Trở về truyện

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống - Chương 11: Lại Chuyển Sinh

Ta Vô Tình Tạo Ra Hệ Thống

11 Chương 11: Lại chuyển sinh

Tôn mở mắt ra, thấy mình đang ở trong một căn phòng gỗ sắp sụp đổ, căn phòng khoảng 3 mét vuông. Tôn sờ sờ mặt mình và nói:"Ồ, lại chuyển sinh đoạt xá, không biết thằng nào xui vậy."

Một luồng ký ức truyền vào não Tôn nhưng hắn chả đau như lần trước mà rất nhẹ nhàng. Cơ thể này là của một tên tên là Phong Vân, đệ tử tạp dịch của một cái môn phái có lão tổ tu vi Võ Tướng toạ trấn. Tên Phong Vân này chưa từng có ai chú ý hay gây sự với hắn, hôm qua hắn bị phong hàn nên chết hệ thống chiếm xác luôn cho nóng. Hắn được hệ thống cho biết cảnh giới ở đây chia làm mười cái cảnh giới:

Võ Giả, Võ Sư, Võ Sĩ, Võ Tá, Võ Tướng, Võ Vương, Võ Tôn, Võ Đế, Võ Thánh và Võ Thần. Mỗi một cảnh giới chia làm mười tầng.

Đan dược cũng chia từ Nhất Phẩm đến Thập phẩm.

Yêu thú cũng vậy.

Vũ khí, công pháp, võ kĩ chia làm: Nhân - Địa - Thiên - Linh.

"Ồ! Luyện võ hả, thú vị ! Hệ thống lấy Tẩy kinh phạt tủy đan và Tạo hình đan."

Tôn sau đó nuốt vào rồi nhanh chóng chạy đi rửa và dáng vẻ hắn y xưa.


"Các thân thể này mới là Nhục Thể Cảnh tầng ba a, ta phải lại tu luyện rồi ."

Thế là hắn hít đất 1000 cái, chống đẩy 1000 cái, gập bụng 1000 cái, bật nhảy 1000 cái, bơm xì dầu 1000 cái, chạy vòng quanh cho đủ 100 km. Thế là sau vài ngày Tôn lên luôn Võ Giả tầng một. Hắn lấy cái Tiểu Na Di Phù mua mà ngày xưa chưa dùng bóp nát vì hắn là một cái tạp dịch nên chả ai chú ý cả.

Hắn truyền tống đến một thác nước cao vài dặm và xuất hiện kha khá yêu thú nên Tôn phong ấn khí tức và nhào vào dưới thác nước tu luyện áp lực và sức chịu đựng để học khinh công và luyện võ.

Ba tháng trôi qua, tu vi tăng tiến đến Võ Sư bát tầng thế là hắn bắt đầu tàn sát yêu thú để luyện võ.

Một con nhị giai yêu thú đang ngủ thì Tôn bay lạy chỗ nó miệng hô:

"Võ kỹ - Đồ Long Cước."

"Ầm."

"Ting! Chúc mừng chủ nhân giết được Nhị giai yêu thú nhận 300 điểm kinh nghiệm, 40 điểm tích lũy."


"Hây hây, đi bán mấy đầu yêu thù kiếm tiền ở thế giới này thôi."

Theo hệ thống chỉ đường thì Tôn tìm đến một cái gọi là Vân Thương Hội, một cái nơi mua bán đấu giá uy tín. Vẫn là bộ đồ đen ấy vẫn là mặt nạ quỷ kiếm dạ xoa ấy, nhưng kiếm cất rồi. Bây giờ hắn chỉ chăm chỉ cày võ mà thôi. Đi thẳng vào trong xuất hiện một cô gái tóc hồng dài ngăng lưng, bộ độ tử sắc trong rất quyến rũ, khuôn mặt dễ thương, kiểu mặt học sinh ngực phụ huynh, chân dài, mông to. Chậc chậc, cưỡi chắc sướng lắm đây. Cô gái cất tiếng hỏi:

"Không biết quý khách muốn mua gì ạ ?" Nàng nhìn hắn chớp chớp mắt đáng yêu nó,i may mà tâm hắn vững không thì đừng hỏi tại sao nàng bị thông. Hắn lạnh lùng trả lời:

"Bán yêu thú!"

Nàng thấy có vẻ hắn chả để ý đến mình thì hơi tức giận, tưởng ngươi đeo mặt nạ là ta sợ hả. Bổn cô nương ta chắc thích ngươi á. Nàng nghĩ thế thôi nhưng vẫn dẫn hắn vào chỗ mua bán, hắn bán được 5000 hạ phẩm nguyên thạch thì lạnh lùng boy đi ra khỏi hội, để lại cô nương tóc hồng hồng phồng má dậm chân vì hắn chả thèm để ý đến mình.

Hắn thua một cái khách điếm rồi nằm trên giường hỏi hệ thống:

"Hệ thống a, ngươi đưa ta đến đây là chắc phải có tên nhân vật chính nào đúng không ?"


"Vâng thưa chủ nhân, là một người xuyên không như ngài, hắn ở đây được hai tháng rồi và đang chăm chỉ tu luyện. Hắn cũng sở hữu một hệ thống cao cấp của một tên đại năng thua tu vi thực sự của chủ nhân hai đại cảnh giới. Chỉ cần thôn phệ hệ thống hắn lấy tất cả tri thức thì hừ hừ hệ thống lên cấp ba."
"Hắc hắc, xác định được chỗ ở của hắn chưa ?"

"Phía Nam khoảng hai trăm dặm !"

Tôn nghe vậy thì vui vẻ, không biết cái cảm giác thông nữ nhân trước mặt của nhân vật chính thì sao nhỉ, hắc hắc. Vừa nghĩ đến thôi thì côn thịt hắn đã cương cứng, gọi Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Nương phong ấn tu vi ra hầu hạ hắn một phen.

Một lúc sau...

Những dòng tinh dịch pha lẫn âm dịch chảy ra từ tiểu huyệt hay nàng xuống giường đệm, các nàng thì sướng đến ngất đi. Hắn vẫn còn đang bú hai cái bạch thỏ của Nguyệt Nương và Mỹ Đỗ Toa, sau một hồi thì hắn thoả mãn. Quyết định giữ lại Mỹ Đỗ Toa và Nguyệt Nương các nàng ở lại hầu hạ hắn. Mỹ Đỗ Toa thì huyết mạch tiến hoá lên Cửu Thần Thôn Vũ Mãng hoá thành con rắn nhỏ chín màu chui vào áo hắn. Nguyệt Nương thì hắn cho nàng luyện hoá huyết mạch của một con Tử Vũ Thần Long phương Tây hoá thành con rồng tím bé bé đáng yêu nằm trên vai hắn.
Tôn ngáp một cái rồi chạy về phía Nam, hắn không thích dùng dịch chuyển vì để cho luyện cái cơ thể này cứng cáp hơn.

Sau một nữa ngày chạy không nghỉ thì hắn đã tới một cái nơi gọi là Huyền Thiên Thành chia làm ba cái gia tộc ngũ cấp cùng nhau phân chia. Tôn lúc này hắn thuê một căn khách điếm gần gia tộc Vũ Gia để quan sát một cái phế vật, tên là Vũ Hạo là một đứa con ghẻ của một cái tì nữ với tộc trưởng Vũ Gia nên hắn phải sống như nô lệ, người người khinh thường và chửi mắng. Mẹ hắn thì chết đi để lại hắn bơ vơ một mình mà tự nuôi bản thân.

"Ây, hệ thống ta suy nghĩ lại rồi, hắn dù gì cũng đã chết ở bên kia và xuyên qua đây mà hoàn cảnh hắn thì cũng éo le hơn ta năm xưa nữa, thôi thì rút hệ thống ra khỏi linh hồn hắn rồi thôn phệ, sau đó cho hắn vài công pháp Địa cấp rồi mấy giọt khí vận thủy quấn thân."
"Cũng được." Lạnh lùng girl hệ thống nói.

Tôn lẻn vào khu ổ chuột cho nô lệ ở, trong một căn phòng một cậu thiếu niên đang ngồi tu luyện, Tôn bật tàng hình lẻn ra sau rồi đánh ngất hắn. Hệ thống của Vũ Hạo lúc này cả kinh. Kẻ nào đánh ngất chủ nhân nó mà nó không thể phát hiện. Thì chỉ có một trường hợp, kẻ đó sở hữu thứ vượt qua cả nó. Tôn lúc này tay đặt lên đầu Vũ Hạo cho hệ thống thôn phệ con hệ thống cao cấp kia.

15 phút sau...

"Ting! Thôn phệ thành công hệ thống cao cấp chuẩn bị tiến hoá lên cấp ba !"


"Từ từ đã hệ thống, quán đỉnh cho tên này lên Võ Sĩ đi, thấy hắn cũng khá tội ở kiếp trước bị bạn gái cắm sừng."

Sau một hồi thì Tôn chữa thương cho linh hồn hắn và sửa đổi tất cả kí ức của hắn kể cả kiếp trước, truyền thụ cho hắn vài môn công pháp và sửa đổi cái tôi hắn thành người tốt và bỏ chạy vào ma pháp thế giới song song.
Tại một nơi nào đó trong vũ trụ xa xôi...

Một nam tử trung niên đang nằm trên tinh không hắn chợt mở mắt ra:

"Ồ, có thứ có thể thôn phệ cái hệ thống ta tạo ra ?"

Hắn sau đó nhìn về nơi hạ giới mà Vũ Hạo đang nằm, dò xét cả cái thế giới ấy mà không thấy kẻ thôn phệ hệ thống hắn đâu.

"Quái lạ, không thấy hắn !"

Thế là hắn bắt đầu xem lại quá khứ và thăm dò thiên cơ thì xuất hiện trước mặt hắn là vô hạn vô tận dải ngân hà và vũ trụ, lơ lửng trong hư vô là một chiếc hắn quan tài đầy mùi tà ác, nguyền rủa, ghê rợn. Hắn lại dò sâu hơn thì bỗng cái nắp quan tài mở ra, trong đó là một cái bóng đen của một nam tử nhưng không nhìn thấy mặt hắn do bị hắc ám bao phủ, hắn mở mắt ra, là một đôi mắt đỏ rực tràn đầy sát khí và khí tức tà ác đập vào mặt tên nam tử trung niên làm cho hắn phun một ngụm máu và ngất đi. Trước khi ngất hắn chỉ nghĩ một câu:
"Tồn tại vượt qua cả Thần."

Tôn lúc này đang ở trong thế giới song song thấy hắn dò thiên cơ rồi ngất đi mà thở phào. Không phải Tôn sợ hắn mà là hắn không thích kéo rắc rối về phía mình.

"Ài ta mạnh như anh Saitama rồi, chưa bao giờ đánh nghiêm túc. Khá là chán a, hệ thống thu lấy vận khí bổn nguyên đi rồi chuyển sinh qua thế giới Anime đi, ta muốn làm học sinh bình thường chuyển trường a."

"Đang thu vận khí bổn nguyên... Ting! Hoàn tất !"

"Ting! Đang chuyển sinh qua thế giới Anime... "

"Ting! Hoàn tất !"

Nhật Bản Anime...

Đây là một đất nước hoa anh đào rất đẹp, người ở đây vẫn sở hữu sức mạnh đó là những võ giả, kiếm giả. Ở đây tuy không có yêu quái gì nhưng học sinh có thể so kiếm và võ với nhau. Hằng năm sẽ tổ chức những cuộc thi kiếm trên toàn đất nước.

Trong một căn chung cư ở tầng 15 một thanh niên tóc ngắn, mặt bình thường mở mắt ra hắn vui mừng nói:
"Ha ha, thế là ta đã thành phàm nhân hắc hắc !"

"Hệ thống ngươi làm tốt lắm, ngày mai ta sẽ đi học thôi hắc hắc !"

Tôn lúc này rất vui mừng khi sắp được đi học. Tôn dùng pháp tắc không gian mở rộng căn phòng ra và cho tất cả các chúng nữ ra ngoài kể cả là nha hoàn.

"Tôn nhi, ở đây là đâu nha ?" Nguyệt Nương hỏi.

"Hắc hắc, đây là thế giới phàm nhân, chúng ta sẽ thành phàm nhân hết mà hưởng thụ cuộc sống phàm nhân nha !"

"Chủ nhân, cuộc sống phàm nhân vui lắm hả ?" Một cái nha hoàn vưu vật hỏi.

"Hắc hắc, các nàng đọc manga và xem anime đi này, ngày mai ta đi học xem sao ."

"Vâng ×n "

Tôn gọi ra tất cả mọi người để hưởng thụ cuộc sống của Otaku là nhưng thế nào và tất cả đều Nghiện.

Các nàng ngày ngày bế quan tu luyện nên hắn cũng thấy tội thôi thì hưởng thụ cuộc sống đi, còn rất nhiều thứ tuy là phàm nhân nhưng rất thú vị à nha.
Sau khi hệ thống hack thông tin cho hắn vào một trường Trung học và Cao học gộp lại để đi học. Lấy cái tên là Dokusen ( Sự độc quyền ) nhập học vào lớp 11 A2.

Một buổi sáng sớm, Tôn thức dậy và hôn tạm biệt tất cả nữ nhân của mình và đi đến trường. Hắn mặc đồ học sinh bình thường, đeo một cái cặp đen phổ thông, hông trái vắt cây kiếm katana vỏ đen dát vân hoàng kim là Độc Tôn Kiếm nhưng là hàng fake chỉ được cái sắc bén và cứng. Mắt tóc đen cắt ngắn, khuôn mặt bình thường như bao nam nhân khác vì thích giả heo ăn thịt hổ.

Hắn đi trên con vỉa hè, theo từng bước đi thì có những cánh hoa anh đào rơi xuống rất đẹp, đưa tay bắt lấy một cánh hoa ngửi:

"Thật thơm."

Bây giờ chỉ là 6h30 nên có rất ít xe cộ đi lại nhưng rất nhiều học sinh vác kiếm và cặp đi đến trường. Những học sinh nữ thì vẫn là bộ đồ nữ sinh Ja... à nhầm khụ khụ là những bộ đồ nữ sinh Nhật Bản nổi tiếng ấy. Tay cầm và đeo kiếm trong rất xinh đẹp. Những thanh niên thì sắc mặt luôn nhìn chằm chằm vào những bộ ngực phụ huynh lắc lư ấy, quần ai cũng nổi cộm lên. Tôn thấy vậy thì cười thầm, ngày xưa có lẽ ta cũng sẽ giống như các ngươi nhưng vợ nhà ta toàn là vưu vật a.
Lúc này chả có ai chú ý Tôn cả vì hắn quá bình thường, cuối cùng cũng đến trường. Đây là một ngôi trường rất rộng lớn chia làm dãy trung học và cao học. Ở giữa là một sàn đấu để cho học sinh tỷ thí với nhau, khu ăn trưa và nơi bán đồ ăn vặt rất đẹp như anime, mà đây là anime mà.

Tôn lúc này cảm thán, hắn tính rủ có ai đi không kết quả nhiễm Otaku hết, thứ hiện giờ hắn chả thiếu đó là tiền nhưng hắn không thích khoe, vẫn là chủ tịch giả nghèo thì hơn.

Tôn theo đoàn học sinh vào lớp 11 A2 thì thấy cô giáo tóc đỏ, ngực tấn công, mông phòng thủ thuộc dạng anime hơn cả bò sữa giới thiệu:

"Đây là một học sinh mới chuyển tới đây mong các em giúp đỡ bạn ấy."

Lúc này cả lớp nhìn chằm chằm vào Tôn khi hắn đi lên trước bục lớp. Nhiều người thấy mặt, cặp và thanh kiếm hắn đang đeo thì xì xào:
"Trông hắn ta chả có gì đặc biệt."

"Nhìn rất yếu không trụ nổi ta một kiếm."

"Chả đẹp trai gì cả."

"... "

Rất nhiều tiếng chê cười vang lên. Tôn mặt vẫn lạnh lùng boy không cao không ngạo lên tiếng:

"Chào mọi người. Tôi tên là Dokusen, hân hạnh được gặp mọi người."

Nhưng trong khi tất cả mọi đều xì xào chê bay Tôn thì có một người khác nhìn hắn và thì thầm:

"Hắn không đơn giản."

Đó là đệ ngũ kiếm trong trường này, cũng là thuộc loại nữ thần của các nam nhân. Nhưng hắn vẫn lạnh lùng boy đi xuống phía dưới bàn cuối ngồi kế bên một bạn nữ mặt rất dễ thương và ngực bò sữa. Nhưng hắn vẫn lạnh lùng boy ngồi vào chỗ. Nàng thấy hắn thì cười chào hắn:

"Chào cậu tên tôi là Mika hân hạnh làm quen !"

Tôn vẫn lạnh lùng boy đáp:

"Chào."

Nàng thấy hắn lạnh lùng trả lời nhưng vẫn không giận dữ gì mà vẫn cười vui vẻ vì nàng là đệ thập lục kiếm của trường. Nhiều tên nam nhân thấy Tôn ngồi gần nữ thần của chúng và được nữ thần chào hỏi và làm quen thì giận dữ nói.
"Được Mika chào hỏi còn bày đặt cái giọng lạnh lùng đó."

"Hừ, xem tan học ta phải dạy dỗ cho hắn một bày học."

Nhiều tiếng chửi bới vang lên nhưng Tôn vẫn mặc kệ, tí ra giả vờ múa múa vài đường kiếm rồi nhận thua là được.

...

Giờ tan học rất nhanh, sau đó là bữa ăn trưa. Những tên thanh niên kia tìm đến bàn Tôn và Mika đang ngồi nói:

"Ta là Hyshuga xếp hạng 578 khiêu chiến ngươi ."

Tên Hyshuga chỉ vào Tôn nói và hắn vẫn lạnh lùng boy đáp:

"Được."

Sau đó rất nhiều học sinh chen chúc ra sâu đấu tụ họp để xem học sinh mới đến chuyển trường và Hyshuga xếp hạng 578 khiêu chiến để xem bản lĩnh của tên mới đến.

Thanh niên Hyshuga rút thanh kiếm ra chỉ vào hắn nói:

"Nhường ngươi ra chiêu trước."

Tôn thấy vật thì gật đầu lạnh lùng boy nói:

"Được."

Chỉ thấy Tôn rút kiếm ra sau đó lỡ tay làm rớt kiếm xuống đất, hắn cuối xuống và nhặt lên lại thì thấy mọi người xung quanh chê cười ầm ĩ.
"Trời ạ, hắn cầm thanh kiếm mà cũng làm rơi."

"Thật là nhục nhã hahaha."

"Thật là một tên yếu đuối đến thương !"

Những tiếng chê cười được ầm ĩ vang lên duy chỉ có xếp hạng 5, 2 và 1 thấy cảnh này thì nói thì thầm:

"Hắn giả vờ !"

Tên Hyshuga thấy vậy thì cười nhạt. Tên này thật yếu đuối.

Tôn thấy vậy thì gật đầu, giả ngu thành công. Hắn cầm kiếm chạy loạn xoạn lao đến Hyshuga chém loạn xạ. Hyshuga thấy vậy thì cười nhạt đỡ vài đường kiếm yếu đuối của hắn và hất vang thanh kiếm Tôn đang cầm và chỉa vào cổ hắn. Hắn giơ tay lên và nói:

"Tôi nhận thua !"

Tên Hyshuga thấy vậy thì tỏ vẻ khinh thường nói:

"Tên yếu đuối ngươi thì đừng có ngồi gần với thần tượng Mika !"

Tôn vẫn mặt lạnh lùng boy đáp:

"Được."

Mọi người bắt đầu giải tán và Tôn nhặt thanh katana lên đi về phía học viện để ăn trưa. Trên đường đi ai cũng tỏ vẻ khinh thường hắn, đến cả thanh kiếm cũng không cầm được. Duy chỉ có ba người nhìn bóng lưng hắn và biết hắn cố tình ẩn giấu thực lực gây nên cho các nàng rất tò mò.
Tôn vẫn lạnh lùng boy bưng đĩa cơm và tìm một góc vắng vẻ ngồi xuống ăn, trên tay cần một chiếc điện thoại bình thường đọc tiểu thuyết. Bỗng có một nữ nhân tóc xanh dương, khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp thuộc loại thần cấp trong anime, mắt xanh lá, mũi cao, môi đỏ. Ngực thì ối dồi ôi, mông to, chân dài, bên hông đeo thanh kiếm, trên tay bưng khay cơm hướng về phía Tôn hỏi:

"Xin lỗi ! Tôi có thể ngồi ở đây được không ?" Nàng dùng giọng điệu thánh thót hỏi hắn. Hắn vẫn nhìn chằm chằm vào điện thoại mà không thèm nhìn nàng lạnh lùng boy đáp:

"Được."

Nhưng hắn không nhìn không có nghĩa là hắn không thấy, Độc Tôn Nhãn soi thì thấy cái khe rãnh bạch hổ ấy, khe rãnh hơi to dài, hồng hồng đỏ đỏ, núm vú thì mút có khi tiết ra sữa a, làm xém tí nữa phun máu mũi.

Nàng nghe hắn nói vậy thì ngồi cạnh hắn, đặt khay cơm xuống, hắn thấy vậy thì xê ra xa nàng. Nàng thấy vậy thì cảm thấy thú vị, tên này không thích nữ nhân à ? Nàng nhìn vào điện thoại hắn thì chỉ thấy toàn chữ và chữ nhưng nó không phải chữ Nhật nên nàng không hiểu, nàng lên tiếng bắt chuyện với hắn:
"Chào cậu, tôi là Kimino Hara 12 A1 hân hạnh được làm quen!"

Vẫn là giọng lạnh lùng boy:

"Dokusen, 11 A2 chào !"

Nàng thấy hắn vẫn lạnh lùng thì cười đáp:

"Tôi thấy kiếm thuật của cậu hơi tệ nên muốn dạy cậu vài chiêu cậu có học không ?"

"Cảm ơn cô nhưng tôi không cần ." Lạnh lùng boy đáp.

"Ồ! Vậy thì tôi có thể làm quen với cậu được không ?"

Hắn thấy vậy thì cười trong lòng, bò sữa đòi làm quen mà không chấp nhận thì chỉ có thằng óc đậu hũ thôi nên hắn hơi hơi vui nhưng mặt vẫn lạnh lùng đáp:

"Hân hạnh làm quen cô, Kimino Hara !"

"Hân hạnh làm quen cậu, Dokusen !"

Hai người vẫn ăn cơm trong im lặng và Hara lên tiếng giải toả bầu không khí nói:

"Sắp tới sẽ diễn ra đại hội thi đấu kiếm thuật cậu có tham gia chứ ?"

Hắn nhìn nàng sao đó đáp:

"Kiếm thuật của tôi rất tệ !"

Nàng nghe hắn nói vậy thì mỉm cười, cưng vẫn thích giấu nghề với chị sao. Nàng lại nói:
"Tôi có thể dạy cậu vì tôi là xếp hạng 1 kiếm thuật ở đây !"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.