Trở về truyện

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex - Chương 12: Thẩm Dịch Bạch Cũng Có Nhận Thức Của Bản Thân

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex

12 Chương 12: Thẩm Dịch Bạch cũng có nhận thức của bản thân

Nghỉ ngơi vài ngày cuối cùng Hạ Hi cũng có thể đi lại bình thường, cô mừng thầm vì mấy ngày vừa rồi bản thân không có nhiều tiết, mà giảng đường nhiều nhất cũng chỉ cách vài bước đi bộ ở tòa số ba.

Cuộc gọi ngày hôm đó của Tống Xán Nhiên, sau khi nghe thấy câu nói đó cô liền trực tiếp cúp điện thoại, không biết phải trả lời thế nào, dọa cô sợ đến nổi ngắt máy, may là sau đó hắn không có đến hỏi cô. Cô biết rằng bây giờ dù bản thân có kéo Tống Xán Nhiên vào danh sách đen, đợi đến khi cốt truyện bắt đầu cũng sẽ quay về vị trí cũ.

Mấy này nay cô đều không cần tham gia cốt truyện, nhàn rỗi đến vui vẻ, ngoài đến lớp ra thì chỉ có viết luận văn, cô cảm thấy cuộc sống của bản thân sắp thành ba điểm thẳng hàng rồi.

Khi Hạ Hi lần nữa đến chỗ kệ sách có quyển sách kia, cô có chút kinh ngạc khi nhìn thấy một người ----

Thẩm Dịch Bạch.

Tại sao hắn lại ở đây?

Không đúng không đúng, quan trọng là trên tay hắn đang cầm quyển sách đó, không phải là quyển sách viết về bọn họ sao?!

Mấy ngày trước Hạ Hi có lấy sách ra đọc lại lần nữa vì để có thể chuẩn bị cho cốt truyện tiếp theo, cô đã cẩn thận quan sát, rất nhiều người đều không nhìn thấy cuốn sách đó, tầm nhìn của họ chỉ dừng tại quyển sách bên cạnh hoặc những quyển sách khác.


Thẩm Dịch Bạch sao thể thể tìm thấy quyển sách này chứ?

"Hạ Hi." Thẩm Dịch Bạch gấp sách lại.

"......" Cô có phải là nên chạy không?

Hiện tại nhìn thấy Thẩm Dịch Bạch cô liền cảm thấy chân nhũn ra, Tống Xán Nhiên còn ổn, dù gì cũng từng là quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng cô vừa Thẩm Dịch Bạch thậm chí còn không đồng thời xuất hiện.

Thẩm Dịch Bạch đến trước mặt cô, "Chúng ta nói chuyện chút đi."

"Có... có thể từ chối không?"

Hắn bật cười, "Em vẫn là muốn đến khách sạn hơn nhỉ?"

"Đi đâu nói chuyện?"


Dù đã ngồi ở quán cà phê mặt đối mặt, Hạ Hi vẫn cảm thấy trong lòng bất an, cô không biết Thẩm Dịch Bạch muốn nói gì với mình, nếu như là tính sổ, cô thật sự không biết phải làm sao.

"Em cũng có nhận thức của bản thân đúng không?" Thẩm Dịch Bạch nói, "Tôi cũng đã đọc qua cuốn sách đó, đại khái cũng biết được bản thân là nhân vật gì, cũng biết về chuyện của em."

"......" Cô lặng lẽ uống một ngụm cà phê, che đậy sự xấu hổ.

"Ngày hôm đó người em phải bắt cóc là Tống Xán Nhiên, nhưng vì muốn thay đổi cốt truyện, vậy nên mới bắt tôi, đúng không?"

Hạ Hi chỉ có thể gật đầu, "Xin lỗi, là do lúc đó tôi đã không miêu tả rõ ràng."

"Không sao, tôi chỉ muốn biết, sau đó có phải lại phát triển giống như trong cốt truyện hay không?" Thẩm Dịch Bạch hỏi.

"Ừm, sau đó Tống Xán Nhiên đã xuất hiện, sự việc tiếp theo chắc anh cũng biết, tôi quay video uy hiếp anh ta." Hạ Hi thở ra một hơi, "Nhưng mà, vì cốt truyện không có miêu tả chi tiết nên lúc... làm, không bị khống chế nên cho dù không làm cũng không sao."


Thẩm Dịch Bạch nhìn cô một cái, "Vậy bọn em......"

Hạ Hi một mặt đỏ ửng, định giả vờ không nghe thấy. Thái độ này của cô đã làm cho Thẩm Dịch Bạch biết rằng, họ chắc chắn đã làm, đáy mắt hắn chùn xuống, đem ly cà phê đặt lại trên bàn, hắn sợ mình sẽ trực tiếp bóp vỡ nó.

So với chuyện của bản thân, cô thật ra hiếu kỳ chuyện của Thẩm Dịch Bạch hơn, bởi vì trong giai đoạn đầu hắn căn bản chỉ là một công cụ, chỉ là công cụ dùng để bồi dưỡng tình cảm giữa Ngô Tư Nguyên và Lị Lê, nếu như là kiểu thanh thủy văn đại khái chính là nam phụ âm thầm bảo vệ nữ chính. Nhưng đây là np văn, nữ chính liền không chút do dự đem toàn bộ thu thập vào hậu cung.
Nhưng cô và Thẩm Dịch Bạch vốn dĩ không quen, đây là lần thứ hai gặp mặt, mặc dù đã làm chuyện thân mật, nhưng họ thật sự không quen thuộc.

"Tôi không thích Lị Lê." Thẩm Dịch Bạch thẳng thắn.

"Hả?" Cô có chút mông lung.

Thẩm Dịch Bạch cười cười, "Tôi có lẽ là có nhận thức của bản thân sớm, vậy nên chỉ là đi theo cốt truyện, Hạ Hi, tôi không thích Lị Lê, người tôi thích là em."

"......" Cô suýt chút nữa là phun ra ngụm cà phê vừa uống.

Cô thật sự không nghĩ đến, bản thân và Thẩm Dịch Bạch không có liên kết gì, làm sao hắn có thể thích cô, vấn đề là còn có thể thẳng thắn nói ra như vậy.

Tại sao còn chưa bắt đầu cốt truyện tiếp theo vậy, còn ở đây thật sự quá ngượng rồi, Thẩm Dịch Bạch không phải cũng là một nam chủ sao? Không đi tham gia cốt truyện, còn ngồi đây uống cà phê với cô làm gì?
"Tôi từ năm nhất đã chú ý đến em, nhưng không biết vì sao lại không thể gặp mặt, vậy nên mới không thể trực tiếp nói với em, không ngờ đến tận bây giờ."

"Nhưng mà cậu không cảm thấy như vậy hơi đột ngột sao?" Hạ Hi nói.

Đối với cô, họ thật sự không khác gì lần đầu tiên gặp mặt, trực tiếp thổ lộ với cô, là muốn cô phải trả lời thế nào, từ chối sao? Hay vì hắn là hậu cung của nữ chủ, có lẽ nên chấp nhận, xem xem có thể thay đổi được cốt truyện không?


"Tôi không hy vọng em sẽ chấp nhận tôi ngay." Thẩm Dịch Bạch cười một cái "Tôi muốn em biết, tôi thích em, tôi là muốn đem theo mục đích đó đến tiếp cận em, muốn em trở thành bạn gái của tôi."

Cô nhịn không được ho một tiếng, quyết định giữ im lặng.

Hắn xoa đầu cô, "Đi thôi, tôi đưa em về, cũng sắp bắt đầu cốt truyện tiếp theo, tôi phải đi theo cốt truyện."
"Cậu không phải là học thuộc cốt truyện rồi chứ?"

"Gần như vậy đi."

Hạ Hi bĩu môi, quả nhiên đã là nam chính thì đương nhiên có đầu óc, không phải kiểu cô có thể so bì, cô còn phải chạy đi chạy lại xem sách, hoặc có lẽ cốt truyện của bản thân quá ít, hơn nữa còn không được miêu tả tỉ mỉ, sau này cốt truyện lớn nhất đối với cô là sau khi học kỳ kết thúc sẽ đi du lịch một chuyến.

"Tôi có thể đi cùng cậu không? Tôi chỉ muốn xem một chút." Hạ Hi đột nhiên nói.

Bởi vì không phải nhân vật mà cốt truyện cần, làm khán giả chắc không ảnh hưởng gì đâu, Hạ Hi chỉ là hiếu kỳ, cốt truyện chính của họ là gì, nữ phụ giống như cô có rất nhiều, cô còn không biết mình là nữ phụ số mấy nữa, Cố Niệm Niệm thậm chí còn xếp phía sau cô.

Vậy nên bọn cô không có cơ hội tiếp xúc với cốt truyện chính, lần duy nhất chính là chuyến du lịch sau khi học gì kết thúc. Vẫn còn tận hai tháng, còn khá sớm.
Nếu như cô nhớ không lầm, bây giờ có lẽ là cảnh trong giảng đường lớn, một nữ giáo viên thích Ngô Tư Nguyên gây khó dễ cho Lị Lê, kết quả được Ngô Tư Nguyên giải vây. Vốn dĩ Thẩm Dịch Bạch định đứng dậy giải vây, nhưng bị người khác giành mất, ai bảo Ngô Tư Nguyên là nam chủ chính của đám nam chủ chứ, đương nhiên cần có một cảnh tình cảm rồi.

"Đi thôi. Tòa Tông Cáp có chút xa, chúng ta có lẽ phải đi nhanh một chút."

Đột nhiên, Thẩm Dịch Bạch nhìn cô một cái, không biết thế nào, Hạ Hi lại hiểu ánh mắt hắn đang nghĩ gì.

"Tôi đã sớm khỏi rồi! Không có yếu đuối vậy đâu."

Thẩm Dịch Bạch trầm ngâm, "Vậy sao..."

Hắn thật ra còn nghĩ, lần trước đang kẹt trước miệng khẩu ở lần bắn tinh cuối cùng, chuyện này, hắn sớm muộn cũng sẽ tính toán đòi lại, ít nhất cũng phải tính gấp đôi. Trong cốt truyện hắn không nhìn thấy được Hạ Hi, không sao, ngoài cốt truyện, cô chỉ có thể bên cạnh hắn.
Cốt truyện viết cô thích Tống Xán Nhiên thì đã làm sao, cô cũng đã có nhận thức của bản thân, liền có thể thích hắn không phải sao?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.