Trở về truyện

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu - Chương 21 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

21 Chương 21 Phàm Nhân Tu Tiên - Nhất Thế Trùng Tu

Mặc Ngọc Châu lúc này dục vọng đã dâng tới đỉnh đầu, thở gấp liên tục.

"Hàn sư huynh... Còn... Còn chưa được à. . . ?" Mặc Ngọc Châu gương mặt ửng hồng, trên trán, trên mặt, trên cổ đều đã chảy rất nhiều mồ hôi, còn chưa xuất giá đã bị nam nhân từ phía sau chơi đùa, cái kia to dài côn thịt còn ma sát tại mông của chính mình, nàng cảm thấy xấu hổ, nhục nhã nhưng cũng rất kích thích, khoái cảm.

Con người chính là như vậy, cùng một thời điểm luôn có vô vàn thứ cảm xúc đan xen, phức tạp và rối rắm, đôi khi người ta cũng chẳng thể gọi tên chúng được.

Đám người đứng một bên tự nhiên không thể nhận ra tình trạng của Mặc Ngọc Châu, bọn họ chỉ thấy được nàng cùng mãnh hổ đối nghịch rất lâu. Mồ hôi lạnh đã chảy ra đầy lưng, thấm ướt cả áo nhưng không có ai đủ dũng khí tiến lên làm anh hùng cứu mỹ nhân.

"Như vậy có lẽ là đủ rồi." Hàn Lập cười cười.

"Rống! ! !" Đột nhiên mãnh hổ gầm lên một tiếng giận dữ, cúi thấp chân, sau một khắc bổ nhào về phía hai người mà tấn công!

Mặc Ngọc Châu trơ mắt nhìn mãnh hổ mở ra cái miệng to đầy răng nanh sắc nhọn hướng chính mình cắn tới, con ngươi co lại, đầu óc một mảng hỗn loạn, không biết phải làm thế nào. Chợt bên tai vang lên âm thanh Hàn Lập khẽ quát một tiếng.

"Phóng..."

“Vút ~”

Mũi tên lập tức được bắn ra, tốc độ cực nhanh, xé rách không khí, lao vào bên trong miệng ác hổ, đâm xuyên qua đầu, cắm vào một cái cây đằng xa, máu hổ đỏ tươi bắn tung tóe trên khuôn mặt cùng trang phục thợ săn của thiếu nữ.

Thi thể ác hổ theo quán tính vẫn lao đến, mắt thấy sắp va chạm với chính mình, Mặc Ngọc Châu cảm nhận được có một đạo lực nhẹ nhàng đem bản thân xoay tròn, khéo léo tránh đi, đồng thời giữa hai chân trào ra một cỗ khoái cảm, nhục dục làm đầu óc mù mịt, mơ màng.

"Ư... Ớ ... n . . ." Có gì đó thật to cách quần áo kích thích mạnh vào chính mình môi mật, Mặc Ngọc Châu lật lên bạch nhãn, tại bên trong ngực Hàn Lập lần thứ nhất đạt đến cao trào! Nước tiểu cùng dâm dịch thuận theo đùi thon dài nhỏ giọt ở trên mặt đất, đũng quần dưới vạt áo thợ săn đã ướt đẫm.

Mặc Ngọc Châu há to miệng thở hổn hển, cơ thể được Hàn Lập nâng đỡ, chậm rãi từ bên trong cao trào hồi phục lại.

Dưới sự trợ giúp âm thầm của Hàn Lập, Mặc Ngọc Châu lấy tư thế oai hùng, một mũi tên hạ gục ác hổ, nhận được tôn kính cùng sùng bái của cả đám người. Thiếu nữ một bên hưởng thụ dư vị sau cao trào, một bên hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của đám công tử thiếu nữ, tâm lý thỏa mãn tầng tầng lớp lớp chồng chất làm khuôn mặt nàng càng tươi như hoa.

Vài tên gia đinh đem con hổ mang đi lột da, vài tên nướng thịt, mỗi người một việc.

Sắc trời đã chuyển sang tối, trên bầu trời trăng cùng sao đua nhau lấp lánh, một đám người vây quanh đống lửa, ăn uống, chuyện trò. Nguyên bản bọn họ còn muốn lấy rượu thịt để chúc mừng Mặc Ngọc Châu bắn hạ ác hổ, bất quá nhân vật chính cũng không có tới, lấy lí do đang mệt. Còn vị ca ca nào đó họ Hàn thì trực tiếp không xuất hiện, nói là không đói.

Bên trong lều vải, một tấm da hổ to rộng trải trên đất, bên trên có hai cỗ thân thể một nam một nữ đẹp đẽ, tinh xảo đang dùng một tư thế bại hoại dính lấy nhau.

"Ưm… Sư huynh… Hức nhẹ chút… Sư muội vừa mới phá thân."

Nữ tử cơ thể trắng nõn trần trụi quỳ bò trên tấm, khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, hai mắt ngập nước mê ly, miệng nhỏ tiếng rên rỉ, tóc đen rũ rượi rủ xuống, vú mềm rung động dữ dội, mông lớn vểnh cao lắc lư theo từng nhịp.

Phía sau là một nam tử tóc dài, trông có vẻ hơi gầy. Hắn quỳ tại trước mông cô gái, hai tay giữ chặt hai bên hông, lay động eo, côn thịt liên tục ra vào tại tiểu huyệt của nữ tử phía trước. Có thể vì quá chặt chẽ, mỗi lần côn thịt rút ra đều mang theo một lượng lớn dâm dịch màu đỏ hồng, chảy đầy trên da hổ. Bàn tay phải thi thoảng tại trên mông đẹp vỗ vài cái vang lên những tiếng "đét đét", mông lớn cũng vì thế mà rung động đàn hồi.

"Bạch…Bạch"

"Ứ…ớ.. hức…ư"

"Nhóp nhép…"

Tiếng da thịt va chạm, tiếng nữ tử rên rỉ, tiếng dâm thủy đục khuấy giao hòa tạo thành một khúc nhạc dâm dục đến cực điểm.

"Sư… huynh… Chậm chậm… Á… Hư…"

"Hắc hắc… Chính sư muội là người câu dẫn ta… Ban nãy ai là người cầu xin ta tiến vào a?"

"Sư huynh… n… đừng nói như vậy… Ư…Xấu hổ."

"Sư huynh tốt… mạnh khỏe…Ứ…Sâu quá…"

"Ngọc Châu… Ớ… sắp sắp bay rồi…"

"Ớ…Hứ…Ưm."

Tư thế của hai người mang đến cực đại khoái cảm, côn thịt đi đến tận cùng, đâm sâu vào tận hoa tâm, tận hưởng cảm giác thành âm đạo mềm mại,ấm nóng, ẩm ướt co bóp quy đầu…

Một nam một nữ đang giao hợp tự nhiên là Hàn Lập và Mặc Ngọc Châu. Sau khi giết chết ác hổ, đạt được lần thứ nhất cao trào trong đời, nàng này giống như yêu thích, bí mật chui vào trong lều, cởi sạch quần áo, dang chân, vạch huyệt câu dẫn hắn.

Hàn lão ma mèo không chê mỡ, vừa thoải mái vừa tinh tiến tu vi, ngu gì không làm. Trực tiếp đem nàng phá thân từ thiếu nữ trở thành thiếu phụ, làm nàng cao trào đến mấy lần, rên rỉ xin tha.

Bên ngoài lều trăng thanh gió mát, cây cối theo gió đong đưa, đám người cũng đã trở về ngủ. Bên trong lều lại tràn ngập không khí nóng bỏng dâm đãng. Đêm nay đối với Mặc Ngọc Châu là một đêm giông tố bão bùng không có ai cùng chia sẻ.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.