Trở về truyện

Ta xuyên không thành phản phái, nhưng hậu cung của ta lại thành nữ chính - Chương 2 Ta Xuyên Không Thành Phản Phái, Nhưng Hậu Cung Của Ta Lại Thành Nữ Chính

Ta xuyên không thành phản phái, nhưng hậu cung của ta lại thành nữ chính

2 Chương 2 Ta xuyên không thành phản phái, nhưng hậu cung của ta lại thành nữ chính

[Phu quân, anh đến chưa?]

[Anh đến liền đây]

Lâm Phong cố nghĩ, muốn nói thêm gì đó nhưng chưa kịp nghĩ ra thì đã thấy một chiếc xe hơi từ xa đi tới.

Chiếc xe được trang bị loại kính làm cho người bên ngoài không nhìn được vào bên trong.

Triệu Tuyết Nghiên khẽ gật đầu theo phép lịch sự, mở cửa xe bước vào.

Sau đó chiếc xe rời đi bỏ lại một Lâm Phong đang đứng chôn chân với vẻ mặt ngốc trệ.

Đây là thế nào?

Triệu Tuyết Nghiên hôm nay biểu hiện sao lại lạnh lùng như vậy?

Cô nàng lớp trưởng hoa khôi luôn quan tâm đến các bạn đâu rồi?

Thỉnh thoảng nàng còn nhắc nhỏ mình về việc học, còn tưởng rằng nàng có chút cảm xúc đặc biệt với mình chứ?

Theo tưởng tượng của Lâm Phong, Triệu Tuyết Nghiên sẽ không ngần ngại ngồi đằng sau xe đạp để hắn chở về nhà.

Sau đó sẽ là một khung cảnh lãng mạn.

Một nam một nữ trên một chiếc xe đạp, dưới ánh chiểu tà, nàng sẽ dần dần cảm thấy hắn thật tốt bụng và ấm áp.

Sau đó nàng sẽ nói muốn làm gì đó để báo đáp hắn.

Hắn mỉm cười sảng khoái nói không cần đâu, không thì khi nào đó cậu mời mình bữa cơm cũng được.

Và tất nhiên cái bữa cơm kia cũng chẳng khác gì một buổi hẹn hò.

Quan hệ của hai người cứ thế dần dần tiến triển, trở nên thân thiết, và cuối cùng....

Đáng tiếc, mọi thứ đều không như tưởng tượng của hắn.

Nếu hắn biết theo thiết định của số phận mọi việc vốn đúng là sẽ diễn ra như thế, nhưng lại vì sự xuất hiện của một nhóm nhân vật xuyên không mà thay đổi tất cả, chắc sẽ tức hộc máu mà chết.

Cùng lúc Lâm Phong đang ngốc trệ.

Lúc này, trên xe Lý Tử Hạo đang ôm Triệu Tuyết Nghiên, để nàng ngồi trên đùi của mình.

Tài xế biết ý đã bật màn chắn khoang xe, để không gian riêng tư cho hai người.

Sau một hồi ngậm mút đôi môi anh đào và chiếc lưỡi thơm mềm, hắn bắt đầu thò tay cởi cúc áo nàng.

Tiếp theo là hai cái lồng chụp bị giật xuống, một đôi thỏ ngọc trắng tinh nảy bật ra.

Lý Tử Hạo một tay vuốt ve một chú thỏ, miệng ngậm lấy quả nho bên kia mà mút.

"Ưm...."

Triệu Tuyết Nghiên khẽ rên.

Lý Tử Hạo vừa hưởng thụ vừa ngẫm nghĩ lại sự việc mấy ngày nay.

Hắn, tiên đế của tiên giới cùng các lão bà đột nhiên xuyên không.

Đối với điều này, Lý Tử Hạo cũng không có gì ngạc nhiên.

Trước đây hắn cũng là một người xuyên không từ địa cầu đến tiên giới, cho nên đây là lần xuyên không thứ hai.

Lý Tử Hạo tổng kết lại những thông tin mà hắn biết được từ hệ thống và mục tiêu cần làm của hắn bây giờ.

Đầu tiên, nơi này có tên Lam Tinh, là một hành tinh giống hệt như địa cầu hiện đại, ngoại trừ việc tồn tại một số thứ phi khoa học như võ giả, tu luyện,...

Hơn nữa nơi này vậy mà có mấy thứ như nam chính, nữ chính, nhân vật phụ, nhân vật phản diện,...

Trùng hợp, hắn thân phận bây giờ chính là nam chính....à không, thực ra là nhân vật phản diện.

Oái ăm hơn, các lão bà của hắn vậy mà xuyên thành các nhân vật nữ chính.

Sau khi hắn và các lão bà xuyên qua, có vẻ những thứ như tên và ngoại hình của những nhân vật gốc đã bị thay thế, cũng không biết là họ đã đi đâu?

Điều may mắn là các lão bà đều không bị cái gì như mất hết ký ức, không thì hắn sẽ thật sự cảm thấy rất nguy cơ.

Bởi vì sau khi xuyên qua hắn đã mất hết tu vi, bây giờ chỉ là phàm nhân, thậm chí hắn còn phát hiện mình không thể tu luyện bất cứ thứ gì như tu tiên, tu võ,...

Năng lực duy nhất còn lại là [Tâm Linh Truyền Âm].

Theo hệ thống, hắn thân là nhân vật phản diện sẽ không tránh khỏi xung đột với nhân vật nam chính.

Điều này vô cùng nguy hiểm, bởi vì nhân vật chính khó chơi cỡ nào, hắn- một người đã đọc qua mấy ngàn tiểu thuyết mạng lúc ở trái đất vô cùng rõ ràng.

Bây giờ hắn chỉ có thể dựa vào các lão bà, vì các nàng vẫn còn lưu được một chút tu vi.

Vấn đề thứ hai là mục tiêu.

Hắn và các lão bà đã thống nhất, mục tiêu bây giờ chính là trở về tiên giới.

Mà cách thức trở về chính là dựa vào hệ thống thức tỉnh 10897 phong ấn thông đạo đến tiên giới, khiến thông đạo hoàn toàn mở ra.

Cụ thể như thế nào phải xét đến cách hoạt động của hệ thống, thứ hắn có mà các lão bà thì không có.

Hệ thống này có một thứ gọi là [Điểm Thức Tỉnh].

Mỗi đạo phong ấn yêu cầu một lượng [Điểm Thức Tỉnh] nhất định, chỉ cần đạt đủ điểm, phong ấn sẽ được mở ra.

Ngoài ra hắn còn có thể dùng [Điểm Thức Tỉnh] để đổi lấy chỉ số sức mạnh hoặc mua các vật phẩm trong hệ thống cửa hàng.

Hệ thống thưởng hay phạt [Điểm Thức Tỉnh] thì thông qua các [Tình Huống].

Trải qua tình huống đầu tiên, hắn xem như hiểu rõ.

Hệ thống sẽ thông báo trước khi một tình huống có xuất hiện của nam chính và nữ chính sắp diễn ra.

Điều kiện thứ nhất là phải để nam chính thành công trang bức, nếu nam chính trang bức hỏng trước mặt nữ chính hoặc chưa kịp ra sân thì tình huống coi như sụp đổ, và hắn sẽ bị phạt trừ hết số điểm tích lũy trước đó.

Những tác nhân khiến cho tình huống sụp đổ như:

Nữ chính trốn, không tham gia tình huống.

Nam chính mất đi cơ hội ra sân khấu, mất đi cơ hội trang bức.

Nữ chính gây thương tích hoặc giết chết nam chính

Tiếp theo hắn phải làm cho nữ chính phản ứng lại không giống với tình tiết gốc.

Đơn giản mà nói, trong tình tiết gốc sau khi nam chính trang bức các nữ chính sẽ sinh lòng ái mộ hoặc hiếu kì hay gì đó tương tự, và sẽ phản ứng lại bằng những câu nói và hành động tương ứng.

Việc hắn cần làm là để cho các nàng nói và hành động sai lệch đi.

Đối với việc này hắn ban đầu chỉ cảm thấy như trò đùa.

Các lão bà của hắn sẽ ái mộ sao? Sẽ phản ứng giống trong tình huống gốc sao?

Nhưng khi hắn thấy điều kiện thứ hai hắn cảm thấy phải coi trọng hơn.

Bởi vì điều kiện thứ hai là các hành động và lời nói phải đúng chuẩn mực xã hội hiện đại, hợp lý, và lịch sự, không được khiến nam chính sinh ra thù ghét nhưng vẫn khiến nam chính bị suy sụp tâm lý.

Hắn đưa tay bưng trán, cảm thấy cái này cũng khá rắc rối.

Bởi vì các lão bà của hắn cũng không xuất thân từ trái đất giống như hắn, đâu có hiểu cái gì gọi là chuẩn mực xã hội hiện đại.

Vừa mới xuyên qua mấy ngày, các nàng cái gì cũng không hiểu, hỏi đông hỏi tây.

Còn hỏi hắn "phu quân, đây là nơi nào? Các loại sinh vật bậc thấp ở đây trông thật kì dị"

Hơn nữa các nàng vốn là tiên nữ cao cao tại thượng, trong mắt các nàng ngoài hắn ra mọi thứ khác đều là thấp kém.

Một số nàng có bản tính hơi hung ác, giống như Triệu Tuyết Nghiên, động một tí đã muốn giết người.

Hắn rất sợ các nàng không vui một bàn tay chụp chết nam chính.

Trải qua mấy ngày đào tạo và phổ cập kiến thức, hắn cảm thấy con đường làm thầy giáo của hắn tràn đầy chông gai.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.