38 Chương 38
Ở Việt Nam cũng có Đại học Mở, nhưng không hề giống được hệ thống Open University ở nhiều nước trên thế giới. Mở tức là sinh viên học ở nhà, không cần phải tới trường ngoại trừ trong ngày bảo vệ luận văn. Nhiều môn thi chỉ cần làm qua mạng, hay chủ yếu là viết thành báo cáo khoa học đăng trên các tạp chí chuyên ngành. Tuấn đã hứa sẽ cho tiền học bên Open University của Philippines, rẻ hơn khá nhiều so với trường bên Anh, và chi phí qua lại cũng không mắc, lại được xếp hạng cao hơn Thái Lan trong ngành nông nghiệp. Ánh Lan sẽ tiếp tục lấy địa bàn cồn khoai làm khu vực nghiên cứu, tập trung vào các loài vi sinh có lợi cho đất.
Chuyện là như vầy. Ngành sinh học thập niên 1950s của thế kỷ trước phát hiện ra ba loại chất cơ bản cần cho cây phát triển là Nitơ, Phốt-pho và Kali, cho nên dùng công nghệ hóa chất để tạo ra những bịch phân bón có chứa 3 loại hợp chất này, gọi chung là N-P-K để bán ra cho nông dân bón cho cây. Đúng là có thêm chất bổ dưỡng thì cây lớn nhanh như thổi. Nhưng mấy cái chất này lại khiến cho đất bị xơ cứng. Và vài chục năm trở lại đây các phát hiện của một ngành chuyên nghiên cứu rễ cây mới phát hiện thấy rằng mọi chuyện phức tạp hơn nhiều. Không phải chất bổ dưỡng nào cây cũng hút vô được mà phải thông qua một hệ thống vô số loài vi sinh nối kết nhau chuyền tải chất bổ dưỡng cho nhau, kiểu như cái của loài này thải ra là cái mà loài kia cần tới, hay như phải cộng sinh với nhau mới cùng hấp thụ được các loại chất bổ béo. Nhưng bón phân vô cơ nhiều quá rồi thì đất bạc màu, cằn cỗi, năng suất cứ vậy mà giảm dần bất kể người ta nghĩ ra ngày càng thêm nhiều loại giống tốt hơn. Đó là chưa kể sức đề kháng của cây ngày càng kém, dễ chết trụi vì dịch bệnh. Những điều kiểu như vậy được một ông tiến sĩ người Nhật viết thành cuốn sách Cuộc cách mạng của một cọng rơm, rất nổi tiếng.
Ví dụ đơn giản chút thôi. Thay vì tìm ra mỏ phân đạm - Nitơ thì người ta dùng các loại phân đạm hữu cơ, như xác cá basa sau khi chỉ cắt lấy khúc phi lê xuất khẩu, hay vỏ hột đậu nành, đầu tôm v.v. Nhưng nếu biết sử dụng các loại hợp chất hữu cơ giàu đạm này để nuôi vi sinh thì sẽ còn ích lợi hơn rất nhiều cho cây trồng, bởi vì suy cho cùng cái mà cây cối cần nhứt không phải là những thứ chất bổ dưỡng hút từ dưới đất lên, mà chính là lượng nắng dùng để quang hợp tạo ra các chuỗi Các-bon, tức chính là hợp chất lấy từ… không khí: CO2. Như loại phân vi sinh mà Ánh Lan đang nuôi trong cái bình nước 5 lít kia là như vậy. Chỉ một chút xíu nước mắm, tức là đạm lấy từ cá lên men, quậy với bột ngọt, tức là hợp chất Glutamat Natri, thêm mấy trái trứng có nồng độ lưu huỳnh cao, pha ra chờ tới khi chuyển sang màu hồng, là phun sương cho lá tỏi kích thích quang hợp, dồn các chuỗi cạc-bon xuống rể làm cho củ to ra, chứ hầu như không cần phân bón gì bên dưới gốc hết. Bây giờ chỉ cần tạo ra được qui trình ngâm ủ công nghiệp, sử dụng loại đạm rẻ tiền nhất, là xong ngay một báo cáo khoa học để gửi đi dự hội thảo bên Thái Lan hay Malaysia rồi.
Dắt Ánh Lan lên lầu, mặc cho cô nàng tròn xoe mất lần đầu tiên bước vào một không gian được thiết kế theo kiểu phương Tây, Tuấn lấy mấy loại pho-mai trong tủ lạnh ra cắt thành những miếng nho nhỏ ăn thử. Từng học về các loài vi sinh ăn sữa để tạo ra thứ món đồ ngon đặc trưng của châu Âu, nhưng lần đầu tiên trong đời Ánh Lan mới biết thế nào là mùi khai đặc trưng của Camembert, hay vị mềm dịu ngọt bùi của Brie, mà loại mềm nhứt được đóng nhãn hiệu đầu bò thường gặp ở Việt Nam, cho đến cheddar trứ danh của Anh. Rồi loại pho mai mới ủ có những đường chỉ xanh lá cây chạy bên trong, hay dòng gouda của Hà Lan là những cục pho mai nặng hàng chục ký lô cẩt trong kho hàng chục năm. Mỗi thứ lẽ ra phải uống với một loại rượu khác nhau, nhưng Tuấn có sẵn chai chablis ướp lạnh mang ra nhắm, cùng cọng cần tây và lá rocket với cải đắng dặm vô. Thêm mấy que bánh mì khô của Ý nữa. Cả một khung trời mới mở ra trước mắt cô gái trẻ đầy tham vọng cho tương lai.
Cả hai vẫn trần truồng như Tây, vừa ăn vừa uống lại vừa hôn hít khắp người nhau. Mùi pho mai quyện với mùi người và sự kích thích của rượu vang trắng ướp lạnh khiến miệng người ta muốn làm những điều quái lạ. Ánh Lan ngồi lên chiếc bàn bếp mát lạnh bằng đá hoa cương trắng đặt giữa nhà, mở hai chân ra cho Tuấn đặt lưỡi vào giữa âm hộ, ngoáy một vòng rồi chạy lên trên phía hột le, sướng té đái. Tuấn thì ̣đã nếm thử đủ mùi vị Tây, Phi, Á, cho nên bữa tiệc pho mai trưa nay chỉ là thêm một lần nữa mà thôi. Tuy nhiên, dáng vẻ lần đầu của Ánh Lan cũng rất kích thích, nửa như ngại ngại sợ sợ, nửa như chỉ muốn chụp tay vô đầu người đàn ông ấn sâu vô háng mình, cơ háng run lẩy bẩy, nhìn thấy thương gì đâu.
Suy cho cùng thì cơ chế mùi hương nơi con người cũng là vi sinh. Mùi thúi phát ra chính là các loại hợp chất sản sinh ra trong quá trình phân rã các loại chất. Cứt tức là các loại thức ăn nhét vô đường miệng được các loài vi sinh trong bụng phân hủy kèm theo là những thứ mùi đặc trưng. Ăn thịt nhiều xì hơi sẽ khác ăn rau, hay hột mít. Lông mọc quanh âm hộ, dương vật, hay cả lỗ đít nữa, một phần là để giữ lại mùi hương do tinh trùng hay dâm thủy tiết ra để đối phương biết tìm tới mà giao hợp. Có loại nước hoa gây kích thích động dục chính là lấy từ tinh trùng của loài ngựa, mà có người lại khó chịu vì thấy tanh tưởi hôi thúi. Cũng giống như mùi sầu riêng vậy. Và nhiều người cũng không thể nào ngửi được đậu hũ thúi, hay pho mai thúi.
Giờ đây, sự kết hợp của mùi pho mai với vị rượu vang làm cho lưỡi khi cạ vào mồng đốc thấy sương sướng, khiến cho da thịt bên kia cũng bị kích thích tột độ. Bạn nên nhớ rằng da cũng là một nơi chứa đầy các loại tế bào cảm giác, mà nhạy nhứt là bên trong ngón tay, có thể phân biệt đươc khoảng cách dài bằng đường kính sợi tóc. Da quanh âm hộ cũng vậy, nhưng ngày thường bị quần lót và sự xấu hổ che đậy đi, đè nén xuống. Giờ đây nó được tự do khoe ra, rồi được từng cái đốt ở trên lưỡi chạm vô, rồi chạm vô, rồi chạm vô. Cảm giác không chỉ được giải phóng mà còn phóng đại lên gấp nhiều lần. Toàn bộ hệ thần kinh chỉ tập trung vào một vài xăng-ti-mét vuông ở chỗ đó mà thôi, giống như mắt nhìn bao quát hết nguyên một chiếc Boeing Jumbo Jet 747 đang xếp cánh từ từ lăn vô một cái ống nhỏ vậy.
Lưỡi của Tuấn đúng là đang chui vô trong cái lỗ nhỏ đang bóp chặt lại. Lỗ lồn mỗi người phụ nữ có khác nhau. Cái lỗ của Ánh Lan đúng là như một cái lỗ tròn vậy, nhìn hay lắm. Mà quét lưỡi vô thì còn đã hơn nữa. Chạy hết một vòng chung quanh, rồi chun vô giữa. Căng hết lưỡi ra đè sâu vô trong. Rồi lại rút ra. Rồi lại cho vô. Ánh Lan căng người nằm bệt xuống bàn, hai tay chụp lấy đầu lấy cổ người tình níu kéo quờ quạng loạng choạng. Chưa hết. Ngón cái người đàn ông tự nhiên lại vét dọc từ âm hộ xuống ngang qua lỗ đít chạy xuống ái khe bên dưới. Khiến con nhỏ giật nẩy mông lên hét ra một tiếng. Thở hắt. Dâm thủy rịn rịn ra bên ngoài. Ngòn ngọt. Kê lưỡi vô nếm một miếng rồi hớp một ngụm rượu. Đã thiệt là đã.
Con nhỏ quay tròn người trên bàn chụp môi vô miệng người tình, nhét lưỡi vô trong như muốn nút hết rượu còn đang trong miệng Tuấn. Thích thì chiều thôi. Tuấn cắn vụn một miếng Parmigiano rồi nốc đầy rượu vang vô miệng, xoay qua mớm cho Lan, đổ trọn cả trăm cc xuống cái miệng đang thèm khát nút vô. Sướng quá. Con nhỏ vòng trọn hai tay ôm lấy cổ Tuấn, siết chặt.
Ở người đàn ông, thì xuất tinh là khi được thỏa mãn, và rồi sau đó thì muốn đi tìm bạn tình khác. Nhưng còn ở nhiều người đàn bà, như tình trạng của Ánh Lan hiện ngay lúc này, thì khoái cảm lên đến đỉnh điểm khi được thăng hoa, khi tử cung nở ra căng nhứt đế mở cửa cho tinh trùng chạy vô, và khiến cho người phụ nữ dính chặt với bạn tình không muốn rời kể cả khi người này đau ốm bệnh tật. Vì không thể mổ bụng phanh thây người sống ra coi hoạt động của hormone chạy bên trong ra sao, cho nên người ta chỉ có thể đưa ra giả thiết này diễn giải nọ để lý giải cho những câu hỏi kiểu như tại sao mà thôi. Ví dụ như tình thương của mẹ dành cho con có thể là vì lúc đứa bé bú thì cơ thể người đàn bà tiết ra horrmone yêu thương khiến não tự kỷ ám thị rằng sẽ yêu đứa bé đến trọn đời, bằng bất cứ mọi giá. Hay phân tâm học của Freud thì cho rằng mọi thằng con trai đều muốn làm tình với mẹ đẻ, hay suy ra là có trong đầu hình mẫu người vợ lý tưởng cũng như vậy. Phải trái đúng sai có lẽ chờ tới khi nào chết mỗi người trong chúng ta chắc cũng chưa có câu trả lời hợp lý. Tất cả chắc chỉ có đám vi sinh là thực sự biết mà thôi, nhưng lại không có cách nào viết thành sách cho con người đọc.
Nhưng mà lúc này thì Tuấn đang nằm trên nền gạch men mát lạnh, với chiếc gối trên giường xuống ngủ một giắc ngon lành. Ánh Lan cũng làm theo, nằm gối đầu lên tay người tình chợp mắt. Tiếng chim cu đâu đó trong vườn kêu gù gù dưới tán lá cây quít hồng đang trĩu quả mừng Tết.