Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++) - Chương 1

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++)

1 Chương 1

--- Lời Tác Thật ---

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

---0---

Phập.

“Cô… Cô là ai, tại sao giết tôi”

“Bởi vì mày là hạng đáng chết”

“Cô… Hự hự… Tôi có tội gì?” Người đàn ông thôi thóp nói, hai tay ôm ngực, khó tin nhìn mấy sợi tóc trong mềm dẻo mà lại cứng như sắt thép đang đâm vào ngực mình. Mạng sống của hắn chỉ còn tính bằng giây.

“Vậy để tao kể ra tội của mày để mày chết được tâm phục”

“Thứ nhất mày từng dùng tiền thuê du côn đánh chết một người đàn ông để cướp vợ của anh ta”.

“Thứ hai mày lừa tình nhiều cô gái trẻ dạ ngây thơ đến khi họ có bầu lại quất ngựa truy phong để bọn họ đau khổ”.

“Thứ ba mày dùng tiền mua chuộc người của công ty đối thủ, vu oan giá họa cho họ khiến họ thân bại danh liệt”

“Những thứ đó không phải là điều tao quan tâm, tội đáng chết nhất của mày là bán rẻ người con gái yêu mày, để cô ta bị luân phiên cưỡng gian, nếu tao không đến kịp cô ấy đã tự sát rồi. ” Cô gái xinh đẹp, chân dài ngồi xuống thật quý phái trước mặt tên thanh niên thoi thóp, gằng giọng đầy căm ghét nói.

“Cô nghĩ mình là chúa cứu thế… Sao” nắm lấy cổ áo cô gái, tên đê tiện này dồn sức nói câu nói cuối cùng trong đời hắn.

Cô gái gỡ bàn tay vô lực của hắn ra, phun nước bọt lên mặt hắn rồi đứng dậy.

“Phi, tao không phải chúa cứu thế nhưng tao sẽ giết hết những kẻ bỏ rơi bạn gái của mình”.

Ánh đèn đường từ dưới hắt lên, nàng ta đứng trên nóc một tòa nhà hơn chín tầng, bước chân trên gờ tường cheo veo, khuôn mặt lạnh lẽo, ánh mắt đen lánh nhìn xuống con đường xa xôi bên dưới.

Bàn tay nắm chặt, đây là kẻ thứ năm cô giết, chỉ cần để cô phát hiện bất kỳ kẻ nào bỏ rơi bạn gái, để họ bị cưỡng hiếp, cô sẽ tìm đến giết kẻ đó, mấy cái tội khác chỉ là tạm thời điều tra làm lý do phụ thêm mà thôi.

Cô hận những kẻ như vậy, giống như cô hận tên tên bạn trai khốn kiếp trước đây của cô đã bỏ rơi cô vào cái ngày ấy vậy. Ngày xưa yếu đuối chưa có năng lực như bây giờ. Từ cái ngày cô bị cưỡng hiếp tập thể đó, lòng cô đã chai sạn, trở thành sắt đá, giết người không chùn tay.

“Hừ, may mắn cho mày ra nước ngoài ẩn tăm tích sớm, nếu không mày đã sớm chết rồi. Nhưng mà rất nhanh thôi, tao sẽ tìm được mày, ngày hôm nay tao có năng lực này, đã đến lúc thực hiện lời thề hôm đó rồi” Cô gái dang đôi tay ra cản gió trời.

Trong màn đêm thâm trầm đi về phía đèn đường bị hư của Tòa Nhà, chân cô ta mọc ra mấy cái gai nhọn, cô đâm lên tường, giống như con nhện vậy, hai chân cô bám vào tường, thẳng góc 90 độ, xem tường nhà như đất bằng nhẹ nhàng đi xuống mặt đất.

Trong cô như một bóng ma giữa không gian bao la vậy. Người ta gọi cô là Bóng Ma Áo Trắng, gọi những án mạng cô gây ra khắp miền nam đất nước là Ác Mộng Của Kẻ Sở Khanh. Mỗi một hiện trường điều để lại một đóng tài liệu về những chuyện thương thiên hại lý mà nạn nhân khi còn sống gây ra, chủ yếu là về mặt trai gái.

Vụ án liên hoàn của cô đang gây rúng động toàn quốc, trên tivi ngày nào cũng nhắc tới, áp lực lên ngành công an phải nói là lớn nhất chưa từng có từ trước tới nay.

Cô gây án không khác gì người thường nên đã qua nữa năm kể từ lần gây án đầu tiên, Cục Phòng Vệ Hiện Tượng Siêu Nhiên vẫn chưa nhúng tay vào. Họ chỉ quan tâm đến những vụ việc do dị nhân gây ra mà thôi.

---------------------------------------------------

Từ sau khi bị Đa Diên tiêm chất kích thích từ thế giới khác, cơ thể cô rất khác thường, cho đến đầu năm nay cô đã trở thành một dị nhân, thực lực cực kỳ mạnh mẽ. Hôm nay cô chính thức bắt tay vào trả thù kẻ phụ bạc mình.

Hôm nay là ngày đẹp trời, Công Ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Một Thành Viên Tỷ Phú Tương Lai XaoBaCo tổ chức hội nghị giới thiệu dự án lớn nhất của công ty họ. Những thành viên mới gia nhập chỉ cần bỏ ra từ 100 đô la mỹ đến 10.000 đô la mỹ để mua các gói đầu tư là có thể ở nhà rung đùi đợi tiền lãi chuyển vào tài khoản, nếu mà câu kéo được nhiều người vào dưới trướng mình để mua gói đầu tư thì càng được thưởng nhiều hoa hồng hơn. Thành viên càng vào sớm càng mau giàu, những người tham gia càng trễ thì số phận ra sao chưa biết trước được, cho nên hãy nhanh tay lên mà tham gia làm thành viên của công ty nào.

Hồng Nhan, một cô gái chất phát từ quê mới lên Sài Gòn không bao lâu, khuôn mặt xinh đẹp, mang theo u sầu, lần thứ hai cô đến hội nghị của tổ chức này những mong tìm lại Người Dẫn Dắt của mình để đòi tiền.

Từ khi cô đổ hết tiền của mang theo vào hệ thống của công ty này theo lời giới thiệu và đảm bảo của Người Dẫn Dắt, cô chưa hề nhận được cái gọi là rung đùi đợi tiền sinh lãi nằm ở đâu cả. Cô muốn đòi lại tiền nhưng cô không liên hệ được Người Dẫn Dắt, hy vọng hôm nay có thể tìm thấy hắn.

Hội nghị kết thúc, Hồng Nhan loáng thoáng nhìn thấy Người Dẫn Dắt đằng xa xa đang kéo theo mấy tên thanh niên chuẩn bị lên xe chạy đi.

Người Dẫn Dắt thực ra cũng chính là tổng giám đốc của Công Ty Trách Nhiệm Hữu Hạn Một Thành Viên Tỷ Phú Tương Lai XaoBaCo này. Chính là người đứng đầu của công ty.

“Anh Hạ, anh Hạ” Hồng Nhan vừa gọi vừa hấp tấp chạy đến.

“A, Nhan… Em sao lại ở đây, tìm anh có chuyện gì không?” Tên Hạ lúng túng khi thấy Hồng Nhan. Mấy ngày nay hắn tránh mặt cô cũng là vì hắn đã gom đủ tiền, hội nghị lần này là để hốt cú chót rồi sẽ ôm tiền trốn qua nước ngoài, đi gặp ông chủ trong bóng tối của hắn.

“Sao em liên lạc với anh không được? em có chuyện muốn bàn với anh” Hồng Nhan nói.

“Được rồi, em lên xe đi, chúng ta tìm quán nước nói chuyện hay em muốn lên văn phòng chỗ anh không?”

“Dạ được”

……………………………………………

Trong một căn phòng làm việc sang trọng ở đỉnh một tòa nhà, chỗ này là tòa nhà được Công Ty XaoBaCo thuê để làm cơ sở chính ở Sài Gòn, có rất nhiều người ra vào tấp nập, chủ yếu là thành viên mới đến để nhận tư vấn và mua gói đầu tư, tham vọng trở thành tỷ phú trong vòng vài tháng. Hiện công ty có hơn 100.000 thành viên, số tiền gom vào tay Tên Hạ cũng đã hơn mấy ngàn tỷ đồng, đây là chưa tính tới số tiền lưu động chia lợi nhuận cho các thành viên cấp cao hàng tháng cũng có hơn 100 tỷ chứ không ít.

Công ty đã hoạt động hơn một năm, bây giờ đã đến lúc bộ sậu thu lưới rồi, Vé máy bay cũng đã đặt sẵn trước 1 tháng, chỉ cần tên Hạ thành công trốn ra nước ngoài, những tên cấp dưới không biết gì ở lại sẽ thay hắn chịu tội trước pháp luật. Gần đây bên công an đã bắt đầu thâm nhập điều tra rồi. Sau cú chót lần này hắn sẽ trốn đi gặp ông chủ rồi sống đời nhàn hạ ở ngoại quốc.

Đối với Hồng Nhan, phải an ủi cô ta, phải khiến cô ta không dám tố giác. Bởi vì hắn là lúc trước thấy cô xinh đẹp vô cùng nên tinh trùng thượng não mới tự tay làm Người Dẫn Dắt cho cô ả, nếu ả mà kiện thì hắn sẽ gặp rắc rối to, khéo không kịp chạy ra khỏi đất nước mất, phải làm cô ta im mồm. Nghĩ như vậy hắn liền chở cô về văn phòng, lúc này đã là giữa trưa, mọi người đều đã về nhà.

“Em không cần biết, anh Hạ, em không tham gia nữa, anh trả lại tiền cho em, lúc trước anh hứa hẹn hay lắm, mua gói này gói nọ, tiền sẽ sinh tiền, không đến 3 tháng sẽ thành tỷ phú. Bây giờ em cả tiền nhà trọ cũng không có mà trả cho người ta đây nè. tháng đầu em còn được nhận hoa hồng, mấy tháng sau này em có nhận đồng nào nữa đâu”

“Nhan, đó là tại em không chịu hoạt động. Em nhìn người khác đi, trong hệ thống của họ liên tục có người mới tham gia thì mới có tiền hoa hồng hàng tháng như vậy, nhìn hệ thống của em đi, bao nhiêu ngày không có thêm ai tham gia rồi hả, em không tìm được người mới thì phải làm sao cho người cũ dưới em tự đi tìm người mới chứ, còn không thì em tự mình đăng ký thêm thành viên, tự mình mua thêm gói thì sẽ có hoa hồng thôi” tên Hạ sừng sộ nói.

“Cái gì, không có tiền trọ sắp bị đuổi mà anh kêu em tự đăng ký làm thành viên mới rồi bỏ tiền mua gói à, em không biết, em muốn rút, anh trả lại tiền cho em, hu hu hu”.

“Này, cô đừng có khóc, cô bỏ tiền mua gói đầu tư thì đợi tới hạn sẽ thu lại lãi, công ty không có chuyện trả lại tiền như vậy đâu, cô mua mấy cái gói đầu tư dài hạn đó hình như còn nữa năm nữa mới tới lúc kết toán mà, bây giờ chưa ra tiền thì đợi tới lúc đó không phải là nhận tiền lời rất nhiều sao? Khóc lóc ở đây làm gì?”

“em nghe anh dụ ngọt mới mua mấy gói đó, tưởng là sẽ được hoa hồng từ thành viên tham gia hệ thống có tiền trang trải để đợi tới lúc kết toán gói đầu tư, bây giờ không có đồng nào, em làm sao sống từ đây tới đó đây?”

“Đó là chuyện của cô, cô ở đây lớn tiếng với ai hả?” Tên Hạ đập bàn cái rầm, đứng dậy hét.

“Em không cần biết, anh không trả lại tiền cho em, em sẽ ra tòa kiện anh” Hồng Nhan quệt nước mắt nói.

“Cái gì, cô dám kiện tôi”

“Trả tiền cho em không em sẽ đi kiện, công ty bây giờ cũng có nhiều người đòi đi kiện ra tòa lắm rồi đó cho anh hay”.

“Cô...” Tên Hạ chỉ tay vào mặt Hồng Nhan, tức nói không nên lời. Ánh mắt hắn hung ác lên.

“Bốn đứa bây vào đây” Hắn quát.

“Anh… Anh định làm gì, gọi họ vào làm gì” Hồng Nhan cảm thấy sợ hãi.

Tên Hạ không thèm trả lời, hắn lôi điện thoại Nokia loại mới nhất ra, là loại chuyên dành cho tín đồ thích quay phim chụp ảnh. Bật chức năng ghi hình lên, nhìn bốn tên đàn em đi vào liền ra lệnh.

“Tụi mày khóa cửa lại, bịt miệng con đ* này cho tao, tao muốn quay phim heo của nó, đứa nào thích cứ nhào lên chơi nát l* nó đi”

“Anh Hạ, anh đừng quá đáng...Ư” nói chưa hết câu, một tên đàn em lực lưỡng đã nhào tới nhét giẻ vào miệng cô.

“Thứ đồ quê mùa, lúc trước là tao thấy mày ngây thơ bước chân lên Sài Gòn, lại ham kiếm tiền mới lừa mày, giới thiệu mày tham gia công ty này của tao. Thứ hám tiền như mày muốn có tiền nhanh mà không cần làm việc á hả, đi làm đ* mới là thích hợp nhất. Hôm nay để bọn tao mở hàng cho, rút kinh nghiệm về sau ra đường đón khách sẽ bớt bỡ ngỡ hơn đó”. Tên Hạ mở cúc áo thả bớt cơn bực bội, kéo ghế xoay đến ngồi, đưa điện thoại lên bắt đầu quay hình.

“An...Ông ược àm ậy....” Hồng Nhan vùng vẫy, nói ú ớ.

“Ư”

“Anh Hạ, con nhỏ này còn trinh” một tên đàn em vừa chọc công cụ gây rối của hắn vào tiểu muội xinh xinh của Hồng Nhan, thấy có máu chảy ra liền nói.

“Ha ha, tốt, chơi đi. Nhan em, anh nói cho em biết, nếu em dám kiện anh, anh sẽ tung phim lên mạng, để em nổi tiếng lên, há há”

Hồng Nhan bị năm tên thay phiên nhau giày vò lên bờ xuống ruộng. Tên Hạ cảm thấy đói bụng nên bỏ đi ăn, để bốn tên đàn em ở lại hành hạ Hồng Nhan.

------------------------------------------------------------------------

Một cô gái với mái tóc dài thướt tha đen tuyền, khuôn mặt đeo một cái khẩu trang in hình đầu lâu. Cô nàng khoan thai bước trên tường nhà bên ngoài của tòa nhà Công Ty XaoBaCo. Đội nắng mà đi thẳng 90 độ từ dưới đất đi lên tầng cao nhất.

Mặt trời đang giữa trưa nên ít ai ngẩng đầu lên để chiêm ngưỡng một màn chỉ có thể thấy trong phim như thế này.

Mái tóc cô xõa dài 90 độ với mặt đất bên dưới, thân người xem vách tường như đất bằng đi thẳng lên trên, ánh mắt cô lạnh lẽo đằng sau cặp kính râm tỏa ra sát khí ngút trời. Đôi bàn tay cô vẫn còn nhỏ máu xuống nền đất bên dưới.

Từ sáng đến giờ cô đã giết ba tên tổng giám đốc đứng đầu của ba công ty lừa đảo rồi, bây giờ sẽ là tên thứ tư, bất kể kẻ nào làm việc độc ác cho bạn trai cũ của cô điều phải chết.

Nhìn vào cửa kính văn phòng trên cùng, mặc dù không thấy được bên trong nhưng cô lại loáng thoáng nghe thấy tiếng hò hét điên loạn của mấy tên nam nhân.

“Hừ, nam nhân không có tên nào là tốt, một lũ khốn kiếp” Cô gái hừ lạnh, năm ngón bàn tay phải chợt dính liền vào nhau, hòa làm một thể trông giống như một lưỡi đao bén nhọn, tỏa ra hàn quang dưới ánh mặt trời ban trưa.

Loảng xoảng.

Cô nàng vung tay lên, phá nát lớp cửa kính trước mặt, từ bên ngoài leo vào, nhìn thấy tình hình bên trong. Cả người cô run lên vì tức giận.

“Đúng là lũ nam nhân, không tên nào đáng sống” Cô gằn giọng.

Trước mắt cô, Hồng Nhan bị bốn tên đè lên sàn nhà cưỡng hiếp. Một tên đè đầu cô nàng 19 tuổi ra bắt cô ngậm lấy vật gây giống của hắn, một tên nằm bên dưới cô ra sức đẩy vào cửa hậu, một tên dưới háng cô dồn dập phá trinh tiết. Tên con lại thay tên Hạ cầm lấy điện thoại để quay phim.

Nhìn Hồng Nhan thẫn thờ co ro, nước mắt lăn dài, cô gái dị nhân cảm thấy đàn ông ghê tởm đến thế là cùng.

Bốn tên bị cô gái đột nhập bất ngờ làm hoảng sợ, chưa kịp truy hỏi câu nào liền bị cô nàng dị nhân xoay người, loẹt xoẹt vài cái chặt đứt cổ họng mà chết tốt. Cô chính là hung thủ của mấy vụ án liên hoàn Ác Mộng Của Kẻ Sở Khanh gần đây. Lần này đến đây là có chuyện cần làm. Cô dùng tóc cương hóa lên, biến thành màu ám kim, cuốn xác bốn tên sau đó trèo tường lên sân thượng, vứt xác bọn chúng vào một góc khuất.

Nhanh chóng quay lại căn phòng vừa rồi.

“Em gái… Em gái” Cô nàng dị nhân lay Hồng Nhan đang đau khổ nằm co ro trên sàn nhà dậy.

Kéo Hồng Nhan đang co ro ngồi dậy, dẫn cô bé vào nhà vệ sinh tắm rửa lại sạch sẽ, mặc lại quần áo đàng hoàng.

Cô hỏi “em bình tĩnh lại nhé, bốn tên đó chị đã giết rồi, không ai ăn hiếp em nữa đâu”

“Hu hu” Hồng Nhan òa khóc, cô nhào lên ôm chặt cô nàng dị nhân. Cô gái dị nhân vỗ về lưng cô, kiên nhẫn đợi cô bé bình tĩnh lại.

“Chị, chị là ai?” Hồng Nhan vừa gạt nước mắt vừa thút thít hỏi. Cô gái này lại là từ cửa sổ nhảy vào, không thấy dây nhợ gì, không lẻ cô ấy biết bay sao ta?

“Chị hả, chị là kẻ sẽ giết tất cả những tên sở khanh rác rưởi ức hiếp chị em phụ nữ chúng ta. Giống như bốn tên đó vậy, thứ cần phải giết” Cô gái dị nhân giọng điệu hận thù nói.

“Cái gì? Bốn tên đó bị chị giết rồi? Đó là phạm pháp, là giết người đó?” Hồng Nhan hoảng sợ nói, còn đưa mắt nhìn quanh. “Xác mấy tên đó đâu nhỉ?” Cô nàng thắc mắc.

“Không liên quan đến em, đây là điện thoại bọn chúng quay cảnh em bị.... em giữ lấy mà xài, vứt sim đi, xóa đoạn phim. Để chị đưa em ra khỏi đây”

“Dạ” Hồng Nhan xinh đẹp nhu thuận gật đầu.

“Em tên gì?”

“Hồng Nhan ạ, còn chị?”

“...”

“Cho chị hỏi, tên giám đốc lúc trước chị thấy hắn đi vào công ty rồi, bây giờ hắn đi đâu rồi, không thấy ở trong phòng lúc nãy nhỉ” Cô gái dị nhân nhìn nhìn Hồng Nhan, trong đầu nảy ra vô số ý nghĩ. Mặc dù cô đã giết ba tên giám đốc ba công ty khác là thuộc hạ của “Hắn” rồi nhưng chỗ “Hắn” ở cô vẫn chưa biết được, đến cả dùng cái chết để đe dọa cũng không ăn thua, thật không biết “Hắn” đã làm thế nào mà khiến mấy tên thuộc hạ này trung thành như vậy nữa. Xem ra tên Hạ, kẻ cuối cùng này phải thay đổi đối sách mới được.

-----------------------------------------------------------

“A a a a” Hồng Nhan hét ầm lên, gió thổi tốc vào miệng cô nàng khiến cô nhe cả răng ra. Cô gái dị âm một tay ôm cô, bản thân lại từ cửa sổ tầng 10 nhảy xuống mặt đất.

Ầm. Cả hai đáp xuống một con ngõ nhỏ vắng vẻ, mặt đường bê tông bị cô gái dị nhân đạp thành một cái hố nát.

“Phù… Phù” Hồng Nhan vuốt cặp ngực cỡ D căng tròn của mình, thở hào hển, không hết bàng hoàng.

“Chị… Chị là con người phải không? Sao chị nhảy cao như vậy mà không sao?” Cô vừ thở vừa thắc mắc.

Cô gái dị nhân từ trạng thái cương hóa trở về bình thường, màu da ám bạc cũng trở lại hồng hào. Cười hai tiếng, xoa đầu Hồng Nhan nói.

“Em cũng ráng sống cho tốt, về sau em đừng dễ dàng tin đàn ông nữa nhé, nhớ lấy bài học lần này, chị quay trở lại đợi tên giám đốc Hạ đây. Chị cho em cái thẻ ngân hàng này, tiền bên trong em cứ thoải mái sài, đây là thẻ của chị, em cứ yên tâm, nhớ đừng nghĩ quẩn đó”

“Cảm... ơn chị, em sẽ sống tốt, cái điện thoại này, cả đoạn phim em sẽ giữ kỹ để nhắc nhở mình không nên quá tham lam, quá tin tưởng người khác nữa. Thẻ ngân hàng chị giữ lại đi ạ” Hồng Nhan vành mắt đỏ lên, nói nghẹn ngào.

“Không cần, em cứ giữ lấy mà tiêu, dù sao chị còn rất nhiều thẻ khác, tiền chị có rất nhiều, em dùng nó mà làm vốn đi. Chị đi đây”

Cô gái dị nhân lần nữa bám chân lên tường, cứ thế giữ 90 độ ngang với vách tường mà đi lên tầng 10 như đi trên đất liền vậy. Hồng Nhan há to miệng ra mà nhìn, không thể tin được vào mắt mình a. Có cô ấy, thế gian này sẽ bớt nhiều cô gái bị hãm hại a. Đôi tay phấn nụ mũm mĩm nắm lại, Hồng Nhan quyết tâm, tương lai mình cũng phải giống chị ấy, đè đầu cưỡi cỗ lũ đàn ông mới được, tên nào ngứa mắt, sở khanh, lừa đảo mà lọt vào tay cô, hắn sẽ sống rất thảm.

Văn phòng hiện trường nhanh chóng được cô gái dị nhân dọn dẹp sạch sẽ, lau sạch vết máu.

------------------------------------------------------------------

Ting.

Thang máy dừng ở tầng mười. Giám đốc Hạ bước ra, mồm huýt vang giai điệu nhạc, mở cửa bước vào văn phòng của mình. Mắt hắn trợn ra. Đẹp quá.

“Cô là ai” Tên Hạ nhìn cô gái khỏa thân tuyệt đẹp trước mặt, mắt hắn trố ra như mắt ếch, đũng quần đội lên một nấm mồ. Cả tầm mắt của hắn chỉ có thể hút vào đôi gò bồng đảo căng tròn, hồng nhuận với hai hạt kim sa đỏ tươi kia, mọi thứ xung quanh như mờ đi, tất cả chỉ còn cô gái tuyệt đẹp kia trong mắt.

Cô gái dị nhân nói “em được bốn anh chàng lạ mặt mời đến đây tác nghiệp, em nói mấy ảnh muốn xin vào làm văn phòng mà mấy ảnh lại bảo em phải cởi đồ ngồi đợi giám đốc, anh là giám đốc Hạ phải không. Em chỉ muốn làm nhân viên văn phòng thôi, mấy ảnh ép em cởi đồ, anh cho em mặc lại đồ được không?”

Cô nàng ra vẻ thẹn thùng, một tay che ngực, một tay che lại “tiểu muội”, vài sợi cỏ non len khỏi kẻ tay, rung rinh theo nhịp e thẹn của cô khiến máu giám đốc Hạ trào lên đỉnh đầu. Dây kéo khóa quần của hắn gần như bị thứ bên trong đẩy cho đứt ra. Hắn vỗ vỗ vào cái đầu nhô lên, cố bình tĩnh lại, thầm nghĩ “chú em, tao biết mày rất giỏi, tao cũng tự hào vì mày to vài dài tới tận 30cm, nhưng mà phải giữ hình tượng chút chứ”

Hắn nói “Không, à được. Cô muốn xin việc hả, cô muốn làm thư ký không? A hay là ở nhà tôi đang thiếu người làm việc, cô, à em muốn về đó làm việc không?”

“Giám đốc muốn em làm ô sin hả? Em không làm đâu”

“Không, dĩ nhiên là không, nhà anh khá lớn mà chưa có ai quản, em về quản giúp anh nhé”

“Vậy… Lương bổng thế nào anh?”.

“Em muốn gì cũng được, Anh thiếu gì cũng thiếu chứ tiền thì bao la”

Hơn 3000 tỷ còn nằm trong tay anh đây nè.

“Vậy anh chở em về nhà xem đi”.

“Ok, ra cổng đợi anh, anh đi lấy xe” tên Hạ lật đật chạy ra ngoài, đi vào thang máy xuống tầm hầm lái xe ra. Vẻ đẹp của cô gái dị nhân như là thần tiên vậy, lóa cả mắt hắn khiến cả mấy cái cửa sổ văn phòng bị đánh bể chần dần ngay trước mặt mà cũng không thấy.

“Phi, không vì tung tích của tên đáng chết kia, bà còn lâu mới phải để mày hưởng, hừ” Bàn tay quệt vào cô bé e thẹn dưới háng, cô gái đưa lên môi liếm một cái, nụ cười tàn nhẫn hiện ra. Việc trả thù của cô đã đi được nữa đường rồi, tất cả tiền bạc mấy tên giám đốc lừa đảo được điều bị cô chiếm sạch, không biết bạn trai cũ cô mà biết thì có hộc máu mà chết hay không.

“Ha ha ha ha ha...” Tiếng cười thê lương cất lên trong căn phòng của giám đốc Hạ.

----------------------------------------------------------------

“Anh… Giám đốc Hạ, anh định làm gì”

“He he, anh muốn thử việc em, nếu em làm tốt, anh sẽ nhận em vào làm, thế nào, em có muốn làm việc không” tên Hạ vừa cởi quần lót ra, con chim cuckoo dài thòn lòn, to như cái chày lồ lộ ra ngoài, hai hòn bi da treo ở đó đánh mạnh vào thị giác của cô gái đối diện.

“Anh phải hứa, em thử… Thử việc thì anh phải nhận em đó”

Đầu óc tên hạ hoàn toàn lâng lâng trống rỗng nhìn cô gái đẹp tuyệt trần trước mặt bắt đầu cởi áo ngực và quần chíp đi, cả người hắn nóng rừng rực lên, chim cuckoo dựng thẳng như cây trụ điện. Không biết bốn tên đàn em kiếm đâu ra cô em cực phẩm này nhỉ? mà bốn tên đó đi đâu rồi nhỉ? Hồng Nhan giải quyết sao rồi? Thây kệ mẹ, nhịn sắp hết nổi rồi. Mlem, mlem, mlem, khoẹt khoẹt. Nước miếng hắn chảy ra thành dòng, chảy ra lênh láng dưới nền nhà lót gạch, thiếu điều chỉ đứng không thôi hắn cũng muốn trượt té.

Nhìn bộ dạng dâm tặc của hắn, cô gái dị nhân khẽ cười như nụ hoa nở vào sáng sớm, qua ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ, cô như thiên thần, người trời trong mắt giám đốc Hạ.

Hắn như con mãnh thú, không thể nhịn nổi nữa, cả người xồ tới, đè cô gái có mái tóc dài, mặt trái xoan, môi anh đào, ngực bồng lai, núm hồng sen, lông đen tuyền, cô bé chúm chím ẩn hiện. Quá đẹp.

Cô gái vừa ngã lên ghế sô pha chưa kịp ngồi thẳng người lại, chưa kịp lấy lại hồn vía, cây hàng của hắn đã như ngựa hoang đâm thẳng vào tiểu muội của cô, hai mép bị đẩy ra, cây hàng đâm thẳng vào cái ót.

Sọt. Cây hàng chui thẳng một đường vào tới tận cùng cô gái, không cho cô kịp phục hồi tinh thần, hắn liền bắt đầu nhấp, rút ra đẩy vào, đẩy vào rút ra. Noãn sào của cô nàng bị hắn đẩy thẳng về sau. Đẩy tới cùng đường.

“Á Á á á á…” Cô gái dị nhân không ngờ tên này hùng hổ như vậy, bị hắn đè ra đánh phá cuồng bạo, cảm nhận phía dưới mình bị tên này đâm vào thọt ra liên tục, tần suất ngày càng nhanh, đến bản thân cô cũng không chịu nổi.

Một, hai, ba, bốn…

Một ngàn, hai ngàn…

Trong vòng 10 phút cô bị tên Hạ “nhấp” gần hai ngàn nhấp, đại não đê mê, cô cũng không nghĩ được gì nữa, chỉ có thể rên rỉ hưởng thụ. Nước từ hạ thân cô chảy ra ào ào như vỡ đê. Cô nằm trên ghế sô pha bị hắn đẩy tới nổi ghế rách chỉ may, cô bé của cô nàng bị hắn đẩy cây hàng quá nhanh mà từ đỏ hồng thành đỏ lựng.

“Anh… Anh… Anh Hạ, từ từ thôi, em… Á” Cô gái dị nhân nói lắp không thành câu.

“Em đẹp quá, anh không kìm được, thông cảm cho anh” Nói rồi hắn chồm người lên, cây hàng vẫn liên tục thọc vào trong tử cung của cô nàng, thân trên chồm tới, tên Hạ nhằm ngay núm của quả đào trái hả họng cắn.

“Á”

Cô gái dị nhân cả người run lên, cô bé của nàng khép càng chặt hơn khiến tên Hạ càng sung sướng, đẩy càng nhiệt tình.

Hắn vừa cắn vừa kéo núm của cô dài ra, răng hắn nghiến kèn kẹt. Đã quá. Hắn bắt đầu hả lớn họng, hai tay bóp mạnh ngực cô, miệng mút chùn chụt đến nổi da cô nổi mẩn đỏ lên. Mút đến mức như là mỡ trong ngực bị hút ra ngoài tới nơi vậy.

“Anh, nhẹ… Nhẹ thôi anh ỚI, Á”

Tên Hạ như không nghe thấy gì hết, ban đầu hắn dập rất nhanh nhưng đến bây giờ thì bắt đầu đổi chiến thuật. Lúc trước đập nhanh, mỗi khi rút cây hàng ra khỏi cô bé chỉ có ba phần rồi sẽ thụt vào lại. Lần này hắn rút ra gần hết, chỉ chừa lại đầu rùa, sau đó lấy hết sức hắn đẩy mạnh cây hàng dài 30cm vào, đẩy mạnh tới nỗi cô gái dị nhân bị hẩy đụng đầu vào thành ghế Sô Pha.

“Á… Ư”

“Không được, để hắn chơi mình như vầy mệt chết, ứ, mình phải chủ động mới được” Nghĩ rồi, cô gái dị nhân cố vùng dậy nhưng vẫn không được, tên Hạ này không phải là người máy chứ, hắn hì hụt đâm thọc đẩy chọc cô từ nãy giờ mà không thấy mệt à, nghỉ chút đi chứ.

“A a ơ ơ”

Phịch, phịch, phịch.

Tiếng thịt đập vào thịt như người ta đang băm thịt heo nấu cháo, như tiếng máy khâu chạy vang lên liên tục, mông cô gái đã đỏ ửng cả lên.

“Tên Hạ này định chơi mình tới chết à” Cô gái hoảng hồn, không lẽ mình phải biến hình chứ, nếu không sao chịu nổi tên cuồng dâm này a.

Hơn nữa tiếng đồng hồ sau giám đốc Hạ vẫn chưa mệt mỏi ra sức lấy hàng đâm vào rút ra dưới hạ thân cô gái dị nhân khiến cô đã mệt thở không ra hơi. Cả người co giật, xuất thủy hơn cả chục lần.

Lúc này hắn đang ôm cô vào lòng ngực, hai chân cô vòng lại, gác lên hông eo của tên Hạ, bàn chân duỗi căng ra vì bị hắn dập vào cô bé của mình kích thích, hai tay vươn ra trước choàng qua cổ giám đốc Hạ.

Cả người cô bị hắn dùng tay bợ mông. Hắn đứng thẳng người trong phòng, dùng tay đẩy mông cô ra khiến cây hàng bị rút ra một đoạn, sau đó thả tay để cho cô bé và nửa dưới cô theo lực hút trái đất mà hạ xuống đập vào chân giữa của hắn.

Mông hắn hất đẩy làm cả người cô bị hất ra lại hạ xuống, mỗi lần như vậy, cô bé hồng hào của cô gái lại phải nhả cây hàng ra rồi nhanh chóng ngoạm trở lại.

Nhìn toàn cảnh giống như tên Hạ đang đeo cái ba lô trước bụng, đẩy ba lô lên thì quai ba lô đang đeo trên cổ sẽ kéo lại đập vào người hắn vậy.

“Em đẹp quá, anh không muốn ngừng lại chút nào” Tên Hạ thở gấp nói.

“Anh… Chơi phải giữ gìn chứ, em mệt lắm rồi” Cô gái nói.

“Được rồi, lượt này nữa, anh xuất vào trong thì cho em nghĩ ngơi chút, xế chơi tiếp” hắn nói.

“Đừng, đừng anh… Xuất ngoài đi” Nói tới đây cô mới nhớ là tên này vừa vào nhà đã đè cô ra chơi rồi, chưa hề đeo bao a.

“Chết tiệt, hy vọng không dính bầu với hắn. Tý phải đi mua thuốc tránh thai uống hi vọng vẫn kịp” Cô nghĩ.

--- Lời Tác Thật ---

Chương Sau: Tên Hạ cày ngày cày đêm.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.