Trở về truyện

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex - Chương 8: Là Mơ Hay Thật (H)

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex

8 Chương 8: Là mơ hay thật (H)

Chưa đợi Hạ Hi kịp phản ứng, người cô đã bị lật lại, lưng quay về phía Thẩm Dịch Bạch mà quỳ ở trên giường, tư thế này làm nơi riêng tư của cô trực tiếp bày ra trước mặt hắn.

Cô ngượng đến nổi chỉ muốn vùi đầu vào gối, thực tế cô đã làm như vậy, kết quả suýt chút thì tắt thở. Càng đừng nói Thẩm Dịch Bạch từng chút từng chút một tiến sâu khiến hai tay cô phải nắm chặt ga giường, mà mảnh ga giường kia sắp bị cô vò nát rồi.

"Ưm... đừng!" Hạ Hi đột nhiên hét thành tiếng.

Thẩm Dịch Bạch nhìn thấy phản ứng lớn của cô, hơn nữa miệng huyệt còn siết chặt, so với lúc nãy chặt hơn rất nhiều, liền hiểu bản thân đã tìm được điểm mẫn cảm của cô.

Lại là khoái cảm lạ lẫm tựa như thủy triều kia, nhưng so với lúc nãy mạnh hơn vài phần, cô không nhìn thấy được Thẩm Dịch Bạch, chỉ có thể khóc lóc xin tha.

"Không cần... không cần..." Nhưng sự giãy giụa của cô chỉ làm cho ý niệm của hắn càng thêm sâu.

Muốn làm cô rên rỉ càng to hơn, muốn làm cô khóc càng lớn hơn, những giọt nước mắt còn đọng trên khóe mắt tốt nhất nên theo đó chảy xuống mới tốt. Thẩm Dịch Bạch nắm lấy eo cô, đem côn thịt rút ra chỉ chừa lại quy đầu bên trong, sau đó mạnh mẽ đẩy vào, thẳng đến điểm mẫn cảm của hoa huyệt.

Vốn dĩ tư thế phía sau có thể tiến vào rất sâu, Hạ Hi cảm thấy mỗi lần hắn đi vào bản thân đều giống như bị xuyên qua, khi quy đầu to lớn chạm vào nơi sâu nhất, cô theo bảo năng muốn tránh đi nhưng cô vừa mới vật vả bò lên phía trước được một chút, rất nhanh đã bị Thẩm Dịch Bạch ôm lấy từ phía sau, thất bại trong gang tấc.


"Thẩm Dịch Bạch, Thẩm Dịch Bạch... cậu thả tôi ra..." Hạ Hi đã khản cả giọng.

Cô thật sự không chịu nổi khoái cảm như vậy, cả người run lên đón nhận lần cao trào đầu tiên. Nhưng Thẩm Dịch Bạch vẫn không dừng lại, côn thịt bên trong tiểu huyệt còn đang co rút đâm thẳng vào tử cung. Cơ thể vừa mới đạt đến cao trào làm sao có thể chịu được kích thích như vậy, Hạ Hi lại lần nữa đạt đến một cao trào nhỏ, toàn thân run rẩy, cô sắp không quỳ nổi rồi, chân cũng đã mềm nhũn, tay cũng vậy, căn bản không chống đỡ nổi cơ thể.

Mảnh ga giường bị cô nắm lấy sớm đã bị vò không ra hình thù, nước mắt lã chả rơi xuống ướt cả gối, vô cùng đáng thương.

Thẩm Dịch Bạch ôm cô lật người lại đối diện với hắn, nhìn thấy gương mặt đỏ hồng còn đẫm nước mắt của cô, hắn cười dịu dàng hôn lên. Chỉ là một nụ hôn nhưng lại khiến cô bất giác tiết ra một làn dâm thủy.

Cô ngại ngùng muốn khép chặt hai chân, nhưng chỉ có thể kẹp chặt eo của Thẩm Dịch Bạch.

"Nhanh rồi, nhịn một chút liền cho em, nhé?"

Thanh âm hơi khàn mang theo đậm mùi dục vọng, chỉ nghe giọng nói này, Hạ Hi liền phun ra một lượng lớn mật dịch nữa, cô xấu hổ vùi đầu vào gối. Cô là một thanh khống, thích nhất là giọng nói lạnh lùng mang theo cảm giác xa lạ như của Thẩm Dịch Bạch, nghe kỹ một chút lại có điểm khàn khàn. Ở trên giường thì càng không phải nói, quyến rũ đến chết người, nếu như không phải Thẩm Dịch Bạch lúc nãy không nói nhiều, cô nói không chừng cũng không bao lâu liền cao trào, thật mất mặt quá đi!

Cho dù cô có vùi đầu vào gối, cũng nghe được tiếng người đàn ông kia cười nhẹ, chỉ nghe tiếng cười hoa huyệt liền bắt đầu hút chặt, Hạ Hi thầm mắng bản thân vài câu, đáng thất vọng a!

Thẩm Dịch Bạch cúi thấp người, ở bên tai cô thì thầm "Thích nghe giọng của tôi sao?"

Cô lập tức phủ nhận "Không thích."

Nhưng côn thịt của Thẩm Dịch Bạch thoáng cái liền cọ sát vào điểm mẫn cảm của cô, đến mức toàn thân cô đều run rẩy.

"Bé con không nghe lời thì phải chịu phạt." Thẩm Dịch Bạch hôn lấy tai cô.

Hắn không đổi tư thế, hạ thân dùng lực đâm lấy hoa huyệt đang ngậm chặt, tiếng thở dốc vang lên bên tai Hạ Hi, khiến tai cô ngứa ngáy, trong lòng cũng ngứa ngáy và đương nhiên hạ thân cũng bắt đầu ngứa ngáy.

Mỗi lần chỉ cần vào một nửa, cô đã rên rỉ thành tiếng, muốn càng sâu, nhưng lúc vào quá sâu, tiếng rên rỉ của cô lại mang theo chút đau đớn.

"Đứa trẻ biết nghe lời mới có kẹo ăn." Thẩm Dịch Bạch cười cười liếm lấy tai cô, sau đó mạnh mẽ đâm sâu vào tử cung.
Cô ngay lập tức hét lên "Không cần... không chịu nổi... không chịu nổi đâu..."


"Sao có thể?" Thẩm Dịch Bạch hôn cô một cái "Em xem em kẹp chặt thế nào, căn bản không muốn tôi đi nha."

Cơ thể mặc dù không ngừng run rẩy, lông mày cũng nhíu chặt, nhưng cô thỉnh thoảng vẫn để lộ ra biểu cảm thỏa mãn, miệng huyệt bị mở liền nhìn thấy tất cả, vách thịt bên trong bị thao thành hình dạng của hắn, mỗi lần nuốt vào nhả ra côn thịt đều không chịu nổi, nhưng Thẩm Dịch bạch vẫn có thể ăn, còn có thể ăn nhiều hơn nữa.

"Không cần... đừng... ưm... Thẩm Dịch Bạch... Thẩm Dịch Bạch..." Đến cuối cùng cô cũng không nói được câu chống cự nào, chỉ có thể gọi tên hắn.

"Gọi thêm vài lần nữa liền cho em, nhé?"

Ý thức của Hạ Hi đã mơ hồ, hai tay nắm chặt áo của Thẩm Dịch Bạch, từ đó xoa dịu khoái cảm, cô chỉ biết gọi tên hắn, thanh âm theo động tác đâm rút mà run rẩy.
Cô lại đạt cao trào lần nữa, hắn chạy nước rút thêm vào cái, giữ chặt vai người con gái dưới thân.

Ngay khi hắn chuẩn bị bắn tinh, bên tai vang lên tiếng lạch cạch.

Thẩm Dich Bạch thất thần, hắn đang nằm trên giường ký túc xá, cuốn truyện tranh che trên mặt cũng trượt sang một bên, cứ như là đang nằm mơ vậy, mà ngay lúc bắn trong mơ lại tỉnh dậy.

Chỉ là mơ thôi sao?

Nhưng ở trong mơ Hạ Hi rất chân thật, bộ dáng khóc lóc dưới thân hắn của cô cũng rất chân thật, cảm giác bị bao chặt cũng vậy, làm sao có thể là mơ được chứ, hơn nữa trên giường không có vết tích ẩm ướt. Lúc trước mỗi lần mộng xuân đều có xuất tinh, nhưng lần này không có.

"Dịch Bạch, đi đánh bóng rổ không?" Bạn cùng phòng cầm bóng rổ hỏi.

Thẩm Dịch Bạch "Tớ từ nãy giờ đều ở ký túc xá sao?"
"Đúng vậy." Bạn cùng phòng có chút nghi hoặc "Sao thế?"


Hắn lắc nhẹ đầu "Không có gì."

Hắn thì không có gì nhưng Hạ Hi thì lại cảm thấy bản thân sắp tiêu đời rồi.

Chân cô vẫn còn đang run rẩy, chưa hồi phục sau cuộc giao hợp mãnh liệt vừa rồi chứ đừng nói đến việc trải qua một cơn cực khoái, toàn thân cô đều mềm nhũn.

Nhưng nằm trước mặt cô lại là Tống Xán Nhiên!

Còn là Tống Xán Nhiên đã bị hạ thuốc.

Quần áo trên người cô đã được mặc lại nhưng lúc vừa ra cửa.

Đây tính là gì?

Bây giờ cốt truyện mới bắt đầu sao?

Vậy chuyện mà lúc nãy cô cùng Thẩm Dịch Bạch là tính là gì? Cô không không bị người ta thao đến hai lần, lẽ nào bây giờ còn phải cùng Tống Xán Nhiên làm thêm một lần nữa? Sẽ chết người đó, chết chắc luôn!

Có thể chạy không vậy...

Cứu mạng với!
"Hạ. Hi---" Tống Xán Nhiên nghiến răng gọi tên cô.

Cô nhìn ra Tống Xán Nhiên đang rất tức giận, chân Hạ Hi đều đã mềm nhũn, một phần là vì chuyện lúc nãy, một phần là vì Tống Xán Nhiên hiện tại làm cô thấy sợ.

Cô muốn chạy, nhưng cốt truyện không cho cô chạy, hai tay cô không thể không chế nổi, kéo dậy kéo váy xuống, mở nút áo ngực, thậm chỉ tự mình ở trước mặt Tống Xán Nhiên cởi quần lót xa, ở trước mặt hắn quơ qua quơ lại rồi mới vứt đi.

"Cô muốn làm gì?"

Hạ Hi nhìn hắn cười cười "Đương nhiên là làm tình."

Làm cái gì mà tình? Không làm!

Nhưng cơ thể của cô hoàn toàn không chịu khống chế, giải thoát côn thịt của Tống Xán Nhiên ra, nhìn thấy nó đã cứng, cô còn trêu chọc hỏi hắn có phải lúc nãy nhìn thấy cô cởi quần áo mà cương không.

Sau đó cô nắm lấy gậy thịt, chuẩn xác nhắm vào huyệt khẩu dưới ánh mắt giết người của Tống Xán Nhiên từ từ cho vào.
Cứu mạng với---

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.