Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu - Chương 24 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

24 Chương 24 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

[ Một tháng sau, trước Tết Nguyên Đán hai tháng. ]

Độc Bá Sơn Trang cùng Ngũ Sắc Môn triển khai một trận huyết chiến, lấy mạng đổi mạng, kéo dài 1 ngày 1 đêm, cả hai bên tổn thất nặng nề. Sau trận chiến, Độc Bá Sơn Tranh nhân lực mười không còn ba, Ngũ Sắc Môn cũng chết đi một nửa, thực lực giảm mạnh.

Nghiêm thị nhân cơ hội này thống lĩnh Kinh Giao Hội, trong vòng một đêm đen hai thế lực trên đánh tan, cướp đi tài sản, đoạt lấy địa bàn, biến Lam châu trở thành nhà mình.

Người trong giang hồ lúc này tự nhiên nhìn ra đây đều là âm mưu của Kinh Giao Hội, bất quá ván đã đóng thuyền, không ai có thể vãn hồi.

Sau đó Nghiêm thị cùng đám nữ nhân không ngừng chấn chỉnh địa bàn tại Lam châu, đàn áp những kẻ chống đối, đánh vững nền móng trở thành thế lực hàng đầu.

Thời gian cứ như vậy trôi đến hiện tại

Mặc phủ, đêm giao thừa.

Nghiêm thị từ sớm đã phân phát cho gia đinh và người làm tiền lương cùng tiền thưởng, sau đó để bọn hắn quay về nhà mấy ngày, đoàn tụ cùng gia đình và người thân.

Toàn bộ Mặc phủ rộng lớn bây giờ treo đầy đèn lồng, câu đối nhưng lại lộ ra một chút vắng vẻ, tiêu điều. Trừ bỏ Mặc gia thất nữ cũng chỉ còn năm sáu tên thị nữ khá xinh đẹp, trang điểm lối thiếu phụ hoặc thiếu nữ, ngoan ngoãn đứng trong đại sảnh.

Bốn vị mỹ phụ sư mẫu cùng Mặc gia tam kiều đều đang ngồi trên ghế, giống như đang chờ đợi cái gì.

Một lát, giữa đại sảnh chợt lóe lên một tia sáng xinh đẹp, dần dần mờ đi, hiện ra một tên thanh niên khoảng chừng 20 tuổi, một thân bạch y xuất trần, tay cầm quạt giấy, da trắng môi hồng, mày kiếm mũi cao, ánh mắt sáng ngời.

Dáng người cao cao, hơi gầy càng làm tăng thêm vẻ tự tại, tiêu dao. Nhìn thấy hắn làm người ta liên tưởng đến cơn gió đầu mùa thu mát mẻ, phiêu diêu.

"Tiên nhân!" Một tên thị nữ trẻ tuổi nhìn thấy cảnh này lập tức la lên, mặt đỏ bừng, tim nhảy loạn, bộ dáng người chưa từng trải. Vài cái thị nữ khác cũng ngỡ ngàng nhưng không dám thất thố, chỉ thi thoảng trộm liếc nhìn vị tiên nhân vừa đến này.

Mặc phủ nữ quyến thấy người đến, khuôn mặt lộ rõ vẻ vui mừng, đứng lên chúc mừng "Gặp qua lão gia (sư huynh), Chúc lão gia (sư huynh) tân xuân như ý, vạn sự cát tường..."

"Gặp qua các vị sư mẫu, sư muội, cũng chúc các ngươi tân niên khoái hoạt, vạn sự như ý!"

Hàn Lập đứng trong đại sảnh, tươi cười nhìn bọn họ, giống như nắng xuân ấm áp lại như gió thu mát mẻ.

"Lập nhi cũng là khổ cực... Từ thật xa quay về..." Nghiêm thị đến cạnh Hàn Lập, hai tay giúp hắn sửa sang lại mép áo trước ngực, cười nói.

"Nào có, đệ tử chỉ là dạo chơi tứ phương, nếu tứ sư mẫu yêu thích, ta quay về lúc nào chả được."

"Được rồi được rồi, những lời này lát nữa còn sợ không có thời gian nói sao... Trước để Lập nhi tắm rửa, thay y phục a!" Lưu thị thấy hai người trò chuyện, không kiên nhẫn nói, vẫn là bộ dáng hai tay nâng cặp ngực lớn kinh người, hướng về Hàn Lập tặng cái mị nhãn.

"Vậy thì theo lời tam sư nương.."

Hàn Lập dẫn theo vài tên thị nữ đi đến tiểu viện của mình. Mặc dù thỉnh thoảng hắn mới ở lại nhưng vẫn sạch sẽ, không chút bụi bặm.

Đợi hắn tắm rửa xong, đám thị nữ từ bên trong tủ quần áo lấy ra một bộ y phục mới tinh, ôn nhu hầu hạ hắn thay quần áo.

Y phục lấy màu trắng làm chủ đạo, bên trên thêu một vài cành trúc cùng mây bay màu xanh, đường thêu phi thường tỉ mỉ, rất phù hợp với phong thái của hắn, có lẽ là nhị sư mẫu Lý thị thủ bút.

Hàn Lập sau đó lại lần nữa đi đến đại sảnh.

Đại sảnh bên trong cũng được trang hoàng cực kỳ xa hoa, dải lụa màu đỏ tươi treo khắp các ngõ ngách, Mặc gia nữ quyến người đứng người ngồi chờ đợi Hàn Lập.

Trong lúc hắn rời đi tắm rửa, bọn họ cũng đã đổi lại y phục mới, tất cả đều lấy màu đỏ tươi chủ đạo, trang điểm cũng rất cầu kỳ làm cho ai nấy đều rực rỡ, sáng ngời.

Lý thị vẫn là bảo thủ nhất, trang phục tương đối nghiêm chỉnh, kín đáo. Bất quá, nếu quá cẩn thận nhìn lại, có thể thấy được toàn bộ y phục đều phụ thuộc vào duy nhất một đoạn lụa mỏng trên eo thon thắt lại.

Cũng khó trách Lý thị đứng ở đó không nhúc nhích, bởi vì chỉ cần ai đó nhẹ nhàng rút đi đoạn lụa mỏng đó, toàn bộ cung trang trên người nàng có thể liền tán lạc đầy đất, nếu rơi vào trong tay hái hoa đạo tặc, sợ là chỉ vài cái chớp mắt đã có thể đem nàng lột ra sạch sẽ.

Tam sư mẫu Lưu thị ăn mặc lớn gan nhất, cung trang đỏ tươi mỏng manh chỉ kéo đến ngực, trên vai khoác một dải lụa hồng mỏng, lộ ra mảng lớn da thịt trắng tuyết cùng xương quai xanh tinh xảo.

Nàng không chút nào che giấu mỹ lệ tư thái, cặp vú đầy đặn trước ngực chỉ được che dấu một nửa, thậm chí còn có thể nhìn thấy quầng vú màu hồng nhạt. Nếu người nào cao hơn nàng, từ trên nhìn xuống sẽ thấy toàn bộ cảnh đẹp

Tứ sư mẫu Nghiêm thị bộ dáng vẫn như trước cao quý, sang trọng. Cung trang đỏ cùng kiểu dáng với Lưu thị nhưng kín đáo hơn rất nhiều, bên trên thêu lấy một cặp phượng hoàng màu vàng giang cánh bay lượn, giống như mẫu nghi thiên hạ, hoàng hậu cao quý chốn kinh thành.

Ngũ sư mẫu Vương thị gương mặt lạnh như băng, bất quá phục trang của nàng cũng là nhiệt tình như lửa. Nếu như chỉ nhìn nửa người bên trên, y phục của nàng so với Nghiêm thị không có nửa điểm bất đồng, nhưng khi nhìn đến nửa người dưới lại khiến người ra rạo rực trong lòng.

Vương thị một cặp chân đẹp không chút nào che giấu, lớn mật trần trụi ra bên ngoài! Váy ngắn chỉ có thể miễn cưỡng che lại cặp mông lớn, hơn nữa còn gắt gao bó sát, vẽ lên một đường cong tuyệt đẹp. Vương thị không biết là vô ý hay hữu ý vặn vẹo lấy vòng eo, mông bự theo đó đung đưa trái phải làm người ta chỉ muốn hung hăng vỗ lên.

Mặc phủ tam kiều cũng là như vậy, mỗi người một vẻ, bày ra chính mình mỹ lệ tư thái, không ai nhường ai.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.