Trở về truyện

Mùa Anh Đào Năm Ấy - Chương 39

Mùa Anh Đào Năm Ấy

39 Chương 39

Chiều mát Tuấn dậy ra mé sông coi người ta dỡ chà. Chà là một lối sống miệt sông nước còn sót lại. Hồi tháng trước Tuấn đã mua mấy tắm lưới lót rải rác dưới mé sông, rồi bỏ cành cây từ đám cắt tỉa nhánh sau vụ hè trong vườn xuống, gác chồng chéo lên nhau thành những khe hở cho cá ngoài sông chui vô sống. Lá mục ra thành thức ăn cho vi sinh, rồi những con bé li ti ăn đám vi sinh đó, trở thành mồi cho tôm tép và cá nhỏ. Cá nhỏ lại làm mồi cho cá bự vô ăn. Hồi gần trưa nước lớn người ta đã đóng cây dựng lưới lên rồi. Giờ nước cạn thì ra dỡ hết cây lên rồi kéo lưới lên bắt cá thôi. Đơn giản vậy.

Con nước là quãng thời gian trong ngày mà nước dâng lên - gọi là nước lớn, và hạ xuống - gọi là nước ròng. Mỗi ngày con nước lên và xuống vào những giờ khác nhau. Hai lần nước lớn và hai lần nước ròng. Trong tháng hay trong năm có những ngày nước lớn cao hơn những ngày khác và nước ròng thắp kỷ lục. Ngày xưa thì cần phải có người có kinh nghiệm và ghi nhớ lịch thủy triều, nhưng bây giờ có sẵn trên mạng chỉ cần vô coi trước vài bữa là biết. Nếu không cần quá chính xác về mức nước thì người ta có lịch cho cả tháng hay cả năm luôn.

Miếng đất của Tuấn nằm dài dọc sông cho nên lợi được một khúc sông dài. Bình thường thì người ta không thích miếng này vì nằm ngay đúng bên lở. Cái này cũng phải giải thích thêm một chút. Do trái đất xoay quanh trục của mình nên dòng chảy của nước trên một con sông thường theo quán tính lấn vô một bên, đào xới đất cát chảy theo mình, càng ngày càng ăn sâu vô, gọi là bên lở. Nếu bạn lỡ mua đất mé bên lở mà không chi bộn tiền ra đóng cừ - có thể là những gốc cây tràm nho nhỏ, hay bự như gốc dừa, và giàu hơn thì là cột hay kè bê tông luôn, thì chớp mắt cái là mất luôn căn nhà xây sâu trong đất liền. Nhà ven mấy con đường dọc sông có bữa tự nhiên lọt xuống sông là vì vây. Một phần là vì mấy cái ghe xúc cát giữa lòng sông làm thay đổi dòng chảy nữa, khiến nước xoáy thêm mạnh và vô sát bờ hơn. Xóm này cũng nhờ quản lý tốt mà ghe cát không dám vô, và con sông cũng nhỏ nên mức độ lở không bao nhiêu.

Ngay từ đầu Tuấn đã đóng cừ tràm, rồi thêm mấy cây cừ dừa bên ngoài, cho nên đất không còn lở nữa. Bây giờ có thời gian, với lại thấy con Dung muốn mở rộng trại vịt thì sẽ dọn sạch mé bên này để phát triển thêm. Cứ mỗi cây cừ dừa ngoài kia sẽ phân lô này thành một ô, kéo lưới lên hoặc hạ xuống tùy theo muốn nuôi trồng loại gì. Ở ngoài Huế có mấy cái đầm quanh năm nước ngập nhưng người dân cũng kéo ra cắm cọc phân lô để nuôi thủy sản, kiếm bộn tiền. Chỗ này ngoài nuôi vịt Tuấn tính sẽ làm một vuông tôm càng nuôi chơi ăn quanh năm. Chỗ đặt chà đúng vị trị đó, cho nên xuống dọn sạch luôn. Xỏ đôi giày lưới Thái Lan cùng đôi găng tay câu cá Nhật Bản, Tuấn mặc cái quần short kiểu cho mấy người đi chơi trong công viên nước, bên trong lưới bên ngoài vải nilon mau khô, cùng cái áo thun trắng nhìn thiêt là sang trọng.

Đám khách ngoài nhà nghỉ được Hương đưa xuống lớp thì ngồi trên bờ lớp dưới thuyền ngồi uống nước coi cảnh người ta gỡ chà, vô cùng háo hức. Ở miền Tây bên trong vườn người ta còn đào mương để dẫn nước, và nuôi ốc dưới đó, lâu lâu ngăn lại chờ nước ròng chảy ra rồi tát thì bắt được cá rô cùng cá lóc. Ngoài ra còn có hầm, tức là nơi trước đây dựng cây cầu để vô đó đi ỉa, nuôi cá tra bên dưới. Nhưng bây giờ nhà xi măng có cầu tiêu tự hoại, hay đổ phân vô bao chứa tạo ra biogas để nấu bếp, cho nên hầm cá nếu chưa lấp đi thì để nuôi những giống cá khác ăn rất ngon như là cá tai tượng chiên giòn, ăn trái cây loại bỏ từ trên quâng xuống. Ngoài ra thì cá lóc cá trê chỗ nào cũng có. Nhưng với khách du lịch thì chà là nơi có cơ hội gặp nhiều loại cá khác nhau nhứt, vì lấy trực tiếp nguồn cá từ ngoài sông sống trong tự nhiên.

Hôm nay nước ròng tầm 5h chiều, cho nên cỡ 4h bớt nắng là xe chở khách du lịch về coi người ta từ từ nhấc mấy thân cây khô nho nhỏ lên. Thỉnh thoảng con gì quấn quanh chân thì nhanh tay chụp quâng lên bờ luôn. Cả đám con nít xúm vô coi con tôm càng to bự đang búng tanh tách, để các bà mẹ ồn ào chụp hình cho lên facebook. Đôi vợ chồng Tây thì đã bỏ tiền mua con tôm, khui hai lon bia lạnh ra nhấm nháp chờ người nướng lên là ăn luôn.

Là chủ chà nhưng Tuấn nhường hết tiền khách trả cho Hường, còn cá mú cũng sẽ chia cho mấy người đang dỡ chà, là dân trong xóm. Từ nay tới Tết ngày nào cũng sẽ dỡ một cái chà, lần lượt từ đây tới cuối miếng đất. Mai nước sẽ ròng muộn hơn. Thêm ngày mộ́t nữa là hết nắng, sẽ dời lịch qua thành buổi sáng dỡ cho khách ở lại ăn trưa. Ba mốt mùng một nghỉ. Tối nay thì khách sẽ ăn ở đây. Bên kia sông con Dung đang ngồi làm mớ ngón sen để chút nữa trộn gỏi gà. Mặc dù khách sẽ ăn cá nhưng vẫn cần chuẩn bị một số món cho những ai không thích khẩu vị lạ, hoặc phòng xa khi thiếu cá. Mấy miếng lườn gà cắt ra luộc làm gỏi, còn thì đã ướp sả để nướng cùng với thịt heo lúc nào cũng sẵn trong tủ đông.

Mấy đứa con nít sau khi mấy chú lớn đã dọn sạch cây gỗ giờ đây đã nhảy xuống lưới mò bắt tôm nhỏ từ trong rổ xúc lên, bị búng vô tay sợ kêu oai oái náo động cả một khúc sông để các bà mẹ tha hồ quay phim, rồi mang lên nướng ăn say mê. Quần áo ướt thì xối nước tắm rồi thay qua mấy bộ đồ bà ba mà lúc nào Hường cũng chuẩn bị sẵn đủ mọi loại kích cỡ. Coi vậy chứ nhiều khi lợi nhuận từ mấy cái đồ bán kèm theo này còn nhiều hơn tiền cho thuê phòng với ăn uống hay thuê xe. Người ta hứng lên thì mua bộ đồ làm kỷ niệm cho vui, đâu có tính toán mắc rẻ. Mà hàng cũng không cần phải bỏ tiền ra mua, cầm sẵn khi nào bán được mới trả cho chủ, còn không thì trả lại.


Từ lúc gỡ cây đã có người giỏi bắt cá lấy lưới nhỏ kéo, rồi xúc bằng rổ, nên đã có đủ mấy loại cá ngon cho lên lò nướng. Tiền bán bia Sagota tối nay chắc chắn cũng khẳm vì mấy bà mẹ cũng uống quá xá trời. Tiệc buffet đã tính trong gói thăm quan. Vài món chính để một góc, chừng 15’ lại tiếp thêm món mới khiến thực khách ồ à trầm trồ nếm thử, chạy vòng quanh coi, chơi, nên uống nhiều lắm, rút tiền ra mua lia lịa. Tuấn xuống nước chủ yếu là để mò cá cho vui, và kiểm tra bên dưới đáy coi lớp bùn này nông sâu ra sao, lấy mẫu cho vô lọ một nửa để mai khảo sát cơ học đất, nữa kia cho Ánh Lan kiểm tra nồng độ và chủng loại vi sinh cùng thành phần hóa học. Không hiểu là do quần áo trang bị ra dáng ông chủ, hay tư thế phong độ, mà bao nhiêu ánh mắt phụ nữ đều đổ dồn vào.

Trong số các bà các cô đưa con đi chơi có không ít những người phụ nữ chán phố muốn về quê, mà chủ yếu là chán các ông chồng tối nào cũng đi nhậu, rồi hiệp hai, rồi tăng bo, về tới nhà không còn ham muốn hay sức lực cho những cô vợ còn trẻ nhưng vẫn hừng hực sức sống, hay sắp già thì hồi xuân. Hường rất rành mấy cái chuyện này nên luôn tính toán mà để cho các chị em “vô tình” gặp được ai đó để say nắng. Tối nay thì hoàn toàn là vô tình mà để Tuấn trở thành tâm điểm của sự chú ý. Múc nước từ cái thùng bự trên bờ để xối cho sạch sình lầy, Tuấn bỏ con tôm càng lên bếp, rồi lấy chai Sagota ướp lạnh mà Hường đã chuẩn bị sẵn. Thường thì chở lon nhẹ hơn, nhưng hàng đóng chai là thứ bia tươi không ướp hóa chất bảo quản, cho nên lúc nãy đã kêu con Dung lúc ở chòi bên kia sông mang gỏi qua Hường đã kêu nó xách theo mấy chai luôn. Mấy chị em rất hiểu ý nhau trong chuyện phục vụ ông chồng chung. Ánh Lan thì từ đầu bữa đã qua nhà Cúc ngắt đọt bí và mấy trái cà tím mang về đây, giờ bắc chảo lên xào tỏi và xắt miếng ra nướng, cho chung vô một đĩa bưng lên cho Tuấn nhấm nháp, nhìn mấy người trong xóm đang rửa cá, trải tấm bạt ra chia nhau. Mấy bà nhanh tay mổ cá rồi lấy sợi dây xâu vô xách về nhà, biến mất sau lùm cây mé sông. Mấy ông đi xuồng thì bỏ xuống sạp nước bên dưới rộng thêm vài ba bữa, đã về từ sớm.

Tuấn chỉ cho Hường khúc sông mà Dung mới mua thêm, mai mốt sẽ mua sò hến chem chép các loại bỏ xuống nuôi lớn cho khách qua bên cồn mò lên nướng ăn, cùng miếng vườn nhỏ còn lại bên nhà ông Tài mai mốt sẽ cho tiền đóng cừ rồi kéo dài bãi du lịch qua bên đó cho người ta tha hồ đi dạo tới chỗ hội quán nhà Cúc luôn. Người đàn bà khâm phục nhìn ông chồng hờ mới chỉ mấy tháng trước còn lạ nhau gặp mặt trong tiệm tóc, vậy mà bây giờ đã làm chủ nguyên một khúc sông cùng một bầy gà móng đỏ mỗi con một việc chăm chỉ làm giàu.

Nhưng con gà trống này thì từ chiều giờ vẫn chú ý tới mấy em khách người Nhật, không trầm trồ mà luôn zoom máy ảnh vô chụp từng loại tôm cá lạ mỗi khi được bắt bỏ lên bờ. Thời trai trẻ mỗi lần về Việt Nam nghỉ hè Tuấn đã xử không biết bao nhiêu là em gái Nhật qua đây du lịch. Ở bên Nhật cuộc sống rất căng thẳng, phụ nữ cũng phải lao đầu vô kiếm tiền, và ở trong những căn hộ mini nhỏ xíu, có khi chỉ chừng 10m2. Không phải lúc nào cũng kiếm được người yêu, đặc biệt là những cô ngực nhỏ. Cho nên tới tuổi ba mươi, coi như là ế, thì họ thường sang Thái Lan ra bờ biển tìm những mối tình lãng mạng với các anh Tây, hay sau này là trai bao cũng là hướng dẫn viên và xe ôm người Thái. Một số ít sang Việt Nam, mà chỉ cần khéo léo đưa họ đi chơi đây đó là thoải mái lên giường, có khi cùng lúc với cả nhóm luôn. Có điều bây giờ già rồi. Mối quan tâm của Tuấn là họ chụp ảnh rất nhiều và chuyên nghiệp, dáng vẻ là dân văn phòng, cho nên tới làm quen để họ đưa điểm của mình lên mạng xã hội bên đó.

Kêu Hường lựa ra mấy con ốc bự nhứt, cho tiêu xanh vô nướng rồi bưng qua bên bàn của đoàn khách Nhật, Tuấn qua nói chuyện với họ. Lúc này thì hai cha con ông Tài đã đem đàn qua chơi. Anh Đào từ bữa giờ học thêm được nhiều bài mới nhưng chỉ diễn trên sân nhà thôi, ra ngoài quán của Hường cũng không thích. Tuấn mượn cây đàn tranh đánh bài Mùa xuân sang có hoa Anh Đào của nhạc sĩ Trường Sơn dưới Bạc Liêu sáng tác, rồi giải thích cho các bạn Nhật Bản hiểu về quãng 6 trong âm nhạc và sự tương đồng giữa dòng nhạc cổ Nhật Bản và dân ca Tây Nguyên. Những kiến thức mà ông Tài chỉ nghe được lõm bõm không hiểu gì cho lắm, nhưng còn khi nghe các giai điệu mà Tuấn đánh hết chuyển từ đàn tranh qua đàn kìm rồi keyboard thì tâm phục khẩu phục. Giống như trên mạng có cái video nổi tiếng quay mấy người đàn ông bên nồi lẩu tập khúc Xàng Xê, mà ông thầy đờn không cần hát chỉ ngồi vừa hút thuốc vừa đếm chơi chơi từ 1 tới 100 không cần đúng số mà luôn đúng nốt mỗi khi lên Cống xuống Xừ hay kết đúng chữ Hò. Anh Đào thì khỏi phải nói, không rời mắt khỏi người tình, đắm đuối nuốt từng chữ nhạc. Mấy bữa nay có show diễn liên tục nên con nhỏ chịu khó tập luyện đánh cho vui lòng người tình, tiếng đàn hay ghê lắm.

Đã xong với đoàn khách người Nhật, Tuấn trở lui về ngồi nghe Anh Đào dạo đàn tranh. Thiệt ra thì học đàn tranh lâu lắm. Cứ phải theo hết đủ 20 bài bản cổ: 3 nam, 6 bắc, 4 oán, với 7 lể/cò cũng gần chục loại nhấn rung thì mới tạm ổn, mất vài ba năm. Nhưng với chút vốn đã biết hết các nốt từ hồi còn nhỏ được mẹ dạy, chỉ cần thêm vài buổi được Tuấn hướng dẫn, là Anh Đào có thể đánh luôn mấy bài tân nhạc rồi. Quan trọng là người nghe đâu còn ai biết thế nào là đánh đàn tranh, chỉ nghe đàn phát ra nốt là khâm phục rồi. Mấy chỗ nhấn nhá đã có cây đàn organ của ông Tài trám vô rồi, chỉ cần ngồi sao cho đẹp, vuốt tà áo dài sao cho khéo và đặt tay sao cho thiệt là gợi cảm mà thôi. Khách vổ tay rần rần, chụp hình đưa lên mạng quốc tế quá trời, nhứt là sau khi đã được Tuấn so sánh cây đàn này của Việt Nam với cây Koto bên Nhât và nói về nguồn gốc của cả hai đều bắt đầu từ cây đàn cổ cầm của Khổng Tử và các thuật lý số hoàng đạo tứ tượng bát quái. Mà ngay cả Anh Đào khi ngồi nghe cũng học thêm được nhiều điều, ngón nhấn nhá rung lắc cũng điêu luyện hơn. Còn ông Tài thì khỏi phải nói, lát nữa qua bên Hồng Ngự diễn dài ngày sẽ có thêm vô số kiến thức để khè các bạn đờn.

Chương trình xong, ông Tài mau chóng đóng cây đàn nghề vô túi, đeo trên vai như ba lô dựng sau lưng tỳ xuống yên, chạy thẳng một mạch cho kịp show tối bên đó. Anh Đào ở lại nhận tiền thưởng của khách cùng công xá Hường trả, rồi qua ngồi cạnh Tuấn, cười đắm đuối. Cầm chai bia của Tuấn để trên bàn uống thử một hớp, rồi giả bộ nhăn mặt. Tuấn cười xé miếng gà nướng cho lên miệng con nhỏ, rồi chắm tiếp miếng xoài xanh vô nước mắm ớt kèm theo. Hành động đó tất nhiên không thể lọt qua nổi tất cả những ánh mắt ghen tức xoay chung quanh, dù không nhìn nhưng vẫn thấy hết rõ mồn một từng chút. Đàn bà thường hay có kiểu so cơ với nhau như vậy.

Mặc kệ kết quả trận đấu mắt giữa các bà vợ ra sao, Tuấn lững thững cầm chai bia uống dở lững thững đi về. Anh Đào cầm cây đàn tranh chạy theo, bỏ lại đống đồ đạc cho con Dung dọn dẹp. Ánh Lan sau một hồi phụ giúp cũng trở qua bên nhà Cúc ngủ trong căn phòng trọ. Ở bên này Tuấn bặt lò sauna rồi mở nhạc đàn tranh Trung Hoa, châm điếu thuốc ngồi ngẫm nghĩ sự đời bên trong đó. Nóng quá trời nhưng con nhỏ Anh Đào cũng ham vui, cởi đồ quấn khăn nhào vô. Tuấn tội nghiệp nhúng nước cái khăn đang quấn trên người trùm lên đầu con nhỏ. Nầm dài ra băng gỗ, khoèo hai chân ôm cứng lấy thân hình mềm căng của đứa con gái mới lớn, Tuấn sung sướng phơi chim ra cho Anh Đào tha hồ sờ nắn sục sục.


Đã lâu lắm rồi chưa được đôi bàn tay điêu luyện của Hường nắn bóp, Tuấn tính qua Tết sẽ lắp một cái lò xông hơi nước cho cái phòng tắm ở trên tầng áp mái. Nơi đó chuyên dành cho các đoàn cụ già về hưởng phước, cho nên phòng xông rồi mátxa đặt luôn ở đó là hợp nhứt. Bên ngoài chỉ cần kéo rèm là đủ che mấy tấm đệm trải bên dưới đất. Tối dùng làm chỗ ngủ luôn, khỏi tốn thêm phòng ở bên dưới. Hướng là có tiền tới đâu thì sửa tới đó, cho nên nghĩ tới đâu thì làm tới đó, không cần gấp gáp. Tính từ từ thì sắp xếp mọi thứ hợp lý hơn, sử dụng liền, chứ không như khách sạn xây từ đầu không phải người thiết kế nào cũng biết cách hưởng thụ cuộc đời.

Từ thời trẻ Tuấn đã thích nằm tính chuyện trong phòng sauna hay mát xa. Mà từ thờ Hi Lạp cổ đại mấy ngàn năm trước người ta đã thích như vậy rồi. Binh lính và sĩ quan La Mã được xây dựng những nhà tắm nền đá đặt trên hệ thống ống sưởi mà đám nô lệ phải ngồi ngoài trời lạnh để đốt. Suối nước khoáng với nguồn nước nóng phun từ trong lòng đất lên được coi như là một trong số những đặc điểm quan trọng nhứt để xây dựng thành phố nghỉ dưỡng vui chơi. Bây giờ có tiền và phương tiện kỹ thuật người ta dễ dàng xây dựng một nhà tắm nho nhỏ và phòng xông hơi ở bất kỳ đâu. Phòng sauna của Tuấn không tối lờ mờ như người ta mua sẵn nhà xông bằng gỗ thông về lắp ghép, mà được quây bằng kính chịu lực như bên Hàn Quốc, có bể muối nho nhỏ và lấy toàn bộ ánh mặt trời từ bên ngoài hiên vào, tạo không gian liền lạc và tắt lò thì có thể mở toang cửa thông ra ngoài, hay mở luôn cánh bự còn lại để nối với bồn sục jacuzzi kiểu Nhật Bản v.v.

Bên nhà nghỉ thì chỉ cần một cục máy xông ướt nằm trong góc kia, nhỏ xíu mà có võ, phát ra được cả hơi nước lẫn khí oxy khiến con người ta năng động hơn và trẻ lại, mà giá tiền thiệt ra không bao nhiêu hết. Thêm mấy miếng đá ép là loại chất liệu mắc hơn gạch men nhưng lại rẻ hơn đá rất nhiều, vốn cũng chỉ là từng miếng nhưng thành miếng to và ghép liền lạc lại với nhau sẽ khiến người ta có cảm giác như đang ở trong một gian phòng bằng đá thiệt, vô cùng sang trọng. Sẽ dùng đá màu hồng cho thêm phần hưng phấn, hợp với mấy tấm đệm đỏ và rèm vừa hồng vừa trắng đầy gợi tình.

Bên dưới kia nãy giờ Anh Đào đã đặt chân Tuấn xuống sàn gỗ, đè tay lên lăn nhè nhẹ, giống như hồi nhỏ má dạy làm mỗi khi bị tới tháng. Một kiểu mát xa hoàn toàn mới khiến Tuấn đê mê sung sướng. Hết nằm ngửa lăn lăn rồi nằm sấp lăn lăn. Đã nhất là đằng sau gáy. Nằm úp thì sờ đùi vuốt mông. Nằm ngửa thì sờ vú vuốt bụng. Tay mân mê khắp người con nhỏ, rồi cho ngón vô giữa khe chọt chọt. Một hồi rồi con nhỏ chịu hết nổi, xịt khí ra đầy ngón tay Tuấn, rồi gục xuống nằm lịm lên người tình nhân hồi lâu mới tỉnh. Chính xác là Tuấn nhè nhẹ bế nó vô giường nằm đắp mền, trong lúc con nhỏ mơ mơ màng màng nhoẻn miệng cười mãn nguyện.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.