ủng hộ của các vị! Hope you guys enjoy it!

冷私夜 x 白蓮花

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.