Trở về truyện

Tiên Tử Tu Hành - Chương 16: Tiên Dịch Tưới Tiên Hoa

Tiên Tử Tu Hành

16 Chương 16: Tiên Dịch Tưới Tiên Hoa

Thật ra Tiên Vân Tông thiếu gì tiên pháp, tạp dịch cũng không không cần làm việc tay chân thế này, một cái thuật pháp đơn giản có thể thừa sức đem vô số nước sông đến tận nơi sử dụng. Nhưng tông môn vì không muốn đệ tử cùng tạp dịch trở nên lười biếng, thế nên mới bắt bọn hắn làm những việc khổ cực này để rèn luyện tâm tính.

Cũng là bởi vậy, dù đã quá bảy mươi, Lý lão hán vẫn còn phải làm những việc nặng nhọc tầm thường như thế này.

Bận rộn một ngày, đúng hạn hoàn thành nhiệm vụ của mình. Lý lão hán ném đi mộc thùng, chạy một mạch về sau núi Minh Nguyệt Cư.

Nơi này kế cận ngay góc Tiên Vân Đại Trận, sau lưng Minh Nguyệt Cư chính là biên giới của trận pháp. Bởi vậy trừ bỏ một số ít người có ý đồ xấu ra, chẳng có ai bén mảng đến đây. Thậm chí mấy ngày trời liền cũng chẳng có ai đạp tiên cầm bay qua cả.

Chung quy...cực kỳ hẻo lánh.

Cũng bởi vậy, tối hôm qua Lý lão hán mới lớn gan đứng đấy mà cho tay vào đũng quần, hướng về Minh Nguyệt Cư ở xa xa mà vuốt dương vật khinh nhờn.

Chạng vạng ngày hôm nay cũng như vậy.

“Tịch tang….”


Ngay lúc ánh nắng chiều bao phủ hơn cả trăm ngọn núi của Tiên Vân Tông, một tiếng đàn mỹ diệu lại vang lên, rất nhiều người kẻ thì tĩnh toạ tu luyện, người thì gieo trồng linh thực, kẻ thì bào chế phù chú, lẫn cả những đệ tử đang cầm kiếm đối chiến cũng dừng tay. Ánh mắt không hẹn mà cùng nhìn về phương hướng Minh Nguyệt Cư.

Tiếng đàn du dương vang vọng cả dãy núi u tĩnh, vô số tiên cầm nhảy nhót như reo vui, những vườn thảo dược như có linh tính, có loại thì quả chợt chuyển đỏ, có loại thì nụ hoa chợt nở rộ ra như Thiên Tuyết Mai, Ngũ Tử Đồng Tâm. Tất cả như hoà cùng thiên âm cổ cầm văng vẳng.

- Tiếng đàn của đại sư tỷ…

Một đám đệ tử mới nhập môn lại một lần nữa nghe được Hi Nguyệt tiên tử thúc dục Thải Phượng cầm, âm thanh mỹ lệ khiến đám người đều ngẩn ngơ. Tiếng nhạc vào tai hệt như ăn vào tiên đan linh thảo, cả người đầy thư thái, bao nhiêu mệt nhọc của một ngày tu hành đều tan biến, tinh thần ai nầy cũng đều triệt để buông lỏng thư giãn.

Sau khi ngâm một hồ thuốc đen tuyền, Lý Tiên Tiên khoác nhẹ bộ y phục, lộ ra cơ thể mạn diệu đầy gợi cảm bước ra, nàng thở dài một hơi.

- Hôm nay tu hành đã xong, còn mệt hơn là để năm tên tráng hán phì nhiêu đè lên người chơi a.

Rất lâu sau khi tiếng đàn kết thúc, Tiên Vân Tông mới chậm rãi khôi phục ồn ào náo nhiệt.

Tất cả mọi người đều không biết, dưới chân Minh Nguyệt Cư, một lão nô mái tóc thưa thớt, bộ dạng bảy tám mươi tuổi đang dùng hai tay khô héo ra sức tuốt lấy hạ thân to dài dơ bẩn, hướng về phương hướng Hi Nguyệt không ngừng lay động nửa thân dưới, động tác cực kỳ hạ lưu.


Quần vải thô tụt xuống bắp đùi, một thân dương vật to lớn lộ ra, đỉnh chóp đỏ đậm như thần quy đang chảy ra một cỗ chất lỏng trong suốt, hai tay không ngừng tuốt lấy ma sát hạ thân.

- Tiên tử…ư…tiên tử…lão nô quá thích tiếng đàn của người rồi!

Lão nô đầy nếp nhăn, khuôn mặt bị phơi đen nhánh thế nhưng bởi hưng phấn mà đỏ thẫm lên, vừa rồi lúc nghe tiếng đàn lão đã phấn khích bắn một phát. Thế nhưng nghĩ đến đêm qua tại nơi này, có thể cầm được tay nhỏ của tiên tử, còn được tặng khăn tay tràn ngập mùi thơm, lão hạ thân liền cứng trở lại. Tiếp tục điên cuồng hướng về phương hướng Hi Nguyệt trên đỉnh núi khinh nhờn. Đôi tay khô héo của lão nổi gân như hận không thể trào bạo dương vật, hận không thể nếm được tư vị khi cắm vào chỗ đó của Hi Nguyệt để xoa dịu đi sưng tấy khó chịu.
- Hà..hà ơi, tiên tử, tiên tử, Hi Nguyệt tiên tử!

Lý lão hán yết hầu phát ra tiếng hà hà rên rỉ kì quái, hai tay tuốt lên xuống càng lúc càng nhanh, eo già lắc lư càng loạn, giống như đem côn thịt nâng cao lên, bộ dạng như tưởng tượng đến tràng cảnh lão hung hăng cắm vào cơ thể tiên tử đang đánh đàn trên đỉnh núi mà bừa bãi đâm chọc vậy.

Chỉ là lão không hề biết, tiên tử với bộ y phục trắng ngần thuần khiết kia đã chậm rãi đi xuống chân núi Minh Nguyệt Cư, thuận theo con đường tối qua cùng Tiêu Viễn mà chầm chậm rảo bộ đến.

Thẳng đến chân núi, mũi bỗng nhiên truyền đến một cỗ hương vị tanh hôi dị thườtruyenc.com Nguyệt bước chân chợt dừng lại, lông mày khẽ nhăn.

- Tiên tử, tiên tử, Hi nguyệt tiên tử, lão nô, lão nô muốn, muốn, muốn chơi ngươi…


Tiêu Hi Nguyệt đôi mắt chuyển hướng nhìn về phía phát ra âm thanh hèn mọn kia, cước bộ nhẹ nhàng bước đến.
Trước mặt đột ngột xuất hiện Lý lão hán nấp sau đám cỏ cây, lão ta quần mới cởi xuống, hai tay nắm hạ thân dựng lên ra sức tuốt lên xuống, rõ ràng là một màn hạ lưu cực kỳ đáng khinh.

- Tiên tử!!!

Lý lão hán khiếp sợ nhìn về nhân ảnh y phục trắng ngần, dáng người cao gầy ngay trước mắt.

Song phương ánh mắt giao hội, tiên tử ánh mắt thanh lãnh cụp xuống, rơi vào vật to lớn bên dưới dài hơn 25,26 cm đang chỉa về phía nàng, bên trên đỉnh côn thịt là đại quy đầu to lớn bóng loáng có màu đỏ sậm đang đung đưa.

Tiêu Hi Nguyệt nội tâm liền chấn động, một cỗ xấu hổ, giận dữ xưa nay chưa từng có xông lên đầu.

- Ngươi đang làm cái gì?

Tiêu Hi Nguyệt thanh âm đầy thanh lãnh thuần tuý, giống như thiên âm xen lẫn một tia nghiêm khắc chất vấn vọng đến. Giống như tiếng đàn nhấn vào trọng âm, đương một tiếng hung hăng đánh vào tâm khảm của Lý lão hán.
Nàng chưa từng nổi giận, cũng chưa từng có cảm tình dao động quá lớn. Cho dù trước đây có leo lên Phượng Hoàng sơn, đánh một khúc nhạc được Tống gia tặng tiên dược, lấy được Thải Phượng Cầm, thậm chí ngay cả lúc được Bạch Hạc Tiên của Tiên Vân Tông, một trong ngũ đại tiên môn thu làm đồ đệ chân truyền đi nữa.

Từ khi lên tám tuổi đến nay, Tiêu Hi Nguyệt lòng như nước tĩnh lặng, chưa từng có biểu hiện dao động như bây giờ. Tất cả cũng chỉ bởi vì lão nô xấu xí với hành động đáng khinh kia trước mắt mình.

- A!!!

Bị tiên tử dùng đôi mắt trong suốt nhìn chăm chú côn thịt của mình, Lý lão hán chỉ cảm thấy một cỗ tê dại chạy dọc từ đùi lên xương sống, lan khắp tứ chi bách hải. Côn thịt trong tay đột ngột ầm ầm bắn ra, quy đầu thẳng tắp hướng về Hi Nguyệt cách đó ba thước phun đến một cổ tinh dịch nhầy nhụa.
Tinh khí lão giống như từng nhánh mũi tên trắng tinh bén nhọn, cường bạo xông lên trên quần áo thánh khiết của Hi Nguyệt tiên tử. Tinh dịch phun ra vừa nhiều vừa nhanh bất thường, trực tiếp phóng đến trên bộ ngực sữa sung túc, vương vãi khắp trên cả bụng lẫn đái y đang siết lấy eo thon của nàng ta.


- Ân!!!

Bị tinh dịch dơ bẩn kia trực tiếp tưới lên người, Hi Nguyệt thân thể yêu kiều run rẩy một trận, cắn chặt răng vô thức phát ra thiên âm như nũng nịu rên rỉ.

Cỗ tinh dịch sền sệt này nóng bỏng như dung nham, thẩm thấu xuống quần áo, xuyên qua áo lót quấn trên ngực mà trực tiếp tiếp xúc đến làn da trắng muốt của nàng. Cỗ nóng rực hôi hám kia truyền đến khiến Tiêu Hi Nguyệt thất thố đến toàn thân run rẩy liên hồi.

Phẫn nộ

Hoảng loạn

Kinh ngạc

Xấu hổ

Giận dữ...cùng với đó là một tia tò mò khó hiểu đến từ bản năng của nữ tử.
Vô số cảm xúc đan xen khiến vị tiên tử nguyệt cung này ngây ra như phỗng, chưa thể tin vào mắt bản thân bị cỗ tinh dịch trắng đục kia xâm phạm.

Tinh dịch tanh hôi của lão hán chuẩn độc phun lên đầy y phục, từ bộ ngực sữa căng đầy đến eo thon đủ một người ôm bên dưới, ngay cả bờ mông đầy đặn đang vểnh lên cho đến giữa hai chân thon dài tao nhã, xuống tận bắp chân mượt mà kia. Thậm chí ngay cả giày thêu trên chân ngọc cũng bị cỗ nhầy nhụa kia vương vãi đến.

Hi Nguyệt tiên tử một thân quần áo trắng thuần, bị một lão hán xấu xí cởi quần, dùng côn thịt thô to dị thường bắn đến vô số tinh dịch thấm đẫm trên người. Nếu như lúc này có tỷ muội Tiểu Thanh xuống núi vô tình bắt gặp tràng cảnh trước mắt, nhất định đã thét lên chói tai, một chưởng đem lão nô khinh nhờn Hi Nguyệt kia đánh chết tại đương trường.
- Tiên tử, tiên tử, tiên tử…lão nô không chịu nổi!!!

Nhìn tràng cảnh Tiêu Hi Nguyệt dính đầy tinh dịch, côn thịt vừa phóng xuất chưa quá ba giây đã cứng rắn trở lại, Lý lão hán khuôn mặt như nổi cơn điên, tiếp tục điên cuồng tuốt lấy hạ thân, quy đầu đỏ sẫm thô to nhếch lên chỉ lấy Tiêu Hi Nguyệt, mỗi lần tay lão tuốt xuống, cự đầu bóng loáng lại thò ra khỏi bọc da hệt như một đầu thuồng luồng hung ác đang gắt gao rình mò con mồi.

Cỗ mùi tanh hôi xộc lên, Tiêu Hi Nguyệt tay chân luống cuống từng bước lui về sau, cảm nhận rõ ràng thứ chất lỏng nhầy nhụa kia đã thẩm xấu xuyên quần áo vào bên trong, một cỗ hoảng loạn trước nay chưa từng có khiến cho vị tiên tử thanh lãnh này tim nhảy loạn xạ cả lên.

Một tiên tử đang ở độ tuổi hoài xuân, bị tinh dịch nam nhân rót toàn thân, trước ngực, hạ thân, dường như tất cả chỗ mẫn cảm trên cơ thể đều bị cỗ tanh tưởi kia làm bẩn. Làm sao có thể tránh khỏi cảm giác chấn động tâm can.
- Ngươi!

Đôi mắt xinh đẹp tinh thuần một mực nhìn chằm chằm lão nô xấu xí dùng hai tay khô héo kia tuốt lấy hạ thể. Tiêu Hi Nguyệt xấu hổ giận dữ không chịu nỗi, một cỗ tâm tình dao động mãnh liệt trước nay chưa từng có khiến nàng cũng phải hô hấp dồn dập đầy bấn loạn.

Bên trong thân thể nàng, tâm tình hoảng loạn khiến cỗ lực lượng Xuất Thần cảnh khổng lồ trong đan điền vô thức cấp tốc vận chuyển, lấy nàng làm trung tâm tạo thành từng dòng khí như cơn sóng gợn lên bốn phía hoa cỏ.

- Tiên tử, tiên tử, tiên tử!

Lý lão hán triệt để phát điên chẳng còn để ý chuyện khác, đôi mắt đục ngầu chợt đỏ bừng lên gân máu, hai tay điên cuồng tuốt lên xuống bất ngờ chợt dừng.

- Á…ta...tiên tử...lão nô...lão nô...

Quy đầu lần nữa đột ngột mở to phóng ra dương dịch, ánh mắt lão trước sau mở lớn, gắt gao đầy tham lam nhìn đến thứ chất lỏng đang bắn về phía trước. Biểu hiện cười đờ đẫn hệt như muốn một lẫn nữa nhìn thấy tinh dịch của mình tưới lên người Hi Nguyệt tiên tử vậy.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.