Trở về truyện

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống - Chương 7: Nhận Sư Phụ

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống

7 Chương 7: Nhận Sư Phụ

Sau khi sắp xếp để cho Hạ Thành Ngân vào Vĩnh Hằng Tiểu Thế Giới tu luyện. Đưa cho nàng huyết mạch Phượng Hoàng, tất cả các nàng khác thì hắn bắt các nàng học công pháp Âm Dương Giao Hợp Kinh và mua cho các nàng những pháp bảo, thân pháp, công pháp thích hợp để tu luyện còn hắn thì đi đến cái học viện Thánh Linh Học Phủ gì đấy đang tuyển sinh, do hắn nghe là hiệu trưởng của Thánh Linh Phủ là một cái vượt qua cả tuyệt sắc mỹ nhân nhưng tính cách nàng rất cuồng bạo nên được gọi là Bạo Nộ Nữ Vương, chỉ biết tu vi của nàng là Độ Kiếp Kỳ.

Hắn điều chỉnh khuôn mặt lại nhưng có hơi tuấn tú một chút. Nhờ hệ thống phong ấn tu vi còn Hoá Thần sơ kỳ, mặc một bộ đồ như bao người bình thường khác, Độc Tôn Kiếm hắn phong ấn xuống Hoàng giai thượng cấp pháp bảo, dắt bên hông trái. Cất mặt nạ quỷ dạ xoa đi hắn xé rách không gian đi đến Đông Châu Đại Lục.

Thánh Linh Học Phủ, người người chen lấn nhau vì ai ai cũng muốn thi vào Thánh Linh Học Phủ. Nghe nói được học trong Thánh Linh Học Phủ sẽ được người ta cung cấp tài nguyên tu luyện, cao nhân chỉ điểm. Tất cả cường giả trên Huyền Lam Tinh hầu hết đều đi ra từ Thánh Linh Học Phủ là hiểu nó khủng bố như thế nào nhưng chỉ có một tên thấy bình thường. Hắn đang cùng dòng người chen lấn đứng ở quảng trường. Một cái lão già như gần đất xa trời đứng trên bục quảng trường hô:

"Hẳn các ngươi cũng đã biết, Thánh Linh Học Phủ hôm nay sẽ tuyển chọn học sinh. Ai thông qua ba lượt khảo hạch coi như là sẽ được nhận vào Thánh Linh Học Phủ. Các ngươi nhớ, vào Thánh Linh Học Phủ chỉ được chăm chỉ tu luyện nếu nhát thì phế bỏ tu vi, còn ai mà phản bội lại thì tự biết kết quả."

"Khảo nghiệm một là tu vi và tuổi tác. Dưới 200 tuổi mà không đạt được tu vi Nguyên Anh sẽ bị đuổi khỏi đây, tư chất lấy từ cấp 5 trở lên. Bắt đầu!"

Lão phất tay một cái, trước mặt những thí sinh là tấm bia đá cao mười mét rộng năm mét. Từng người lên do tuổi tác và tu vi dùng tay chạm vào bia đá.

"197 tuổi, tu vi Nguyên Anh trung kỳ! Thông qua."

"200 tuổi, tu vi Kim Đan trung kỳ! Loại."


"50 tuổi, tu vi Nguyên Anh sơ kỳ! Thông qua."

...

Đến lượt Tôn bước lên chạm vào bia đá thì hắn có cảm giác một luồng năng lượng chui vào cơ thể hết khắp các ngóc ngách sau đó cái bia đá sáng lên hiện dòng chữ, lão già kia vẫn quen miệng đọc mà không chú ý.

"18 tuổi, tu vi Hoá Thần sơ kỳ! Hả ? Yêu nghiệt a hahaha, thông qua."

Tất cả mọi người ở đây đều bất ngờ không hổ là tàng long ngoạ hổ a. Không biết là người của thế lực nào.

Bạo Nộ Nữ Vương từ trong phòng toả ra thần thức để xem đang nhàm chán thì thấy Tôn chạm lên bia đá và lão giả kia hô lên thì miệng khẽ nhếch lên cười:

"Thú vị !"

Tôn lúc này hắn không biết mình đã khiến Bạo Nộ Nữ Vương chú ý mà dù biết thì đây cũng là mục đích của hắn mà. Hắn lại đi xuống chỗ cũ, người gần hắn thì tránh hắn như tránh tà.


Hắn cũng mặc kệ, đợi đến đi mọi người kiểm tra hết thì chỉ còn khoảng 5000 người.

"Tiếp theo là khảo nghiệm hai, kiểm tra tư chất!"

Xuất hiện trước mặt các thí sinh là quả cầu màu trắng. Mọi người chạm tay vào quả cầu thì những người phát ra ánh sáng màu đen đều bị đẩy ra khỏi cổng Thánh Linh Học Phủ bởi vì đó là tư chất cấp 4. Phút chốc chỉ còn khoảng 2000 người.

"Tư chất cấp 6! Thông qua."

"Tư chất cấp 7! Thông qua."
"Tư chất cấp 6! Thông qua."

"Tư chất cấp 8! Tốt tốt tốt thiên kiêu chi tử a, thông qua."

...


Đến lượt Tôn thì hắn truyền Thủy khí vào trong quả cầu thì thấy nó hiện ra màu hoàng kim rồi sau đó lên màu tím và

"Bùm."

Mấy lão quái vật thấy cảnh này thì hai mắt sáng như thấy vàng. Hơn 5000 năm rồi mới có người đạt tư chất cấp 10 mà bây giờ còn hơn thế nữa. Nếu bồi dưỡng thì tương lai là Độ Kiếp Kỳ là chuyện bình thường.

Bạo Nộ Nữ Vương trong phòng thấy cảnh này chỉ ồ lên một tiếng, thiếu niên này gây hứng thú với nàng.

Tôn thì đầy dấu chấm hỏi, ta chỉ truyền chút thuỷ khí vào thôi mà sau lại nổ, chả lẽ ta không có tư chất à mà đúng nha ta từng không có linh căn mà.

"Tư... tư chất cấp 10! Thông qua."

Tiếng nói của ông lão làm Tôn bừng tĩnh thì ra là thông qua a làm ta tưởng kế hoạch thất bại hắc hắc.
...

"Tiếp đến là khảo nghiệm nghị lực và ý chí!"

Câu nói vừa dứt, một cái bậc thang 100 bậc, Thiên cấp thượng phẩm pháp bảo được đặt ra, mỗi bậc là trọng lực gấp đôi theo cấp số nhân. Từ tầng thứ 80 là uy áp từ Độ Kiếp sơ kỳ và đến viên mãn.

"Chỉ cần các ngươi đi được 40 bậc thì thông qua làm ngoại môn học viện, 60 bậc thì nội môn, 70 thì hạch tâm đệ tử, 75 là sẽ được các trưởng lão chọn làm đệ tử. Còn 80 thì chưa bao giờ có ai thông quả."

Tôn nghe vậy thì ồ lên một tiếng. Phong ấn xuống luôn phàm nhân, bây giờ hắn thích nhất là áp lực và trọng lực. Được hệ thống bao nuôi khá nhàm chán nên sinh ra lòng tự trọng không thể khi nào cũng dựa vào hệ thống được vả lại cái này giúp hắn rèn cơ thể và khinh công sẽ bay cao hơn.


Bạo Nộ Nữ Vương thấy hành động của hắn thì kinh ngạc. Không muốn dùng tu vi mà đòi leo tháp ư, ngựa non háo đá. Thông qua vài cái khảo hạch nên tự ngạo đây mà.
Tôn mà biết nàng suy nghĩ như vậy cũng mặc kệ nàng. Ta bây giờ thích nhất là trọng lực và áp lực đây. Tiếng hô bắt đầu vừa dứt thì Tôn vận dụng khinh công Đạp Sa Vô Ngân bay lên bậc thang. Áp lực và trọng lực tăng theo cấp số nhân nhưng đối với Tôn nó như không khí vậy.

8 bậc rồi 16 bậc, 24 bậc...... 80 bậc. Lúc này Tôn mới cảm nhận được chút xíu áp lực, thấy quá nhàm chán nên hắn leo tiếp đến bậc thứ 99 hắn mới ồ lên một tiếng:

"Đây là uy áp của Độ Kiếp viên mãn đây ư, còn thua Boss mà ta giết."

Bạo Nộ Nữ Vương lúc này đã đứng dậy nhìn thân ảnh trên bậc 99, nàng thì thầm:

"Ồ! Thì ra là hắn không phải tự ngạo, mà Boss là thứ gì? Tên này chắc nhiều bí mật lắm đây."

Nàng tưởng hắn có pháp bảo gì đó hoặc tu luyện công pháp nào đó mới có thể chịu được uy áp như vậy.
Hắn lúc này bước lên bậc thang 100 vẫn là một xíu trọng lực và áp lực ấy không đủ bỏ kẻ răng.

"Nhàm chán."

Hắn ngồi xuống lấy chai rượu nho ra nhâm nhi nhìn mấy thí sinh đang leo thang kia. Bọn hắn nhìn thấy Tôn nhìn thì khoé miệng giật giật. Quái vật trong quái vật a, nhiều người không chịu được đả kích mà ngất xỉu. Bây giờ lát đát còn vài trăm người.

Bạo Nộ Nữ Vương nhìn vào chai rượu Tôn đang uống khiến cho nàng càng thêm hứng thú. Thứ nước kia ta chưa từng thấy bao giờ, có vẻ là thứ nước ấy giúp hắn mạnh lên a, nàng càng ngày càng hứng thú mãnh liệt với tên này.

"Khảo nghiệm kết thúc, 58 đệ tử ngoại môn, 27 đệ tử nội môn, đệ tử hạch tâm 10, đệ tử chân truyền 8, đệ tử... tử gì đấy 1!"

Chưa bao giờ có ai bước đến bậc thang 100 nên lão già này không biết gọi là gì. Mấy lão quái vật nhanh chóng lơ lưng trên không trung bênh cạnh Tôn.
"Ngươi có muốn làm đệ tử của ta hay không. Yên tâm ta tận tình chỉ dạy ngươi, cho ngươi tài nguyên tốt nhất để tu luyện!"

"Lão già tham lam, hắn, ta đã định rồi!"

"Hắn là của ta.... "

...

Những tiếng cãi vả tranh dành Tôn cho đến khi một thân ảnh mặc y phục màu đỏ rực đi ra cất tiếng:

"Hắn là của bổn toạ!"

Mấy lão quái vật im bật, lủi thủi xuống thu mấy đệ tử dưới kia. Không ai dám tranh dành với nàng cả. Nghe hung danh đã thấy sợ rồi.

Bạo Nộ Nữ Vương.

Tôn lúc này nhìn thân ảnh trước mặt, khuôn mặt đã siêu thoát vẻ đẹp của tạo hoá lên một đẳng cấp cao hơn. Bầu vú thì sắp tiếp cận cỡ F như muốn bung ra ngoài. Vòng eo như xà nhân, mông to vãi kiếp, chân dài, tóc đen. Mắt như có thể nhìn thấu hết thế gian không ai có thể giấu được nàng. Khí chất quân lâm thiên hạ, duy ngã độc tôn.
Tôn chỉ thất thần một giây sau đó tỉnh lại. Đùa à Độc Tôn Nhãn tiến cấp bậc Tổ cấp thượng phẩm đã siêu thoát hạ giới này rồi miễn nhiễm mị hoặc hoặc khí chất đã vượt qua 100% a. Nàng chỉ thấy hắn thất thần trong một giây sau đó thì tỉnh lại ồ lên một tiếng, chả lẽ tên này không thích nữ nhân, hay là...

"Ngươi muốn bái ta làm sư phụ không ? Tùy ngươi chứ ta không ép buộc!" Mấy lão quái vật nghe vậy mừng rỡ chờ câu trả lời của Tôn.

Tôn chỉ nhấp ngụm rượu rồi sau đó hỏi:

"Ngài là ?"

"Ta là hiệu trưởng của học phủ."

"Hiệu trưởng là ai ?"

Nghe hắn nói vậy nàng vẫn kiên nhẫn đáp:

"Tên của bổn toạ là Bạo Nguyệt Nương."

"Đồ nhi bái kiến sư phụ." Hắn quỳ một chân xuống giơ hai tay cung kính nói. Mấy lão quái vật thấy vậy thở dài rồi bỏ đi.

"Hảo đồ nhi, sư phụ chưa biết tên ngươi !"
"Thưa sư phụ, đồ nhi tên là Độc Tôn."

"Ồ! Độc Tôn sau, tên rất kiêu ngạo!"

Nói rồi nàng đi lại bên cạnh hắn tính xách cổ áo hắn xé rách không gian để về học viện của nàng thì thấy hắn né tránh hắn nói:

"Sư phụ, đồ nhi tự đi được."

Nàng ngạc nhiên, tên này tốc độ thật nhanh. Không uổng công ta đi một chuyến.

"Hảo, ngươi đi kề sư phụ."

Sau đó hắn cùng nàng về học phủ, nàng giới thiệu cho hắn nhiều thứ sau đó nói:

"Sư phụ ngươi đã nhận ba vị sư tỷ làm đệ tử. Sư tỷ thứ nhất thì tu vi Luyện Hư viên mãn, sư tỷ thứ hai là Luyện Hư hậu kỳ, còn sư tỷ thứ ba đang đi lịch luyện là Luyện Hư trung kỳ."

"Vâng, thưa sư phụ."

Nói rồi hắn cầm chai rượu nho lên uống một ngụm mà không để ý Nguyệt Nương đang nhìn chằm chằm vào chai rượu. Hắn giả vờ giật mình rồi nhìn Nguyệt Nương hỏi:
"Sư phụ, đồ nhi bị gì sao?"

"Không, ta hứng thú cái thứ trên tay ngươi uống là thứ gì mà có hương thơm như vậy."

Hắn nghe vậy giả vờ lắc đầu liên tục nói:

"Không nên không nên sư phụ a, cái này là rượu nho một khi cho nữ nhân uống là sẽ mãi mãi làm nữ nhân của người đó không nên không nên a."

"Ồ! Vậy là sư phụ không xứng làm nữ nhân của ngươi sao?"

"A không phải, không phải là do... do... do... "

"Do cái gì ?"

"Do nếu sư phụ uống vào sẽ làm nữ nhân của đồ nhi nên không nên a."

"Hừ, làm nữ nhân thì nữ nhân, nam nhân như ngươi không biết nhìn người."

Nàng mặc kệ hắn mà giật lấy chai rượu mà uống. Sau đó nàng mở mắt kinh ngạc nói:

"Thứ rượu này ngon như vậy, đồ nhi ngươi sau không dâng lên sớm."

"Á cái này, sư phụ a người phải làm nữ nhân của đồ nhi đó nha." Hắn nói rồi mặc kệ nàng, ôm lấy eo nàng rồi bá đạo hôn lên hôn nàng. Nàng vừa uống rượu nho nhưng vẫn còn vươn vấn lại mùi hương, hắn cậy răng nàng ra tham lam chiếm đoạt nước bọt của nàng.
Nàng bị hắn bất ngờ hôn thì không kịp phản ứng, thấy cái lưỡi của hắn đang tham lam chiếm đoạt nước bọt của nàng thì nàng hừ một tiếng, lòng hiếu thắng nổi lên. Vươn đầu lưỡi lục loại miệng hắn chiếm nước bọt của nàng trở về. Tay của hắn không thành thật mà luồng vào áo nàng bóp đôi bầu vú khủng bố kia, tay kia đang ôm eo thì sờ xuống tiểu huyệt của nàng. Nàng bị hắn sờ mó mà hừ lạnh, một tay ôm lưng hắn, tay còn lại chui vào trong quần hắn bóp lấy cây côn thịt kia xóc xóc cho bỏ tức, hắn được nàng xóc xóc cây côn thịt thì vui mừng, xem ra cá dính câu rồi. Trong lúc hắn đang vui vẻ thì...

"Aaaaaa... Người làm gì vậy sư phụ, tên đó là ai nha?"

Đang ôm nhau hôn hít đắm đuối thì bị phá đám, Nguyệt Nương tức giận thở phì phò:

"Hừ, hắn là đệ đệ của ngươi cũng là nam nhân của ta. Hừ, sau này ngươi cũng phải gả cho hắn."
"A! Đồ nhi tưởng sư phụ không có hứng thú với nam nhân chứ. Hừ phải xem hắn có đủ bản lĩnh để cưới bổn cô nương không ?"

Tôn sờ cái mông nàng sau đó bóp một cái hỏi:

"Sư phụ, vị này là ai nha?"

Nàng liếc hắn một cái, tên này được nước làm tới dùng ngón tay chà chà cái âm hộ nàng:

"Là Sư tỷ cả của ngươi tên là Lôi Huyền Cơ gia chủ của Lôi Gia, còn không mau bái kiến sư tỷ của ngươi ?"

"Ách, đệ đệ chào sư tỷ."

"Hừ, nam nhân các ngươi đều không phải thứ tốt, sư phụ ta cáo lui!"

Nói xong nàng liếc hắn một cái, trong mắt nàng chập choè lôi đình đầy tức giận. Hiển nhiên là hắn sờ cái âm hộ của sư phụ nàng đã nhìn thấy.

Thấy Lôi Huyền Cơ đã đi Tôn ôm Nguyệt Nương vào lòng cắn lên lỗ tai nàng nói:

"Sư phụ, chúng ta tiếp tục."

Nàng hừ lạnh một tiếng, tên này từ nãy chiếm tiện nghi của nàng để cho đệ tử của nàng thấy nên không khách khí cởi tuột cái quần hắn ra, nắm lấy con thần long hồng đỏ đầy gân guốc dữ tợn mà bóp mạnh.
"A, sư phụ nhẹ nhàng nhẹ nhàng thôi!"

Bị nàng bóp trym Tôn cũng thấy buồn cười, nàng cứ như con nít vậy. Hắn cởi cái áo nàng ra làm bung cái đôi bầu vú khủng bố kia, giật chiếc áo yếm nàng ra. Hai cái nhũ hoa hồng sẫm, bên trên là đầu ti đã cương cứng. Tiếp tục cởi hết đồ nàng ra, đôi chân dài và cái nội khố màu đỏ hiện ra trước mắt hắn, cởi phăng cái nội khố là một vùng trắng tuyết không lông, hai mép âm hộ hồng hào khép chặt lại đang rỉ chút nước. Hắn thấy vậy dùng tay vân vê đầu hột le của nàng cười cười nói:

"Hứng rồi sao sư phụ, mà cái này sư phụ cạo hay là tự nhiên a."

Hắn dùng tay chỉ vào cái tiểu huyệt nàng hỏi, nàng nghe hắn nói vậy cũng hơi xấu hổ nhưng vẫn trả lời:

"Bổn toạ khi sinh ra đã như thế rồi, hừ."

Nàng bóp mạnh cây côn thịt hắn mà xóc xóc. Hắn nghe thế thì cười, cởi hết đồ ra rồi từ không gian hệ thống lấy ra cái đệm đặt lên bãi cỏ, tạo một vùng kết giới xung quanh để không cho ai làm phiền.
"Hừ, kết giới của ngươi đồ đệ ta thổi cũng nát!"

Hắn nghe vậy vỗ cái mông nàng một phát.

"Bốp"

"Độ Kiếp Kỳ viên mãn ta còn chưa để vào mắt."

Nói xong hắn đẩy nàng xuống đệm hôn lên môi nàng, cái lưỡi lại tham lam cướp đoạt nước bọt của nàng, nàng cũng không chịu thua đáp trả lại. Hai tay hắn xoa hai bầu vú của nàng, cây côn thịt ở phía dưới thì cạ cạ vào âm hộ nàng. Hắn nhả môi nàng ra rồi ngồi xuống chỉ vào cây côn thịt nói:

"Sư phụ, người bú nó đi!"

Nàng liếc hắn một cái, tên này vậy mà dám ra lệnh cho nàng được thôi bổn toạ sẽ cho ngươi biết tay. Nàng cuối xuống ngậm lấy quy đầu cây côn thịt, cắn hơi mạnh vào nó khiến hắn la oi ói:

"A, sư phụ người nhẹ một chút."

Hắn lấy tay xoa xoa đầu nàng ý bảo đừng giận. Nàng thấy vậy thì đắc ý, đùa với ai đừng đừa với bổn toả. Thế là nàng dùng lưỡi liếm quanh cái quy đầu cây côn thịt, thứ này có một mùi thơm khiến nàng mê mẩn. Nàng ngậm lấy cây côn thịt, như muốn nuốt nó vào, cái lưỡi thì đảo quanh liên tục khiến Tôn cảm thán cái kỹ thuật điêu luyện như kỹ nữ của nàng. Hắn bây giờ cảm thấy rất thành tựu, không ngờ Bạo Nộ Nữ Vương dễ chinh phục như vậy, nàng giờ đây đang ở dưới hán mà bú cây côn thịt của hắn a, nói ra chắc tất cả nam nhân tức hộc máu mất.
Hắn bóp lấy bầu vú nàng mà xoa nắn, bầu vú nàng tuy to nhưng rất săn chắc, vân vê hai hạt ti cương cương. Côn thịt hắn bị nàng bú mút đến mức sắp bắn rồi, mới có mấy phút mà sắp bắn có thể thấy nàng bú cây côn thịt hắn phê đến cỡ nào.

Hắn cầm lấy đầu nàng mà nhấp, nàng đang bú say sưa thì bị hắn nắm đầu rồi nhấp khá khó chịu nhưng mặt kệ hắn.

"Aaa, ta ra, nuốt tinh dịch của ta đi này sư phụ."

"Phụt... Phụt."

Cây côn thịt co giật sau đó bắn ra từng dòng tinh dịch đặc sệch vào cái miệng nhỏ của Nguyệt Nương, nàng khó khăn nuốt từng đợt tinh dịch nóng hổi mà thơm ngon của hắn, tinh dịch quá nhiều mà tràn ra khỏi miệng nàng. Tôn rút cây côn thịt ra khỏi miệng nhỏ của nàng.

"Mùi vị thế nào ?"

Nàng liếm mép những tinh dịch còn sót lại vào miệng nói:

"Khá ngọt và thơm, ta muốn ăn tiếp."
Không đợi hắn phản ứng nàng đã ngậm lấy cây côn thịt của hắn mà bú. Hắn cười cười sau đó xoa đầu nàng như con cún nhỏ. Hắn bây giờ tuy chưa muốn phá trinh nàng nhưng thế này cũng không tệ. Quay người lại, đổi thành tư thế 69. Hắn ngậm lấy cái âm hộ đầy dâm thủy đang chảy kia nuốt vào, mùi vị như mật ong hơi ngọt hơi chua và cay nồng như vị quế. Cái đầu lưỡi rắn nước của hắn luồng vào âm hộ nàng mà chọc chọc xung quanh bên ngoài, cắn nhẹ cái hột le của nàng, đánh lưỡi liên tục vào cái hột le khiến nàng đang bú mút cái côn thịt thì rên ư ử. Nàng cong người sau đó bắn xối xả âm tinh vào miệng Tôn khiến hắn uống không kịp mà trào ra ngoài.

Nàng quay lại nhìn hắn thì thấy hắn đang bú mút say sưa cái âm hộ của nàng, đây là lần đầu tiên nàng thấy sướng như vậy sau đó nàng trêu chọc hắn:
"Có ai như ngươi vừa bái sư xong mà thịt sư phụ của mình chưa?"

Nàng vểnh môi lên yêu kiều nói.

"Cái này là do nàng uống rượu của ta nha!"

"Có quỷ mới tin ngươi."

"Hắc hắc, biết thế thì bú tiếp đi sư phụ!" Hắn vỗ vỗ mông nàng nói.

"Hừ, không biết bao nhiêu cô gái nhà lành đã bị ngươi lừa!"

"Chỉ có nàng thôi nha hắc hắc, bú đi sư phụ bảo bối!"

Nàng cũng mặc kệ hắn mà tiếp tục ngậm cây côn thịt mà bú mút, hình như nàng đã nghiện thứ này rồi. Thế là một tên sư đồ đã lừa được sư phụ mình bú mút cây côn thịt của hắn như kỹ nữ.

Hắn và nàng chinh chiến hơn một ngày, nàng tiết thân hơn mười lần mới ngất đi, hắn thì ra bốn lần cho nàng ăn tinh dịch nóng hổi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.