Trở về truyện

Mèo Nhỏ - Chương 7: Nằm Xuống, Để Em

Mèo Nhỏ

8 Chương 7: Nằm xuống, để em

Cái bụng cồn cào hại Hương Thảo đang ngủ ngon liền phải tỉnh giấc. Mà tỉnh rồi mới thấy đúng là đau khổ.

Lần nào thức dậy ở đây cũng bị hành tới tấp...

Cả thân thể đau đến xoay người cũng khó, nàng nhìn xuống dưới thân thể mình, những vết đánh do roi vẫn còn đỏ tấy đã được bôi thuốc mỡ. Cả người hình như đã được tắm qua nên mịn màng không có chút mồ hôi nào.

Lại tỉnh giấc gối đầu trong vòng tay Khanh. Có điều lần này cô đã thức dậy từ bao giờ, nhìn ngắm nàng ngủ say sưa.

"Còn đau lắm không?"

Đm đau chết đi được hỏi cái đầu chị ấy!

Đấy là nghĩ thôi chứ bên ngoài Thảo chỉ dám thủ thỉ. "Còn..."

Cô vuốt mái tóc đen dài kia, đặt lên trán nàng một nụ hôn chào buổi sáng rồi ngồi dậy.


"Nếu đau thì để chị bế.". Cô vòng tay qua đùi nàng định bế thốc lên thì bị tay Thảo chặn lại.

"Aa.. thôi. Đau chứ có bị phế hay liệt gì đâu..". Rồi nàng vùng lên chạy vô wc làm vệ sinh cá nhân.

Nói dối đấy chứ đau bỏ mẹ huhu

Không hiểu cô làm đến mức nào mà đến đi wc còn cảm thấy đau rát a. Xong xuôi nàng nhăn mặt bám lấy bờ tường lọ mọ đi ra, ai bảo nãy sợ quá chạy đi chi giờ thốn quá chừng.

"Đã bảo rồi..", may cho Thảo, có người hiểu được nên đã đứng chờ ở trước cửa wc. Khanh cúi xuống vòng tay qua chân nàng bế thốc lên. Nàng cũng vì mất cân bằng mà tay vòng qua ôm chặt cổ người kia.

Khanh bế nàng lên giường rồi mang bát cháo đến. Kì thực nàng chỉ bị đau rát thôi chứ có phải ốm nặng lắm đâu mà chăm như người bệnh vậy =.=

"Hôm nay em đừng đi làm vội cứ ở nhà nghỉ ngơi đi.". Cô múc một thìa cháo thổi cho nguội rồi đưa tới trước miệng nàng. "Aaaa. Há miệng ra nào."

Đừng có lật mặt nhanh như vậy chứ! Tại sao cứ đem người ta ra hành hạ rồi lại yêu thương như vậy...


Thảo lườm nguýt cô một cái, muốn giành lấy thìa để tự ăn nhưng cô không cho, đành miễn cưỡng há miệng. Là cháo ngon hay do nàng đói nhỉ?

Người ta nói căng da bụng trùng da mắt quả không sai. Ăn xong Thảo lại mệt quá ngủ tiếp, cô thì sau đó phải đi làm, trước khi đi không quên dặn dò nàng nghỉ ngơi.

Hương Thảo nghĩ nếu cả đời được tận hưởng thế này thật sướng.

Bẵng đi cũng đã đến chiều, nàng ở nhà thấy Khanh bận bận rộn rộn làm đủ thứ.

Người có lối sống truỵ lạc như cô ta mà cũng bận dữ?

Chợt cô quay ngoắt qua nhìn khiến Thảo lạnh sống lưng một chút, nghĩ thầm không lẽ ả đọc vị được mình liền khấn cầu trong đầu.

"Chị sắp phải đi công tác..."


"..."

"Khoảng 3 ngày..."

"A...ừm..."

Cô tiến đến bên giường vuốt lên mái tóc suôn mượt của nàng thật nhẹ nhàng.

"Em ở nhà một mình có ổn không đó..?"

"Ổn..." cái đm không có bà thì tôi còn ổn vãi *** hơn ý chứ!

Ánh mắt Khanh có chút nuối tiếc nhìn nàng.

"Đây là khoá nhà, đây là thẻ tín dụng riêng. Việc dọn dẹp, ăn uống em không phải lo. Đã có người làm chị thuê rồi, mấy ngày chị đi nhớ giữ sức khoẻ và đừng có thức muộn quá nhe."

Khanh cúi xuống hôn cái chụt lên môi nàng rồi quay đi. "Tạm biệt."

Không hiểu sao trong khoảnh khắc ấy, Hương Thảo thấy chút xao xuyến nhẹ.

.

Sau khi Khanh đi công tác, nàng cũng quay trở về nhịp sống đời thường. Đến trường đại học, thỉnh thoảng lại đi chơi một chút, tối về thì lại xem phim lướt web, cuộc sống hạnh phúc trong ngày đầu tiên.


Nhưng chỉ mới thức dậy vào buổi sáng tiếp theo, nàng luôn thấy thiếu thiếu trong lòng. Không có nụ hôn lên trán, không có sự quan tâm cùng chất giọng trầm nhắc nhở nàng, không có cả những khi thức giấc trong vòng tay ấm áp ấy nữa. Thảo tự nhủ chỉ là chút xúc động nhất thời mà thôi.

Buổi tối, ma xui quỉ khiến thế nào mà nàng lại 'vô tình' đi tìm mấy web phim người lớn để 'tham khảo'. Kiểu làm, tư thế, xu hướng khiến nàng thao thức không sao ngủ được. Cơ thể cứ khó chịu.

Nói thật thì làm với chị ấy... cũng không 'kham khổ' gì cho cam...

Hương Thảo quay sang nhìn chỗ trống bên cạnh, hương thơm nhè nhẹ khiến nàng xao xuyến. Bàn tay vô thức đưa lên chạm lấy bờ môi mềm mại, tay còn lại tự ôm lấy bản thân xoa dọc bên eo, bộ ngực nhạy cảm chỉ cần cọ lên lớp vải mềm cũng làm nàng hứng lên.

Cảm giác này... không lẽ nàng đã trở nên thèm muốn đến thế ư.

Không thể nào! Tất cả là tại tên biến thái kia!

Nếu không phải tại cô cứ sờ soạng, xoa bóp những chỗ nhạy cảm của nàng, không phải tại trận làm tình điên cuồng kia lần thì cơ thể nàng đâu có phản ứng dữ dội thế. Có phải nó đã quen với những cuộc "yêu" hay không?

Suy nghĩ mắng chửi người ta là vậy nhưng bàn tay kia đã dịch chuyển xuống bên ngoài quần nhỏ từ bao giờ, Thảo bắt đầu xoa nhẹ, đầu óc lại nhớ về những đêm nóng bỏng.

"A- không được! Không được!! Mày không thể nào có cảm giác với người đã cưỡng hiếp mày chứ!?" Nàng giật mình nhận ra điều mình sắp làm liền đem cái gối ôm ra cào cấu cho bớt ngượng, nàng cố gắng nhắm mắt đưa mình vào giấc mộng dù sau đó phải tận gần 2 giờ sau nàng mới mệt quá thiếp đi.

Thôi thì nốt ngày mai Khanh về...

Một ngày trôi qua chưa bao giờ là lâu và chán nản đến thế với Thảo, nàng tắm rửa sạch sẽ rồi mặc đại chiếc váy ngủ cho thoải mái. Sau đó liền ra phòng khách ngồi xem TV. Đấy chỉ là cái cớ để đợi ai đó thôi.

Theo lẽ thường thì đáng ra nàng phải một mực ghét bỏ Khanh, Hương Thảo tự vỗ trán không biết bản thân đang suy nghĩ cái gì mà lại nhớ nhung, hy vọng người kia đến thế.

Sao lại sinh ra cảm tình với chị ấy? Chẳng nhẽ mình thật sự dâm đến thế à??

Ôm lấy cái gối mà suy nghĩ, nàng tựa lên lưng ghế, chợp mắt nghỉ ngơi vì 2 đêm mất ngủ. Cánh cửa nhà mở ra, người quay trở về cũng không hay biết.

.

Hương Thảo nửa tỉnh nửa mơ, thấy chiếc gối ôm biến thành con người, mà người này tóc vàng lại có hương thơm dễ chịu quen lắm nha. Nàng im lặng kéo lấy 'cái gối' sát sạt mình, cảm nhận lấy hết sự thoải mái.

Tại sao cái gối này lại nghịch vậy a? Hôn từ môi, xuống cổ, rồi nó úp mặt vào giữa hai bầu ngực. Lúc này nàng chợt hốt hoảng tỉnh giấc, buông hai tay đang ôm chặt người kia mới nhận ra đây không phải là cái gối nữa.

"Khanh? A.. chị về.. ưm.. từ bao giờ thế..?"

"Mới thôi. Em đợi chị hả?". Nói rồi cô cúi xuống hít hà hương sữa tắm ở đó. Khanh nhớ đến chết đi được cái khuôn ngực nàng thật mềm mại và căng tràn sức sống. Cô luồn tay từ dưới lớp váy ngủ của nàng lên, xoa nắn hai cái bánh bao tròn, căng. Ngón tay khẽ gẩy nhẹ hai hạt anh đào, khiến chúng bắt đầu sượng cứng lên.

"Ưm.. đừng.. hah- ai thèm đợi cơ chứ..". Thảo quay mặt nhìn đi hướng khác, ngượng ngùng phủ nhận. Dù cơ thể bây giờ muốn đến điên lên nhưng cái da mặt mỏng của nàng không cho phép điều đấy, chỉ thở dốc, lấy tay bịt lại những tiếng rên rỉ.

"Em có nhớ Khanh không?"

Thật kì lạ, lần này cô chưa hề sử dụng bất cứ thứ xuân dược nào. Tất cả đều vô cùng tự nhiên, chân thật nhưng lại cho nàng một cảm giác ham muốn thật lạ. Có lẽ cơ thể nàng đã dần quen với cô rồi chăng?

"Chút...ưm.."

Khanh ngồi xuống để nàng tựa vào người mình, lại hôn môi nàng, khuấy đảo liếm mút, bù đắp lại những ngày trống vắng. Thảo thở hổn hển khi bàn tay kia nhẹ nhàng vuốt qua vòng eo mà chạm xuống vùng tam giác kia.

Nàng bị cô chạm vào sau bao lâu, bất giác giật nảy người. Bàn tay kia mỗi lần di chuyển khắp chỗ ấy đều như bị một dòng điện xẹt qua. Cả người vô lực, dựa vào lòng Phương Khanh. Nàng như một đứa con nít mà câu lấy cổ cô, dụi dụi mặt vào hõm cổ, giọng nhỏ nhẹ.

"Ưm~ để người ta một mình... đồ đáng ghét! Hah- ngứa..."

"Chị xin lỗi... để chị 'gãi' cho bớt ngứa được không?"

Tay của cô lại một lần nữa luồn vào trong váy ngủ, khẽ xoa nhè nhẹ. Ngón tay cô miết nhẹ xung quanh, lâu lâu còn hơi hơi ấn mạnh.

"Ah..." Tiếng kêu nhỏ của nàng vào tai Khanh. Thảo cố kìm tiếng rên liền nhằm lấy cổ Khanh mà cắn một cái cho bõ.

Cô bị nàng kích thích tay bỗng nhiên liền xoa nhanh một tí. Càng xoa, tay cô lại càng có cảm giác thích thú lạ thường, trên tay còn cảm nhận được một chút ướt át. Cảm giác như mình đang xoa một chỗ thật mềm mại, lâu lâu còn đụng phải viên đậu lồi lên có chút cứng.

Hương Thảo tựa vào người kia. Dưới bụng mình càng lúc càng nóng, cảm giác khó chịu dưới vùng kín ấy làm nàng muốn bật khóc.

Nàng muốn tay Khanh nhanh hơn nữa, thật thần kỳ, mỗi lần chạm vào sẽ khiến nàng có cảm giác thoải mái.

Hương Thảo nũng nịu. "Khanh..ngứa..nhanh hơn..."

"Em đúng là đồ yêu nghiệt...". Tay đang xoa nhẹ cô bé qua chiếc quần lót mỏng cảm thấy chỗ lồi lõm kia đang cứng lên. Cô luồn tay vào bên trong, cởi chiếc quần nhỏ vướng víu ra. Ngón trỏ lại ấn nhẹ nhẹ lên chỗ đó. Tay còn lại không an phận, nắn bóp đầu nhũ hồng hào.

Sự thoải mái lần này có chút kỳ lạ bởi nó xen lẫn cảm giác nôn nao trong nàng, hai chân của Thảo quắp lại run rẩy, không còn sức lực.

"Ưm...ah...", nàng vô thức mà rên nhẹ khi ngón tay của cô cứ liên tục chà vào hột đậu nhỏ kia. Cảm giác vô cùng thoải mái. Thấy nàng liên tục thở dốc, cô liền tiến tới ngậm lấy môi nàng mút mát.

Sự kích thích này làm đại não nàng trống rỗng, cảm giác vừa lo lắng vừa thoải mái khiến nước mắt nàng như ào ra. Mọi lần bị làm cho lên bờ xuống ruộng cũng không thể sướng bằng đợt kích thích nhẹ nhàng này.

Có lẽ là do Thảo đã dần nhận ra cảm xúc của mình rồi.

Nàng phát hiện hông của mình cứ đưa nhẹ về phía trước, mối lần như vậy lại càng cảm nhận được ngón tay cô rõ hơn, cảm giác cũng sướng hơn.

"Khanh...ah..Khanh.. ~". Giọng nói có chút run rẩy mà gọi cô như cổ vũ Khanh hơn.

Khanh trong thâm tâm nhớ phát điên cái giọng rên kiều mị kia, động tác nhanh hơn. Nàng ở dưới nơi đó càng lúc càng cảm thấy sướng điên dại, ôm thật chặt cô rên rỉ.

"Khanh..ưm...ah..em..hah-ưm..ah..ah...". Tay cô vẫn cứ không ngừng xoa loạn. Cứ thế mà di chuyển nhanh hơn.

Nàng vì bị dồn nén lâu ngày, lúc này dường như không thể chịu được nữa, cong người lên, nút mạnh lấy lưỡi Khanh. Thở dồn thở dập.

"Ưm....ahhh...". Nàng thét nhẹ một cái, dòng nước ấm tuôn ra tay cô.

"Vợ yêu à~ lúc chồng đi đúng là không "động" đến? Bị dồn nén lâu nên nhạy cảm quá nè. Chồng mới xoa mà em đã ướt đẫm thế này rồi.."

"N-nói ít thôi!" Nàng đỏ mặt ngại ngùng cắn mạnh một cái lên cổ cô. "Là do ai chứ..."

"A ui...Do Khanh do Khanh.. Tối nay chồng sẽ đền bù lại cho em nha-". Khanh rút từ trong túi áo ra 1 cái lọ, Thảo khi nhìn thấy nó thì lại nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng, liền sau đó nhanh chóng giựt lấy cái lọ vứt đi lăn lóc.

Chưa nói hết câu cô liền bị nàng đẩy ngã xuống sofa. Thảo liều mình giựt lấy cái cà vạt của Khanh ra mà buộc lấy hai tay cô vào, cố định nó phía trên đầu.

Thoạt đầu Khanh có chút sững sờ, nhưng sau một loạt hành động của nàng, cô cũng mang máng hiểu. Trong lòng dấy lên sự hưng phấn tột độ.

"Khanh.. không cần thiết phải dùng nó.".

Nàng đỏ mặt gọi tên người kia, đưa tay cởi hết hàng cúc của áo sơ mi, ôi cái cơ bụng 11 nhờ tập gym của cô lộ ra làm nàng chỉ muốn úp mặt vào.

Hình ảnh thèm muốn của nàng bây giờ trong mắt cô thật quá mức yêu nghiệt, quá mức câu dẫn. Cái cà vạt nàng buộc nhẹ hều à, giựt giựt là tuột ngay nhưng cô vẫn cố kìm nén không cho bản thân vùng dậy. Trong lòng Khanh giờ hồi hộp, nôn nao như có lửa đốt.

"Đừng. Thảo... không dùng thuốc em sẽ bị đau ..."

Có nằm mơ Khanh cũng không nghĩ Thảo sẽ chủ động với mình. Cô luôn nghĩ rằng tình cảm này đến từ một phía, rằng nàng sẽ phải ghê tởm cô lắm vì những tờ hợp đồng 'bẩn' cũng như những lần ép buộc trước kia.

"Em không quan tâm, chỉ cần là với chị...". tay kia đưa lên vuốt mấy sợi tóc con loà xoà trước trán cô vén vào sau tai.

Bây giờ Thảo mới có cơ hội để được nhìn ngắm cả khuôn mặt cô. Nàng không ngờ rằng vẻ đẹp này có thể khiến cho nàng điêu đứng như thế.

Suy nghĩ lại thì, bị một người quá mức xuất chúng như thế này đặt dưới thân ra sức khi dễ, âu cũng là một loại đặc ân!

Thảo ngồi trên người cô, ngượng ngùng đưa tay ra sau đặt trên quần Khanh, thấy có thứ gì cương cứng lên bị chặn lại bởi lớp quần chật chội.

Cả mặt và cổ của Thảo đều đỏ ửng lên như người say rượu nhưng tay vẫn giữ chặt chỗ đó, không nhúc nhích mà chỉ ngày càng đè xuống mạnh hơn. Nàng muốn cảm nhận thật chi tiết cậu bé hư hỏng đã làm nàng điên đảo bao lần kia có hình dáng gì, dài hay ngắn, to hay bé và cứng mềm ra sao.

Trước ánh mắt nóng rực của Khanh, nàng dùng bàn tay đang run nhè nhẹ của mình mở thắt lưng da đắt tiền cùng cúc của chiếc quần âu, khoá quần cũng được nàng kéo xuống. Chiếc quần tối màu không còn được níu giữ liền tụt xuống hết, thứ hư hỏng to lớn được giấu sau chiếc quần lót dáng thể thao ngay lặp tức đập vào mắt khiến Thảo nhất thời gấp gáp. Nàng nuốt ực một cái trong cổ họng nghe thành tiếng, tiếp tới nàng cởi bỏ hoàn toàn chiếc quần lót ra. Cự vật thoát khỏi nơi bí bách liền kiêu hãnh bật lên. Nàng nắm lấy nó khiến cô cảm thấy chút rùng mình.

Hương Thảo ngẩng đầu lên liền bắt gặp nụ cười ôn nhu cùng ánh mắt yêu thương của cô dành cho mình, trong một giây ngắn ngủi nàng cảm nhận được tim mình đã hẫng đi một nhịp.

Bộ dáng này khiến chị ấy trông thật quyến rũ..

Nàng cảm nhận hơi thở nặng nề cùng ánh mắt của cô đang nhìn mình chằm chằm. Đã được một lúc từ khi nàng đơ ra rồi, cô có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn.

"Em không có gì muốn làm sao?"

"Em.."

"Đã sờ lâu như thế vẫn không muốn cho nó vào trong em ư?"

"..."

"Đi lâu vậy hẳn cái lỗ nhỏ của em cũng rất thèm nó ha?"Khanh rất lấy làm hài lòng nhìn vành tai nàng đang dần đỏ ửng lên.

Đm đm đm! Chết tiệt! Dirty talk mà mình thấy trên web!

Thảo không chịu nổi mấy lời đen tối đó của cô nên vội trườn lên hôn trụ môi, không cho phép người kia tiếp tục nói ra mấy câu xấu hổ nữa. Hại nơi giữa hai chân nàng đã sắp ướt đẫm.

Cô nàng tóc vàng nhàn nhã nhắm mắt hưởng thụ sự nhiệt tình của người thương. Phối hợp với vợ mình, cô hé môi cho nàng luồn chiếc lưỡi ấm nóng vào bên trong miệng mình càn quấy. Hai chiếc lưỡi vừa tìm thấy đối phương liền kịch liệt quấn lấy nhau dây dưa không rời.

Phải cho đến tận khi sắp hết không khí, nàng mới ngồi dậy, cởi nốt chiếc váy ngủ vướng víu của mình ra. Thảo quỳ ngồi trên bụng cô, liền đưa đẩy mấy cái làm nước tình vương ra trên cơ bụng săn chắc như để báo cho Khanh biết nàng đã ướt đến nhường nào.

Nàng xoay người lại, đối mặt với cậu bé kia, tuốt tuốt phần thân, thi thoảng còn dùng tay xoa lên quy đầu. Bàn tay nhỏ nhắn của nàng dường như khiến cô có dòng điện chạy qua, lỗ nhỏ bắt đầu rỉ ra ít nước.

Khanh từ phía trên nhìn xuống, vẫn đang rất nhẫn nhịn cho nàng thong thả muốn làm gì làm. Bởi hiện tại Hương Thảo đang rất tỉnh táo chứ không hề mù mờ như những lần bị bỏ thuốc, cô không muốn nàng cảm thấy bản thân trở nên tủi nhục.

Lại nói đến mấy hôm trước nàng vừa tìm hiểu tư thế 69, 2 người có thể cùng khẩu giao cho nhau. Hôm nay Thảo muốn thực hành ngay lập tức.

Nàng nắm lấy phân thân của cô đút vào trong miệng. Mặt mũi đỏ ửng còn cả thân người thì lấm tấm mồ hôi, Thảo vì còn ngại nên nhắm mắt nhắm mũi liều mạng bú mút cho 'chồng' mình.

"Thảo...em..". Cô á khẩu, phần dưới bị nàng mút đến tê dại. Cô không nghĩ nàng lại biết đến tư thế này cũng không biết rằng nàng chính là muốn tự mình làm bôi trơn cho "nhóc" đáng chết kia.

"Em àm ược..!". Cô vợ nhỏ lên tiếng trả lời cô nhưng vẫn giữ nguyên dương vật trong miệng làm âm thanh phát ra không rành mạch. Nhưng điều đó lại hư hỏng đến mức làm cô muốn chửi thề. Từng nhịp lên xuống của cái miệng nhỏ, chiếc lưỡi nham nhám vụng về đánh qua đánh lại trên quy đầu. Thật sự là quá mức khiêu khích rồi.

"Hah... để chồng giúp em... ah.."

Cô rướn người, vùi mặt mình vào nơi nữ tính ướt át của nàng ra sức liếm láp khiến nàng đang hành sự cũng phải dừng lại mà giật nảy cả người. Khanh muốn ở tư thế này thì cả hai đều phải cùng được sướng.

"Ah..Khanh~ từ từ thôi..ưm..ừng anh..ah~" Cô nàng tóc vàng không ngừng đánh lưỡi lên xuống trên hạt đậu nhỏ đang dần cương cứng, dịch tình từ nơi hang động nhỏ bé đỏ hỏn trào ra bên ngoài đều được cô liếm mút sạch sẽ. Nàng dí thấp hạ thân xuống giúp cô đỡ mỏi cổ rồi cũng tiếp tục quay lại chăm sóc dương vật.

"Oh... mạnh lên em.."

"Ah..ha..em thích..ưm...ah~ ướng.."

"Mút mạnh hơn đi.. ahh..ah..."

"Thật tuyệt...AH~...hưm..ưh..nữa đi..nhanh hơn đi...Khanh...Ưh~..ah...em sướngg..~"

"Ah! Cái miệng nhỏ chết tiệt! Chồng raa!!"

Cả hai đang khẩu giao cho nhau liền cong người lên, mút mạnh một cái khiến dịch tình ồ ạt chảy ra. Khanh đem lấy toàn bộ dâm thuỷ mà nuốt hết.

"Cục cưng~ của em thật ngon.". Có lẽ đây là ngày tuyệt vời nhất trong cuộc đời của Khanh... thế này đã mãn nguyện rồi.

Nhưng cô đã sai lầm khi nghĩ 69 với nàng là thứ khiêu khích nhất. Phía dưới, Hương Thảo nhả toàn bộ số tinh dịch cô vừa bắn lên cậu nhỏ rồi tuốt tuốt mấy cái làm chất bôi trơn. Bây giờ mới vào món chính này. Nàng xoay người lại từ từ ngồi lên trên dương vật nhầy nhụa đang dựng đứng.

"Khoan...Thảo..hah-"

"AH...nó lớnn quáa...Ưm~ Khanh ah.."

Khanh chính thức ngừng thở khi trông thấy nàng tự mình đẩy phân thân của cô cho vào bên trong nơi hang động ướt át của mình. Đỉnh ngực nàng sượng cứng lên, cô có thể thấy được phía bên dưới nàng đang khó khăn thế nào để nhét cây hàng vào trong. Ánh mắt hoang dại ngấn nước cùng cái miệng ẩm ướt thở dốc không ngớt tạo nên khung cảnh vô cùng dâm mỹ.

"Ah..hah~ Khanh..Chồng ơi ah~... nóng quá... oh~ to quá...ưm..ah~" Nàng chống tay mình lên cơ bụng săn chắc của cô, tự nâng hạ thân lên xuống, nhả ra nuốt vào vật nam tính to lớn khiến nó ướt sũng nước. Ngửa cổ rên rỉ trong hoan lạc, nàng đã thèm muốn cái gậy thịt này bao ngày nay rồi.

Nàng nhún xuống thật sâu rồi lại nhấc lên, nơi giao nhau của hai người liên tục phát ra âm thanh ma sát, nước tình rỉ ra liên thục thấm ướt ghế sofa. Cộng thêm tiếng kêu khóc rên la mỗi lúc một to như làm bừng cháy phòng khách nóng hừng hực.

"Hah- Thảo...Vợ.. bên trong thật nóng...chặt quá!"

"Khanh~..oh.. hức- em sướnggg... em ra mất!!!". Nàng nhấn xuống một cái thật mạnh, nước tình lại tuôn ra nhiều thêm. Cự vật ở bên trong bị bóp nghẹt đến suýt bắn lần nữa.

Thảo thở dốc mãnh liệt, gục xuống lồng ngực Khanh mà hít lấy hít để mùi hương quen thuộc. Bên trên bây giờ Khanh đã cởi chiếc cà vạt ra, vòng tay qua dựng cả hai cùng ngồi lên, xoa xoa lấy tấm lưng trần đẫm mồ hôi của nàng. Mà phía dưới nàng vừa đến chưa kịp rút ra nên còn cảm giác trướng trướng do bị vật to cứng bít lại lỗ nhỏ, một chút cử động nhỏ thôi cũng khiến nàng giật người lên.

"Hah~ Khanh... em nhớ... em yêu Khanh!" Nàng tiến tới mút mát lấy đôi môi cô rồi phả nhẹ hơi thở ấm nóng lên vành tai đỏ ửng, khẽ thì thầm.

"Và em cũng yêu cả dương vật to nóng của Khanh nữa~". Thảo cười khẽ, bắt đầu hơi nhấp hông một chút.

Lúc này Khanh bị sốc toàn tập, hạnh phúc không nói nên câu. Lời dâm đãng này của nàng như đã bừng tỉnh con dã thú trong cô. Lí trí bị che mờ bởi dục vọng, cô túm lấy eo Thảo, đè nàng xuống dưới thân mình, chân nàng cũng theo đó mà quấn chặt lấy hông cô.

"Mẹ kiếp! Em chết với tôi!!".

Cô rút dương vật ra chỉ chừa lại phần quy đầu rồi đâm mạnh vào, một phát lút cán làm nàng thét lên sung sướng, điểm sâu nhất phía bên trong nãy giờ ngứa ngáy cuối cùng cũng được động tới.

"OH~ sâu quá... Cho em.. Khanh~"

"Đm! Những lời dâm dục này chỉ được phép nói cho mình tôi nghe thôi. Rõ chưa!?"

Khanh bắt đầu mạnh bạo đưa đẩy hạ thân ra vào nơi hư hỏng non mềm kia, từng nhịp thúc mạnh mẽ như muốn lấy mạng khiến nàng không ngừng nấc lên.

"AH..Ah..Khanh..Em..ah..vâng.. hah..chậm một chút..từ từ ..thôi...xin Khanh,..em chết m-mấtt~"

"Nói tôi nghe..là ai đang đụ em hả, ai làm em sướng đến điên đảo hả?"

Cô nặng nề thở, lại hỏi nàng một câu xấu hổ như vậy, nàng đến một lời hoàn chỉnh cũng không nói được, chỉ có rên khóc, nhưng vẫn phải trả lời.

"Khanh..Ah..Là Khanh..Ưm~ ..Phương Khanh..ah, không~ nhẹ thôi..chồng ơi~ nhanh quá~"

Thảo vòng tay cào lấy người lưng bên trên, khoé mắt đỏ ửng rơi xuống một làn nước trong suốt, cả người bóng nhưỡng mồ hôi cứ nảy lên vì từng nhịp ra vào tấn công mạnh mẽ của Khanh.

"Hương Thảo, em là con đ* của tôi! Là người phụ nữ của tôi! Là của riêng một mình tôi, em nhớ chưa?!"

Hạ thân nhấp càng lúc càng nhanh, tiếng ma sát của cự vật lên vách thịt đỏ hỏn và tiếng rên, tiếng thở hổn hển càng lúc càng gấp. Mồ hôi từ cơ thể cả hai tuôn ra như tắm, xung quanh căn phòng đậm một mùi hương dâm dục, ướt át.

"Ah..mạnh quá..rồi..chồng..AH em..ra.."

"Mau trả lời! Argh chặt quá tôi đến mất!" Cô nghiến răng, bên dưới vẫn liên tục đưa đẩy.

"AH~ em..ah..em là con đ* của Khanh!! OH..của riêng Khanh..hah-ah...Khanh~ ah..ohh...em không...oh..oh...chịu nổi nữa!!.. AAHH~.."

Khanh vẫn mạnh bạo đẩy thêm vài nhịp nữa ngay cả khi cả hai cùng đều lên đỉnh, thậm chí nàng đã đạt đến cực hạn mà cô vẫn không ngừng, điều này giúp nàng kéo dài thêm một chút cơn cực khoái của bản thân. Đến khi nhìn thấy thân người của Thảo không còn co giật nữa mà nằm nhũn ra giường, Khanh mới dừng lại hẳn.

Nhẹ nhàng rút dương vật ra khỏi cô bé của nàng kéo theo một lượng không nhỏ dịch tình trắng đục, chảy xuống đùi rồi nhỏ giọt đọng thành vùng ẩm ướt dưới sofa. Hai cánh hoa trải qua cơn bão táp cuồng phong liền trông 'te tua', cửa động vẫn còn hơi đóng mở đẩy đống nhầy nhụa ra bên ngoài.

"Hôm nay được em chăm sóc thật sung sướng. Lần sau chúng ta nên làm thế này nhiều hơn!!" Cô cười cười, vén mái tóc có phần tả tơi đẫm mồ hôi sang bên mai.

Hương Thảo ngoài những lúc bị cô quyến rũ động tình ra thì da mặt vẫn rất mỏng, nàng vẫn mãi là con mèo con hay xấu hổ đỏ mặt ngượng ngùng mà thôi.

"Cái đồ xấu xa!!" Nàng vùi mặt vào hõm cổ của cô trốn tránh ánh nhìn nóng bỏng, rồi như thẹn quá hoá giận mà mắng cô một câu.

"Mệt lắm phải không?"

Nhận ra nàng sau đó đã không còn sức để lên tiếng nữa mà chỉ có thể gật nhẹ đầu thay cho câu trả lời, Khanh đau lòng hôn lên khắp gương mặt lấm lem cả mồ hôi lẫn nước mắt của nàng.

"Ngoan, nghỉ một lúc rồi mình đi tắm rửa nhé? Yêu em..". Cô đặt lên trán nàng một nụ hôn nhẹ nhàng.

Nàng thoải mái hưởng thụ, khẽ đáp lại lời yêu của cô.

"Em cũng yêu Khanh."

—————

Aloooooooo tôi trở lạiiiiiiiii =)))

Lần này dài hơn hẳn 4700 từ bù cho các bạn khoảng thời gian trống vắng nhaaa.

Mấy ngày vừa quay phải hộc máu làm vid cho trường, xong sắp tới lại còn phải bận hơn nữa T^T nên có khi tui không ra đều được đâu.

Nhưng tui sẽ không drop! Mọi người đừng quên tui nha ^.^

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.