46 Chương 46
“Có cá chú ơi. Có cá.” Thằng Huy hét lên khi kéo cái chai lên thấy nằng nặng. Bên trong có một con cá lóc
Giờ nước sắp ròng rồi cho nên không còn cá vô nữa. Tuấn cho hai mẹ con lên xuồng phao chạy vòng vòng chơi, nhưng ghé bên nhà Dung bỏ con cá làm món lóc kho tộ chút nữa quay về ăn. Chiếc thuyền phao nhỏ nhưng rất vững vì thịệt ra là hai ống phao, giống như là hai con thuyền đôi cùng chạy song song, sóng mạnh một chút vẫn không lắc lư như thuyền một đáy. Đằng sau gắn cái máy Suzuki cánh quạt nhỏ xíu nhưng rất mạnh, và an toàn khi sử dụng. Chỉ có cái là hơi nhỏ thôi. Tuá́n ngồi sau, xòe hai chân ra ôm trọn lấy mông Hà nóng bừng qua lớp váy. Hà chống tay lên phao, dựa hẳn lưng vào Tuấn, ngực phập phồng hạnh phúc.
Thiệt ra thì cũng không chật gì lắm. Vì thằng Huy mang tiếng là ngồi vô lòng cho mẹ ôm nhưng tuốt luốt ngoài trước luôn. Ôm cổ chân mẹ thì đúng hơn. Mặc áo phao sáng chồm người ra trước hết nhìn xuống nước lại qua hai bên, hay có lúc lại dạt vô gần sát bãi cát để nó bất hết, chem chép hay sò hơi nhú đầu lên nhọn nhọn, phun bọt nước. Nếu đi bộ trên cát thì chúng sẽ phát hiện và chui xuống, nhưng còn đi thuyền dọc mé nước thì đám nhuyễn thể này không hề hay biết. Có cả cua nữa nhưng thằng nhỏ không dám bắt.
Cảnh sông nước thiệt là yên ả thanh bình. Văng vẩng đâu đó bắt đầu có tiếng karaoke cải lương tân cổ giao duyên. Tiếng động cơ không tạch tạch như mất chiếc đuôi tôm mà ù ù như chiếc Viva một thời mà mẹ Hà từng đi..Vòng ra ngoài sông lớn Tuấn rồ ga tăng tốc. Thằng Huy bám chặt tay vô sợi dây bao quanh thuyền ở mé đằng trước. Còn Hà thì xoãi thẳng người ra ngả vào lòng Tuấn. Nếu ngồi đằng sau xe máy cảm giác là ôm bám theo người yêu, thì trên con thuyền này là dựa vào người đàn ông đang đỡ mình từ đằng sau. Hà căng hai tay ra như cô gái trong bộ phim mà không cần nhắc chắc chắn quí ví cũng biết liền, được giọng ca của Celine Dion nâng thành cơn gió bay lên: “Love can touch us one time, and last for a lifetime - Tình yêu rồi một lần chạm vào/ôm lấy chúng ta, rồi ở mãi cùng thời gian,”
Con thuyền rẽ sóng chạy trong bờ nhưng vượt hết tàu ghe ngoài kia, rồi vòng trở lại vô khúc sông vắng từ đầu bên kia, một mình một dòng nước đánh sóng lên bờ nghe rào rào. Chỉ trong chốc lát đã cặp vô gốc dừa bên nhà Dung. Vốn ban đầu là một cái chòi chăn vịt tạm bợ. Nhưng vẫn cùng diện tích đó, Tuấn chỉ mất nửa ngày để sửa lại toàn bộ. Trước hết là xoay lại theo trục mặt trời, che nắng chiều bằng một tấm mái dài cao gắn pin mặt trời bên trên, dưới phủ lá dừa. Nhưng bên hông không có tường đỡ mà hở ra, chỉ là bộ bàn ăn bên dưới đất. Còn cái hộp làm nhà thực ra là ở bên phía đối diện có cửa sổ nghiêng theo bức vách dựng ̣đỡ cái mái theo hình chữ A. Đại khái vậy. Vừa là chòi hay quán nước ban ngày nếu kéo cửa quầy lên vừa là chỗ ngủ về đêm, gọn gàng đầy đủ tiện nghi. Cái bếp cà rằng đặt trên sàn nước, là một mặt phẳng dựng trên mặt nước cho tiện rửa đồ ăn và quăng bỏ đồ thừa xuống đó làm thức ăn cho cá hoặc chờ nước cuốn đi,che mái lá bên trên và một tấm vách ván ép cũng là để treo kệ và tủ bếp nho nhỏ luôn.
Trên bàn đã bày tộ cá kho khô, nhiều thịt ba chỉ vây quanh con cá đúng kiểu Tuấn thích. Có con nít nên ớt bỏ riêng, và chỉ hơi hơi chút xíu tiêu thôi. Bữa nay có thêm khổ qua dồn thị̣t cá lau kiếng lạ miệng mà ngọt nước lắm. Các loại rau tập tàng Dung lượm nhanh trên cồn về luộc. Chỉ vậy thôi mà thằng nhỏ ăn quá xá trời, không phải dỗ dành hay đút như ngày thường. Còn Hà thì dưới thuyền không sao, lên bờ lại chòng chành say sóng ngất ngây vì bài nhạc My Heart Will Go One trong phim Titanic, nhưng lại do Kenny G thổi bằng cây saxophone soprano, đang văng vẳng từ đôi loa thùng treo trong quầy, cũng chính là một hộp cộng hưởng âm thanh đầy tự nhiên. Âm nhạc như lùa vào khe cổ vuốt ve bầu ngực đang khao khát chờ đợi.
Thằng Huy tự ăn trong bộ chén đữa cho con nít, còn Tuấn và Hà mỗi người một đôi đũa inox Hàn Quốc mà Dung đã cất riêng từ trước ở bên này. Tuấn múc chén cơm nấu bằng loại gạo Việt Nam thơm ngon nhứt thế giới ST25 rồi gắp mấy hạt đút cho Hà. Rồi lại chấm chút xíu nước từ tộ cá kho thịt. Rồi một cọng rau nhãn lồng chấm vô đó và với cơm. Hà hé miệng bỏ vô rồi ngậm luôn đầu đũa sắt mà nhà sản xuất đã công phu mài tròn một cách vô cùng sexy. Con Dung thì lúc thuyền về đã vừa ăn xong và chạy qua bên kia làm nốt mớ gà vịt cho kịp chuyến xe khuya lên Sài Gòn. Hà rút chân ra khỏi đôi guốc cao dùng đầu ngón chân mò mò cái chỗ cồm cộm đầu bên kia.
“Mai mốt hè mẹ cho con về đây chơi với chú nữa nha.” Thằng Huy ngây thơ nói. Ăn no căng ngồi xoa bụng. Hà giựt mình rút chân về. Tuấn cười tủm tỉm. “Ok.” Hà trả lời. Nhưng đã hành động từ đầu giờ chiều rồi. Quảng cáo hàng hóa là để có cớ thường xuyên về dưới này đặt hàng lên bán mà. Đâu cần tới hè. Cuối tuần thôi là được. Nhưng nghĩ tới giờ phút chia tay sắp đến khuôn mặt đẹp đã được thắp lên ngọn lửa hạnh phúc bừng cháy giờ lại dần đượm buồn trở lại như buổi sáng. Nhưng ngọn nến khát vọng đã kịp cháy âm ỉ bên trong. Chắc chắn là như thế.
“Mai mốt có lên Sài Gòn thì anh dành thời gian đi cà phê với em nha.” Hà thì thầm khi ngồi sau xe máy Tuấn chở hai mẹ con về khách sạn. Huy ngồi đằng trước còn Hà thì ngồi một bên đằng sau ôm sát lấy người yêu, đầu chồm ra trước áp má người yêu. Khỏi đội nón bảo hiểm làm chi cho mệt xác, đúng kiểu dân chơi Hà Nội, lỡ gặp cảnh sát thì tốn vài trăm tiền phạt thôi chứ làm chi cho uổng phí từng giây phút còn được say nồng bên nhau. Tới đầu thành phố sáng đèn thì buông nhau ra,ngồi ngay ngắn lại, và xe trờ vô cổng khách sạn thì hai mẹ con bước xuống, cầm tay bé Huy vẫy vẫy tạm biệt rồi bước thẳng vô trong không lưu luyến chi hết, dù môi mím chặt và chân phải cố bước thẳng không do dự.
Quay trở về nhà thì Anh Đào đã ngồi chờ trên cầu thang được một hồi rồi. Thiệt ra thì con nhỏ vô nhà lúc Tuấn chạy xe trên đường, nhưng lười không mở máy ra kiểm tra. Anh Đào măc bộ đồ bộ đi ngủ trong nhà, khoác cái áo lạnh ngồi co ro trong cái lạnh se se, tựa đầu vô thành cầu thang ngóng ra con đường nhỏ quanh co chạy từ ngoài cổng vô.
Thấy Tuấn con nhỏ chạy ùa ra ôm thật chặt, người run run. Hồi chiều thấy ổng chở người ta trên sông thì cũng ghen tức lắm, định gặp mặt sẽ phải trách móc một trận, nhưng tự nhiên nhìn mặt cái là cuống lên không còn muốn nói gì nữa.
Tuấn dìu Anh Đào lên nhà, vô giường. Còn mình thì rửa ráy sơ rồi cũng nhẹ nhàng vô năm cạnh. Vén mền lên thì bên trong con nhỏ không mặc quần áo chi hết. Thấy vậy thì Tuấn cũng cởi hết đồ ra, nằm xuống. Con Đào gối đầu lên vai người tình già, co gối lên kẹp vô bụng. Tuấn xoay qua nầm đè lên người con nhỏ. Vẫn để nguyên đầu gối nó co lên như vậy, đè bụng lên trên đó. Dương vật mới chỉ hơi căng căng lên chút thôi. Lấy tay cầm rà rà dọc theo khe lồn đang ướt nhẹp mà vẫn tiếp tục chảy nước ra, rồi lựa lựa nhét vô cái ọt. Con Đào giật người lên há miệng kêu một tiếng ú ớ.
Cứ vậy nhấp nhẹ nhẹ. Hơi vướng vướng nên không chống hai đầu gối hai bên cái chân đang duỗi ra của nó nữa. Chầm chậm móc cái chân đó lên qua một bên, rồi lấy tay ghị đầu gối nó xuống. Thành ra bây giờ con Đào nửa như dạng háng, nửa lại giống như chân co chân duỗi. Một gối bị tay Tuấn kềm chặt xuống giường. Gối kia bị tay kia đè chặt vô ngực. Nửa thân trên tha hồ giãy dụa giật cục vì sướng, nhưng nửa dưới tức là cái thắt lưng thì dinh chặt xuống giường chịu hết toàn bộ những cú nhấp nhô. Con cu dù chưa hề kịp cứng lại, chỉ hơi bự bự thôi, nhưng mà ra vô đều đều như vậy cũng làm con Đào sướng tới nỗi hết chịu nổi.
“Ông ơi...” nó rên lên, nhưng không dám nói là hết chịu nổi rồi vì đâu có muốn Tuấn dừng lại, mà cũng không dám nói là đã quá vì còn ngượng. Càng không biết la chài bải lên. Cho nên cứ ơ rồi lại ư.
Cứ như vậy cả chục phút. Con Đào không còn chút sức lực nào nữa trong người. Cơ gân bắp thịt gì căng cứng lâu quá nên cứng đờ ra như con tôm tích sọc vàng bị đổ muối vô trong hang, khách chơi cứ chầm chậm từ từ thọc nguyên cánh tay vô sâu xuống dưới mò mò rồi lôi lên, không sợ như bình thường bị cái đuôi nó chém lên chảy máu luôn.
Thấy con Đào đã cứng đờ như con cá bị bỏ lên bờ giãy dụa một hồi thôi không còn cựa quậy hay kể cả ngáp ngáp được nữa mà chỉ còn hai con mắt sướng tới đờ dại lâu lâu lại chớp một cái cho đỡ khô, thì Tuấn từ từ ngưng lại. Dương vật vẫn chưa cứng lên nên rớt ra ngoài cái một, vì dâm thủy bên trong trào ra ầm ầm bị cái cục này chốt bên ngoài. Thả chân nó xuống cho thẳng. Tuấn kéo lại mền cho kín luôn bàn chân nó, rồi nằm xuống, choàng tay qua ôm con nhỏ, chân kẹp lên đầy che chở, cười mãn nguyện chìm vào giấc ngủ.