Trở về truyện

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex - Chương 7: Bắt Cóc Nam Nhân Của Nữ Chính (H)

Trở Thành Nữ Phụ Trong Tiểu Thuyết Sex

7 Chương 7: Bắt cóc nam nhân của nữ chính (H)

Không biết có phải do ảnh hưởng của Cố Niệm Niệm hay không, không khí học tập của cả phòng đều cao trào, Hạ Hi thậm chí còn mang môn văn học cổ đại ra ôn lại từ đầu đến cuối một lần, cứ theo tiến độ này, nói không chừng mong muốn cuối kỳ toàn độ đều được loại tốt của cô sẽ không phải là giấc mơ nữa.

Học hành nghiêm túc khiến người ta quên mất thời gian, kể từ khi Hạ Hi đem cả thời gian và tinh thần đều dành cho việc học, cô gần như đã quên sắp đến lúc cô cần phải hạ thuốc Tống Xán Nhiên.

Chính là một đoạn tin nhắn lạ khiến cô nhớ đến chuyện này, khi nhận được tin nhắn này, Hạ Hi cả người đều ngây ra, cô từ khi nào kết bạn với người này, mãi đến khi hắn ta gửi cho cô một câu, ngày mai bắt xong thì mang đến đâu?

Cô từ khi nào tìm người bắt Tống Xán Nhiên, làm sao một chút ấn tượng cũng không có? Bỏ đi, có khi là cốt truyện giúp cô làm.

Đợt chút, nếu như lúc này đổi thành người khác thì sao? Có phải cốt truyện cũng sẽ thay đổi không?

Hạ Hi: Ngày mai các người đổi mục tiêu đi, tôi muốn người đẹp trai nhất học viện nghệ thuật đại học S.

Bên kia trả lời tin nhắn cũng rất thoải mái, dù sao cũng chỉ là đổi đối tượng mà thôi, đối với họ mà nói cũng không có gì khác biệt. Hạ Hi ngay lập tức đặt một phòng, để bọn họ bắt cóc rồi mang đến đó, còn làm sao đưa đến, bọn họ đương nhiên tự có biện pháp, không cần cô phải lo lắng.

Kết thúc đoạn hội thoại này, tim của cô đập nhanh hơn một chút, như vậy có thể nào thay đổi được cốt truyện không?


Nghĩ đến việc nói không chừng có thể thay đổi được cốt truyện, không cần phải cùng Tống Xán Nhiên dây dưa, tâm tình của cô tốt lên vài phần, mặc dù không biết người thay thế Tống Xán Nhiên ở học viện nghệ thuật là ai, nhưng đến lúc đó cứ để anh ta đi là được, trong cốt truyện cũng không nói làm thế nào, đơn thuần trò chuyện xong thả người đi là được.

Cô đột nhiên nhớ đến một chuyện, bọn họ hạ dược là hạ dược gì?

Lúc nãy nói chuyện hoàn toàn không có nhắc đến, cốt truyện viết là gì nhỉ? Xuân dược hay là thuốc mê? Cô muốn đến thư viện xem lại một lần nhưng hiện tại đã là mười giờ, thư viện đã đóng cửa, căn bản không vào được. Hay là để sáng mai dậy sớm đi xem thử?

Tính một đằng làm một nẻo, Hạ Hi ngày hôm sau tỉnh dậy đã là buổi trưa.

"ĐM, mấy giờ rồi?" Hạ Hi vội vã thay quần áo.

Bạn cùng phòng đang ngồi trên giường cắn hạt dưa "Mười một giờ, sao vậy, cậu có tiết buổi trưa?"

"Không có." Hạ Hi thở ra một hơi.

Nhưng mà cô cần phải lập tức đi theo cốt truyện, căn bản không có thời gian để cô xem lại sách, biết vậy sớm đã mang theo sách cho rồi.


Đúng như Hạ Hi nghĩ, khi cô đến nơi, người bị bắt cóc đã ở trên giường, mắt được che bằng một mảng vải, nhìn bộ dạng của hắn, chắc hẳn là hạ xuân dược.

Cô đến gần đem bịt mắt của hắn gỡ xuống, không nhịn được kinh ngạc hét lên---

Thẩm Dịch Bạch.

Sao có thể là Thẩm Dịch Bạch, hắn là người của học viện nghệ thuật?

Hạ Hi đương nhiên nhớ Thẩm Dịch Bạch, một trong những người ở hậu cung của Lị Lê, đây không phải là người đàn ông mà cô có thể muốn được không?

"Hạ Hi."

Hắn vậy mà có thể chính xác gọi tên cô?!


"Cái này... đây thật ra là hiểu lầm, tôi có thể giải thích với cậu..." Cô hoảng loạn đến nổi bắt đầu lắp bắp.

Lý trí của Thẩm Dịch Bạch đều sắp đạt đến giới hạn, vừa nãy vẫn còn nghiêm túc tìm đối sách, nhưng khi nhìn thấy cô bước vào, trong lòng chỉ nghĩ làm sao để có thể khiến cô cởi trói giúp bản thân, sau đó đem cô ấn xuống giường thõa mãn dục vọng.

Thật sự sắp bùng nổ đến nơi rồi.
"Cậu giúp tôi cởi trói trước." Thẩm Dịch Bạch bình tình thương lượng với cô.

Hạ Hi do dự một chút, "Cậu bảo đảm sẽ không trách tôi, không được tìm tôi làm phiền, tôi sẽ mở trói cho cậu."

"Tôi bảo đảm."

Hạ Hi vẫn là tin thưởng hắn, dù gì cũng là nam nhân của nữ chủ, làm sao có thể cùng cô phát sinh quan hệ. Chỉ cần có được câu đảm bảo không làm phiền cô của hắn là đủ rồi, không biết rằng cốt truyện đã qua hay chưa, cô như vậy có tính là thay đổi được cốt truyện hay không.

Ngay khi vừa cởi xong trói cho hắn, cô giật mình hét lên một tiếng ---

"Cậu làm gì?" Hạ Hi muốn đẩy hắn ra, nhưng bị hắn đè đến cả người không cử động được.

Thẩm Dịch Bạch không có trả lời cô mà trực tiếp cuối xuống hôn, từ trong ra ngoài đều bị hôn đến ngạt thở, vì hôm nay cô mặc váy nên chỉ cần kéo một cái liền dễ dàng cởi ra, hắn chỉ gặp phiền phức khi cởi nội y của cô, thử liền mấy lần đều không thành công. Cô sợ hắn làm hỏng nút nội y, dứt khoát tự tay mở ra.
"Có thể không làm không... tôi bây giờ lập tức tìm cho cậu một người------a!" Hạ Hi nức nở thành tiếng.

Hắm ngậm lấy bầu ngực cô, đầu lưỡi trêu đùa núm vú, sau đó mạnh mẽ hút lấy một cái, hắn ngậm lấy nhũ thịt trắng nõn non mềm tựa như muốn nuốt trọn vào trong. Hôn xong bên trái liền chuyển qua bên phải, bên nào cũng không muốn bỏ xót, Thẩm Dịch Bạch trước kia cũng không biết rằng nơi này lại tuyệt vời như vậy, mút một cái liền cảm nhận được nữ nhân dưới thân đang run rẩy.

Rất thú vị.


Chơi đùa một hồi hắn mới tha cho phần ngực, trượt xuống bên dưới hoa huyệt, cô thật sự rất mẫn cảm, chỉ một hồi mà đã ra nhiều nước như vậy, còn có thể kéo thành những sợi chỉ bạc lấp lánh.

Mặc dù đã đủ ướt nhưng nếu hắn không khuếch trương mà trược tiếp cho vào, cô chắc chắn sẽ rất đau, Thẩm Dịch Bạch kiên nhẫn, đầu tiên cho một ngón tay vào trong.
Hạ Hi chỉ cảm thấy ngại ngùng, dùng tay che mặt, không muốn nhìn thấy hắn, nhưng cô vẫn có thể nghe thấy tiếng nước phát ra khi ngón tay của hắn luân động, còn có khi ngón tay của hắn lúc lùi ra tiến vào, cô đều có thể cảm nhận được bên trong mình đang hút lấy ngón tay kia, ngậm thật chặt.

"Mới ngón tay đã ngậm chặt như vậy." Thẩm Dịch Bạch cười nhẹ một tiếng.

Hắn đã tới giới hạn rồi.

"Tôi không có!" Cô đỏ mặt phản bác.

Thẩm Dịch Bạch thay ngón tay thành côn thịt, ở trước miệng huyệt ma sát vài cái rồi nhẹ nhàng dùng lực tiến vào, khuếch trương không tệ, hắn rất thuận lợi mà đi vào. Cảm giác côn thịt tiến vào thật sự tuyệt hơn ngón tay rất nhiều, nếp gấp bên trong dường như bị làm phẳng, gắt gao ngậm lấy côn thịt, không biết là muốn nó ra ngoài hay là đâm sâu thêm một chút.
Kèm theo động tác đâm rút, cơ thể của Hạ Hi cũng theo tiết tấu của hắn mà dao động, cô lúng túng không biết phải làm thế nào, tại sao mọi chuyện lại biến thành thế này, những chuyện vốn dĩ phải làm với Tống Xán Nhiên lại đổi thành Thẩm Dịch Bạch. Nhưng ở một mức độ nào đó, chắc cũng tính là thay đổi được cốt truyện đi.

"Đang nghĩ gì vậy?" Thẩm Dịch Bạch gằn giọng hỏi "Còn có tâm tình nghĩ đến chuyện khác?"

Hạ Hi run rẩy đáp "Tôi, chân tôi..."

Chân của cô ở giữa không trung lắc lư, cô lại không dám tùy tiện bám lấy người hắn, đặt trên giường sẽ bị trượt, thật sự khó chịu chết mất.

"Giữ lấy." Thẩm Dịch Bạch bắt lấy chân cô đặt ở eo mình, lại dùng lực đâm vào bên trong.

"A----" Đột nhiên bị đâm sâu một cái khiến eo cô như muốn vỡ ra.

Sâu quá, sâu đến nổi cô cảm thấy mình sắp ngạt thở đến nơi, hơi thở ngày càng nặng nề hơn, nếu không phải nổ lực kìm nén tiếng rên rỉ, cô đã không cực khổ như vậy.
Động tác của Thẩm Dịch Bạch so với Tống Xán Nhiên không giống nhau, Tống Xán Nhiên chỉ biết đâm vào trong, không quan tâm gì, nhưng Thẩm Dịch Bạch lại đang tìm kiếm điểm mẫn cảm của cô, khi nhanh khi chậm, lúc hắn ra ngoài, bụng nhỏ của Hạ Hi không nhịn được co rút, muốn hắn tiến vào.

"Ưm ưm---"

Thẩm Dịch Bạch hôn lên khóe môi cô "Kêu ra đi, không sao đâu."

Những tiếng rên rỉ từ trong cổ họng không ngừng tuôn ra, kêu đến da đầu hắn tê dại, so với xuân dược còn có hiệu quả mãnh liệt hơn, hắn chạy nước rút đâm thêm vài cái liền ra bên trong.

Hạ Hi thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị thu dọn liền phát hiện côn thịt trong hoa huyệt lần nữa cương lên, lấp đầy hoàn toàn hoa huyệt theo hình dạng của hắn.

"Dược chắc là được giải rồi..." Ngữ khí của Hạ Hi có chút chột dạ.
Thẩm Dịch Bạch khàn giọng, mạnh mẽ đâm vào "Vẫn chưa."

[Lời của tác giả]

Thẩm Dịch Bạch: Dù có là giải rồi, anh cũng sẽ nói chưa.

Hạ Hi:???

Quả Quả: Chậc chậc

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.