Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu - Chương 26 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

26 Chương 26 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Cảm nghĩ quyển 1

Đi qua 25 chương của quyển một, dù không dài nhưng đối với ta cũng không ngắn, lật ra lật lại tham khảo rất nhiều tài liệu, mãi mới có thể hoàn thành. Một ngày hôm nay xem lại, ta cảm giác cảnh sắc quá nhiều, cốt truyện lại không được bao nhiêu. Như vậy lại làm mất đi cái hồn, cái túy của truyện.

Ta nghĩ sang quyển hai sẽ cần tiết chế lại một chút, kết hợp khai thác các tình huống cũ cùng đưa thêm những tình tiết mới xung quanh những nhân vật không mới. Cảnh sắc lồng ghép vào cốt truyện sẽ ít đi đôi chút nhưng ta sẽ cố gắng đi vào cảm xúc và trải nghiệm của từng nhân vật. Mỗi người đều là nhân vật chính trong cuộc đời của mình, đạo hữu cũng vậy, ta cũng vậy!

Quyển hai: Hoàng Phong Cốc

Thái Nam Tiểu Hội

Hàn Lập ở lại Mặc phủ một thời gian, cho bọn họ một ít thủ đoạn để phòng thân, sau đó rời đi. Tuy rằng Nghiêm thị cùng mấy người muốn giữ hắn lại, bất quá bị Hàn Lập ném lên giường mấy ngày, tự nhiên là không ai còn sức ngăn cản.

Hắn một mình rời đi, thiếu niên áo trắng phong hoa tuyệt đại, chân đạp Ngự Vân Tiên Thuật lướt trong gió tuyết, hướng Thái Nam Cốc bay tới. Hắn chính là muốn tham gia Thái Nam tiểu hội.

Lấy tầm mắt hiện nay của Hàn Lập, chỗ đó đã không có bất kỳ vật gì vừa mắt hắn. Nhưng trên người hắn hiện tại cũng chỉ có Chưởng Thiên Bình, một ít dược liệu, đan dược cùng một vài loại thiên địa kỳ trân đặc thù. Đến đó kiếm một chút linh thạch cũng tốt, dù sao hắn cũng muốn lặp lại nhân sinh một lần, vậy thì cứ tuân theo quy tắc là được

Hơn nữa ở đó cũng không phải toàn là đồ vô dụng, hắc hắc.

Hàn Lập chậm rãi đi đến Thái Nam Cốc, đi đường không ngắm cảnh thì là tu luyện, đặc biệt là Tinh Nguyên Phệ Thể Công.

Công pháp này tại Tiên giới danh tiếng cũng thật lớn, không như những công pháp luyện thể khác làm tu sĩ trông cơ bắp, lực lưỡng, Tinh Nguyên Phệ Thể Công tu luyện dựa trên số lượng khiếu huyệt mở ra trong cơ thể, khiếu huyệt càng nhiều, sức lực càng lớn, thân thể càng rắn chắc, mà bề ngoài lại không có chút gì thay đổi.

Hiện nay hắn đã đả thông mười năm khiếu huyệt bên cánh tay phải, một đấm toàn lực dù là Trúc Cơ tu sĩ cũng không muốn đón đỡ.

Tiên thuật phụ trợ như huyễn thuật, ẩn thân, nhiếp hồn, truy tung, tịnh tâm, thuấn di, ngự vân cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, chớp mắt là có thể kết ấn thi triển. Ngoài ra còn có một vài pháp thuật đặc thù ghi lại trong chủ tu cùng song tu công pháp.

Pháp thuật đặc thù là loại pháp thuật đi riêng với từng loại công pháp. Chẳng hạn như Thanh Nguyên Kiếm Quyết trước kia hắn tu luyện có pháp thuật biến ảo ra ba thanh kiếm bao quanh cơ thể làm áo giáp, Huyết Hải Thần Công lại có pháp thuật tạo ra một vùng biển máu ăn mòn mọi thứ bên trong, tu vi càng cao uy lực càng lớn…

Công pháp chủ tu Thời Không Hỗn Độn Quyết của hắn đã đạt đến tầng một đại thành, trong đó ghi chép một loại pháp thuật là Thời Không Bạo Thuật, vô thanh vô thức đem khoảng không trước mặt nổ tung, rất khó để đề phòng. Chỉ cần tu vi của hắn tăng cao, loại pháp thuật này uy lực sẽ càng lớn.

m Dương Lục Dục Quyết không hổ danh đệ nhất song tu công pháp, hiệu quả có thể nói cực cao, chỉ mới tại Mặc Phủ một năm đã khiến tu vi hắn cô đọng gấp mười lần tu sĩ cùng cảnh.

Chưa kể pháp thuật ghi lại bên trong cũng mạnh vô cùng, Dục Tình Chỉ, đem linh lực chuyển hóa thành dục vọng đưa đến đầu ngón tay, nếu đi vào trong cơ thể tu sĩ sẽ làm người đó chìm đắm trong tình dục.

Đây chính là toàn bộ nội tình mà Hàn Lập có. Chưa kể trong cơ thể của hắn còn có Nguyên Anh, tu luyện cũng không gặp bình cảnh, bây giờ luyện cứ làm vững căn cơ, ngày sau còn ai có thể so hắn mạnh.

-------------------------------------

Hàn Lập theo ký ức kiếp trước đi tới một góc trên quảng trường Thái Nam tiểu hội Hàn, rất nhanh đã tìm được một quầy hàng nho nhỏ, bên trên bày một đống đồ vật linh tinh đủ loại. Đúng là quầy hàng của thiếu nữ ngọt ngào động lòng người Hạm Vân Chi.

Nàng mặc y phục màu xanh kín đáo chỉ lộ ra mỗi cái cổ ngọc, bộ dáng khoảng chừng 18 tuổi, ngồi chồm chỗm tại trước gian hàng đọc sách.

Hàn Lập mỉm cười, chậm rãi đến gần, giả bộ nhìn một chút đồ vật trên quầy hàng.

Hạm Vân Chi cảm nhận được có người xem đồ, ngẩng đầu lên liếc một cái, thất thần nhìn hắn không chớp mắt, mãi cho đến khi Hàn Lập giả bộ ho một cái, nàng này mới lấy lại tinh thần, cũng không kịp nhìn thấy huyết quang thoáng lóa lên trong mắt Hàn Lập, hai má đỏ bừng, lên tiếng chào hỏi:

“Xin lỗi đạo hữu! Gương mặt ngươi quá đẹp rồi! Ta có chút thất thần.”

“Ngươi muốn mua cái gì sao?”

Hàn Lập nhìn đồ vật trên sạp hàng, thở dài một cái, lắc lắc đầu.

"Đạo hữu chướng mắt đồ vật ta bày bán sao?"

Hạm Vân Chi nhìn thấy Hàn Lập như vậy, trong lòng tự nhiên có chút bất mãn, dù ngươi có đẹp cũng không thể tùy ý như vậy.

"Thật xin lỗi, tuyệt không phải như cô nương nghĩ đâu."

"Vậy thì tại sao ngươi thở dài như vậy?" Hạm Vân Chi nghe được như vậy, sắc mặt hoà hoãn đôi chút, tò mò hỏi.

"Thực không dám giấu, tại hạ họ Hàn, lần này tới Thái Nam tiểu hội muốn tìm một chút đan sa cùng bút để họa phù, đáng tiếc nơi này lại không có." Hàn Lập mặt mũi tràn đầy thần sắc thất vọng.

“Đan sa cùng bút họa phù.” Hạm Vân Chi hơi cau mày, chậm rãi đứng lên.

Nàng cúi đầu trầm ngâm trong chốc lát, giống như là hạ quyết tâm, ngẩng đầu nói với Hàn Lập

“Đan sa ta không có nhưng có một chút lông của yêu thú Kim Tinh Viên, có thể chế tạo thành phù bút, chỉ là giá trị của nó quá cao, đạo hữu định dùng vật gì để trao đổi.”

“Nha! Ta có rất nhiều đan dược tăng tiến tu vi, hơn nữa còn là chế phù sư, chỉ cần cô nương bỏ ra đồ tốt, số lượng không thành vấn đề.”

Hạm Vân Chi nghe xong lời này, có chút yên tâm, từ trong ngực áo lấy ra một tờ linh phù, khẽ vung tay vài cái, tờ phù bay lên không trung, hóa thành một luồng hỏa quang rồi biến mất.

“Đạo hữu xin chờ trong chốc lát, huynh trưởng ta sẽ nhanh chóng mang đồ đến”

“Không thành vấn đề, chỉ cần là đồ tốt, chờ một chút cũng không sao.” Hàn Lập thản nhiên nói.

Sau đó, hai người đứng chờ một lát, cũng không có việc gì để làm, chỉ biết ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lúc nhất thời không khí có chút mập mờ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.