Trở về truyện

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++) - Chương 2

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 3 - Ân Oán Dây Dưa (18++)

2 Chương 2

--- Lời Tác Thật ---

Link Phần 1:

Hoặc

Link Phần 2:

Hoặc

---0---

Giám đốc Hạ mặc kệ ba lần bảy ứ ứ cái gì vẫn dồn dập tấn công. Nào là vận dụng Cửu m Bóp Nát Thảo, một tay bợ mông cô gái dị nhân, một tay lần mò lên ngực cô ra sức nhào nặn. Nào là Tam Phân Rút Ra Khí, rút cây thương dưới háng ra ba phần rồi đập nhanh lên trước, đâm sâu vào lỗ châu mai của cô nàng dị nhân làm cô gái rên la oai oái như bị chọc tiết. Nào là Há Miệng Ngậm Giang Sang, giám đốc hạ dùng miệng mút lưỡi cô gái kéo ra ngoài, mút nghe chùn chụt rõ to.

Tất cả từ lỗ tai, bờ môi, lưỡi thơm, cổ thon, ngực đào, mông tươi cho đến khe sâu thiên đường, giám đốc Hạ đều liên tiếp hầu hạ, ngắt nhéo, hun hít, giã gạo không bỏ qua bất kỳ điểm nhạy cảm nào của cô nàng dị nhân. Đưa cô dâng trào hết đợt sóng này đến đợt sóng khác.

Gấp gáp.

Nhanh dần.

Bạch Bạch Bạch.

“Em.. Em ơi, anh yêu em nhất trên đời, à mà em tên gì ấy nhỉ?”

“Không, đừng mà, đừng...”

Phụt…

Rào rào rào…

Giám đốc Hạ gầm lên rung trời, cây súng nước của hắn không kìm được nữa, có bao nhiêu đạn ở băng liền bắn ra ào ào, bắn tới những giọt “protein” cuối cùng.

Luồng đạn bắn phá vào tận cùng của thành trì, cô gái dị nhân cảm nhận có luồng sóng nhiệt bổng từ đâu trào ra lắp đầy bên trong cô, cái cây súng của kẻ địch vẫn còn bên trong phóng to rồi thu nhỏ rồi lại phóng to nhiều lần giống như tim đập vậy.

Đôi môi xinh xắn của cô gái há lớn rên rỉ như hụt hơi, đôi tay trắng nõn như cứng lại, ôm chặt lấy cổ tên Hạ, cả người ép vào ngực hắn, mông đẹp rung lên. Cả người cô co giật dữ dội.

Tên Hạ thấy thế, dù đã bắn ra hết đạn vẫn cảm thấy tiên tiếc, hắn không rút vũ khí về mà vẫn để nguyên trong thành trì của địch, hai tay bắt đầu nâng lên hạ xuống bờ mông cô nàng, lần nữa tấn công tiểu muội của cô.

Lại một hiệp mới bắt đầu.

“Anh… Nghỉ chút đi” Cô năn nỉ.

“Anh không kìm được, ai đẻ ra mà em đẹp như vậy, đẹp đến khiến anh không muốn ngừng nghỉ chút nào, hiệp nữa em nhé” Tên Hạ đẩy cô nằm sắp ra sàn nhà, tiếp tục vác thương lên chọc vào người cô. Người hắn đè lên lưng cô, cây thương to đùng dài sọc lần nữa giao lưu với cô bé con xinh xắn của cô nàng dị nhân.

“Mẹ kiếp, đợi tao lấy được thông tin kẻ thù rồi, tao sẽ giết mày, giờ tạm thời...” Cô nàng thầm nghĩ. Miệng cô vì cô bé của mình bị kích thích nên không cách nào kiềm được những âm thanh tiêu hồn nhũn cốt.

Tên Hạ càng nghe âm thanh đáng yêu mà lãnh lót đó càng không muốn nghỉ ngơi. Cây thương bằng thịt của hắn cứ thế lao động miệt mài từ trưa tới tận nửa đêm. Đến khi cô nàng dị nhân nằm nhoài trên vũng nước nhầy nhụa hắn mới ngừng lại cơn thèm khát được.

Nhìn cô gái da thịt hồng nhuận như trứng gà luộc lòng đào, hơi thở thơm ngát mùi hoa cỏ dại từ đôi môi trái tim phả ra, nhìn cô quyến rũ nằm nghiêng trên đất, những đường cong đẹp tuyệt vời, nhìn dòng sữa trắng từ trong hạ thể của cô chảy ra động lai bên mép thiên thai. Tên Hạ quả thật muốn nhào lên dày vò tiếp một trận nhưng mà hắn quả thật hết sức rồi, đến cơm tối còn chưa ăn nữa a. Mà cô gái này tên gì ấy nhỉ? Thôi kệ, ra mua cái gì về hai đứa ăn lấy sức, sáng mai tiếp vậy.

--- 0 ---

Tắm rửa xong xuôi, cả hai trần truồng nằm bên nhau. Giám đốc Hạ đút từng muỗng cơm vào đôi môi xinh tươi của cô gái, nhìn cô từ tốn ăn, hắn lại thấy rạo rực trong lòng.

“Vy, em ở lại nhà anh luôn nhé, em thích cái gì, anh sẽ mua cho em cái đó. Công Ty đó anh sắp dẹp rồi, em không cần đến làm làm gì, cứ ở lại đây, anh nuôi em suốt đời được không” Tên Hạ cất giọng đầm ấm nói.

“Thật sao? Tại sao lại dẹp hả anh? Nếu anh không muốn em đi làm thì em chiều anh, mà anh dẹp công ty rồi thì anh định làm gì tiếp theo? em chỉ có mỗi anh để dựa vào, anh không được bỏ rơi em đó, anh ở đâu em sẽ theo đó.”

“Chuyện này...” Hắn đâm ra lưỡng lự.

“Sao vậy? Hay là anh không yêu em, anh chỉ thấy em đẹp, muốn lợi dụng thân thể em thôi?” Cô gái giận hờn không thèm ăn muỗng cơm hắn đút tới, đôi má xinh xinh phồng lên dỗi hờn.

“Ấy, không phải, từ ánh nhìn đầu tiên anh đã biết mình yêu em rồi. Công Ty phải dẹp là do ông chủ anh muốn thế, anh phải ra nước ngoài một thời gian để gặp ông chủ, nếu mọi thứ ok, anh sẽ rước em qua nước ngoài định cư với anh”

“Không chịu đâu, hở ra anh tìm đứa khác rồi bỏ em thì sao, em không chịu, em muốn đi theo anh, nếu không không cho anh đụng vào người em nữa”

“Thôi thôi, cục cưng, anh đem em đi theo là được chứ gì, ngoan nha, anh muốn làm tiếp…”

Chụt chụt.

Lại một đêm quằn quại đến sáng.

--- 0 ---

Cô gái sống chung với tên Hạ gần một tháng trời, cùng hắn làm tình làm tội nhau mỗi ngày.

Thuốc tránh thai cô phải uống cả đống nhưng cuối cùng thử que vẫn cho ra hai vạch dương tính.

“Chết tiệt, làm sao bây giờ, không lẻ đẻ con cho tên này thật hay sao? Mới có nửa tháng, hay là đi bỏ nhỉ? Không được, nó đâu có tội, nhưng mạng tên này mình sẽ không bỏ qua, phải làm sao đây?”

“Khốn kiếp, thôi vậy, xem như hắn mạng lớn, hi vọng hắn có thể thay đổi tính tình nếu không cho dù có là cha của con mình, nên giết vẫn cứ phải giết, hừ.” Cô nàng dị nhân ngồi miên man suy nghĩ bên cửa sổ, ánh nắng rọi xuyên qua lớp quần áo mỏng khiến cô quyến rũ vào buổi sáng sớm nói không nên lời. Dù cô giết người không ghê tay nhưng mà đối với cô đó chỉ là giết kẻ cô cho là đáng giết, còn con mình nó không có tội tình gì a. Hơn nữa mới có giai đoạn đầu, cô đang phân vân có nên xem nó là sinh mạng hay không, bây giờ còn nhỏ xíu, muốn bỏ cũng chưa bỏ được, đợi nó lớn lên cô lại không đủ nhẫn tâm giết nó.

Mặt cô nhăn lại như trái khổ qua, mẹ nó, chỉ tại tên Hạ dâm dục đó, ngày nào cũng chơi, lần nào cũng xuất vào trong, tên này bộ trước giờ nhịn dục có nhiêu dồn hết vào người cô hay sao ấy, cô nhiều lần canh lúc hắn chuẩn bị xuất thì rút ra lấy tay bịt lại không cho hắn đẩy vào trong mà không được, tên này tìm mọi cách để xuất trong cho bằng được.

Cô thậm chí còn có ý nghĩ liều mình vận dụng dị lực đạp hắn bay đi, cuối cùng cô cũng không ra tay vì sợ hắn nghi ngờ.

Thời gian này làm tình nhiều đến nỗi cô cảm thấy ngày nào không được hắn đâm thọc vào mình thì thấy như thiếu thiếu thứ gì? Chẳng lẽ mình đã nghiện làm tình rồi sao ta? A a, không được đâu. Cô lắc lắc đầu cố không nghĩ đến nữa.

“Em đang nghĩ gì đó? Sắp tới giờ bay rồi, em mặc đồ vào đi thôi, đồ em đã soạn xong chưa?”

“Anh…. ” Cô định nói việc có thai cho hắn biết nhưng nghĩ lại rồi thôi, bây giờ chưa phải là lúc. Đợi cô tiêu diệt được kẻ thù đã.

Hai người hôn nhau đắm đuối, khó khăn mới rời nhau ra. Cả hai đến phi trường, đi ra nước ngoài. Lần này tên Hạ đi là đi luôn không về nước nữa, hơn 3000 tỷ hắn đã chuyển qua ngân hàng thụy sĩ, sau khi hắn đi, Công Ty XaoBaCo sẽ nhanh chóng bị chính phủ niêm phong điều tra, mấy tên cấp dưới sẽ bị hắn mặc xác làm con cờ thế mạng, những thành viên tham gia hệ thống của công ty rồi sẽ nợ nần chồng chất, mất danh dự, mất niềm tin của mọi người.

Tất cả rồi sẽ không liên quan gì tới giám đốc Hạ nữa. Hắn sẽ có biệt thự nước ngoài, có vợ cực đẹp, có con thật ngoan, có du thuyền, sống đời hạnh phúc. Tương lai hắn sẽ bắt chước ông chủ của mình, tìm người về nước thành lập công ty đầu tư mô hình tháp, thế là hắn sẽ có nguồn tiền bất tận để hưởng phúc đến hết đời rồi.

--- 0 ---

Không hiểu mấy tên đàn em của mình cả tháng qua biến mất đi đâu mà không liên lạc được, hắn cũng rất khó hiểu, còn sợ là bị cảnh sát bắt rồi, cảnh sát đang nhắm vào hắn không chừng, cả con đ* Hồng Nhan đó nữa, ả ta cũng biến mất rồi. Hại hắn hồi hộp cả tháng trời.

Có lúc hắn còn nghi ngờ cô gái dị nhân là bên công an cài vào nên lần đầu ở nhà hắn mới hung hăng làm tình với cô. Nhưng cả tháng không có chuyện gì xảy ra cũng làm hắn yên tâm lại, đến bây giờ đã yên vị trên máy bay ra nước ngoài, hắn mới có thể thở phào một hơi. Mặc kệ là chuyện gì đã xảy ra, cuối cùng thì trời cao cũng mặc chim bay rồi. Hắn đã an toàn ra nước ngoài sinh sống. Quốc gia hắn đến ở là một đất nước không có luật dẫn độ tội phạm nên hắn cảm thấy không còn gì để sợ hãi nữa cả. Ha ha ha.

--- 0 ---

“Em đợi ở bên ngoài nhé, anh đi vào gặp ông chủ” Xuống khỏi phi trường, hai người đón xe chạy xuyên qua một khu rừng bao la, đến một lâu đài nằm bơ vơ đằng sau nó trên một ngọn đồi cao cao.

Tòa lâu đài không quá to lớn nhưng lại thắng ở mặt cổ kính. Từ cánh cổng kiểu trung cổ xa xưa đi thẳng vào trong phải băng qua một dòng suối nhỏ xanh tươi, mấy cây bonsai hai bên lối đi với đủ loại hình thù kỳ dị khiến cho lâu đài dưới ánh chiều tà thêm phần kỳ bí âm trầm. Thích hợp cho những hoạt động tội ác.

Hai người xuống xe ngoài cổng rồi bấm chuông, nói chuyện với một lão già thọt thông qua màn hình camera trên cổng, chốc lát sau cổng tự động mở ra hai bên để hai người đi vào.

“Dạ...” Cô gái dị nhân nhỏ nhẹ gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp làm lòng tên Hạ lại ngứa ngáy, hôn má cô một cái, hắn bước qua bậc tam cấp đi vào cửa chính. Cánh cổng gỗ cổ kính kẽo kẹt mở ra, xuất hiện trước mắt hắn là phòng khách xa hoa, bàn ghế tất cả đều bằng gỗ quý. Mùi hương gỗ tỏa ra nhàn nhạt khắp phòng.

Theo lão thọt dẫn đường, tên Hạ đi ra khỏi cửa sau, ra giếng trời nằm ở trung tâm lâu đài, đi đến tòa tháp cao nhất ở bên trái. Ông chủ của hắn đang ở trên đó vẽ tranh.

Cô gái dị nhân nhìn nhìn hai tên vệ sĩ áo đen đứng canh cửa nhà liền nảy ra một ý.

“Anh trai, hai anh ai chỉ em đi toilet với” Cô bắn tiếng anh một tràng.

Mắt hai tên ngoại quốc này trố ra, cô gái này đẹp quá, e hèm, không được, ông chủ rất độc ác, không thể phân tâm khi làm nhiệm vụ. Một tên đành nhịn ý nghĩ dâm tà trong lòng xuống, chỉ tay hướng dẫn cho cô.

“Đi thẳng hướng đó, quẹo phải ở góc có một nhà vệ sinh”

“Đa tạ hai anh” nói rồi cô nàng nhí nhảnh, hất mông qua lại, yểu điệu đi theo hướng hắn ta chỉ, đến góc khuất liền thi triển dị năng, bàn chân bàn tay mọc gai nhọn. Dưới ánh nắng chiều dần tắt, một cô gái tóc dài tuyệt đẹp như con khỉ trèo tường. Lên đến nóc nhà, vừa hay nhìn thấy tên Hạ đi ra giếng trời, cô liền từ trên cao chạy chồm bám theo.

Ánh mắt dần lạnh lẽo, Cô gái âm thầm đi theo hai người lẻn vào tòa tháp cao nhất phía xa.

Sát khí trong lúc đó cũng tỏa ra um tùm như màn đêm đang buông xuống vậy.

“Tập Bình, anh đã phụ tôi, bỏ rơi tôi thì đừng trách tôi” Cô gái dị nhân đi trên tường tòa tháp như đi trên mặt đất bằng, mái tóc cô dưới ánh chiều tà xỏa ra trong kỳ dị vô cùng, cũng đẹp mê hồn.

Tuy nói đây là lâu đài cổ nhưng nó đã cải tạo lại, để lên tầng trên cùng tòa tháp đó, tên Hạ và lão thọt bước vào một cái thang máy bằng gỗ trong một cái lồng kính ở bên hông tháp. Hai kẻ không hay biết rằng ngay bên trái trên đầu mình có một cô gái đang chạy trên tường, chạy lên tầng cao nhất.

Ẩn vào bên hông một cánh cửa sổ đang mở. Cô nàng âm thầm lắng nghe tiếng nói chuyện bên trong.

“Ông chủ, tôi đã đến”.

Giọng một người đàn ông trầm thấp vang lên chất vấn “Tại sao ba tên khác điều mất tích mà mày thì không sao?”

“Ông chủ nói sao? Ba tên kia mất tích?” Tên Hạ hoảng hốt. Hắn biết ông chủ là đang nói đến ba tên được chọn cùng lúc với mình để thực hiện kế hoạch về nước gom tiền này. Mỗi tên sẽ phải về nước thành lập một công ty lừa đảo. Sao khi đạt chỉ tiêu sẽ gửi tiền về tài khoản thụy sĩ cho ông chủ, bản thân thì đến đây gặp mặt báo cáo.

Hắn đã chuyển gần 2000 tỷ cho ông chủ rồi, không ngờ ba tên kia mất tích, nói vậy dĩ nhiên là tiền không có chuyển về rồi.

“Đúng vậy, Họa, mày đến thôi miên nó, kiểm tra nó có bị thoát khỏi thôi miên lần trước không, coi coi ký ức nó có liên quan gì tới vụ này không” Ông chủ trong bộ áo sơ mi, tay dính màu vẽ, quần jean giản dị phẩy tay ra hiệu cho tên dị nhân đứng bên cạnh. Đây là trợ tá đắc lực của ông ta, một dị nhân dạng tinh thần, linh hồn biến dị, có khả năng thôi miên người khác. Thực ra ba tên kia và cả tên Hạ điều là bị tên này thôi miên mới khiến bọn chúng trung thành với ông chủ như vậy, mới không ôm tiền bỏ chạy.

Tên Họa mày ngài mắt chuột, bộ dáng hèn mọn, lưng còng xuống, tay vươn ra trước mặt tên Hạ, thi triển thuật thôi miên, ánh mắt hắn lóe sáng lên, giọng xa xăm hỏi.

“Mau nói, tại sao ba tên kia mất tích”

Tên Hạ ánh mắt đã đờ đẫn, hai tròng mắt đứng yên, hắn trả lời “Tôi không biết”

--- 0 ---

“Đúng vậy, hắn không biết gì đâu, ba tên kia đã bị ta giết chết mất xác từ lâu rồi” Một giọng nữ lạnh lẽo vang lên trong phòng. Nghe thấy âm thanh này, ông chủ giật bắn mình.

“Nhã Vy, sao em lại đến đây?” Ông chủ chính là tên Tập Bình ngạc nhiên lên tiếng. Từ sau ngày hắn bỏ rơi cô cho một đám lưu manh hãm hiếp. Cảm nhận trong một thế giới có quái vật, có dị nhân như thế này bản thân thật quá nhỏ bé và yếu đuối. Thế là hắn về nhà đầu độc chết ông nội, hại chết cha mẹ, tài sản của gia đình lẫn của cả gia tộc mạnh cỡ nhất nhì đất nước bị hắn bằng mọi thủ đoạn gom vào tay mình. Sau đó hắn ra nước ngoài thành lập một tổ chức phi pháp, làm đủ mọi chuyện cấm kỵ.

Cử người về nước lừa tiền dân tham chính là kế hoạch gần đây của hắn. Vốn là bốn tên thì ít nhất cũng sẽ đem về cho hắn gần 10.000 tỷ việt nam đồng mới đúng. Không ngờ bị cô bạn gái bỏ rơi của hắn chọc một gậy như vậy.

Lão thọt nhìn thấy cô từ cửa sổ giữa trời nhảy vào cũng hết hồn thốt lên

“Sao cô có thể lên đây, ông chủ, cô ta là đi theo cậu Hạ mà đến.”

Cô gái liếc lão thọt khinh thường một cái, quay mặt sang, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Tập Bình.

“Ngày đó tại sao anh bỏ mặc tôi ở đó?”

Sau cơn ngạc nhiên, Tập Bình nhanh chóng bình tĩnh lại, cười khẩy nói.

“Tại sao ư, ha ha ha, cô còn hỏi tại sao? Đầu tiên là bị một tên kỳ lạ đem cô lên giữa trời mà chơi, sao đó lại bị một đám côn đồ hãm hiếp, thứ đồ bỏ như vậy cô nghĩ xem ai còn cần để làm gì?”

“Anh là tên khốn kiếp, không phải là nam nhân, hôm nay tao lấy cái mạng chó của mày” Cả người Nhã Vy biến thành màu ám kim, trừ quần áo ra, đến cả lông tóc đều đổi màu.

“Hoa, ngăn cô ả lại” Tập Bình thờ ơ ra lệnh, muốn giết hắn có nhiều người lắm, đối thủ cạnh tranh, kẻ thù địa bàn, thậm chí người nhà cũng muốn giết hắn trả thù cho gia tộc vì bị hắn hại từ đại gia tộc hạng nhì quốc gia rớt thành thế lực tam lưu cắc ké ở địa phương, nhưng đến hiện tại hắn vẫn sống khỏe nhăn răng ra đấy thôi.

“Muốn giết tao, nói dễ hơn làm, cho dù có là dị nhân đi chăng nữa, phi” Tập Bình âm trầm nói, nhìn Nhã Vy sau khi biến thân lao tới đâm bàn tay đã biến thành lưỡi đao nhọn vào ngực hắn.

“Họ họ… Một hai ba, cô đã giết xong rồi” Tên Hạo lướt tới xòe bàn tay ra cản mặt Nhã Vy. Tròng đen trong mắt hắn xoay tròn phát ra ánh sáng mờ mờ chiếu thẳng vào mắt cô. Thế công lập tức dừng lại.

Nhã Vy đứng bất động như bị điểm huyệt trong phim cổ trang, cánh tay phải đâm về phía Tập Bình cũng dừng lại giữa không trung.

“Tốt tốt, bây giờ tận mắt nhìn thấy kẻ thù của mình đã bị mình giết chết, Cuộc đời này không còn gì lưu luyến nữa, cả người thả lỏng, mặc kệ mọi chuyện xung quanh.”

“Đúng rồi, cô muốn ngủ, đầu óc cô tiến vào trạng thái vô lo vô nghĩ, cứ thế ngồi xuống, đúng rồi, ngồi từ từ xuống”

“Ông chủ, cô ta tạm thời bị thôi miên nhưng rất nhanh sẽ tỉnh lại, tôi sẽ cho cô ta uống Nhuyễn Tán, để cô ta mất lực hành động. Tôi đề nghị tạm thời trói lại, từ từ gia trì thôi miên thuật, cho tôi một tuần, tôi có thể khiến cô ta trở thành nô lệ của ông, nghe lời răm rắp ạ” Họa mang theo giọng nịnh nọt nói. Hơn ai hết hắn hiểu rõ chỗ đáng sợ của ông chủ.

“Không cần, hừ, đã cô ta tìm chết thì cứ mang ả đến buổi đấu giá “Hot Girl” tối nay đi, cô ta sẽ kiếm tiền cho ta, ha ha ha” Tập Bình cười khẩy.

“Hạ, tối này ngươi cũng đến tham gia buổi đấu giá đi, lần này cho ngươi lập công chuộc tội” Tập Bình cả người bay lên, đôi chân lơ lửng cách mặt đất một gang tay, hắn chắp tay sau lưng, cứ vậy lững lờ trôi đi. Giống như một cái bóng ma vậy. Bên ngoài trời bắt đầu vào đêm càng làm hắn trông đáng sợ hơn. Thân ảnh cao to, điển trai của Tập Bình nhanh chóng khuất sau cánh cửa gỗ lâu năm dẫn xuống cầu thang bộ đi xuống chân tháp.

Tên Hạ từ trạng thái bị thôi miên đã tỉnh táo lại được một lúc rồi, mọi chuyện hắn cũng chứng kiến đầy đủ, nhìn tên dị nhân Họa vác Nhã Vy đi, ánh mắt hắn có chút không nỡ.

“Đi thôi cậu Hạ, tôi dẫn anh đi đến phòng mình, tối nay tôi sẽ đến đón cậu tham gia đấu giá, hy vọng đến lúc đó cậu đừng để ông chủ thất vọng” Lão thọt âm trầm nói. Lão dẫn đầu đi xuống khỏi tòa tháp bằng thang máy gỗ.

“Haiz” Hạ thở dài một tiếng, đáng tiếc Nhã Vy, hắn cũng không cách nào cứu cô, tiếc thay cho một cô gái xinh đẹp như vậy. Một khi bị đem làm vật đấu giá, chính là một phen hành hạ a.

---0---

Trong một hội trường thật lớn. Ở giữa hội trường là một sân khấu hình tròn, xung quanh treo đầy đèn điều khiển từ xa, ở phía sau còn có hơn chục cánh tay máy lắp đặt camera có thể di chuyển quanh sân khấu dùng để quay lại mọi chuyện sẽ diễn ra đêm nay.

Phía vòng ngoài không có bàn ghế chi hết mà là hơn 30 căn phòng nhỏ liền vách với nhau, quây thành một vòng bên ngoài sân khấu. Trong mỗi phòng đều có bàn và ghế đệm xa hoa kèm theo một cái màn hình 60 inch với công nghệ tiên tiến nhất đương thời. Các căn phòng lúc này lục tục có nhiều người đi vào.

Nếu giới báo chí mà có mặt ở đây sẽ rất là kinh hãi. Những người vừa đến không là ngôi sao nổi tiếng thì cũng là đầu sỏ doanh nhân đứng trong hạng 100 của thế giới, thậm chí còn có mấy tên trùm tội phạm trong lệnh truy nã của Interpol cũng xuất hiện, một tổ chức cảnh sát quốc tế của liên hiệp hơn 150 quốc gia là thành viên.

Mỗi nhóm người chiếm lấy một phòng, mỗi phòng lại có con đường riêng từ ngoài đi vào để bảo mật thân phận của họ. Những người này chính là khách mời của buổi đấu giá ngày hôm nay. 35 tay chơi sẽ tùy hứng của mình vung tiền ra mua hình thức lạm dụng tình dục. Sân khấu ở giữa kia sẽ là nơi trưng bày hàng hóa và diễn ra những màn tra tấn mà khách mời muốn xem.

Ngày hôm nay vốn chỉ có 3 cô gái xinh đẹp bị bắt đến làm diễn viên chính, nhưng đương thời có thêm Nhã y nên trở thành bốn người, còn tên Hạ sẽ tham gia vào đội dị nhân cưỡng bách các cô gái theo yêu cầu.

Đèn được bật sáng lên chiếu vào giữa sân khấu. Bốn cô gái xinh đẹp, trên người chỉ có bộ đồ lót mỏng manh gợi cảm. Cả bốn bị cột tay vào cột sắt, cánh tay bị kéo lên cao. Các cô lúc này còn đang hôn mê bất tỉnh, ngồi im dưới đất. Mỗi cô là một cột sắt riêng biệt, cách nhau tầm 3 mét. Bốn ngọn đèn rọi thẳng xuống khiến da thịt mềm mại sáng lên long lanh.

Gần đó là một cái tủ trưng bày đủ loại dụng cụ lẫn đồ chơi người lớn, roi da, nến các kiểu.

Tên Hạ đứng cùng 7 tên dị nhân khác đứng khuất sau tủ đồ, phía ngoài sân khấu, ẩn mình trong bóng tối.

“Haiz, xem ra Nhã Vy tối nay không thoát được rồi, mình chỉ có thể có gắng nhẹ tay mà thôi” Tên Hạ lẩm bẩm nói. Hắn biết một khi buổi đấu giá bắt đầu, bốn cô gái này sẽ chịu đến đủ kiểu hành hạ tình dục. Ai là người ra giá cao nhất cho cô gái nào thì được phép thỏa mãn dục vọng hành hạ các cô theo ý thích. Người trực tiếp thi hành sẽ là hắn và 7 tên dị nhân bên cạnh. Hình ảnh truyền đi chỉ có người đấu giá thắng được xem mà thôi. Sau buổi đấu giá, các cô cũng sẽ bị bán về tay một trong 35 vị khách đêm nay.

Một giọng nói thông qua hệ thống loa trong từng căn phòng được phát ra, chính thức tuyên bố buổi đấu giá bắt đầu.

“Kính thưa quý ông, hãy để đêm kỳ ảo này chính thức bắt đầu đi, sau đây tôi xin giới thiệu thân phận các cô gái mà bảo đảm các quý ông sẽ rạo rực không thôi”

“Cô gái tóc vàng, mắt xanh ngoài cùng bên trái trên màn hình của quý vị chính là cô gái đặc biệt thứ nhì trong đêm nay, đúng vậy, cô ấy chính là vợ nhí của một trong các quý ông có mặt đêm nay. Bởi vì bị nghi ngờ là ngoại tình nên quý ông đó đã quyết định gửi gắm cô ta đến đây với hy vọng rằng những chàng trai dị nhân của chúng tôi có thể thỏa mãn được cô ấy”

“Nàng có tên là White Swan, Thiên Nga Trắng, đêm nay ai sẽ là người chiến thắng, vì nàng Thiên Nga xinh đẹp bỏ ra đại lượng mỹ kim thu nàng về nhà đây? Mời các quý ông hãy cân nhắc”

“Cô gái tiếp theo cũng không kém phần đặc biệt, cô ấy chính là...”

--- Lời Tác Thật ---

Làm ác sẽ gặp quả báo thê thảm.

Hết chương.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.