Trở về truyện

Mèo Nhỏ - Chương 1: Sinh Nhật Trên Xe Bus

Mèo Nhỏ

2 Chương 1: Sinh nhật trên xe bus

Hương Thảo cúi đầu chào bác chủ quán rồi ra về, khéo léo từ chối để được trở về. Nàng khẽ thở dài...

Hôm nay lại tăng ca về muộn... để bác ấy trở về thì hơi phiền, mình kiếm sống nhờ người ta mà.

Từ ngày gia đình vỡ nợ, bố mẹ nuôi đã phải gửi nàng lên thành phố, mong sao cho nàng đỗ đại học còn tìm đường cứu lấy cả nhà. Bởi vậy nên Thảo phải vừa học vừa làm tăng ca mới có thể trang trải thêm.

Nơi ở của Thảo thì cách đây khá xa nên lúc nào nàng cũng phải bắt xe bus, đường dài qua mấy trạm lận. Như mọi hôm chiếc xe bus công cộng nom thật cũ kĩ lại dừng ở trạm.

Chậc... sinh nhật 20 tuổi xem ra lại phải đón một mình.

Nàng thôi than phiền, bước lên xe. Xe bus công cộng đi vừa chậm lại còn cũ nên rất ít người đi, bây giờ mọi người đi tàu cả, tuy tốn tiền nhưng nhanh mà cơ sở vật chất lại tốt hơn nhiều. Hương Thảo tiến đến chỗ ngồi yêu thích ở gần phía cuối, định bụng chợp mắt một chút.

"Này ngươi làm gì đấy!?" Bỗng dưng từ đâu lao đến, một bóng đen ôm chặt lấy nàng. Hương Thảo dãy dụa định kêu cứu liền bị kề dao vào cổ, bóng đen nọ thì thầm.

"Hương Thảo, đại học X năm 3, được nhận nuôi từ trại trẻ mồ côi. Gia đình phá sản, đang vay nợ nhiều nơi."


Giọng nữ? Sao ả lại biết mình rõ như vậy? Chả nhẽ đến xiết nợ mình?

"C-cô là ai, tại-i sao lại...?"

"Tất nhiên là đến đòi "nợ"! Giờ nghe theo tôi. Đi xuống phía cuối xe, cấm được la hét không thì không phải em mà cả gia đình cũng không cứu được em đâu."

Hương Thảo bị ôm chặt liền nuốt nước bọt cái ực, sợ hãi nhìn con dao liền ngoan ngoãn nghe theo lời kẻ áo đen. Nàng cô thử ngó tên áo đen, nhưng hắn lại đội mũ áo khoác che đi gần nửa mặt, cộng thêm trên xe khá tối nên nàng không thể nhìn được mặt hắn, chỉ nghe được là giọng nữ.

Cũng là nữ cả, ả chắc không làm gì được mình đâu.

Khoảng thời gian sau đó Hương Thảo liền nhận ra đấy là suy nghĩ sai lầm nhất cuộc đời... đáng lẽ ra phải vùng lên chạy đi cho rồi!!

Ngồi vào góc cuối của chiếc xe, ả cư nhiên bế nàng đặt ngồi vào trong lòng. Dao đã cất, áo đen một bên tay thì luồn vào chiếc áo phông trắng Hương Thảo đang mặc mà xoa nắn ngực , tay còn lại luồn lên lưng tháo khuy áo lót nàng ra.

"Cô làm gì vậy!? Umh~ ch-chúng ta... ah đều là con gái mà! Um khoan- khoan đã!"


Thôi xong rồi...

Hương Thảo bỗng thấy thật nóng, hai nhũ hoa nàng dần trở nên cương cứng, nhô lên như muốn khiêu khích ngón tay đang đùa giỡn kia.

Áo đen tay phải dùng ngón cái với ngón trỏ kẹp lấy nhũ hoa ma sát không ngừng, tay trái thì ngược lại, xoa xung quanh đỉnh ngực như đang khiêu khích.

"Ưm... ngứa... a uh ng-ngứa quá..."

Cơ thể mình... đang phản ứng lại?

Ả nhếch mép cười khi thấy phản ứng của nàng. Hương Thảo ưỡn người lên, não bộ nàng cố gắng ngăn cản nhưng cơ thể lại trái lại, nó ưỡn lên đẩy hai khoả căng tròn vào tay người kia như muốn được chăm sóc.

"Ưm.. ah- đừng- uh dừng lại..làm ơn.."


"Đừng dừng lại? Được! Chiều ý cưng đồ dâm đãng này!", tay phải ả áo đen nhéo mạnh đỉnh ngực nàng, vì đột ngột bị kích thích khiến nàng kêu lên.

"Ahh-" Hương Thảo vội bịt miệng lại, giờ nàng mới nhớ ra trên xe bus còn 2-3 người nữa, ngộ nhỡ bị phát hiện thì toi. May sao xe xập xệ, tiếng động cơ khá to nên chưa ai nghe thấy.

"Khoa-n đã uhm hah~"

Tay phải tên áo đen trượt xuống, vuốt vuốt vòng eo thon gọn, trắng mịn. Tiếp đến liền trượt xuống kéo khoá quần short đen của nàng ra, đưa tay vào bên trong.

"Hư hỏng thật~ mới kích thích một chút mà đã ướt như vậy rồi sao?"

Ả bắt đầu mân mê cô bé của Thảo bên ngoài lớp quần lót mỏng đã ướt nhẹp. Ngón giữa ả chà lên xuống giữa hai khe, thi thoảng lại ấn nhẹ vào miệng nhỏ rồi xoay vòng quanh nó, nàng yếu ớt vặn vẹo dựa hẳn vào người kia.

"Ưm-m... ah..mm.. k-hó ch-ịu~ hah.. hah..hmm"

Tại sao lại nhạy cảm thế này chứ? Hah~ thật khó chịu~

"Rên nhiều vậy, cô em mẫn cảm thật~ Thế nếu tôi làm thế này thì sao?" Ả nhẹ nhàng kéo quần short nàng xuống, tiếp đến ả cởi chiếc quần nhỏ kia ra, chút nhớp nháp kéo ra như sợi chỉ mỏng manh liền đứt giữa không trung. Để lộ ra âm hộ ướt nhẹp, dịch tình vương ra cả hai bên đùi non nàng. Rồi ả banh chân nàng ra, vuốt nhẹ từ trên xuống.

Ả không nói không rằng, kẹp chặt bốn ngón tay vào nhau, đột ngột ép liên tục lên hạt đậu nhỏ bên dưới nơi đó của nàng, ma sát với tốc độ cứ nhanh một chút lại ngưng tựa như chiếc máy rung, kết hợp với bên trên tăng cường xoa bóp, nhéo mạnh đầu vú. Hương Thảo bị một trận tập kích bất ngờ liền không ngăn được giọng mà rên lên.

"AH Khoa- ah ư.. uh.. huh chậm- lại.. hah ưm- nhẹ.. t-thôi ah ưm hah..đừng m.. dừng-g lại hah ưm m.."

Nghe nàng không nhịn được lại cầu xin thảm thiết làm ả lại càng hứng, liền ma sát nhanh hơn, lâu lâu còn khe khẽ vỗ vỗ lên cô bé của Thảo khiến nàng run rẩy không thôi.


"Ưm.. nóng... nóng q-úa ư-m.. hah khó ch-ịu quá ah uh.. hah..."

Hương Thảo không tự chủ được cơ thể, uốn éo nhấp nhô một hồi, chợt mặt nàng tái mét lại.

"Xem em hứng tình như vậy~ chắc là muốn thêm nữa rồi nhỉ?"

Ả thì thầm vào tai nàng, khẽ liếm nhẹ lên vành tai, rồi khẽ di chuyển bàn tay nãy giờ đang nghịch sưng tấy, ửng đỏ cả núm vú nàng xuống bên dưới. Ngón giữa bắt đầu ma sát nơi lỗ nhỏ đang co thắt liên hồi như muốn nuốt chửng lấy nó.

Ai đó... làm ơn cứu...

Bất chợt ả xông thẳng ngón tay vào trong người con gái nhỏ con hơn, khiến nàng giật nảy cả người lên. Tấm màng mỏng rách ra. Bên dưới Hương Thảo như rách làm đôi, máu bắt đầu rỉ ra ngoài. Nàng bật khóc, muốn la lên nhưng bị môi ả chặn lại, chỉ có thể rên ư ử. Ả quấn lấy lưỡi nàng một cách kịch liệt, thỉnh thoảng lia lên trên vòm họng rồi lại đánh sang hai bên. Lúc rời ra còn kéo theo sợi chỉ trắng muốt.

Nhìn ngắm bộ dáng dâm đãng, xinh đẹp mê người của Hương Thảo cùng đôi mắt ngân ngấn nước, ả lấy từ trong túi một chiếc khăn mùi xoa để lau đi hết máu, rồi liền giơ lên trước mắt nàng như đang khoe một chiến lợi phẩm.

"Em nhìn xem~ lần đầu của em thuộc về tôi. Từ nay về sau em là người của tôi, chỉ có Phương Khanh này mới được làm tình với em thôi." Cô thì thầm rồi lại tiến lên ngậm lấy môi nàng mà mút mát, chiếc lưỡi tinh nghịch lại len lỏi vào trong khoang miệng nàng mà khuấy đảo, quấn lấy bạn tình.

Phương Khanh ngưng động tay một chút để cho nàng quen dần, tranh thủ bôi một ít "thuốc mỡ" lên ngón trỏ, chuẩn bị cho đợt tấn công tiếp theo. Thấy nàng bắt đầu vặn vẹo khó chịu, cô biết đã đến lúc lâm trận rồi.

"Cứ khóc đi, đường còn dài~"

Nói rồi Khanh liền đâm thêm ngón trỏ vào, điên cuồng xông thẳng vào nơi sâu nhất của nàng, ngó ngoáy bôi thứ thuốc kia lên khắp các thành thịt. Cô bắt đầu nghịch ngợm va chạm khắp các vị trí mẫn cảm của nàng.

"Ohhh~ ahh... đừng- ah-oh... rút ra a-hh.. đi.. hah... làm.. ah- ơn... hah. AH Khô-ng ahh.. ohh- hah đừng ch-ạm chỗ đó~ hah~ Đau! Ah ah đau qu-á hah ah!"

Nóng quá~ không lẽ do thứ thuốc kia..?

"Chỗ nào cơ?" Phương Khanh khiêu khích, cô mân mê phần thịt nhỏ nhô lên phía trong, thỉnh thoảng lại nhấn vào điểm mẫn cảm ấy khiền Hương Thảo cong người lên theo từng cú nhấp.

"Cưng quả là cực phẩm của dâm dục đấy Thảo ạ~", rồi Phương Khanh ác ý, hai ngón tay duỗi thẳng rút ra ngoài xong bất chợt lại đâm thẳng vào cái miệng nhỏ ướt nhẹp, đụng thẳng vào điểm G của nàng.

"Ahh không.. kh-ông.. ah ah ah~ ưm hah.. oh-oh chậm~ hah chậm lại.. kyaa- ah ưm.. tôi s-ắp không ah ah ah oh oh.. chi-ụ được hah ưm nữa rồi!"

Bên ngoài, hạt đậu nhỏ trên cô bé vẫn đang được Khanh chăm sóc, mân mê, thi thoảng lại day day khiến nàng như nóng đến phát điên. Bộ ngực căng tròn đáng thương lại nảy lên sau mỗi lần chủ nhân nó ưỡn người.

Tựa hồ muốn nhìn thấy bộ dáng càng dâm đãng của nàng, cô đột nhiên tăng thêm tốc độ. Cửa động nhỏ bé đỏ au đang không ngừng nhả ra nuốt vào hai ngón tay của Khanh, mỗi lần đâm rút lại vang lên những tiếng nhẹp nhẹp ướt át hoà cùng tiếng rên thảm nghe muốn đỏ mặt.

"Không.. Dừng lại.. làm hah hah... ơn.. Đừng! Ah ah ah Tôi- TÔI RA MẤT! AHHH~"

Hương Thảo hét lên một tiếng lớn, run người giải phóng toàn bộ dịch tình phía bên dưới, vì là lần đầu nên khá nhiều. Phương Khanh hài lòng hình chất lỏng trắng nhầy nhụa chảy ra ngoài cùng với vài tia máu, cô rút tay ra đưa lên liếm thử, quả đúng là cực phẩm~ đến nước tình cũng thật ngon~

Nàng ngả người về sau tựa vào tên "biến thái" kia, run rẩy thở không ra hơi, lần đầu tiên trong đời làm tình, lần đầu tiên đạt cực khoái lại ở trong tình thế này. Đôi mắt Hương Thảo ngân ngấn nước một phần vì sự sung sướng ban nãy, một phần cũng vì buồn tủi.

____

Chương đầu tiên ra lò~ còn thiếu sót gì mong mọi người đóng góp ý kiến

Cảm ơn mọi người đã đón đọc!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.