Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++) - Chương 3

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++)

3 Chương 3

--- Lời Tác Thật ---

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

---0---

“Đúng vậy, cô ấy chính là đương kim đệ nhất hollywood nữ diễn viên Holly Queen, một đại mỹ nhân chuyên đóng phim tìm cảm học đường, từng tham gia nhiều dự án phim bom tấn điện ảnh. Với vẻ đẹp ngây thơ, hôm nay cô ấy vừa xuống phi trường định có tuần trăng mật ngọt ngào với người chồng mới cưới, chúng tôi liền tranh thủ mời cô ấy đến đây cho các vị đại gia chiêm ngưỡng phong thái một phen, cái đẹp nên để nhiều người thưởng thức, không nên để cho một thằng nào đó độc chiếm phải không mọi người?”

Nhã Vy trên sân khấu là người tỉnh lại đầu tiên, cả người vô lực, cô cố vùng vẫy nhưng hai cái còng tay đã còng chặt cô vào cây cột sắt thép đằng sau lưng. Nhìn ánh đèn trắng lóa xung quanh, nghe tiếng loa phát ra, Nhã Vy cảm thấy lo sợ vô cùng.

“Mình sao thế này, không biến hình được? Tiêu rồi”

“A, kính thưa quý vị, có một tiểu thư đã tỉnh dậy, sẵn đây tôi giới thiệu với các đại gia cô ấy chính là cô gái đặt biệt nhất trên sân khấu hôm nay. Một nữ dị nhân thưa các vị, các vị đã bao giờ thấy một nữ dị nhân quằn quại trong nhục dục chưa, đêm nay chính là cơ hội cho các đại gia thưởng thức một điều đặc biệt như vậy, hãy tưởng tượng mà xem, bảo đảm mọi người sẽ không thất vọng, hãy mạnh tay đấu giá để được cô ấy nhé”

“Tiếp theo là nữ thần tiên cuối cùng của chúng ta, một người châu á, con gái ruột của một vị nội các, hẳn các vị cũng nhận ra, đúng vậy, cô ấy là Nguyệt Đình, người mẫu nổi tiếng nhất rầm rộ gần đây, có scandal là đã bị một thằng ất ơ xé tem rồi, chúng tôi hôm nay mời đến đây chính là để các đại gia giúp fan hâm mộ của cô ấy kiểm tra xem tem cô ấy là còn hay đã mất nhé.”

“Tất cả các nàng đều dưới 20 tuổi. Bây giờ mời mọi người nhìn vào bảng hiển thị. Đó là giá khởi điểm của bốn cô gái. Bên cạnh mỗi cô co một cái nút, chính là nút đấu giá. Trên đầu chính là giá đấu hiện tại. Mỗi lần tăng giá là thêm 10.000 đô. Hy vọng các vị có thể đấu được cô gái mình ưa thích đêm nay. Lần nữa cảm ơn các vị khách quý. Một lưu ý nhỏ là không hạn chế một người đấu giá mấy cô gái cũng được nhé. Đấu giá chính thức bắt đầu….”

---0---

“Hừ, toàn bộ bốn cô nàng điều là của ta.” Các vị khách bắt đầu nóng đầu, nghe theo tiếng gọi thú tính, bắt đầu vung tiền ra đấu giá. Bình thường làm gì có cơ hội được đấu giá các cô gái cực phẩm như thế này chứ.

Trong một căn phòng khác. Một quý ông lịch lãm nắm chặt nắm tay.

“Vợ yêu, anh muốn nhìn em quằn quại dưới háng người khác, anh nhất định sẽ đấu giá được em”

Lại trong một căn phòng khác, một thằng nhóc choai choai liên tục bấm nút đấu giá Nguyệt Đình, cô gái nhỏ tuổi nhất trên sân khấu, vừa qua sinh nhật 18 tuổi được một tháng.

“Ha ha, idol trong lòng em, em thích chị vô cùng, hôm nay em sẽ đấu giá cho được chị, mai đem chị về nhà em, chị sẽ là của em suốt đời. Tý nữa nên chọn dục hình nào cho chị bây giờ nhỉ?”

Đủ loại người từ già đến trẻ, những kẻ có tiền tâm lý không bình thường lần lượt đấu giá, số tiền cao nhất hiện đang thuộc về Nguyệt Đình, tiếp theo chính là Nhã Vy. Tổng tiền đấu giá cả bốn cô đã vượt quá 1 triệu bảy trăm ngàn mỹ kim.

“Thưa quý ông quý bà, đấu giá mua về và quyền chọn hình cụ với các cô gái đã kết thúc, tiếp theo sẽ là đấu giá quyền xem màn trình diễn của các em ấy. Quý vị nào cảm thấy hứng thú có thể ở lại tham gia. 30 phút nữa sân khấu sẽ bắt đầu biểu diễn. Cảm ơn quý vị”

---0---

“Mời các anh dị nhân lên sân khấu lựa chọn cô gái của mình”.

Tiếng nói vừa dứt, Hạ liền nhanh chân chạy trước chọn Nhã Vy, hắn sợ nếu để hai tên dị nhân khác chọn cô thì nàng sẽ bị hành hạ không nương tay.

Mỗi cô gái sẽ được hai tên dị nhân chọn lấy. Hạ và 7 tên dị nhân lần lượt cởi áo khoác trên người ra, chỉ mặc mỗi một cái quần lót màu trắng, tiểu đệ cồm cộm nổi lên. Tai đeo tai nghe không dây dùng để nhận chỉ thị. Tất cả đứng cạnh cô gái mình chọn, tay chắp sau lưng, hiên ngang đứng dưới ánh đèn điện. Hạ lần đầu tham gia nên có hơi lúng túng một chút, cuối cùng bắt chước tên bên cạnh mình, đứng thẳng ngẩng đầu lên.

“Buổi biểu diễn chính thức bắt đầu. Các anh dị nhân hãy làm nhiệm vụ của mình. Bắt đầu”

Tên Hạ nghe được chỉ thị từ tai nghe thì sững sờ, khốn kiếp, tên đấu giá nào lại chọn hình cụ và nội dung dục hình khốn nạn như vậy với Nhã Vy, một cô gái đẹp lung linh như vậy chứ?

Không đợi hắn nghĩ nhiều, ba cô gái bên cạnh lúc này đã bị tạt một sô nước làm tỉnh dậy. Dưới ánh mắt ngơ ngác của các cô, 6 tên dị nhân nhanh chóng đi đến cái tủ chứa đồ, lấy ra từng món dụng cụ, bắt đầu hành hạ các cô.

Các nàng còn chưa tỉnh táo bao nhiêu đã liên tiếp bị mấy tên này tấn công thẳng vào giữa hạ bộ, quần lót bikini bị kéo lệch sang bên hoặc bị bứt đứt để lộ ra cô bé bên trong. Không đợi các cô kịp la một tiếng, các dụng cụ bị thô bạo nhét đầy vào trong các cô bé nhỏ nhắn xinh xinh này.

Tên Hạ vừa định thần nhìn lại đã thấy tên dị nhân kết cặp với mình đã đem hình cụ từ trong tủ đến, vừa vạch quần Nhã Vy ra, chuẩn bị đút vào. Xung quanh là tiếng rên la của các cô gái khác.

Nhã VY trợn mắt, cố khép hai đùi lại nhưng nhanh chóng bị tên dị nhân to con trước mặt thô bạo mở ra, cái dụng cụ trong tay hắn lùi ra sau một chút rồi đâm thẳng cái rột vào “cô bé” của cô nàng.

“Á...”

“Thật thô bạo” Nhã Vy chỉ kịp nghĩ như thế, hạ thân cô rung lên. “Cô bé của mình bị lấp đầy rồi, ứ. Không nó còn đang xoay tròn bên trong nữa, khó chịu quá, ư ư” Cô rên rỉ, ánh mắt nhìn về phía tên Hạ. “Hắn cũng sẽ hành hạ mình như vậy sao?”

Tên Hạ lúng túng quỳ ở bên cạnh, tay trái nhào nặn nhũ hoa bên này của Nhã Vy, tay còn lại lòn qua sau lưng, vừa đỡ cô ngồi vững trên đất vừa bóp bánh bao phía bên kia.

“Em cố nhịn, phản kháng không có tác dụng đâu, anh sẽ hết sức nhẹ nhàng, em nhìn mấy cô kia đi, bị mấy tên kia hành hạ không nương tay kìa” Tên Hạ hôn môi cô rồi lên tai, thì thầm nói với Nhã Vy.

Cô liếc mắt nhìn sang theo lời của tên Hạ liền ngạc nhiên hết sức.

White Swan, Thiên Nga Trắng, được giới thiệu là vợ nhí của một trong những kẻ đấu giá lúc này đang bị hai tên dị nhân ra sức quấn lấy.

Một tên hai bàn tay mọc đầy gai mềm nhưng nhọn, hắn ra sức bóp ngực của cô, mấy cái gai dù không đến mức đâm lủng da thịt nhưng vẫn khiến cô nàng đau nhói không thôi.

Tên dị nhân còn lại mọc ra hai cây hàng, một cây hắn tròng bao cao su vào rồi đút vào cửa hậu của Thiên Nga Trắng, cây còn lại cần đeo bao thì lại không đeo, đang thụt ra thụt vào trong cô bé của cô nàng.

Cả hai cây hàng đều sần sùi, to như cùm tay con gái. Mỗi lần hắn nhướng tới, hai cây hàng lại đút vào trong lút tới tận cáng. Tần suất rất nhanh khiến cô nàng Thiên Nga Trắng rên rỉ thật to, mông giật như bổ củi, nước tứa ra ngoài thành vòi mỗi lần tên này rút ra, đến khi đẩy vào lại nghe tiếng nước óc ách. Hai chân cô khép lại cô chặn không cho hắn xâm phạm nhưng vô ích.

Róc.

Rách.

Róc.

Rách.

Cá vàng… E hèm, cây hàng chui vô trong bể nước.

“A...A...A, please stop, it is hurt. Ứ”

Mặc cô van xin, tên này vẫn hì hục hẩy cô, hẩy tới nổi đẩy cô hỏng mông lên khỏi mặt đất.

Hướng ánh mắt ra xa hơn, Nhã Vy lại thấy Nguyệt Đình, một cô bé xinh xắn dễ thương, hai má bầu bầu đáng yêu đang quằn quại rên rỉ, miệng cô bé ú ớ vì bị một tên dị nhân biến cây hàng thành cái vòi dài, quấn quanh cổ cô bé một vòng rồi chui vào môi cô. Cái vòi rất dài và dẻo, nó thò ra thụt vào cổ họng khiến cô bé Nguyệt Đình không thể nào thở nổi.

Bên dưới, quần bị xé rách, tên dị nhân còn lại dùng một dụng cụ người xưa dùng để hành hạ phụ nữ lăng loàn, đó chính là một cái “Quả Lê Thống Khổ” làm bằng thép không gỉ được cải biên, bỏ đi các phần lưỡi bén nhọn, gia tăng độ mở rộng khi vặn chốt ở đỉnh đầu.

“Quả Lê Thống Khổ” này bình thường đã to như cái bát ăn cơm, nếu mà vặn chốt cho nó nở ra to nhất thậm chí có thể đạt độ lớn ngang một tô đựng canh. Thân nó dài gần một gang rưỡi bàn tay người đàn ông trưởng thành.

Tên dị nhân này mặc kệ ba lần bảy bảy ba gì, tên kia vừa thọt hàng vào họng Nguyệt Đình thì hắn bên dưới cũng thô bạo, không thèm làm cho cô bé của Nguyệt Đình ẩm ướt gì, thậm chí cô bé còn chưa hứng lên, còn thu mình, cửa đóng chặt đã bị hắn hung hăng nhét “Quả Lê Thống Khổ” to tướng vào. “tiểu Nguyệt Đình” hai mép bị đẩy dạt ra, phần mu bên trên nhanh chóng phồng lên vì “Quả Lê Thống Khổ” đã chui hẳn vào bên trong.

“Ú, ớ...” Nguyệt Đình giãy giụa hai chân, hai đùi rung lên co lại, kẹp vào giữa cố ngăn không cho tên dị nhân đang bắt đầu cầm phần chốt lòi ra bên ngoài của “Quả Lê Thống Khổ” kéo nó thụt ra thụt vào trong tử cung cô bé.

Hắn kéo ngày càng nhanh, mỗi lần kéo ra vì quả lê bị hắn vặn chốt cho nở rộng nên không thể chui lọt ra ngoài được nên nửa dưới Nguyệt Đình cũng bị kéo theo về phía hắn. Đến khi hắn đẩy tới thì quả lê lại đâm vào tận trong cùng của cô bé. Nước bắt đầu chảy ra làm hai mép “tiểu Nguyệt Đình” bóng lưỡng. Sân cỏ thơm tho bên trên vì quả lê di chuyển bên trong mà rung rung như đồng cỏ may trong gió.

“Ư, au, ừng ại, ừng ại” Nguyệt Đình cố van xin tên dị nhân ngừng lại. Hắn quả thật ngừng lại không kéo co quả lê nữa nhưng hắn lại bắt đầu vặn chốt quả lê khiến nó ngày càng nở to.

Mu dưới Nguyệt Đình bị quả lê đẩy từ bên trong to lên như bà bầu 3 tháng tuổi. “Quả Lê Thống Khổ” bị tên dị nhân vặn hết mức, nở lớn bên trong “tiểu muội”. Mép “tiểu muội” cũng bị nó ép mở rộng ra, nhìn rõ bên trong quả lê đã chiếm đầy.

Nguyệt Đình khó chịu uốn éo mông, rên ư ử không ngừng.

“A” đang quan sát xung quanh, Nhã Vy thấy đau rên lên một tiếng, nhìn lại bên dưới mình thì thấy tên dị nhân đang cầm một dụng cụ to tướng ra sức thụt vào trong “lỗ đẻ” của mình.

Đó là một cái máy cầm tay dạng như cây súng, đầu súng cắm vào một cái cây vít thép. Có một con c* giả thật to cấm lên trên, mỗi lần tên dị nhân bóp cò, cây vít thép sẽ thụt tới thụt lui thật nhanh, thậm chí còn xoay tròn nữa.

Hắn ta đẩy c* giả vào thật sâu đến khi không đẩy được nữa thì bấm cò, chỉnh sang số ba. Vít thép bắt đầu đẩy tới đẩy lui và xoay tròn, con c* giả liền hòa theo quẩy bar sàng bên trong “tiểu muội” của Nhã Vy.

“Ưa Á”.

Cùng với tiếng ồn do súng máy nghe như người ta đang khoan tường là tiếng rên la dồn dập của Nhã Vy, cô chịu hết nổi, mông đít rung lên liên tục, không đến ba phút chịu đựng, cô nàng đã phải bắn nước tung tóe như người ta thảy đá xuống sông vậy.

Tên Hạ theo lệnh từ tai nghe, bắt đầu đốt nến nhỏ sáp lên ngực Nhã Vy. ‘

Trên dưới giáp công, Nhã Vy cả người co lại, rung giật xuất ra nước thánh càng lợi hại. Hai chân cô ép chặt vào nhau. “Tiểu muội” bị tên dị nhân cầm súng máy ghì chặt cò khiến c* giả quậy tung tóe bên trong cô.

“Hạ, anh, em… Em chịu hết nổi rồi, bảo hắn dừng lại, ư ư” Nhã Vy rung lên.

Tên Hạ trong lòng run rẩy, hắn xô ngã tên dị nhân, giành lấy súng máy, từng nhấp từng nhấp bóp cò, khiến Nhã Vy dễ chịu hơn hẳn.

Tên dị nhân đành thay tên Hạ nhỏ sáp nến lên người cô, hắn cũng nóng tính, trực tiếp nhiễu sáp lên mép cô bé và bãi cỏ của Nhã Vy.

Rè Rè Rè.

Súng máy thục và xoay một hồi khiến Nhã Vy chịu không nổi, cả thân dưới cương gượng lên cao, môi thơm rền rĩ.

Póc một tiếng rõ to.

Tên Hạ rút c* giả ra, cô bé của Nhã Vy liền bắn ra một luồng nước ra xa liên tục, hơn cả vòi nước đang xịt nữa.

Nước chảy từ bốn cô gái lênh láng trên sân khấu. Các nàng rên rỉ hòa ca thành bản giao hưởng nhục dục kéo dài khiến các vị đại gia căng phồng cả đũng quần.

Mấy tên dị nhân lần lượt thay đổi các kiểu dụng cụ, hành hạ mấy cô gái gần một giờ đồng hồ thì bắt đầu đổi kiểu theo yêu cầu từ người đấu giá. Các loại dụng cụ bị vứt lung tung lăn trên sàn sân khấu đã ướt nhẹp vì “thánh thủy”. Tất cả dị nhân lần lượt cởi quần ra, mấy cái công cụ gây giống lần lượt thay hình đổi dạng, biến dị thành đủ loại hình thù, chỉ có mỗi tên Hạ là người thường với thằng em 30cm mà thôi.

Những tên khác, tên nào cũng có thằng em biến dị, sần sùi, to như cánh tay của vận động viên thể hình, đầy gai lông lởm chởm, dài như cây súng săn vậy.

Cả ba cô nàng đáng yêu khác lần nữa hò hét, Mỗi cô bị hai tên dị nhân hàng dài và to tấn công cùng lúc hai vùng đất tươi tốt bên dưới.

Thân hình quyến rũ, đường cong mịn màng bị máy tên dị nhân thô bạo ôm lấy. Mỗi cô bị hai tên bợ mông đỡ lên cao. Một tên đứng trước mặt, một tên đứng sau lưng, các nàng bị kẹp ở giữa, hai chân banh sang ngang, mông được bốn bàn tay thô to đỡ lấy. Hai vị trí tận cùng ở giữa bên dưới liền ọt ọt hai tiếng bị hàng của hai tên dị nhân xỏ vào. Cô bé của mấy nàng căng lên, bên trong bị ứ đầy.

Mấy tên dị nhân bắt đầu nhún, cơ thể các cô gái được nâng lên rồi hạ xuống, cả hai điểm bị xung kích càng mạnh mẽ, ướt át, ấm nóng. Cảm nhận hai cây côn thịt căng cứng bên trong mình di chuyển liên tục, cách một vách ngăn mỏng cạ vào nhau càng khiến các nàng chịu không nổi.

Tiếng rên rỉ nghe rạo rực cả người vang lên dồn dập trong không gian trống trãi của sân khấu.

Nhã Vy cũng bị cây hàng thật bự của tên dị nhân xỏ vào lỗ lớn bên dưới, lỗ nhỏ thì tên Hạ đang ra sức rút ra đẩy vào.

Cô bé của Nhã Vy bị thằng em của tên dị nhân căng cho nở bự ra, hai mép co lại ôm lấy nó bắt đầu thít chặt. Tên dị nhân rú lên sung sướng, bắt đầu dồn dập đẩy tới. Mỗi cú nhấp liền nghe một tiếng bạch bạch là do hai quả trứng của hắn đập lên ngã ba của cô. Cây hàng mỗi lần như thế là lại đút vào sâu tận bên trong Nhã Vy, khiến cô cảm nhận rõ có thứ to bự nào đó nóng hôi hổi từ dưới cô chui tọt vào tận rốn mình.

Như các cô gái khác Nhã Vy không thể kìm được, cũng bắt đầu hòa ca khúc nhạc “Á a a…”

Dàn đồng ca rên rỉ vang lên thật xa trong đêm tối.

“Anh yêu em”

“Á a à...”

“Anh dập đây”

“A á à…”

“Đút vô rồi”

“Ư ư ư...”

“Rút ra nè”

“Ơ ớ ờ”

“Lại đút vô”

“Nước em chảy”

“Hàng anh rung”

“Nóng vô cùng”

“Anh đừng ngưng”

“Ừ ứ ư”’

“Xuất đi nào”

Bạch bạch bạch. Thịt đập vào mồng.

Róc rách, rào rào. Nước hãm khuấy động.

Bộp bộp bộp. Cánh đàn ông ra sức gầm lên di chuyển.

Phụt, phụt.

“Ứ”

Một tiếng hét khiến con tim các đại gia rụng rời say mê vang lên. Holly Queen, mỹ nhân màn ảnh chuyên đóng phim học đường là cô nàng đầu tiên chịu không nổi xuất khí. Cùng lúc đó hai tên dị nhân cũng phối hợp bắn đầy tinh binh bên trong cô. Hai cây hàng cùng lúc phóng to gấp đôi rồi bắn phá bên trong, đẩy sập tường thành phòng ngự của mỹ nhân.

Holly Queen đã chửi mệt rồi nên không chửi nữa, chỉ yếu ớt đón nhận hai tên đàn ông phun đầy protein vào bên trong cô, môi xinh nhỏ nhỏ rên lên.

Sân khấu ngoài tiếng rên mê muội thì chính là tiếng chửi nho nhỏ mệt mỏi từ các cô gái.

Nguyệt Đình, White Swan, Nhã Vy lần lượt bị mấy tên đàn ông bắn phá đầy vào bên trong, thậm chi bụng dưới cũng phải to lên như có bầu vậy.

Bách, Bách, Bách…

Mấy tên dị nhân lần lượt phun hết mực ra ngoài rồi rút thằng đệ ra ngoài, nghe như người ta rút ngón tay ra khỏi nắp chai nước ngọt khi ngón tay đó bịt chặt miệng chai vậy.

Có mấy tên còn luyến tiếc rút ra xong lại tranh thủ dịch thể bên trong chưa chảy ra hết, lần nữa hất đầu lên, đâm thẳng vào cô bé sò lông của các cô nàng, tiếp tục ra sức đút ra rút vào.

“St… Stop please, i cannot stand any more, it’s full” Thiên Nga Trắng van nài bằng ngôn ngữ cô hay dùng.

Nguyệt Đình chửi nhỏ “sjhsavbeguywqgtjrew...” cô nói không được thành câu vì hai tên dị nhân phun đầy dịch trong cô bé của cô thì liền lao lên dập tiếp nghe bành bạch khiến cô bé nói chuyện đứt quàng. Hai cây hàng to bự liên tiếp từ hai cánh cửa bên dưới rút cùng rút ra mà đâm vào cùng đâm vào làm cô nàng như cái bao tay mà bị bàn tay quá cỡ nhét cố nhét vào, đầy ứ cảm giác.

“hờ hờ hờ a...” hai cây hàng đẩy vào đẩy ra, Nguyệt Đình không cách nào hơn là tiếp tục rên la khoái cảm.

Từng luồng dịch trắng ào ào chảy ra khỏi hai khe nhỏ thiên đường trên người bốn cô nàng xinh đẹp, nhuộm trắng cả sàn sân khấu. Mấy cô mệt mỏi khép đùi ngồi bệt trên vũng dịch thể đó, nước mắt lăn dài.

Nhã Vy và ba cô nàng bên cạnh tiếp tục bị mấy tên đàn ông dìu đứng dậy, từng tên lại bắt đầu nghe theo chỉ thị từ tai nghe, sử dụng dụng cụ mới loay hoay phục vụ các nàng đến mệt rã rời.

Buổi đấu giá từ 8 giờ tối kéo dài đến 3 giờ sáng mới kết thúc.

Nguyệt Đình bị một thằng nhóc choai choai đưa lên xe chở đi, từ đây cô trở thành nô lệ tình dục cho tên thiếu gia ăn chơi này, một fan đại gia của hot girl kiêm người mẫu Nguyệt Đình.

Thiên Nga Trắng, tóc vàng mắt xanh về với vòng tay người chồng của mình, lại làm một cô vợ bé đáng yêu như cũ.

Holly Queen được một ông già đón đi, số phận không rõ.

Nhã Vy được Hạ và một tên dị nhân dìu đi, chuẩn bị lên xe một tên tội phạm đô con về nhà với hắn.

Hai chân cô mệt mỏi, bước thành hai hàng chậm chạp đi xuống bậc tam cấp của tòa lâu đài cổ này. Cảm nhận dị lực từng chút hồi phục cô liền cảm thấy ngạc nhiên. Không phải cô bị bỏ thuốc khiến cả người vô lực rồi sao? Sao thuốc lúc này lại hết tác dụng nhỉ? Thật ra cô chỉ bị bỏ một liều thuốc tương đối mà thôi, nhưng dị năng của cô lại khá cao cấp nên thuốc hết tác dụng trước thời hạn.

Xe chạy bon bon trong màn đêm, thuộc hạ của tên tội phạm lấy thuốc ra định cho cô uống theo lời cảnh báo của Tập Bình thì Nhã Vy liền ra tay. Lúc này cô đã khôi phục gần như hoàn toàn.

Chiếc xe lết bánh trên đường vắng nửa đêm, cửa sổ xe nhuộm đầy máu đỏ.

“Mày muốn chơi tao lắm hả?” Cô hét lên bằng tiếng ngoại quốc.

“Này thì chơi, này thì chơi” Nhã Vy đè tên tội phạm ra giữa đường lộ, lôi hàng của hắn ra ngoài, cô cởi phăng cái quần lót trắng mới thay sau buổi đấu giá, trên người chỉ còn có mỗi áo ngực. Cấp tốc đặt cô bé của mình lên đầu rùa của đối phương.

Sọt một tiếng, tên tội phạm bị đánh cho mơ màng liền mở trừng mắt ngẩng đầu lên nhìn.

“Á”

Tiểu đệ của hắn tứa máu ra, mỗi lần cô nhấp trên bụng hắn, tiểu đệ tiến sâu vào trong cô bé của Nhã Vy liền bị mép cô bé cạo một lớp da. Cả người cô nàng lúc này đã hóa thành kim loại màu bạc.

Tên tội phạm bị cô bé tưa nát tiểu đệ mất máu quá nhiều mà chết. Nhã Vy lấy nước suối trong xe rửa ráy sạch sẽ bên dưới liền chạy trở về tòa lâu đài. Xe chạy chưa xa, chỉ 10 phút sau cô đã lần nữa có mặt trước cổng tòa lâu đài của Tập Bình. Nhờ vào bóng đêm nhanh chóng trèo tường lẻn vào bên trong..

Đánh chết một tên canh gác, dò hỏi được nơi nghỉ ngơi của Tập Bình xong cô liền lẩn mất vào bóng đêm.

---0---

Tên Hạ lúc này đã trở về phòng nằm nghĩ. Hắn không ngủ được, trong lòng vẫn thấy tiếc vì sẽ không được gặp lại Nhã Vy nữa.

Lăn qua lộn lại trên giường, hai mắt vẫn mở thao láo, trong đầu hắn nhớ lại từng lần âu yếm với Nhã Vy, ôi, một cô gái đẹp như vậy sao này anh phải xa em mãi mãi sao?

Trời khuya gió lạnh thổi cánh cửa sổ phòng hắn đung đưa nghe kẽo kẹt từng hồi.

Két ét ét…

Ngoài sân, qua cửa sổ có thể thấy từng nhánh cây dưới ánh trăng đu đưa theo gió đêm.

Xào xạc… Rì rào.

Nằm trên giường xoay người, Hạ nhìn cái bóng của mình lúc to lúc nhỏ theo ngọn lửa của cái đèn cầy tháp mà chiếu lên tường, trong lòng hắn cảm thấy trống vắng hẳn.

Tòa Lâu đài ở vùng đất này khá nổi tiếng là Lâu Đài Cứu. Người dân quanh đây có truyền thuyết ma quỷ kể rằng ngày xưa nơi này vốn chủ nhân là một mụ phù thủy. Bà ta chuyên nuôi chim cứu, say mê loài chim này đến điên dại. Đến khi bà ta chết, người ta đồn rằng bà ấy đã hóa thân thành một con cứu vương khổng lồ. Con cứu này thống trị tất cả các con cứu khác trong vùng.

Người chủ trước từng dặn dò Tập Bình rằng về đêm gần sáng tầm 4 giờ tốt nhất không nên ra khỏi phòng nếu không sẽ bị con cứu vương này tấn công. Lão Thọt cũng dặn dò Hạ như thế.

Nghĩ đến truyền thuyết nọ, lại nghĩ đến Nhã Vy, tiếc nuối than thở một hồi, tiểu đệ làm việc xong cũng khiến hắn thấy mền mệt. Đầu óc nặng dần, Hạ lim dim chìm vào giấc ngủ.

Két két két…

Xào xạc… Rì rào.

Gió đêm bên ngoài thổi mỗi lúc một hăng. Cánh cửa sổ cũng bị nó thổi cho kêu lên từng hồi.

Chầm chậm, từ từ.

Kẽo ket…

Lộp Bộp… Mưa bất chợt rơi. Tiếng mưa rơi đánh vào bệ cửa sổ, vào vách tường lâu đài trong đêm khuya nghe thanh lãnh lạ thường.

Gió trở nên lạnh hơn, ngày càng lạnh lẽo tưởng như có ai đó đứng sau lưng mình thổi vào tóc gáy. Hạ rùng mình một cái, với tay kéo cái chăn lên đắp cho ấm người.

Lộp Bộp…

mưa rơi nặng hạt đập bôm bốp lên mặt tường bên ngoài nghe như có ai đang chạy trên đó, đôi giày gõ lên tường lộp cộp không thôi.

Rì rào…

Xào xạc…

Gió mạnh bên ngoài thổi cửa sổ đập ầm ầm vào song chắn. Một luồng hơi lạnh lẽo thổi ánh nến kéo dài ra như muốn tắt đến nơi.

Khạ… Khạ… Khạ…

Có tiếng như ai đó cười khà khà vang lên từ xa xăm rồi đến gần.

Hạ rùng mình ngồi dậy nhìn quanh.

“Gì ấy nhỉ?” tên Hạ nghĩ khi không thấy có gì khác lạ. Gió mưa thổi vào lạnh toát khiến hắn phải lấy tay này vuốt tay kia. Đi tới bên cạnh tắt cái máy lạnh đi. Hạ run rẩy trong làn mưa bị gió tạt vào đi đến cạnh cửa sổ. “Mưa rồi, đóng cửa sổ thôi” hắn nghĩ vậy.

“Bây giờ là 4 giờ 15 phút hơn rồi, liệu có con cứu vương thật không nhỉ, mà có chắc nó cũng trốn vào tổ rồi, mưa gió lạnh thế này còn gì”

Hạ nhìn qua khung cửa sổ, nhìn vào khoảng sân tối thui bị mưa gió tạt ướt bên ngoài bất giác nghĩ đến truyền thuyết về tòa lâu đài này. Một cơn gió mạnh bất chợt thổi ào vào trong phòng.

Đèn nến tắt phụt, cả không gian bỗng nhiên tối đen từ trong phòng lẫn ngoài phòng. Hạ giật mình nổi hết da gà lên. Mưa lạnh quá đi thôi. Hắn cố căng mắt ra nhìn, dưới ánh sáng lờ mờ lờ mờ, cố lắm Hạ mới tìm được móc khóa của cửa sổ.

Kẽo kẹt. Hạ vừa kéo cửa sổ lại vừa nghe tiếng gỗ kêu trong mưa mà lạnh hết sống lưng.

Khà… Khà… Khà… Lại tiếng cười âm lãnh từ đâu đó trong bóng đêm mịt mùng bên ngoài truyền vào tai hắn.

“Ai… Ai cười giữa đêm mưa gió thế này?”

Hai tay hắn run bần bật, loay hoay cả phút mới đóng được cái cửa sổ gỗ mà bình thường chỉ cần 10 giây là xong.

Thò tay móc ra điện thoại, bật đèn flash lên chiếu sáng cả căn phòng vắng. Tên Hạ mới bình tĩnh lại đôi chút. Nằm trở lại trên giường, kéo chăn đắp lên người, cảm nhận một chút nhiệt độ ấm áp hắn mới bình tĩnh lại.

“Tiếng cười đó là sao nhỉ?”

Khà… Khà… Khà… Khà…

Giọng cười bất chợt vang vọng khắp căn phòng. Tên Hạ giật bắn lên như bị sét đánh.

“A” Hắn hét.

Cộp… Cộp… Cộp…

Khà… Khà… Khà…

Tên hạ run rẩy quét đèn flash điện thoại khắp phòng, căn phòng vẫn chỉ có mình hắn nhưng tiếng bước chân lại có thể nghe rõ mồn một trong đêm mưa, tiếng cười khà khà kỳ dị như vang lên cạnh lỗ tai hắn vậy.

“Ma hay là cứu vương… Cứu biết cười sao? Đây rõ ràng là tiếng giày đạp lên gạch mà...”

Cộp…

Cộp…

Cộp…

Rắc…

Kèn kẹt… Ken két…

Cửa sổ bỗng nhiên mở bung ra, một cái gì đó trăng trắng thò vào trong. Tiếng nghiến răng ken két chợt truyện vào…

Tên Hạ điếng hồn, hai mắt mở trừng trừng nhìn cái đầu của lão thọt đã bể nát bị nhét vào giữa những khung sắt cửa sổ.

Bên ngoài trời mưa đã rất lớn. Sấm đánh ầm ầm từ xa, sét chớp sáng cả vùng trời.

Nhã Vy mang theo khuôn mặt lạnh lẽo, hai chân mọc gai, mỗi bước là đạp lủng mấy cái lỗ nhỏ, chạy như bay trên tường lâu đài cổ.

Da thịt chuyển thành màu ám kim, sau khi tra hỏi lão thọt chỗ của Tập Bình, cô giết hắn rồi lôi xác theo trèo tường. Cái xác già va chạm lên gạch đá của tường lâu đài kêu sạc sạc. Cô lôi hắn tới một cái cửa sổ liền nhét đầu hắn vào sau đó nhún người nhảy sang một mái gạch ngang, chạy thẳng sang tòa tháp khác của lâu đài, nơi có ánh đèn còn bật sáng, chỗ ngủ của Tập Bình.

--- Lời Tác Thật ---

Vốn định cho Nhã Vy đánh với Tập Bình rồi kết ở chương này luôn nhưng nổi hứng viết kinh dị nên lòi ra một khúc. Đành kéo thêm chương nữa mới kết ngoại truyện lần này vậy. Cũng đưa thêm vài điểm ẩn cho ngoại truyện lần sau.

Khà khà khà khà khà….

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.