Trở về truyện

Mèo Nhỏ - Chương 3: Lên Tàu Vẫn Bị Tóm

Mèo Nhỏ

4 Chương 3: Lên tàu vẫn bị tóm

Hương Thảo thở hổn hển chạy thật nhanh về phòng trọ, bên dưới vẫn còn khó chịu. Nàng vừa chạy vừa khóc, khoá chặt lấy cửa phòng cởi hết quần áo rồi lao vào nhà tắm. Nàng phải kì cọ cho sạch, phải kì cho hết sự ghê tởm còn đọng trên da. Chiếc quần nhỏ ướt nhẹp bị quẳng không thương tiếc vào sọt rác.

Đừng nghĩ về nó nữa, hãy coi những chuyện vừa rồi chỉ là cơn ác mộng thôi.

Hôm nay Thảo đặc biệt thoa nhiều dầu tắm hơn, phía dưới tuy còn tê nhưng vẫn phải tách ra mà làm sạch bằng dung dịch. Nàng tuyệt đối không để lại một vết tích gì.

Ngoại trừ mấy dấu hôn chết tiệt không xoá được.

Thay xong bộ đồ ngủ thoải mái, Thảo mắt khóc đến sưng đỏ ngồi trên giường bần thần một lúc, tự trấn an bản thân. Chợt ánh mắt nàng chú ý đến túi quần short đen kia cộm lên.

Không...

Bức ảnh chụp nàng.. lúc đang bị cưỡng hiếp..

Nàng nhìn bộ dạng bản thân mà không thể tin vào mắt, tại sao gương mặt nàng lúc đó lại trông thoả mãn thế kia chứ? Tại sao lại không vùng lên mà chạy đi cho rồi, không lẽ nàng thực sự là loại người như vậy...


Sau bức ảnh còn có dán thêm tờ note nhỏ, "Ngày mai, cùng thời điểm, cũng chuyến xe này. Gặp lại cưng."

Không những biến thái mà lại còn bị điên nữa. Làm gì có ai ngu mà chui vào hang sói lần 2.

"Dù sao mai cũng là thứ 7, mình sẽ xin làm về ca sớm rồi đi tàu. Sau đó liền ở nhà trốn hết chủ nhật tìm cách ứng phó. Phù.. mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi Thảo ạ!"

Hương Thảo cố gắng nằm xuống chợp mắt, nhưng mỗi lần mắt nhắm, hình ảnh nàng hoan lạc cùng giọng nói của biến thái kia lại hiện lên khiến nàng trằn chọc không sao ngủ được. Đến tận hơn 2 giờ sáng nàng mới mệt quá thiếp đi.

.

Buổi chiều hôm sau, nàng xin nghỉ ca sớm về thật.

.

.


Giờ đã là 6 giờ, có một chuyến từ ga gần đây đến ga Y, nàng định khi nào xuống bến sẽ bắt tạm chuyến xe để về phòng trọ. Nghe có vẻ là một kế hoạch hoàn hảo để trốn đi tên biến thái kia.

Ga tầm giờ tan tầm thật là đông. Người người đổ xô vào đứng chèn ép nhau chật chội kinh khủng.

Sao người ta lại đi tàu được chứ vừa tốn tiền lại mệt mỏi.

Hương Thảo một thân nhỏ bé bị đám người xô dí sát vào cửa kính. Nàng cố gắng kiễng chân lên một chút liền va nhầm vào người đứng phía sau nên đành quay lại xin lỗi.

"Xin lỗi, toa tàu đông quá-"

"Hương Thảo."

Mắt nàng mở thật to, mái tóc vàng nhạt này, giọng nói này... không lẽ..... là ả?


"Em thật hư đốn, rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt." Phương Khanh nhếch mép, ôm chặt lấy nàng, ép nàng dí sát vào cửa sổ.

"Không! Làm sao mà...". Toa tàu đông đúc, nàng bị đem ép cũng không ai để ý.

"Tai mắt của tôi có ở khắp thành phố này, em đừng mong thoát cũng đừng mong mà báo cảnh sát được, tôi hoàn toàn có "hợp đồng" để biện minh."

Không xong rồi...

" Không chừng báo cảnh sát lại còn bị phạt nặng hơn đấy." Cô liếm nhẹ lên vàng tai nàng rồi cắn cắn.

Bên dưới hai bàn tay ranh mãnh bắt đầu hoạt động. Chúng luồn vào bên trong áo phông, vén áo ngực lên mà bắt đầu xoa nắn cặp vú căng tròn.

"Ưm.. đừng mà.. ư~ đang đông người.. ưm.." Hương Thảo một thế bị động chỉ có thể chống tay lên trên mặt kính.

"Phải phạt.", xoa nắn cặp bánh bao thành đủ hình dạng, rồi cô nhéo mạnh một cái trên đỉnh ngực.

"AHH-" nàng lại phải bụm miệng vào, xe bus vắng không nói nhưng đây là tàu, lại còn đông nữa. Nàng sợ nếu bị phát hiện có phải sẽ chơi nàng tập thể hay không?

"Ưm ưm.. ư.."

Phương Khanh cười ác ý, bàn tay phải bắt đầu di chuyển xuống dưới váy nàng. Xem ra nàng đã vứt luôn cái quần kia đi rồi nên mới mặc váy.

Xoa nắn vòng ba căng mịn của nàng rồi mới di chuyển theo khe mông mà đi tìm Thảo nhỏ. Ngón giữa cách một lớp vải liền chà gãi liên tục khiến cô bé bắt đầu rỉ nước.


"Ưm...m.. ngứa..hah~"

"Thật không ngờ trên tàu đông thế này mà cưng cũng hứng tình như vậy được!"

Khanh nhanh chóng thọc tay vào quần nhỏ nàng, nhằm đúng cái miệng nhỏ ướt át. Một ngón tiến vào, bắt đầu lưu động.

"Ah! Ưm..m hah~ đừng mà.."

Một ngón nữa tiến vào, cả hai bắt đầu khuấy đảo lấy bên trong, chèn ép vách thịt non mềm. Thi thoảng lại cô lại xoa điểm mẫn cảm lồi lên, rồi độc ác nhấn mạnh một cái làm nàng giật nảy cả người, uốn éo khó chịu.

"Ah..ah đau..ưm-m đừng~ ah oh.. nhấn vào.. ah ah.. chỗ đó~"

Khanh nhìn thấy bộ dạng dâm đãng kia, không kìm được liền ép thêm ngón thứ ba.

"AH! Không.. ah ah.. vừa đâu..oh oh.. mau rút.. hah ah~ đau.."

Tiếng nhóp nhép vang lên đều đều, hai mép thịt đua nhau mút lấy ba ngón tay Khanh. Mà cô thì độc ác, ba ngón tay cứ vào sâu thì tách ra ngó ngoáy đủ hướng rồi rút ra lại đút vào thật mạnh. Hương Thảo giật nảy lên theo từng cú nhấp, miệng rên rỉ cầu xin không nói nên lời chỉ biết tì cả người lên tấm kính làm điểm đỡ.

"Ah ah ah- chậm lại.. oh.. hah ahh ah.. sướng- aghh~ nhanh quá.. hah hah.. ư ưm hah-ah~"

"Mới đụ có một lần mà cưng đã dâm thế này, thật hư!"

Phương Khanh lôi từ trong túi ra một quả trứng rung màu hồng, cô bật công tắc rồi bất ngờ dí nó sát vào hạt đậu nhỏ trên cô bé của Thảo, cố định nó bằng miếng băng gạc. Ba ngón tay lúc này cũng ra vào nhanh hơn.

Nàng đang chìm trong sung sướng lại nhận thêm khoái cảm nơi hạt đậu liền run cả chân tới đứng không vững.

"Aghhh! Không! Nhiều- ah quá hah.. ah ah-oh sướng! Ahh ahh ưm.. hah tôi- tôi sắp- ah ahh.. ra mất!"

Không xong rồi, Thảo nghĩ thầm trong đầu. Bên dưới vừa sướng vừa nóng như sắp phát tiết, nước tình từ miệng nhỏ cũng đang theo ba ngón tay mà nhỏ xuống sàn tí tách.

"Tôi- TÔI ĐẾ- AHH"

Nàng tưởng như sắp đạt cao triều liền bị Phương Khanh chơi một vố. Cô rút vội ba ngón tay ra, tắt quả trứng rung đi khiến Hương Thảo như từ đỉnh núi ngã xuống, hụt hẫng, khó chịu nắm chặt tay.

"Không! Hah hah.. khó chịu quá.."

Khanh thấy nàng vặn vẹo thân mình, lại đưa tay xoa lên miệng nhỏ trống rỗng đang co thắt liên hồi muốn được lấp đầy, thỉnh thoảng vỗ lên khiến nàng run rẩy.

"Hương Thảo ngoan mau gọi tôi một tiếng chủ nhân."

"Không! Ahh~"

Thấy nàng trong cơn nứng vẫn ngoan cố, cô liền đút ngón giữa vào thật sâu đụng đến điểm G của nàng rồi rút ra. Tay kia đánh lên mông nàng một cái đau rát.

"Nói mau!"

Sợ quá...

"Ahh.. ưm chủ- chủ nhân..."

"Ngoan." Cô cười khểnh, một tay vòng lên trên, tiếp tục xoa nắn cái bánh bao căng tròn, ngón trỏ với ngón cái nhắm lấy đầu ti mà ma sát. Trong khi bên dưới vẫn đang xoay tròn, trêu đùa cô bé.

"Mau cầu xin chủ nhân đi nào mèo nhỏ~" Phương Khanh cất lên chất giọng trầm khàn quyến rũ khẽ liếm nhẹ lên vành tai nàng. Bên dưới chà sát cô bé nhanh hơn nữa.

"Không đời nào! Ahh ah- ahh..". Hương Thảo vẫn kịch liệt phản đối. Xem ra lại phải khiến cô độc ác rồi.

Khanh nhéo mạnh đỉnh ngực nàng, bật quả trứng rung gắn trên hạt đậu lên mức cao nhất. Thảo bị kích thích cả trên lẫn dưới, hạt đậu bị rung mạnh vừa sướng lại vừa đau khiến nàng cong người rên rỉ.

"Aghh! Ah hah- ưm.. đau.. ah ah.. sướng- ah ưm.. làm ơn~ hah..."

"Mau nói.", Khanh liền đưa hai ngón tay vào sâu bên trong bắt đầu móc lên điểm G.

"Ah ah! Chủ nhân~ ahh ah.. xin người oh oh.. ưm hãy- ah ah.. đụ em! Ah ah~ đụ em đến chết! Oh ah hah- ah...", Mắt Thảo ngấn nước vì khoái cảm đột ngột ập đến, nàng cất giọng rên rỉ mê người cầu xin cô.

"Con mèo nhỏ dâm đãng này! Xuống tàu em liền chết với tôi!". Cô rút tay ra khỏi miệng nhỏ ướt nhẹp, lại lấy thêm từ trong túi hai quả trứng rung nhồi vào.

Vặn lên mức cao nhất. Rồi Khanh đút thêm cả hai ngón tay.

"Ô! Ah ah.. hah ưm-m ah ah. Chết mất! Ah.. sướng quá.. ah- em- EM ĐẾN!"

Một đợt nước ấm nóng tràn ra từ cửa động nàng tuôn xuống sàn tàu. Ba quả trứng rung tuy chưa được gỡ ra nhưng đã giảm nhẹ đi. Hương Thảo xụi lơ ngã vào người cô, nàng chẳng màng mọi người xung quanh nữa. Hôm qua chưa hết, hôm nay lại bị hành tiếp khiến nàng mệt mỏi nhắm mắt.

Khanh ôm lấy người trong lòng, sửa lại áo cho nàng. Để ý thấy cửa động ướt nhẹp vẫn đang co thắt chưa chịu nhả trứng rung ra, cô liền kéo luôn quần nhỏ lên che lại. Cơ thể dần nóng lên khi thấy bộ dáng nàng lúc này.

Vừa hay, loa thông báo trên tàu cũng thông báo đã sắp đến trạm. Khanh ra hiệu cho khoảng 5-6 người của cô vừa đứng xung quanh che cho cả hai lui ra. Bản thân chuẩn bị ôm nàng đi ra xe riêng về nhà.

"Cứ nghỉ ngơi đi~ vì tiếp tới cưng sẽ không chịu nổi đâu!"

_____

Thôi bé Thảo sắp toang rồi cả nhà ạ

( ͡° ͜ʖ ͡°)

Cả nhà đọc xong cứ bình luận thoải mái cho iem có động lực nha ❤️

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.