Trở về truyện

Tư Vị Tình Dục - Chương 4: Ướt Rồi (H Nhẹ)

Tư Vị Tình Dục

4 Chương 4: Ướt rồi (H nhẹ)

“A Nghiêu, anh đừng có làm chuyện xằng bậy, ba mẹ của em vẫn đang ở phòng bên cạnh đấy.” Thương Lạc đẩy người đàn ông đang đè lên người mình ra.

“Lạc Lạc, anh không có làm chuyện gì xằng bậy, anh chỉ muốn chạm vào em một lúc, em nhỏ tiếng chút thì ba mẹ của em cũng sẽ không nghe thấy đâu.” Người cũng đã bế lên giường, Phó Nghiêu sao có thể buông tha một cách dễ dàng như vậy.

Dương vật dưới thân đã sớm cương cứng đến khó chịu, đè lên người Thương Lạc cọ qua cọ lại không ngừng, sau đó tiếp tục cởi quần jeans của cô xuống.

Thương Lạc bị Phó Nghiêu dọa sợ đến mức không dám động đậy, chỗ đó của Phó Nghiêu vừa nóng lại vừa cứng, đặt trên bụng nhỏ của cô khiến cô cảm thấy vô cùng khó chịu.

Một bên ngực đang bị anh ngậm trong miệng, bên còn lại thì bị anh xoa nắn nhào nặn thành đủ các loại hình dạng, cô rất muốn mở miệng từ chối nhưng sức lực lại không lớn bằng người đàn ông đang đè lên người mình.

Nếu nói không thoải mái thì cũng không phải. Cơ thể ngứa ngáy, giống như có hàng ngàn con sâu nhỏ đang bò qua bò lại ở trên đó, vừa tê dại lại vừa sung sướng. Hình như có thứ gì đó chảy ra từ trong vùng đất hoang trước đây chưa từng bị ai chạm vào của cô, khiến cô cảm thấy hơi xấu hổ.

“Ưm… A… A Nghiêu…”

“Lạc Lạc, em ướt rồi sao?”


Dục vọng trong đôi mắt đen láy của Phó Nghiêu mạnh mẽ đến đáng sợ, ngón tay thon dài mảnh khảnh của anh cọ tới cọ lui trên mép quần lót của Thương Lạc, sau đó không quên chọc nhẹ vào bên trong.

“Ưm… Đừng mà…” Thương Lạc nhận ra hành động này của Phó Nghiêu có nghĩa là gì, cô vội vàng khép hai chân lại không cho anh sờ nữa, nơi đó thật sự quá xấu hổ.

“Lạc Lạc, tách hai chân ra, đừng kẹp chặt như vậy mà.” Phó Nghiêu kiên nhẫn dỗ dành Thương Lạc.

“Chúng ta đã là vợ chồng, làm tình cũng là chuyện không sớm thì muộn, em không thể để sau khi kết hôn anh vẫn làm hoà thượng chứ. Ngoan, mau tách ra nào.”

Đầu óc của Thương Lạc “bùm” một tiếng, hoàn toàn trống rỗng, khuôn mặt đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu.

Nhưng cơ thể lại vô thức tiếp nhận lý do thoái thác của Phó Nghiêu, hai chân tự nhiên thả lỏng ra không ít, nơi tư mật nhanh chóng bại lộ ra trước mặt Phó Nghiêu.

Phó Nghiêu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn mê người của Thương Lạc, bất giác mỉm cười, đôi môi mỏng của anh hôn lên mặt cô, ngón tay không chút khách khí bắt đầu khám phá vùng đất hoang của cô.

“Lạc Lạc, em ướt quá."


Thương Lạc xấu hổ quay đầu qua chỗ khác, cô nhắm mắt lại, cắn môi, cố gắng hết sức để phớt lờ những lời trêu ghẹo của Phó Nghiêu.

Phó Nghiêu vô cùng yêu thích dáng vẻ này của Thương Lạc, vừa ngây thơ lại vừa dâm đãng.

“Ưm…”

Phó Nghiêu véo nhẹ một cái lên âm đế của Thương Lạc, sau đó lại niết vài cái, không lâu sau hai cánh môi âm hộ đã đỏ ửng và bắt đầu sưng lên.

Dâm thuỷ bên trong hoa huyệt chảy dọc theo ngón tay của Phó Nghiêu xuống dưới, thấm ướt cả lòng bàn tay của Phó Nghiêu.

“Lạc Lạc, em lại chảy nước, khiến ga trải giường ướt hết rồi.”

“A… Ưm a…” Thương Lạc không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, cô có cảm giác mình sắp phát điên, trong tiểu huyệt có cảm giác trống rỗng từ trước đến nay chưa từng xuất hiện.


Ngón tay của Phó Nghiêu dính đầy dâm thuỷ thơm ngọt, anh nhanh chóng tìm được cánh hoa đang che lấp mật huyệt của Thương Lạc mà không tốn quá nhiều thời gian.

Một tay của anh tách hai chân cô ra, tay còn lại dùng sức cắm liên tục vào mật huyệt của cô.
“A…. A Nghiêu… Không được, đừng…”

Cảm giác có dị vật xâm lấn khiến Thương Lạc xấu hổ đến mức thét chói tai.

Phó Nghiêu chỉ mới nhét được một đốt ngón tay vào bên trong mà thịt non mềm mại trong hoa huyệt đã mút chặt lấy nó, cảm giác căng chặt này khiến Phó Nghiêu ăn rồi lại muốn ăn thêm lần nữa.

“Lạc Lạc, em thả lỏng một chút, đừng hút chặt như vậy, sẽ bị thương mất.” Phó Nghiêu nhẹ giọng dỗ dành ở bên tai Thương Lạc.

Tiểu huyệt tiết ra nhiều nước như vậy, mới cắm một ngón tay vào đã thấy khó khăn. Phó Nghiêu tưởng tượng ra cảnh m dương vật dưới thân của anh thọc vào rút ra trong hoa huyệt của Thương Lạc, hoa huyệt của Thương Lạc đang cắn chặt lấy dương vật của anh, chỉ cần nghĩ đã thấy không biết sẽ sung sướng đến nhường nào.

Hoa huyệt của Thương Lạc thật sự quá nhỏ, đây lại là lần đầu tiên bị dị vật xâm lấn, ngón tay mới vào được hai đốt đã gặp vô số những trở ngại.
Phó Nghiêu biết đây chính là biểu tượng cho sự trong trắng của Thương Lạc, ngón tay của anh cắm nhẹ một cái vào trong hoa huyệt của Thương Lạc, rất nhiều lần đã chạm được vào màng trinh của cô.

“Ưm a…” Thương Lạc rên rỉ, hai tay bám chặt vào bả vai của Phó Nghiêu, trong mắt tràn đầy nước mắt, dáng vẻ thanh tú mềm mại này càng thêm kích thích dục vọng của Phó Nghiêu.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.