Trở về truyện

Kẻ Bất Tử (Outcast 2) - Chương 7: Hồng Nhan Bạc Phận

Kẻ Bất Tử (Outcast 2)

7 Chương 7: Hồng nhan bạc phận

Vào buổi sáng, Ousa bị đánh thức bởi tiếng gõ cửa phòng. Cô nhìn sang Yuko, người đang nằm cạnh.

"Cậu ra mở cửa giúp ta đi."

"Được rồi, bà cứ nằm yên đó đi nếu nó vẫn còn đau."

Cậu ta ngồi dậy và mở cửa. Người của cô đã thông báo rằng bên ngoài đang có một nhân vật lớn muốn gặp cô.

"Đó là ai vậy?", cậu ta hỏi.

"Chỉ là một đối tác làm ăn thôi."

Ousa đã gượng dậy trong khi ôm bụng mình. Hôm qua cậu ta đã đẩy cái thứ to ngang ngửa của một con ngựa đó vào trong tử cung cô, khiến cho cô đến giờ vẫn cảm thấy đau.

Bên ngoài cổng chính của nhà thổ, một chiếc xe ngựa lộng lẫy dát vàng đã đỗ lại ở đó cùng với đoàn hộ vệ được trang bị đầy đủ. Sự phô trương đó chỉ có thể là hắn, cô nghĩ.


Hames, ông chủ của khu phố đèn đỏ bước xuống từ chiếc xe sang trọng với hai tay ôm eo hai người đàn bà. Cô cúi người gửi lời chào xã giao đến hắn.

"Xin chào ngài Hames. Tôi nhớ rằng mình đã đóng tiền hàng đầy đủ. Ngài đến đây là có chuyện gì vậy?"

Hames mỉm cười một cách dâm tà, đưa tay nâng cằm cô lên.

"Ôi trời, em vẫn luôn đẹp và quyến rũ như vậy nhỉ Ousa? Ta đến đây không phải là vì tiền. Mà là muốn mời em tham gia một buổi lễ khai trương một sòng bạc do ta mới mở. Nó sẽ tuyệt lắm đấy. Em sẽ không từ chối đâu đúng chứ?"

Ousa muốn giết hắn, cô ghét những loại đàn ông như hắn, một kẻ háo sắc coi phụ nữ chỉ như những món đồ chơi. Thế nhưng dù vậy, không có cách nào để từ chối lời mời của hắn cả, nếu không hắn chắc chắn sẽ gây khó dễ cho cô.

"Vâng... thưa ngài..."

____________________________________

Ousa trông có vẻ lo lắng khi trở về phòng. Cậu cảm thấy có dự cảm không lành, tuy nhiên thì đó không phải việc của cậu. Cậu đến học viện sau khi đã mặc xong quần áo.


Hôm nay lớp của cậu sẽ có một bài kiểm tra thực hành sử dụng dụng ma cụ cường hóa thể lực. Nó giống như một chiếc đai lưng và được quấn quanh eo, thật may mắn khi cậu không quên mang nó.

Giáo viên đã thông báo rằng đây là bài thực hành theo nhóm, cần hai đến ba người thể đủ điều kiện.

Tất cả các học viên đều nhanh chóng tìm được nhóm riêng. Tuy nhiên chỉ có mình cậu lẻ ra khi không ai đồng ý cho cậu vào nhóm. Cậu không biết lí do vì sao mọi chuyện lại như vậy.

"Đáng đời, một thằng dốt nát không phải thi, đi cửa sau vào lớp chọn chẳng có ai dám cho vào cả."

"Thật tội nghiệp, nhìn nó đứng một mình kìa."

Thính giác nhạy bén của cậu có thể nghe thấy những tiếng thì thầm dù là nhỏ nhất. Ra là những học viên coi cậu là kẻ cậy quyền để được vào lớp chọn mà không cần thi cử. Điều đó là đúng, nên cậu chẳng có gì để bàn cãi hay đổ lỗi cho ai. Ngay khi tặc lưỡi chấp nhận việc không đủ điều kiện thì Files bước đến bên cậu. Cô ấy thì thầm rằng.

"Tôi muốn cùng nhóm với cậu."


Files mỉm cười tinh tế. Cô ấy đã nhớ lời dặn dò của cậu khi nói rằng không được phép gọi "ngài" trong học viện.

"Này, tại sao người giỏi nhất lớp chúng ta lại muốn cùng chung nhóm với nó. Chắc chắn nó đã giở trò gì với cô ấy rồi."

Những ánh mắt ghen tị quen thuộc giống như mỗi lần cậu đi cùng Ousa trong nhà thổ. Con người là sinh vật có bản chất hay đố kị, vậy nên cậu coi như đó là lẽ thường tình.

Trong lúc suy nghĩ như vậy, cậu nhận ra Alice, đứa con gái của Ousa vẫn đang ngồi một mình. Có lẽ cô ấy cũng bị cô lập vì lý do giống như cậu.

Cậu bước đến trước Alice, cất giọng hỏi cô ấy.

"Cậu có muốn vào nhóm chúng tôi không?"

Thế nhưng cô ấy ngay lập tức tỏ thái độ kiêu ngạo, không thèm liếc cậu một cái.

"Ta không muốn nhóm với loại người như ngươi."

Cậu có thể nhìn thấy những nụ cười từ các học viên khác.

"Xem đứa con của con đàn bà quản lí nhà thổ nói kìa. Mắc cười chết mất."

Dường như thân phận của Alice đã khiến cho cô bị cô lập, tuy nhiên cô ấy đã cố tạo cho mình một vẻ ngoài cứng rắn để chống chọi lại với điều đó. Bản chất của cô ấy không phải là một kẻ kiêu ngạo.

Lúc này có tiếng quát từ phía giáo viên vang lên.


"Tất cả trật tự! Alice, em phải tham gia nhóm của Yuko nếu như không muốn bị chuyển xuống lớp dưới."

"Vâng thưa thầy..."

Alice tặc lưỡi, cuối cùng thì cô ấy cũng đã chấp nhận gia nhập vào nhóm của cậu. Sau đó học viên được tập trung tại sân tập ngoài trời của học viện. Ở đó đã được sắp xếp sẵn một tảng kim loại hình lập phương cao ngang ngực người. Phía trước đó là những vạch kẻ hiển thị thước đo trên mặt đất.

Giáo viên nói rằng các học viên cần phải hợp sức đẩy khối kim loại đó đi càng xa càng tốt, tiêu chuẩn thấp nhất để qua bài kiểm tra là một mét và xa nhất là năm mét. Đây là bài kiểm tra cho loại ma cụ đơn giản nhất [Cường Hóa].

Những nhóm bắt đầu xếp hàng để lần lượt đẩy khối kim loại đi. Đa số tất cả các nhóm chỉ đẩy được nhiều nhất là ba mét thì rơi vào trạng thái kiệt sức.

"Làm tốt lắm các em, chưa có nhóm nào bị trượt cả! Giờ là nhóm cuối cùng nào!"

Mọi sự chú ý dành cho nhóm cậu, một nhóm có hai thành viên bị cô lập và một thành viên xuất sắc nhất lớp, một sự tương phản quá sức đối nghịch.

"Kiểu này bọn chúng sẽ kéo thành tích của Felis xuống mất."

"Cậu ấy chắc chắn sẽ hối hận vì đã thương hại chúng."

Nhưng Files không có chút quan tâm gì đến bọn học viên, ngay từ đầu cô ấy luôn chỉ nhìn về phía cậu. Còn Alice thì khoanh tay một cách kiêu ngạo, trừng mắt thách thức bọn chúng.

"Yuko, Alice, chúng ta cùng cố gắng nhé!"

Files nở nụ cười của một thiên thần, xứng đáng như vẻ đẹp của cô ấy vậy. Cậu gật đầu, còn Alice thì không trả lời lại.

Khi cả ba chạm vào khối kim loại, thầy giáo ra lệnh khởi động ma cụ. Tuy nhiên cậu đã không kích hoạt thứ vô dụng đó.

"Eh? Tại sao nó lại nhẹ như vậy chứ? Chẳng lẽ..."

Files kinh ngạc nhìn sang cậu, người đang ngáp ngủ. Cô ấy đã hiểu ra ai là người đã đẩy khối kim loại nhiều nhất và im lặng. Alice cũng tỏ ra ngạc nhiên nhưng lại không nói gì cả vì không muốn làm hỏng hình tượng của sự kiêu ngạo.

"Năm... năm mét! Các em đã xuất sắc vượt qua bài kiểm tra đầu tiên!"

Tất cả học viên tỏ ra ngạc nhiên khi khối kim loại đã thực sự dịch chuyển được năm mét.

"Không hổ danh là học viên có điểm thi cao nhất, Files đã một mình giúp chúng qua được bài kiểm tra!"

Nghe chúng nói vậy, Files nhìn sang cậu ấp úng.

"Tôi... có nên nói cho họ biết không...?"

Cậu lắc đầu rồi nhìn sang Alice, cô ấy khoanh tay trước ngực và không nói gì cả. Tuy nhiên thì có thể thấy một chút biểu hiện vui mừng trên khuôn mặt cô ấy.

_____________________________________

Ousa mặc bộ váy đẹp nhất, cô đứng trước gương và thấy khuôn mặt mình. Chính thứ nhan sắc này đã hại cuộc đời cô mười lăm năm về trước. Cô đã lọt vào mắt của một tên quý tộc. Hắn đã mang cô đi chỉ với một câu nói. Đưa cô về dinh thự để trở thành vợ lẽ của hắn, khiến cô mang thai khi chỉ mới mười bốn tuổi. Cô đã chuốc rượu độc cho hắn và bỏ trốn.

Giờ đây một lần nữa cô lại bị ông chủ của phố đèn đỏ này để mắt tới. Cũng giống như tên quý tộc kia, hắn tham lam muốn cô trở thành một người vợ lẽ. Cô cảm thấy sợ hãi khi hắn đang dần mất bình tĩnh khi hết lần này đến lần khác bị từ chối. Mặc dù vậy, cô vẫn bước lên xe ngựa và đi tới địa điểm trong tờ thiệp mời.

Xe ngựa dừng lại tại lối vào sòng bạc. Cô đưa cho người gác cổng tấm thiệp mời của mình và được xác nhận là khách vip. Khi vào sảnh lớn, bữa tiệc đang diễn ra bên ngoài, thế nhưng hai tên bảo vệ đã dẫn cô vào một căn phòng lớn sang trọng.

"Xin hãy đợi một chút thưa quý cô, ông chủ của chúng tôi sẽ đến ngay thôi."

Ousa sớm đã có dự cảm không lành, nên sau một lúc do dự cô đã đứng dậy định đi về. Tuy nhiên ngay lúc đó, Hames bước vào cùng với hai người hầu đẩy theo một chiếc bàn lớn chứa đồ ăn và những chai rượu. Hắn tươi cười nhìn cô.

"Đứng nóng vội Ousa, ta đến vì em rồi đây ~"

"Tôi tưởng ngài mời tôi đến dự tiệc. Vậy tại sao ngài lại đưa tôi vào căn phòng này?"

Cô bị hắn khoác vai và đẩy xuống ghế.

"Bữa tiệc đây, ta đang tổ chức bữa tiệc cho chúng ta không phải sao?"

Hames vẫy tay cho người hầu ra khỏi phòng. Ngay khi cánh cửa phòng đóng lại, hắn bắt đầu đưa tay chạm lên đùi cô.

"Xin lỗi ngài, tôi có việc gấp, không thể ở lại lâu được."

Cô cố đứng dậy, thế nhưng cô không thể nào thoát khỏi cánh tay Hames. Hắn trang bị trên mình những ma cụ đắt tiền để tăng sức mạnh.

"Xin thả tôi ra... ngài không được phép làm như thế..."

Ánh mắt hắn nhìn như muốn liếm lên cơ thể cô không chừa một chỗ, đồng thời cười lớn.

"Hahaha! Không được phép sao? Người như ta cần phải có sự cho phép của ai sao? Hahaha!"

Hames cưỡng hôn cô bằng cái miệng dơ bẩn toàn mùi rượu. Cô đã cố gắng vùng vẫy, nhưng tất cả đều là vô ích với sức mạnh kinh khủng của hắn.

"Không! Dừng lại đi! Xin ngài đấy!"

"Hahaha! Đừng vùng vẫy nữa, em không thoát khỏi ta được đâu. Cơ thể của em đêm nay sẽ thuộc về ta!"

Hắn xé rách bộ váy đẹp nhất của Ousa, đặt tay lên ngực và tiếp tục cưỡng hôn cô.

"Áaaaaaaaaaaaaaa!"

Một tiếng thét thất thanh vang lên, không phải của cô mà là của hắn. Cô đã cắn đứt lưỡi của hắn. Hắn quằn quại lăn trên sàn.

"Con điếm nàyyyy!!! Sao mày dám cắn taoooo!!!"

Ousa lập tức vùng dậy, chạy nhanh hết sức có thể ra khỏi căn phòng đó.

____________________________________

Yuko đang phục vụ đồ ăn cho khách hàng, cậu vừa đặt chiếc khay trống xuống để lấy thêm thì bỗng có tiếng ồn ào lớn trong nhà thổ. Cậu thấy Ousa trở về với bộ dạng thảm hại, loạng choạng bước đi bộ váy bị xé rách một phần trên ngực.

Trước khi Ousa ngã xuống, cậu đã chạy đến kịp thời bế cô ta lên.

"Có chuyện gì xảy ra với bà vậy?"

Ousa bỗng òa khóc nức nở.

"Chúng ta xong rồi... xong thật thồi... hức... hức..."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.